Khuấy Động Đa Nguyên Campione

Chương 6: Phượng Hoàng sa lưới



Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Khuấy Động Đa Nguyên Campione

Một mũi tên nhanh như chớp giật xuyên thủng lưng con chim lửa. Ngay sau đó hàng loại mũi tên tương tự theo sau phong tỏa đường đi của con mồi xấu số. Nhưng tất vả chúng đều bị t·hiêu r·ụi trước khi kịp tiếp cận đứa trẻ bên trong. A Nhi cả người hướng về phía sau, không rời mắt khỏi kẻ truy đuổi trong khi được con chim mang bay. Cánh tay trái còn lại của em vung về phía trước, hàng loại đạn lửa lao ra từ chiếc đuôi phượng hoàng như sao băng bắn tới. Dị thần thiết kỵ lao nhanh truy đuổi, bao trùm toàn thân cùng chiến mã với áo giáp đen đặc. Không vì bộ giáp cồng kềnh mà ông ta di chuyển chậm chạp, nấp sau những cơn gió lốc cuồng bạo, ông được gió bão yểm hộ thoắt ẩn thoắt hiện trên chiến trường. Những cơn gió như đoàn lính thân vệ, chúng nghe lời và che chắn cẩn thận cho vị tướng soái. Có tất cả sáu cơn lốc lớn hiện đang quần thảo tại Napoli, ba phía trước bảo hộ vị thần, ba còn lại trong đêm tối đang vòng quanh con chim lửa, hòng khép chặc vòng vây.
Ngọn lửa vàng rực uyển chuyển khi như chim én khéo léo né tránh đường đi của lốc xoáy, vòng quanh các tòa nhà. Khi lại thu cánh phóng đi như một chiếc tiêm kích phản lực, dễ dàng bộc phát với tốc độ hơn 1,5 mach, kéo ra cả một quãng dài. Một người trưởng thành không được huấn luyện có thể c·hết ngất với tốc độ đó, với A Nhi thì nó có hơi tức ngực chóng mặt một chút, nhưng nó không đủ để em ấy rời mắt khỏi kẻ thù. Những q·uả c·ầu l·ửa cứ cách một lúc lại được bắn ra, chúng v·a c·hạm với gió lốc rồi bùng nổ, lúc bị vị thần gặt văng. May mắn lắm có một ít đánh trúng những mũi tên đang bay với tốc độ âm thanh. Nhìn chung cũng chẳng gây ra thiệt hại nào đáng kể. - Aa—— Thật giống chơi Touhou đâu! - Sát thần nhỏ không khỏi cảm thán. Không tính trận t·ai n·ạn tại Athen thì đây chính là trên ý nghĩa lần đầu tiên em ấy chiến đấu. Hoặc có thể nói là lần đầu thanh tỉnh vận dụng quyền năng. Chiến đấu—— một từ ngữ thật khắc nghiệt khi liên hệ đến một đứa trẻ. Nhưng đáng buồn thay Campione và đám anh em của hắn chính là lấy "dã thú chi đạo" sinh tồn. Như linh dương con phải học đứng lên chạy trốn khi vừa mới sinh, rùa biển non vừa nở tự giác tìm hướng bò về đại dương khi mới rời tổ. Một sát thần sẽ tự nhiên mà học được cách thích hợp để vận dụng quyền lực của mình. A Nhi— Arthur Cavalieri không hề có kiến thức về phép thuật, cơ thể lại còn quá nhỏ để có thể huấn luyện như một chiến binh. Không có năng khiếu nào rõ ràng, mỗi ngày lại được cô hầu gái chăm sóc tử tế như một quý tộc, thứ yêu thích cũng chỉ là đi dạo và ngắm nhìn cảnh đẹp quanh nhà, ăn bánh uống trà, đọc sách với những câu truyện thần tiên đầy mơ mộng. Gần đây thì tối nào cũng được Cristina rủ rê chơi đùa. Cũng không gì nhiều, chỉ khoảng hai chơi trò điện tử trước khi ngủ. Một trò chơi khá nổi tiếng có xuất xứ từ Nhật Bản, tên là [Touhou Yumejikuu ~ The Phantasmagoria of Dim.Dream]. Lần đầu tiên