Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Khuấy Động Đa Nguyên Campione
- A Nhi... sẽ c·hết ở đây sao?
Một cái lồng bằng gió lốc đen ngòm treo lên giữa không trung. Con chim bên trong đang cố gắng vùng vẫy hòng trốn thoát.
Thế nhưng, dù cho có cố thế nào chăng nữa nó cũng không thể thoát ra, những cơn gió xoáy đen với trợ giúp từ thần lực như hàng vạn lưỡi dao sắc bén. Chúng liên tục cắt chém trong khi dần co lại ép sát, buộc con chim phải thu mình phòng thủ như một trái bóng.
Giống như một cái máy xay thịt.
Đến tận lúc này, sức mạnh ma thuật trong người đứa trẻ đã còn lại không đến một thành.Nó tương đương với tổng trữ lượng chú lực của khoảng từ 20 đến 30 pháp sư cộng lại. Để duy trì ngọn lửa thần chống đỡ thời gian dài trong tình trạng hiện tại, chỉ với lượng chú lực ít ỏi đó hoàn toàn là bất khả thi.
Nếu ngọn lửa có thể đốt cháy cả các vị thần này dập tắt, mọi thứ với A Nhi sẽ kết thúc.
Thật vô vọng... A Nhi cũng cảm thấy như vậy. Cái c·hết cô độc không tiến đến ngay lập tức, nó dầy vò ý chí người ta bằng cách gặm nhắm một cách từ từ, vắt cạn từng tia sức lực trong khi làm hao mòn tinh thần họ với cơn đau thể xác, từng chút từng chút một.
Nhắc lại thì cơn đau âm ỉ nơi cổ tay bị cụt của A Nhi vẫn không ngừng lại. Đó là nơi duy nhất em ấy cảm thấy bỏng rát, mặc dù bản thân có sức chống cự mạnh mẽ đối với lửa cùng nhiệt độ nhờ quyền năng của mình.
- Ngươi cần thứ gì đó để ăn... như tay của A Nhi. - Đứa trẻ lẩm bẩm một mình.
Thật sự chẳng có một ai ở đó cùng cậu cả.
Có phải chăng đứa trẻ đã phát điên khi bị dồn vào đừng cùng, tinh thần bắt đầu mê sảng và tự tưởng tượng ra một ai đó?
Không phải——!!
Ngọn lửa bị giam cầm dường như trở nên nóng bỏng hơn khi A Nhi dứt lời. Giống như nó có linh tính và có thể suy nghĩ như một con người.
Ngọn lửa thần thánh đã đáp lại cậu.
- Vậy thì ăn đi—!
- Lấy đi tất cả thứ ngươi muốn từ ta... Tay phải, tay trái, cả hai chân. Hãy lấy đi đi! Nhưng xin hãy giúp A Nhi được sống... A Nhi—— RẤT MUỐN ĐƯỢC GẶP LẠI LALA!!!
Sau câu nói tràn đầy quyết ý, A Nhi tập trung toàn bộ tinh thần vào từng hơi thở. Cậu bé nghiến răng môi đến tóe máu, cơ bắp khẩn trương, hô hấp dồn dập làm cho nhịp tim tăng nhanh chóng mặt, đến mức mà đến gần có thể nghe thấy từ lồng ngực phát ra những tiếng "bình bịch" "bình bịch".
Thí thần giả đang cố gắng lấp lại lượng dự trữ đã hao hụt của mình. Dù chậm chạp nhưng sau mỗi tiếng tim đập lại có một tia chú lực được rút ra.
- Ư...Ahh...
Như đáp lại lời kêu gọi của em ấy. Ngọn lửa thật sự bắt đầu "ăn".
Nó chậm rãi nhưng chắc chắn, từ từ tan rã cánh tay phải của A Nhi. Cho đến khi gặm gần hết cả khuỷu tay mới tạm thời dừng lại.
Đồng thời khắc đó— Ngọn lửa thần thánh bùng cháy mãnh liệt.
Từ màu vàng cam, ngọn lửa nhanh chóng chuyển sang thuần một màu xanh dương rực rỡ.
Như con thú dữ vùng mình thoát thốn, ngọn lửa xanh nóng bỏng cực độ bành trướng, ngay lập tức nuốt trọn ngọn gió đen vào bụng và t·hiêu r·ụi thành hư vô.
- Thoát rồi... Ặc! Khụ khụ khụ...
Chưa kịp vui mừng, đứa trẻ đã phải ôm cổ họng vì khó thở. Cơn ngạt thở đến bất ngờ đến mức khiến A Nhi mất khống chế rơi xuống, ngọn lửa cũng không thể giữa được hình dạng của mình bắt đầu vặn vẹo chập chờn.
Người bình thường rơi từ rơi từ độ cao sấp sỉ 120 mét ắt hẳn sẽ c·hết, thậm chí cơ thể dưới tác động của trọng lực cùng bề mặt đất cứng sẽ làm xương, cơ, nội tạng đổ vỡ và tạo thành một đống bấy nhầy. Mặc dù với cơ thể siêu việt nhân loại của các sát thần cũng phải thoi thóp trên lằn ranh sinh tử.
