[12 Chòm Sao] Vấn Đề Học Đường
Chương 23: 18
Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện [12 Chòm Sao] Vấn Đề Học Đường
Hôm nay trong lớp hình như có chút ngột ngạt.
Ai cũng đều cảm nhận thấy vậy, tất nhiên họ biết nguyên nhân xuất phát từ đâu.Chẳng phải là cặp đôi yêu nhau duy nhất của lớp đang giận hờn nhau sao?!!Hôm nay, hai người không đi chung như mọi khi. Vào lớp thì mặt cả hai cũng không vui vẻ như thường ngày.Một người thì vẻ mặt cực lạnh, xung quanh như tỏa ra một khí âm u khó ai đến gần được.Còn người kia thì mặt mày cực khó chịu, hậm hực, nhăn nhó từ ngoài cửa cho đến khi vào lớp, mọi người xung quanh thấy vậy chỉ biết tránh né sang một bên.Vì Nhân Mã và Bảo Bình như thế nên mọi người trong lớp cũng chẳng mấy vui vẻ, hào hứng như thường ngày. Giờ đây xung quanh chỉ toàn là không khí ngột ngạt đến khó chịu.Hai người này phải nói là rất ít khi giận nhau, nhưng mỗi lần giận là thật sự rất kinh khủng, điển hình như hôm nay.Nhưng có chắc là Song Tử thích mình hay không? Hay chỉ là thấy thích thú nên thả thính, trêu đùa chút? Không lẽ tán đổ mình xong là thẳng chân đạp mình?Đang rối rắm suy nghĩ thì đột nhiên, tiếng nói của cô giáo trên bục cắt ngang đoạn độc thoại nội tâm của mình."Cự Giải, em đọc đoạn tiếp theo đi."
Đọc xong liền nhẹ nhõm mà ngồi xuống, cũng may là nhờ mọi người nhắc bài cho.Cự Giải thầm bực mình, nãy giờ cô không chú tâm vào bài được tất cả cũng do Dương Song Tử cả, đúng là yêu nghiệt mà!......Đứng trước cổng của một ngôi nhà lớn, Nhân Mã không chút do dự nào liền bấm chuông cửa. Không ít phút, một người phụ nữ liền bước ra, thấy người đến là Nhân Mã, động tác mở cửa của người phụ nữ cũng có phần nhanh hơn, mở xong liền niềm nở nhìn cậu, nói:
Nhân Mã gặp ông liền chào một tiếng, biết ý đồ của cậu tới đây, người phụ nữ còn được gọi là bà Châu, nói với cậu: "Dạo này hai đứa giận nhau đúng không? Hai ngày nay cứ mặt mày cau có, hễ cô chú nhắc đến cháu là nó liền phát cáu lên. Thôi thôi cháu lên phòng nó xem đi."Bà Châu chỉ chỉ lên tầng, sau đó nói tiếp: "Xong rồi cháu ở lại ăn cơm nhé, nhà cô chú cũng sắp làm cơm xong rồi."Nhân Mã vẫn lễ phép dạ vâng mấy tiếng rồi xin phép chạy lên phòng Bảo Bình.Sau khi thấy Nhân Mã đi khuất, ông Chung - chồng bà Châu, cũng chính là ba Bảo Bình mới nhìn bà mà càu nhàu, "Tại sao kêu lên lầu vội vậy, tôi còn định rủ nó làm vài ván cờ tướng. "Ông Chung thở dài, trước đó có làm vài ván với Nhân Mã, quả thật thằng nhóc này còn giỏi hơn ông nghĩ. Lúc đó khi biết hai đứa nó yêu đương qua lại nhau, ông đây tức đến nỗi mỗi ngày đều canh me trước cổng, nếu thấy hai đứa nó xuất hiện là liền chạy ra bắt tại trận.
Điều ông không ngờ là thằng nhóc này còn dám đứng trước mặt ông mà công khai, nói ra mọi chuyện, còn xin cho cậu quen với Bảo Bình.Trải qua nhiều chuyện, cuối cùng, ông thấy Nhân Mã cũng không đến nỗi, và mọi chuyện hoàn toàn bước sang trang mới khi lần đầu Nhân Mã ngồi chơi cờ tướng với ông.Không phải ông chơi tệ, mà còn chơi khá tốt, nhưng đợt đó không ngờ lại bị thua dưới tay một thằng nhóc chỉ mười bảy, mười tám tuổi. Sau trận đó, mối quan hệ của ông và Nhân Mã tốt hơn hẳn, mỗi lần gặp Nhân Mã là ông lại vô cùng niềm nở.......Đứng trước phòng của Bảo Bình, cậu không mở cửa vội, chỉ gõ lên cánh cửa ba tiếng.Thấy trong phòng vang lên giọng nói quen thuộc nhưng có phần cáu gắt, "Con không có ăn đâu, con chưa đói."Nhân Mã đứng ngoài cửa có chút bật cười, cuối cùng cũng quyết định mở cửa đi vào phòng.
