Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Khuấy Động Đa Nguyên Campione
Chương 17: Bình minh đang lên
Rồng bay trên trời.
Người chạy dưới đất.
Mây đen phủ khắp tinh cầu, mặt đất cháy khét mùi lưu huỳnh cùng ánh lửa.
Đoán xem? Hai bên đang biểu diễn trò hay gì đâu?
Có người sẽ nói - Đây chính là Nhân Gian Địa Ngục!!!
Vào một đêm tháng 7 đẹp trời của 9 năm sau, một cột sáng màu ngọc bích xông thẳng bầu trời đêm quận Santa Lucia của Napoli — khai sinh ra cơn ác mộng với mọi sinh linh của thế giới này.
Hắc lân, bích mục, đầu cá sấu, sừng sơn dương, thân đại xà, cánh dơi, tứ chi đại bàng, vuốt sư tử... một sinh vật quái dị mà quen thuộc, tập hợp tất cả đặc điểm của các loài mãnh thú chào đời.
Đó là Tai Ách Long Vương — sinh ra từ linh khí của nước và đất, vừa xuất hiện chính là gián tiếp kêu gọi một vị anh hùng thần buông xuống nhân gian.
Đáng ra nó phải bị thảo phạt ngay từ khi đó, khi nó bị áp đảo bởi vị thần thép hùng mạnh, kẻ g·iết quái vật là khắc tinh của rồng và rắn... Nhưng bên trong ánh mắt lục bích gian manh ấy, lại hiện ra trí tuệ không thuộc về loài dã thú.
Giống như biết trước tương lai, lợi dụng mâu thuẫn giữa những cá thể mạnh mẽ xuất hiện ngay lúc đó, vị thần anh hùng của thép, vị quỷ vương trẻ tuổi của cõi trần và vị nữ thần trí tuệ của bóng đêm.
Hắn cuối cùng phản sát thành công, nuốt chửng vị thần thép và trốn thoát.
Mọi chuyện sẽ chẳng có gì đáng lo ngại nếu hắn cứ nhởn nhơ bay lang thang khắp thế giới mà không đúng lúc gặp cô ta, ả thần tổ khai sinh của dòng phù thủy hắc ám mang cái tên Leviathan.
Cuộc gặp gỡ của hai con quái vật mở đầu cho tương lai đen tối của nhân loại...
Một ngày cuối năm 2012, dự ngôn về ngày tàn của thế giới bắt đầu.
Vô số con rồng từ trong lòng vực thẳm của Trái Đất tuyên bố xâm chiếm bề mặt.
Vũ khí khí của loài người vô dụng trước chúng, súng đạn không thể xuyên nổi lớp vảy cứng hơn thép, đầu đạn nổ không công phá được lớp phép phòng thủ, xe tăng thiết giáp bị tan chảy bởi những hơi thở nóng bỏng hơn cả nham thạch magma.
Kể cả đó có là v·ũ k·hí tối thượng như bom h·ạt n·hân, cũng không thể hoàn toàn tiêu diệt sức sống mãnh liệt và trí tuệ của chúng.
Bầu trời, biển cả, mặt đất... không một nơi nào là an toàn.
Con người bị săn đuổi, bị biến trở thành khẩu phần lương thực cho đàn con háu đói của hắn - vua rồng - hắn tuyên bố xóa bỏ nhân loại!
Bởi thứ thần thoại mà nhân loại bịa đặt ra đã uy h·iếp đến hắn.
Tuy là dòng dõi của nữ thần, sinh ra từ linh khí của trái đất và thần thoại. Hắn chối bỏ khởi nguồn của mình vì sợ hãi c·ái c·hết.
- [Thật vất vả mới có thể sống lại một đời, có thể cùng vô số mỹ nữ bầu bạn hằng đêm sênh ca, ta còn chưa hưởng thụ đủ! Ta không muốn trở thành cá nằm trên thớt mặc người chém g·iết, Vì vậy a nhân loại... đi c·hết đi! Tất cả các người cùng cái lịch sử dơ bẩn đó sẽ biến thành ngàn năm phủ bụi tro tàn.]
Không có ai đứng ra ngăn cản hắn sao?
Có! Vị quỷ vương cuối cùng chính là đối trọng của hắn.
Nhưng trong khi cả hai con quái vật vô nhân tính đánh nhau thì cùng lúc đó nhiều quốc gia đã vẫn diệt, không biết bao nhiêu sinh linh đã vào bụng trở thành bữa ăn nhanh hoặc món đồ chơi bị bầy rồng dày vò sống không bằng c·hết.
Vị vua trẻ vừa lên ngôi chưa đến một năm nhưng là một kẻ dũng mãnh đầy mưu mô đã lưu đầy hết đám anh em của mình. Với mười hóa thân và thanh gương đen của bão tố, vị vua đã g·iết c·hết vua rồng hết lần này đến lần khác.
Nhưng vua rồng cũng tái sinh hết lần này đến lần khác, bởi một bí mật mà không một ai khác biết được! Chỉ còn dòng dõi của hắn còn tồn tại, vua rồng chính là bất diệt.
Mỗi đứa con vua rồng sinh ra đều là báu vật của thiên thượng ban cho hắn, mỗi đứa con sẽ mang cho hắn một chúc phúc cùng gia hộ, mỗi đứa trẻ sẽ là thân thể dự bị khi hắn b·ị c·hém g·iết, càng có nhiều dòng dõi thì hắn chính và vô địch.
