Những Linh Hồn Từ Quá Khứ

Chương 8: Kỷ nguyên “Địa ngục”!



Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Những Linh Hồn Từ Quá Khứ

Chương 8: Kỷ nguyên “Địa ngục”! Từ khi Kira rời đi, không khí của học viện trở nên u ám đến tột cùng. Trong lòng tất cả mọi người đều rõ ràng về chuyện đánh cược giữa hiệu trưởng và thế lực thành phố ngầm kia. Họ biết chắc rằng đây là điều không thể tự lượng sức, bởi vì hiện tại trường học chỉ còn lại ba sinh viên. Đáng lẽ có sáu sinh viên, nhưng Ethan và hai người khác đã dùng mưu hèn kế bẩn để xóa tên khỏi hệ thống đăng ký sinh viên. Hiện tại, chỉ còn một năm nữa là đến thời gian đánh cược, nhưng trường học của họ không thể tìm ra một sinh viên nào có thể đạt được mức khắc họa cấp khởi đầu. Trong thế giới tương lai này, năng lực khắc họa được phổ biến trong mọi lĩnh vực. Mỗi người nếu có năng lực khắc họa, nhưng mức độ mạnh yếu tùy thuộc vào năng lực của từng người. Nó là một hệ thống vượt ra ngoài giới hạn của thực tại, được nghiên cứu và phát minh bởi một nhóm nhà khoa học, chuyên gia công nghệ và những cá nhân có sự hiểu biết sâu rộng về thần kinh học và thực tế ảo. Ban đầu, họ không tìm kiếm một v·ũ k·hí, mà là một công cụ mang tính cách mạng, nhằm kết nối ý thức con người với thực tế ảo theo cách chưa từng có. Người dẫn đầu nhóm này là giáo sư Aladdin, một nhà thông thái thực sự đã khai phá lĩnh vực này và khiến nó được mở rộng áp dụng vào trị liệu bệnh trầm cảm trong thế giới tương lai. Đó là liên minh tinh tế năm 9932 TCN, một thời kỳ hỗn loạn khi mà những liên minh chưa có sự thống nhất về mặt cộng đồng và sáp nhập vào một thế lực như hiện tại. Lúc đó, liên minh chia thành ba thế lực lớn và vô vàn thế lực nhỏ, c·hiến t·ranh giữa các hành tinh để tranh giành sự sống và tài nguyên nổ ra liên miên. Khi thành quả nghiên cứu của giáo sư Aladdin được công bố trong giới học thuật, nó đã mở ra một cuộc tranh đấu gió tanh mưa máu. Đầu tiên là các thế lực ngầm bằng mọi giá đạt được thành quả nghiên cứu để phát triển những mục đích đen tối, sau đó vài năm, thế lực này thành công trong việc nghiên cứu sâu hơn năng lực này, khiến cho năng lực khắc họa trở thành một năng lực có thể giúp người ta chiến đấu chỉ cần dựa vào sự khắc họa và tái tạo nhân vật trong thế giới hiện thực. Buổi đầu nghiên cứu luôn tràn ngập những. rủi ro; lúc đó con người chưa khám phá ra tột cùng năng lực này có thể mạnh đến đâu. Cho đến khi một thế lực hắc ám lợi dụng kết quả nghiên cứu này mạnh mẽ đào. tạo một đội quân chuyên về khắc họa những vũ khí kinh khủng để tấn công những hành tỉnh khác và thâu tóm tài nguyên. Ban đầu, không một thế lực lớn nào trong liên minh để ý đến một thế. lực mới hình thành. Nhưng khi họ cảnh giác thì thế lực này đã thâu tóm hơn một nửa liên minh. Lúc này, những thế lực lớn mới cảm thấy nguy cơ và liên kết lại chống lại thế lực kia. Nhưng đã quá muộn, người