Bảo Bình nghe tiếng mở cửa thì không quay lại, nằm dài trên giường, chăm chú vào điện thoại nhưng giọng một lần nữa cáu gắt lên, "Con nói con không ăn rồi mà, sao mà, ối sao cậu lại đến đây."Bảo Bình nói được một nửa thì đánh mắt lên, vừa vặn thấy Nhân Mã đứng dựa vào cửa, cười cười nhìn cô.Nhân Mã vẫn giữ nụ cười của mình, im lặng mà tiến đến Bảo Bình.Sau khi khôi phục lại trạng thái bất ngờ của mình, cô liền cầm hết tất cả các gối, chăn, những gì quanh đó có thể ném được rồi ném thẳng vào Nhân Mã.Tay vẫn ném, miệng thì vẫn không ngừng la hét đuổi Nhân Mã đi. Còn Nhân Mã thì trong tư thế phòng thủ, cái gì chặn được thì chặn, còn không thì né tránh kịp thời.Vừa trong tư thế phòng thủ, vừa nhanh chân tiến tới Bảo Bình, cuối cùng, hai cánh tay của cô cũng bị Nhân Mã khóa chặt lại, không nhúc nhích được gì.
Bảo Bình vì bị vậy càng tức hơn, cố gắng thoát khỏi bàn tay của Nhân Mã. "Cậu buông ra được không, ai cho cậu vào mà vào hả?""Bảo Bình à, cho mình xin lỗi." Nhân Mã không còn cười nữa, giữ vẻ mặt nghiêm túc nói với cô.Bảo Bình nghe xong cũng thoáng bất ngờ, trong lòng không ngừng vui mừng. Mặc dù thâm tâm đã muốn làm hòa với cậu từ lâu, còn liên tục hối hận tự trách mình.Nhưng giờ đây lại nghe chính miệng Nhân Mã xin lỗi trước, nhất thời muốn giả bộ lạnh lùng, coi như vẫn còn dỗi."Mình không dám nhận lời xin lỗi của cậu, giờ cậu buông ra đi, đau chết đi được." Thật ra là nó chẳng hề đau chút nào, chỉ là giả bộ nói thôi.Không ngờ cậu nghĩ cô đau thật, lúng túng thả ra, sau đó trượt xuống nắm lấy đôi tay nhỏ nhắn của cô, lời nói vô cùng áy náy."Xin lỗi, xin lỗi cậu, là do mình sai, hai ngày nay thật sự mình ở nhà cứ suy nghĩ chuyện tụi mình giận nhau, cảm thấy vì chút chuyện mà giận đến hai ngày. Thật sự có chút không đáng."
Bảo Bình nhìn cậu như vậy, tâm đã mủi lòng từ lâu, cô giờ đây trong lòng cũng rối rắm cả lên.Cuối cùng, sau một hồi im lặng, Bảo Bình mới cất giọng nói: "Thật ra, cũng do mình trẻ con... nên xin lỗi cậu."Nhân Mã nghe những lời cô nói xong, liền bất ngờ đến nỗi mở to mắt hết mức mà nhìn cô."Cậu nói xin lỗi à? Có phải cậu nói xin lỗi đúng không?"Bảo Bình dùng vẻ mặt chán ghét nhìn cậu, sau đó đứng lên đi về phía cửa, giọng điệu giả vờ khó chịu nói: "Cậu ồn ào quá, nhanh chân xuống ăn cơm đi, ba mẹ chờ kìa."Nhân Mã tất nhiên vui vẻ đứng hẳn lên, hớn hở ra mặt: "Đúng vậy, đúng vậy, để ba mẹ chờ lâu cũng không tốt, tụi mình mau mau xuống."_ __ _ __ _ __ _ __ _ __ _ __ _ __ _ __ _ __ ___ Mong mọi người có thể theo dõi truyện và các tình tiết trong truyện . Như vậy sẽ giúp cho mọi người hiểu rõ về nội dung của từng tập và rõ hơn nữa về tính cách nhân vật.
_ Đừng đọc những chap chỉ có cung của mình khi có đất diễn, hãy đọc hết để cảm nhận được nội dung và biết hơn nữa về tuổi thanh xuân của mỗi người...
Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyenk.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.