Hắn bất tử và có thể sống hàng vạn năm, cùng tinh cầu đồng thọ. Hắn đã cắn nuốt thần linh, mở ra quyền năng nuốt chửng thép, chỉ cần sinh thật nhiều con cái thì vua rồng không sợ bất cứ ai, kể cả là thần hay sát thần.
Chỉ cần ăn thật nhiều và đẻ thật nhiều, hắn liền là vô địch. Những lão già ẩn trong U Thế một khi không an phận sẽ là bữa ăn kế tiếp trong thực đơn,"Thật chờ mong, thật kích thích" hắn nghĩ.
Rồi sau đó vài trăm năm, Vua rồng tai ách cùng Vua quỷ hỗn mang không ngừng c·hiến t·ranh liên miên, biến môi trường cả thành tinh trở thành ngôi Sao Kim thứ hai. Loài người cũ đã tuyệt diệt, còn tồn tại chính là Tân nhân loại thích nghi với chú lực, ma pháp và di cư vào U Thế tịnh thổ.
Khi này, bề mặt thành tinh đã hóa thành hoang mạt, biển đã cạn khô, khí quyển bốc hơi, sức nóng mặt trời hoàn toàn t·hiêu r·ụi Trái Đất.
Lối vào hang vua rồng kéo dài đến tận vực thẳm lòng đất, vẫn còn vô số tàn tích một thời... Thi cốt vươn vãi khắp mọi ngõ ngách hang động, mùi h·ôi t·hối nồng nặc bay lên trở thành khí độc, đâu đó những tấm da khô đét vắt vẻo treo trên những mỏm đá, v·ết m·áu khô nhuộm đen cùng nấm mốc mọc lên che phủ lối đi, đầu lâu xương xẩu trắng hếu mục thành bụi trần, gân chỉ treo khô trên trần hang thạch nhũ mỗi khi gió động lại rũ rượi đong đưa trong âm thanh ghê rợn.
Vì mãnh liệt c·hiến t·ranh cùng tuyệt diệt, đói khát nhưng được thừa hưởng trí tuệ bầy rồng con háu ăn hễ bắt được người sẽ mang xuống vương quốc ngầm, lập ra thứ gọi là "trang trại"...
Đúng vậy! Nhân loại bị lũ rồng xem như súc vật mà gây giống chăn nuôi, để rồi trở thành thức ăn cho chúng. Đáng hận! Người có trí tuệ có ai mà chịu được cảnh ấy, chỉ cần có cơ hội họ sẽ kết thúc sinh mạng mình.
Vì thế...
Chúng rồng dùng nguyền rủa tước đoạt nhận thức của họ, trở thành một loại bị chăn nuôi "con khỉ".
Trong lúc đám con cháu còn mải lo ăn cơm no nhai thịt ấm, thì tên vua rồng làm gì đâu?
Tại chốn âm sâm cửu tuyền - Long Đô là một khung cảnh trái ngược, ngàn hoa đua nở, bách thảo triều nhiêu, phong thủy hữu tình. Vua rồng ngày đêm cùng dàn mỹ nữ ngày đêm hoan ái, tửu trì nhục lâm, sáng tạo dòng dõng, hưởng hết thú vui trên đời, ăn gan uống máu sinh linh. Thật vô sỉ không thể diễn tả.
Hắn nào biết tại nơi xa xăm ngàn cõi trong U Thế, Hỗn Mang Quỷ Vương cùng đồng minh vừa mở ra Hành Lang Tiên Giới hướng ra thế giới bên ngoài tìm kiếm những người anh em của mình trở về.
Một lần tình cờ, vị vua đã trăm năm nhưng vẫn mang hình hài thanh niên trở lại, trên tay cầm theo một thanh kiếm trắng với tia sét như muốn thiêu đốt tất cả tai họa.
Vị vua già sẽ chuộc lại lỗi lầm của mình, tuyên thệ với thế gian và bán đứng sinh mạng của mình——Thần kiếm cứu thế sẽ chẻ đầu, xuyên tim con quái vật đã dám hủy hoại thế giới này.
Hình ảnh sau cùng là một ngôi sao trắng sáng chói xuyên thủng hành tinh.
Một miệng hố sâu hun hút không thấy đấy, đường kính hàng kilomet xuất hiện tại nơi giao thoa giữa hai lục địa Á-Âu.
***
Trong khi ánh ban mai còn chưa kịp chiếu rọi, tại một căn gác xép của một tiệm sách nằm trên khu phố cổ Spaccanapoli.
Một cậu bé 7 tuổi mồ hôi lạnh chảy đầm đìa, Arthur giật mình tỉnh giấc, cậu lại ngủ mơ gặp ác mộng.
Tuy không nhớ rõ chi tiết nhưng là một loạt khung cảnh tàn sát ghê rợn cùng ám ảnh.
Nhưng quên đi cũng tốt, bởi cậu bé không cần một thứ ký ức phiền não bám lấy quấy rầy đầu óc của mình.
Arthur cần sự thoải mái yên tĩnh.
Giờ cũng đã sáng, tuy mặt trời vẫn chưa lên nhưng màn đêm dần lui bước, Arthur đang phân vân có nên ngủ tiếp hay cứ ngồi đây gật gà gật gù tỉnh dậy.
Tự hỏi không biết bao lâu, đầu cậu bé cùng cái lưng cong đã gục xuống từ lúc nào, một tia sáng và báo hiệu một ngày mới lên trên quận Santa Lucia, nơi mang cái tên của vị [Thánh Nữ Ánh Sáng].
*Cốc! Cốc! Cốc!*
Một tiếng gõ cửa vang lên cũng làm cho hoàng tử nhỏ ngáy ngủ lại giật mình tỉnh giấc.
Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyenk.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.