Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Bóng Tối Trước Bình Minh
Sáng sớm thức dạy, sau khi đã vệ sinh cá nhân hoàn tất, Vũ Thu Tươi đi vào phòng bếp. Lúc này hai người Hà Thanh Kiều và Lý Huyền Nhi đã đợi ở ở bàn ăn.
Vấn là mì xào giống như hôm qua. Hôm qua sau khi ăn mì xào Trần Thái Dương để lại, Vũ Thu Tươi cùng hai chị em đã không thể quên hương vị đặc biệt trong đó cho nên, mới ra hạ sách bắt Trần Thái Dương nấu ăn.
Không thấy Trần Thái Dương ở đâu Vũ Thu Tươi liền nhìn hai chị em hỏi.
- Tên kia đâu?
- Anh ta sau khi nấu xong liền đi rồi, hỏi cũng không nói.
- Vậy à! Kể đi có đồ ăn sáng là được.
Sân đấu luyện học viện Đại Việt. Nơi này lúc nào cũng tụ tập đông người nhất. Mỗi ngày đều có những trận đối chiến và chiến đoàn đội sảy ra. Người tụ tập ở đây không chỉ là đến hóng chuyện mà còn là nơi trao đổi tài nguyên và cá cược, vậy nên nơi này rất nhồn nhịp.
Trần Thái Dương như thường ngày đi vào cổng, lên lớp. Một khắc bước vào lớp đó hắn sứng sờ đứng hình tại cửa lớp. Trong lớp lúc này trống không, không một bóng người. Bây giờ hắn mới chợt nhớ ra hôm nay là khiêu chiến đoàn đội.
Trần Thái Dương đi vào lớp, ngồi xuống chỗ ngồi, hắn đang nghĩ, "có nên đi hay không". Cuối cùng hắn vấn quyết định đi xem một chút. Lúc hắn đến sân đấu luyện thì trận đoàn chiến của lớp đã diễn ra được một lúc.
Trước đó.
- Nào nào! Mọi người cược đê, một ăn mười dành cho ai cược lớp k199A thắng. Cược đê! Cược đê.
- Này Đại Bảo, ai chẳng biết là lớp K199A sẽ thua, mày làm vậy chẳng phải vô ích sao?
Nghe thấy có người nói vậy, Đại Bảo liền quay lại nói.
- Vô ích! Vậy tao tăng lên một ăn 20 may có dám đặt không.
- Ha! Ha! Tao vấn là đặt cho lớp K198B đi. Tiền tao không thiếu, tao xem hôm nay mày có hiệu đủ tiền để cho tao lấy không. Tao đặt 200 triệu.
- Haha! Còn ai muốn đặt nữa không? Vào đê! Và đê!
Lúc này, một thiếu niên tiến về phía Đại Bảo đưa một túi da nhỏ ra nói.
- Đại Bảo! Tao thay lớp trưởng đặt 10 viên tinh thạch và 30 đồng vàng.
- Mày là Lâm Bình! Chẳng phải lớp mày đang đấu với K198B sao? Mày cũng muốn đặt cho K198B luôn à?
Những lời vô tình của Đại Bảo lại khiến cho Lâm Bình có chút không vui. Hắn biết lớp hắn khó mà thắng nhưng lớp trưởng Hồ Hà Giang kiên quyết muốn đặt cho nên hắn cũng chỉ làm theo. Lâm Bình nói
- Mày nói cái gì đó. Tao là đặt cho lớp tao thắng.
- Ồ! Vậy thì chúc mày may mắn. Lần này tao có dự cảm lớp mày sẽ thắng đó.
Lâm Bình nghe thấy vậy cũng không nói gì. Đặt xong rồi hắn quay lại vị trí xem chiến đấu sắp bắt đầu.
Trong sân đoàn chiến, hai lớp K198B và K199A đứng đối diện nhau. Sân chiến đấu hình tròn bán kính 100m, khi chiến đấu sẽ có một pháp trận phòng hộ được mở ra.
- Hà Giang, em lấy bốn đối bốn em vấn muốn tiếp tục đánh với bọn anh sao? Hay là em gọi thêm hai, ba người nữa đi bọn anh cũng không ngại.
Tiếng của Lương Thế Vinh từ xa xa vọng lại nhưng mày may không ai để ý.
Lúc này, Lâm Mặc lên tiếng nói nhỏ.
- Lớp trưởng, liệu thật sự có khi nào tên Trần Thái Dương đó không đến thật không.
- Anh ta sẽ đến.
Hồ Hà Giang Khẳng định chắc nịch.
Trọng tài sân chiến đấu đã lên vị trí quan sát.
Một tiếng hô "bắt đầu" bốn người liền tạo thành một trận hình thoi, đứng trước nhất là Triệu Đại Vương chân khí mở ra, thổ nguyên tố hình thành một cái thuẫn to lớn. Phía sau Triệu Đại Vương là Lâm Mặc và Kiều Phong. Trên hai tay Lâm Mặc ngưng tụ hai lôi cầu năng lượng cuồng bạo. Kiều Phong trước mặt xuất hiện những cây kim châm nhỏ chi chít lên đến hàng nghìn cây. Đứng sau cùng là Hồ Hà Giang, nàng cũng đã mở ra chân khí màu xanh biếc của mộc hệ.
Đối diện bên kia chỉ có ba người xông đến, Lương Thế Vinh vấn đứng bất động tại chỗ không có động thái gì là muốn chiến đấu.
