Bóng Tối Trước Bình Minh

Chương 7: Trận Pháp khế ước



Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Bóng Tối Trước Bình Minh

Đa số người trất vấn là thế nhưng cũng có người không quan tâm Trần Thái Dương như thế nào, ngược lại còn cảm thấy chán ghét những hành vi trất vấn đó. Không chịu được mà đứng lên nói. - Chúng mày sợ hắn kéo chân chúng mày. Hờ! Chỉ có mấy người yếu như chúng mày mới sợ người khác kéo chân, còn tao đây đéo sợ. Cả lớp bàn tán xôn xao, không để ý đến có hai ánh mắt luôn nhìn chằm chằm vào Trần Thái Dương từ lúc hắn bước vào lớp, đó chính là nhỏ lớp trưởng và một thiếu niên nữa. Hai người ngồi gần nhau lúc này trong đầu nhỏ lớp trưởng cũng như cậu thiếu niên đều sinh ra nghi hoặc. "Rất giống, rất giống người đó". Cô giáo chủ nhiệm cũng đau đầu vì cái lớp này, mở miệng nói. - Cả lớp trận tự, còn ồn nữa buổi học hôm nay chuyển ra học thể thuật. Nghe đến học thể thuật cả lớp đều im bạch, tránh giống như tránh quỷ. Cô giáo hài lòng nói tiếp. - Nếu ai còn có ý kiến gì thì đứng lên nói. Lúc này lớp im thin thít, nghĩ đến học thể thuật thôi ai cũng chạy mồ hôi trán rồi, còn ai dám đứng lên chứ. Thấy vậy cô giáo mới nói.
- Các em hãy nhớ, lực chiến không quyết định bởi chân khí hay thú bản mệnh, mà là tổng hợp tất cả các yếu tố như chân khí, vận dụng khí trời đất, công pháp và kinh nghiệm chiến đấu. Cho nên không được tùy tiện phán đoán một người khi chỉ thấy một mặt yếu tố. Một đứa trẻ 5 tuổi cũng có thể tiêu diệt cả một quân đoàn quái vật. Các em phải hiểu điều đó. Các em nhớ chưa. - Dạ! Chúng em đã rõ! Cả lớp đồng thanh hô. Thấy lớp đã ổn định, cô giáo chủ nhiệm mới thông báo buổi học ngày hôm này. - Các em chú ý, chúng ta đã làm mất không ít thời gian buổi học rồi, buổi học hôm nay chúng ta bắt đầu học về pháp trận khế ước thú. Sau đây xin mời giảng viên Chu Đình Thu tiếp quản lớp. Cô giáo chủ nhiệm nói xong liền đi ra ngoài, nhường lại bục giảng cho giảng viên. Từ ngoài cửa một trung niên nam tử với khuôn mặt điềm đạm đi vào. - Chào các em, tôi là Chu Đình Thu, giảng viên chuyên về ngự thú sư. Chắc đa số các em đều biết về tôi. Cả lớp lúc này rất hào hứng, giang viên Chu Đình Thu không ai không biết, nhưng điều người ta mong chờ hơn là lúc lên năm học thứ 5 sẽ được học thêm một năng lực mới, đó là ngự thú sư và trận pháp sư. Chu Đinh Thu thấy cả lớp hào hứng như vậy cũng nở một nụ cười nói. - Các em trật tự chúng ta vào buổi học. Trước tiên thầy sẽ nói về trận pháp. Trận pháp có rất nhiều loại trận, hình dạng khác nhau, biến hoá cũng vô vàn, cái đó tùy vào sự lĩnh ngộ và thông thuộc của mỗi người, nhưng về cơ bản nó có các loại trận pháp như sau. Chu Đình Thu dừng lại một chút, mở lòng bàn tay ra, xuất hiện một đĩa tròn màu trắng với đầy hoa văn nổi lơ lửng trên lòng bàn tay, đang không ngừng hấp thụ lấy linh khí trời đất. Trên đĩa có sáu điểm sáng nhất, như là nguồn năng lượng của cả đĩa tròn. Chu Đình Thu tiếp tục nói. - Đây là tụ linh trận loại cơ bản nhất. Nói xong Chu Đình Thu lại biến hoá trận pháp từ màu trắng thành màu đỏ rồi lại tiếp tục nói. - Đây là sát trận. Còn đây là ảo trận. Đây nữa là phòng hộ trận. Tấn công trận và còn nhiều loại trận pháp nữa, các em phải từ từ nghiên cứu nếu ai có ý muốn tìm hiểu sâu. Chu Đình Thu tán hết tất cả các loại trận pháp sau đó bày ra hai loại trận pháp toả ra ánh quang mày tím rồi nói. - Đây là hai loại trận pháp khế ước cơ bản nhất. Cái trên tay trái thầy đây là khế ước trận bình đẳng, còn cái trên tay phải là khế ước trận chủ tớ. Hôm nay chúng ta sẽ học hai loại trận pháp này. Chu Đình Thu thao thao bất tuyệt giảng từ phương pháp vẽ trận, đến dùng chân khí khuy động trận pháp rồi dùng ý niệm điều khiển trận... Mọi điều ông đều giảng giải rất chặt chẽ cho thấy ông rất có tâm trong việc dạy học. - Đó là cách thức để tạo ra một trận pháp khế ước. Các em còn điều gì chưa rõ muốn hỏi không để thầy giải đáp? Nói xong thầy nhìn xuống toàn lớp. Lúc này một thiếu niên giơ tay đứng dậy nói. - Thưa thầy! Khi kết khế ước với yêu thú thì trận pháp hoạt động như thế nào ạ? Nghe vậy Chu Đình Thu cười tán thưởng nói. - Một câu hỏi rất hay, bạn Triệu Đại Vương ngồi xuống đi. Còn bạn nào muốn hỏi nữa không? Thiếu nữ từ lúc đầu đã chú ý Trần Thái Dương cũng giơ tay đứng lên nói.
- Thưa thầy! Cho em hỏi là, một người có thể ký kết bao nhiêu khế ước ạ? Và nếu yêu thú mạnh hơn con người thì có ký khế ước được không? - Đây cũng là một câu hỏi rất hay, mời bạn Hồ Hà Giang ngồi xuống. Còn em nào muốn hỏi không? Chu Đình Thu nhìn cả lớp. Thấy không còn ai hỏi nữa Chu Đình Thu tiếp tục nói. - Nếu đã không còn ai hỏi nữa, vậy thì trước tiên thầy sẽ giải đáp câu hỏi của bạn Triệu Đại Vương trước. Chu Đình Thu giơ tay trái lên và nói, "tiểu xà ra đi". Lúc này tưởng chừng như chiếc vòng tay trên cổ tay Chu Đình Thu nhưng lại không phải, nó cấp tốc lớn lên thành một con mãng xà, quấn quanh cánh tay Chu Đình Thu một vòng rồi đi xuống dưới nề cuộn tròn lại, đầu nâng cao lên, tiếng kêu phì phì. - Như các em đã thấy, đây là yêu thú ký kết khế ước bình đẳng với thầy, nó tên là Mạn Đà La Xà. Thông qua khế ước các em có thể truyền năng lượng từ thú sang người hoặc tự người sang thú. Thứ hai, khế ước có thể cho phép yêu thú tùy ý biến hoá to nhỏ. Tổng kết lại, ý nghĩa của khế ước trận pháp là "Cộng Hưởng".Nói như vậy các em có hiểu không? Triệu Đại Vương lại đứng lên nói. - Thưa thầy, vậy với khế ước chủ tớ thì có gì khác với khế ước bình đẳng ạ? - Khế ước bình đẳng với khế ước chủ tớ khác nhau ở chỗ, khế ước bình đẳng có thể cho phép truyền năng lượng qua lại, còn khế ước chủ tớ chỉ cho phép tớ truyền qua cho chủ, và nếu chủ c·hết thì tớ cũng sẽ c·hết theo. Chu Đình Thu giải thích xong nhìn xuống cả lớp, thấy có vẻ tất cả đã hiểu ông liền nói tiếp.