Không để điều đó xảy ra, ngọn lửa xanh có linh tính biến đổi hình dạng một đôi cánh chim có sải cánh 3 mét, trước khi A Nhi chỉ còn cách mặt đất 20 mét vung mạnh đôi cánh giảm đà rơi kịp thời. Đứa trẻ sau đó an toàn rơi trên mặt đất và chỉ bị xây xát nhẹ.
*Viu!*
Trong tích tắt đó như cảm nhận được nguy hiểm đánh tới, đôi cánh lửa vươn ra phía trước rồi chợt khép lại tạo thành lớp phòng vệ.
Nhát chém của thần gió sau đó chém vào lá chắn, nhưng lần này nó không gây được được hại nào đáng kể.
*Viu— Viu— Viu— Viu— Viu— Viu— Viu— !!!*
Không từ bỏ, vô số nhát chém của ông ta sau đó liên tục được phóng ra nhưng đều thất bại. Tất cả đã bị đôi cánh lửa bốc hơi không bỏ sót.
Nhưng chính đôi cánh sau mỗi lần chống đỡ cũng tiêu hao không nhỏ. Từ màu xanh dương thâm thúy như ngọc sapphire, ngọn lửa nhạt dần đến sắc xanh lơ gần như trong suốt.
A Nhi vẫn đang ngạt thở, lồng ngực đau đớn cứ như vừa bị lửa thiêu đốt vừa bị ngàn vạn mũi kim đâm cùng một lúc. Không phải đang có một bàn tay vô hình đang bóp lấy cổ họng khiến em ấy không thở nổi, mà là tất cả dưỡng khí chung quanh liên tục bị ngọn lửa xanh đốt cháy để tự duy trì.
Em ấy sẽ c·hết vì thiếu oxi nếu không giải trừ ngọn lửa. Nhưng như thế thì ngay lập tức vị thần gió chỉ cần một nhát chém thì đầu A Nhi sẽ lìa khỏi cổ.
Hai lựa chọn khó khăn nan giải và cái nào cũng sẽ dẫn đến c·ái c·hết.
A Nhi sợ hãi...
A Nhi đau đớn...
A Nhi hoảng loạn...
Cảm nhận uy thế cùng sát khí của dị thần mỗi lúc một gần, cùng c·ái c·hết chực chờ c·ướp lấy sinh mạng. Bản năng bên trong sát thần nhỏ réo động liên hồi khiến em ấy như muốn nổ tung.
- "Luôn giữ tâm trí bình thản. Dù sau này em có rơi vào tình thế hung hiểm ra sao, giữ một cái đầu lạnh, để tâm tĩnh lặng như nước mùa thu, rồi tất cả chúng sẽ tự tình đường chảy ra biển cả thôi... À, ý thầy là nếu giữ được bình tĩnh trong những thời điểm khó khăn thì dòng suy nghĩ của ta sẽ được trí óc tự động chảy chuốt mà tìm ra lối thoát của vấn đề... có vẻ hơi dài dòng, ha ha. " (???)
Đó là lời khuyên chợt hiện ra trong tâm trí đứa trẻ, trong thời khắc sinh tử này, có vẻ như những kỷ niệm quý giá nhất của em ấy đã tái hiện ngay trước mắt.
Dù chỉ là vài tháng ngắn ngủi từ khi có ý thức, vẫn có những kỷ niệm được em chôn giấu trong lòng như báu vật.
- "Lời khuyên dành cho chiến đấu sao? Hhm— có rất nhiều yếu tố cần quan tâm trong một trận chiến, như số lượng kẻ địch, tình báo, phong cách chiến đấu của đối thủ, địa hình tác chiến, thời tiết... Nhưng với tôi quan trọng nhất là phải chăm chỉ rèn luyện bản thân mỗi ngày. Khi chiến đấu thì dốc toàn lực, giao phó tất cả cho thân thể này cùng lưỡi kiếm. Đó là cách tôi dành cho bản thân và đối thủ lòng kính trọng lớn nhất." (Michela Cavalieri)
Như được tiêm liều thuốc kích thích, đứa trẻ nhỉ nhịn đau đớn đứng lên, mặc cho gương mặt đỏ bừng thiếu khí cùng cơn choáng váng t·ấn c·ông đại não.
Những cơn lốc đang đến gần, theo thứ tự ba trước ba sau bao vây vòng quanh sát thần Campione.
Vị thần đã dừng t·ấn c·ông b·ằng thanh thần đao, sau khi ông ta cảm thấy sức mạnh của đôi cánh lửa đã tiêu hao đủ nhiều, ách chủ bài của gã thần điên đã đến. Những cơn lốc sẽ là thứ cuối cùng kết thúc quyền lực khó chịu của Campione.
Chúng là đòn sát thủ đối với sức mạnh thuộc tính lửa, bởi những cơn lốc vòi rồng này chứa toàn bộ lượng nước cơn bão đã tích tụ trên Địa Trung Hải vài ngày qua.
Một cậu bé nhỏ nhoi cùng ngọn lửa yếu ớt phải đương đầu những "gã khổng lồ" trên trăm mét, nhìn sơ thôi cũng biết bên nào sẽ áp đảo, bên nào sẽ bị đè bẹp dí rồi.
Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyenk.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.