Khoảng cánh giữa hai bên chỉ cánh nhau 50m, theo hiệp đồng từ đầu Lâm Mặc động thủ, nhắm chuẩn một người trong ba người đó, trực tiếp phóng hai quả lôi cầu đến phía người đó.
Người kia cũng có chuẩn bị, khi thấy lôi cầu của Lâm Mặc đến hắn nhếch miệng một cái, chân đạp nhảy lướt qua một bên né tránh lôi cầu thứ nhất rồi linh hoạt né tiếp cầu thứ hai, xong rồi hắn ngưng tụ chân khí nơi tay, một quyền bằng chân khí độc hệ phóng ra bay về hướng Lâm Mặc.
Triệu Đại Vương thấy vậy liền huy động chân khí ngưng tụ tấm thuấn trước mặt Lâm Mặc chẵn đỡ quyền, đồng thời trên không cũng xuất hiện những thạch mâu nhọn hoắt bắn về phía đối thủ.
Trong lúc đó, Kiều Phong cũng phóng rải châm của mình ra về hướng một người khác. Hồ Hà Giang cũng động, nàng khuy động tay, từ dưới đất mọc lên những dây leo quấn chặt lấy một người còn lại khiến hắn không thể thoát ra.
Hai bên giằng co hơn 10 Phút, lực lượng hai bên gần như ngang hàng. Lúc này Hồ Hà Giang lợi dụng sự mất cảnh giác của đối thủ liền phóng dây leo quấn quanh hai người còn lại.
Chưa kịp đắc ý, một con hoả phượng hoàng liền lao tới đánh vào giữa đội hình đang chiến đấu khiến cho bốn người bị đẩy ra sau 7 đến 8 bước chân.Đó là năng lực của Lương Thế Vinh, hoả hệ đặc thù, hoả phượng hoàng. Ngọn lửa dữ dội đốt cháy hết những dây leo quân trên thân ba người nhưng mảy may không ảnh hưởng đến ba người một chút nào. Lúc này, Lương Thế Vinh nói.
- Mau kết thúc đi, đánh lên cũng chẳng có ý nghĩa.
- Được thôi lớp trưởng, vậy cùng kết thúc đi.
Nói xong bốn người ngưng tụ sát chiêu, Lương Thế Vinh vấn là ngưng tụ ra một phượng hoàng lửa.
- Hà Giang, em vấn muốn tiếp tục sao? Nếu em đổi ý anh bây giờ liền nhận thua.
Lương Thế Vinh nhìn Hồ Hà Giang đang lồm ngổm đứng dậy từ mặt sân đấu nói.
Hồ Hà Giang loạng choạng được Kiều Phong đỡ lấy. Ánh mắt đầy sự kiên định, nàng cũng là một người cứng rắn không thì làm sao được tin tưởng cho làm lớp trưởng.
Lương Thế Vinh Thấy ánh mắt đó biết là Hồ Hà Giang đã kiên quyết. "Vậy thì hắn chỉ có thể cứng rắn với nàng" hắn nghĩ.
- Vậy được. Kết thúc ở đây đi.
Nói xong, phưởng hoàng lửa lao về phía nhóm người Hồ Hà Giang, đồng thời ba người còn lại cũng thả ra chiêu thức của mình.
- Mau qua sau lưng tao đi.
Triệu Đại Vương nói xong, vận dụng toàn bộ chân khí ngưng tủ ra một thổ thuẫn to lớn che chắn lấy tất cả mọi người.
Hoả phượng hoàng cùng các chiêu thức đồng thời đánh vào thổ thuẫn.
Hai bên giằng co được một lúc, Triệu Đại Vương dường như đã tận lực b·ị đ·ánh bay về phía sau.
Ngay lúc thổ thuẫn tan biến, ba người Hồ Hà Giang, Kiều Phong cùng Lâm Mặc cũng vận dụng sát chiêu đáp trả lại. Mục tiêu chính là tên thức tỉnh độc hệ kia.
Trong phút chốc ba đạo công kích đã đến trước mặt hắn, hắn chỉ kịp mở ra chân khí hộ thuẫn nhưng không có tác dụng. Sau lần v·a c·hạm, hắn trực tiếp b·ị đ·ánh bay về sau đập vào màn phòng hộ sân đấu, b·ị t·hương đến 7 phần, miệng ói ra máu, cho thấy đã bị nội thương.
- Tuệ Hương, mày sao rồi.
Một người chạy đến đỡ lấy người tên Tuệ Hương đứng dậy.
Ba người tung ra một chiêu mạnh nhất, chân khí còn lại cũng không còn nhiều.
Lương Thế Vinh lúc này giận thật rồi, hoả phượng hoàng bùng nổ, to lớn lên gấp bổi, năng lượng ẩn chứa trong đó vô cùng khổng lồ, nhóm người Hồ Hà Giang đón đỡ chiêu thức này không tàn cũng phế.
- Chúng mày ưa cứng không ưa mềm đúng không? Vậy thì nhận sự nổi giận của tao đi.
Nói xong, Lương Thế Vinh thả ra công kích hoả phượng hoàng khổng lồ của mình về phía nhóm người Hồ Hà Giang.
Trong học viện tranh đấu chỉ cấm không được g·iết người, không phế tu vi, còn đáng cho tàn tật nằm liệt giường mấy tháng thì không vấn đề gì cho nên Lương Thế Vinh mới thẳng thừng ra tay.
Năng lượng từ hoả phượng hoàng phát ra khiến nhóm người Hồ Hà Giang cảm thấy khó thở, căn bản không thể chống đỡ.
****************
Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyenk.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.