- Tiếp theo thầy sẽ đến với câu hỏi của bạn Hồ Hà Giang. Bạn ấy hỏi là có thể ký kết với bao nhiêu yêu thú, và nếu yêu thú mạnh hơn con người thì ký kết được không? Chu Đình Thu Ngẫm nghĩ, sắp xếp lại câu từ rồi nói. - Như các em đã biết, ý nghĩa của khế ước trận pháp là cộng hưởng năng lượng. Cho nên theo lý thuyết thì việc ký kết khế ước với yêu thú là không giới hạn, nhưng thầy khuyên các em nên chú trọng bồi dưỡng một hoặc hai con yêu thú thôi, bởi vì những người đi theo con đường ngự thú sư họ cũng chỉ có 3 đến 4 thú khế ước mà thôi. - Còn về yêu thú mạnh hơn con người có ký kết được không à? Cái này thì rõ ràng là được nhé, nhưng còn phải coi thực lực của các em có làm cho yêu thú đồng ý ký kết không cũng là một vấn đề. - Được rồi thầy đã dạy hết những gì cần dạy rồi, bây giờ đến lược các em thực hành. Thời gian còn lại của buổi sáng hôm nay các em hãy tập vẽ và huy động trận pháp. Nếu có ai không làm được thì cũng đừng nạn lòng, vì đó chỉ là em không hợp với con đường ngự thú mà thôi. Nào cả lớp bắt đầu luyện tập. Trong khi cả lớp đang chuyên tâm học pháp trận thì ở một góc nào đó trong lớp, những tiếng "khò, khè" nổi lên rõ mồn một, làm cho cả lớp không chú ý không được. Đó, là tiếng ngáy ngủ từ chỗ Trần Thái Dương phát ra. Yên bình! Đúng vậy, rất là yên bình, Trần Thái Dương hắn lâu lắm rồi mới có cảm giác yên bình như thế này, không lo không nghĩ. Nhớ lại thì lần cuối có cảm giác này chắc là lúc còn nhỏ, khi ở nhà cùng với ba vị sư phụ và lão quản gia Châu Tình Chu. Hắn trong yên bình mơ màng rồi chìm vào giấc ngủ. - Em kia, ai cho phép em ngủ trong giờ học. Chu Đình Thu quát lớn, có chút tức giận, tùy tiện chỉ tay bắn ra một quả cầu chân khí nhỏ bay về phía Trần Thái Dương đang ngủ. Ngay lúc quả cầu gần chạm vào người của Trần Thái Dương thì, đột nhiên Trần Thái Dương biến mất tại chỗ rồi xuất hiện lại là ở ngay trước mặt Chu Đình Thu. Đó chỉ là phản xạ tự nhiên trong vô thức. Lúc này, khí thế trên người Trần Thái Dương toả làm cho cả lớp phải kh·iếp sợ, cảm giác giống như một con mãnh thú nhìn chằm chằm vậy. Khi Trần Thái Dương tỉnh táo lại thì khí thế cũng biến mất. - Em xin lỗi thầy, em biết sai rồi. Trần Thái Dương cúi đầu xin lỗi, vì nói thế nào thì hắn cũng đã sai rồi. Nhưng Chu Đình Thu lại không nói gì, chỉ phất phất tay ý bảo "Trần Thái Dương về chỗ" rồi ông đi ra ngoài. Cả lớp lúc này vấn còn đang hoảng sợ, tuy khí thế đó chỉ phát ra trong tích tắc rồi thu lại, nhưng như thế cũng đủ làm người ta kh·iếp đảm. Nhất là Chu Đình Thu, ông là người hứng chịu luồng khí thế đó lại càng cảm nhận rõ sự khủng kh·iếp đó. Ông cảm thấy mình giống như là "hạt cát giữa đại dương bao la" vậy. Trần Thái Dương đi về chỗ ngồi, tựa vào ghế, nhìn lên trần nhà, rồi làm cho mình rơi vào trạng thái vô thức không suy nghĩ cái gì. Hắn mặc kể mọi ánh mắt, mặc kể người khác nghĩ gì về hắn, hắn cũng chẳng quan tâm. ****************

Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyenk.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!

Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.