chơi đùa, đứa trẻ ngây thơ cũng chẳng có kinh nghiệm hay cảm giác gì, một hai lần đã phải chào thua "tay chị đại già đời" kèm theo tiếng cười đắc thắng cùng ánh mắt đầy ẩn ý tựa như "bé chưa đủ trình đâu" của đối phương. Cristina còn cố tình thêm lời nói kích thích lòng tự trọng bé nhỏ, định hình thế giới quan giữa kẻ thắng và người thua qua những phần thưởng thiên vị và h·ình p·hạt nhục nhã và lấy đó làm trò đùa. Hơn nữa tất cả còn bị chiếc máy ảnh kỹ thuật số Nikon của cô nàng ghi lại (đó là đủ thứ tư thế khó tả cùng kèm theo trang phục kỳ quái) và dọa gửi cho người cậu yêu dấu xem. Đứa trẻ dần có cảm giác trong lòng vừa tức giận vừa thẹn thùng. Như lấy đó làm động lực, hoàng tử nhỏ quyết chí rửa nhục. Một bên cẩn thận học hỏi kinh nghiệm, một bên tăng cao phản xạ cùng tốc độ tay. Và như để đền đáp mọi nỗ lực, chưa đến một tuần, kẻ lõi đời dựa vào kinh nghiệm đã phải chịu thua trước người trẻ tràn đầy sức sống, phải ở một bên lẩm bẩm làu bàu mà thút thít kêu gào "thật không công bằng...hu hu". Lần đầu tiên cảm giác chiến thắng đến ngọt như cam lộ, mọi cảm giác cay đắng cùng khuất nhục khi xưa đều tan biến như không. Thật ấn tượng. Bây giờ A Nhi cũng lấy kinh nghiệm chơi đùa ra chiến đấu thực tế, nghe thì thật hoang đường nhưng sống sót trên lĩnh vực bản thân am hiểu nhất mới là đường tắt dẫn đến chiến thắng. Mặt dù trong trò chơi chỉ là điều khiển một nhân vật bay về phía trước và bắn nhau rồi né tránh trên một màn hình. Nhưng với A Nhi thì nó như một cuộc chạy trốn phản kích khi vô số luồng đạn không ngừng truy đuổi tới mà bản thân chỉ có thể di chuyển bó hẹp trên một màn phẳng. A Nhi không ngừng mà bắn đạn lửa về phía vị thần cùng đám "cận vệ" của ông ta. Hành động này trông như không mang lại kết quả gì nhiều, ngoài việc lãng phí nguồn lực lượng ít ỏi còn lại của cậu. Với vị hoàng tử thì như vậy đủ rồi, mặt dù đôi mắt của các sát thần có thể quan sát trong bóng tối không thua bất kỳ con thú săn đêm nào, dù là hoàn cảnh đen đặc không ánh sáng như hiện tại. Nhưng đối mặt một kẻ địch nhảy nhót linh hoạt, biết ẩn mình chờ thời cơ và t·ấn c·ông chớp nhoáng một cách bất ngờ, A Nhi cần nhiều điều kiện thuận lợi hơn để nắm bắt vị trí của hắn.
Và chỉ cần một chút ánh sáng từ những ngọn lửa mang lại, cũng cho em ấy tình báo quý giá về hành tung của thần không đầu. Ông ta ngay từ đầu không chỉ dùng gió lốc t·ấn c·ông, mà còn cơ động di chuyển xung quanh chiến trường quan sát thế cục. Thần gió nhàn nhã né tránh đòn t·ấn c·ông b·ằng ngọn lửa của Campione, du chuyển sau những công trình kiến trúc hoặc để cơn lốc ông ta tạo ra cản lại tất cả. Khi cần thiết, một đợt t·ấn c·ông chớp nhoáng đánh vào điểm yếu của vị hoàng tử sẽ là dấu chấm hết cho trận chiến kéo dài. Giống như hiện tại— Vị thần cùng con chiến mã đột ngột xuất hiện ngay dưới bụng con chim lửa, bằng cách nào đó ông ta đã bỏ qua gần cả ki-lô-met khoảng cách ngay tức khắc, cứ như có phép dịch chuyển vậy. Thanh trường đao tụ lực chém từ dưới lên, phải nói thật âm hiểm khi ông ta canh đúng điểm mù. - "Tên con hoang c·hết chắc". Nhưng không giống như ông thần nghĩ, cặp vuốt của con chim bất ngờ vồ xuống ngay lúc ngọn đao chém ra, cũng sút văng gã thần điên cuồng xuống mặt đất. Tương tự, cương khí sắc bén của lưỡi dao gió cũng gọt đi nửa thân bên "Phượng Hoàng" nhưng nó chỉ sượt qua A Nhi không gây ra một chút thương hại, ngọn lửa được cậu điều khiển cũng một lần nữa tái hợp. - Thật là nguy hiểm.
Thật may mà cậu bé có thể nắm bắt vị trí kẻ địch một cách rõ ràng, cũng thật may mắn khi bản năng phản xạ của thí thần giả lập tức phản ứng với sát khí phải g·iết xuất hiện bất ngờ. Không bỏ qua cơ hội ngàn vàng, A Nhi liên tục tung cầu lửa đạn lửa trút xuống vị thần như sao rơi. Từng tiến nổ tung vang lên dữ dội cùng theo đó khu vực phía dưới cũng bị san thành bình địa, khói và bụi mù bốc lên nghi ngút. Liệu vị thần đã ngục ngã, đứa trẻ nghi ngờ trong lòng. Trong một bộ truyện tranh em ấy đọc gần đây cũng miêu tả cảnh chiến đấu như vậy— nhân vật phụ quật ngã phản diện trên đất, bay lên trời không ngừng tung chưởng năng lượng, khói bụi bốc lên nhưng phản diện thì thần ẩn chuồn đi đến sau lưng vai phụ lúc nào chẳng hay, cười haha rồi cho vai phụ một kích chí mạng vào đầu. Cảm thấy đã đủ, A Nhi lập tức dừng lại, cẩn thận quan sát từ trên không. Quả nhiên. Khi lớp bụi mù bị gió thổi tan biến, mục tiêu của em ấy là dị thần đã không còn ở đó. A Nhi tức khắc đề phòng chung quanh, ánh mắt không ngừng tìm kiếm tung tích của dị thần. Vị trí hiện tại có thể không mấy an toàn, chung quanh sáu ngọn gió lốc đang nhanh chóng kéo về đây, nếu không đi nhanh e rằng sẽ bị lực hút của chúng giữ lại. Tuy nhiên A Nhi thật sự không thể vọng động khi một sát thủ vô hình vẫn còn ẩn nấp trong bóng tối. Đang thử tưởng tượng vị thần có thể phục kích từ nơi nào, hoàng tử nhỏ chú ý đến từng tòa kiến trúc cao tầng chung quang. Thình lình chỉ nghe choang một tiếng, trong đó một tấm cửa kính một tòa lầu bỗng nhiên vỡ nát. Từ đó một mũi nhọn lao ra nhắm ngay A Nhi với tiếng viu viu rít gió. Sớm đã có đề phòng con chim lửa chỉ lách mình một chút, ngọn mâu của vị thần cứ thế lao đi mà không trúng đích. - BẮT ĐƯỢC NGƯƠI—!! Âm thanh như sấm rền vang lên làm cậu bé bất ngờ, cảm giác được nguy cơ muốn thoát đi ngay lập tức. Nhưng lần này thần gió không cho em cơ hội. Từ sau lưng, ngọn xà mâu tưởng chừng lao hụt bỗng bùng nổ thần lực, nó biến thành một ngọn gió xoáy đen ngòm. Không như sáu người anh em còn lại, nó như cái tên v·ũ k·hí của mình đã biến thành một cơn lốc mang hình dạng một con rắn uốn éo. Nó nhanh chóng bám chặc vào thân con chim lửa, cắn vào cổ, từ từ xiết chặt mặc kệ con chim có vùng vẫy hay ngọn lửa bùng phát đốt cháy mãnh liệt cỡ nào đi nữa. Không chỉ có vậy, con rắn không ngừng kéo dài cơ thể bằng gió lốc, nó rất nhanh cuộn tròn thành một quả cầu vây quanh con chim kín không kẻ hở.

Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyenk.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!

Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.