lãnh đạo của thế. lực ngầm đã lường trước được điều này, nên đã chuẩn bị cho cuộc chiến cuối cùng từ lâu. Vào năm 5903 TCN, sau cuộc chiến kéo dài hơn 4000 năm, thế lực liên mình đã bị thâu tóm hoàn toàn, bị thế lực hắc ám đánh cho tan tác không có sức chống cự. Thời kỳ đen tối của liên minh mới bắt đầu, mãi cho đến năm 987 TCN mới kết thúc. Trong khoảng thời gian đó, chiến tranh nổ ra liên miên, dịch bệnh và tệ nạn mọi thứ nổ ra như tận thế, kéo dài hơn 5000 năm dưới ách thống trị của thế lực hắc ám. Người ta đặt tên cho kỷ nguyên này là kỷ nguyêr của địa ngục. Cuối cùng, sau hơn ngần ấy năm sống dưới sự khổ cực, nhân dân liên minh đã liên kết lại với nhau và cùng lật đổ kỷ địa ngục dưới sự dẫn dắt của một tổ chức tên là Hội Tam Hoàng. Từ đó đến nay, năng lực khắc họa đã được nghiên cứu một cách thấu triệt và áp dụng toàn dân, được đưa vào trường học và phân cấp bậc một cách rỡ ràng.
Năng lực khắc họa tổng cộng chia làm 6 cấp, cấp thấp nhất là Khởi đầu, sau đó tăng dần theo từng cấp bậc từ thấp đến cao như sau: Cấp trung bình - Tương tác - Tái tạo - Sáng tạo - Thượng đẳng. Mỗi cấp đều có một hệ thống giảng dạy và phân loại năng lực. Sau khi vượt qua bài kiểm tra năng lực của tổ chức chính phủ, sẽ được công nhận lên cấp. Tiếng cảnh báo phát ra từ khoang chữa bệnh, âm thanh chói tai cảnh báo những điều bất thường khiến Vela giật mình thoát ra khỏi hồi ức. Cô vén tóc mái dày qua một bên, đôi mắt đỏ lòm quan sát Vũ vẫn đang lơ lửng trong dịch chữa bệnh. Cô cúi sát người vào, hai tay áp lên thành khoang, chóp mũi chạm vào tấm chắn lạnh băng, đôi mắt không giấu nổi hưng phấn. Khi nhìn thấy lông mi Vũ khẽ chớp, Vela hưng phấn quên hết mọi thứ, chạy ù ra bên ngoài và hô lớn, đến cả việc liên lạc bằng thiết bị cá nhân cũng không dùng. “Cậu ta tỉnh rồi!” Vũ lơ lửng trong khoang, mái tóc bồng bềnh thỉnh thoảng đong đưa theo nhịp của dung dịch chữa bệnh. Cậu khẽ chớp mắt, thân thể giống như bị áp bách nhẹ và bao trùm bởi sự lạnh lẽo. Ký ức Vũ còn dừng lại ở đoạn thời gian bản thân cậu bị tai nạn, cái cú huých đau đớn và cảm giác dòng máu chảy chậm lại trong người khiến Vũ mở choàng mắt và hoàn toàn tỉnh táo lại. Cậu hơi hoảng loạn, cảm giác như bản thân sắp chết chìm. “Chết chìm sao?” Vũ giật mình nhìn kỹ hoàn cảnh, cảm giác não thiếu oxy đến nghẹt thở, quả nhiên xung quanh cậu bao bọc bởi một dung dịch xanh thẳm. Cậu cố gắng vùng vẫy, nhưng dung dịch quá trơn, khiến cậu quay cuồng trong khoang. Vũ cố gắng bình tĩnh lại, cậu nắm chặt hai tay sau đó cố gắng lao người trong đống dung dịch quái lạ, đấm vào khoang chữa bệnh. Khoang chữa bệnh vốn cũ kỹ, bởi vì sự tác động vật lý của cậu, khiến cho tiếng cảnh báo càng chói tai hơn. “Huỳnh!” Một tiếng, tấm kính che nứt vết rạn cũng không thể chống cự trước những nắm đấm đanh thép. Khi khoang tan vỡ, dung dịch bên trong đổ rầm ra ngoài, Vũ cảm thấy bản thân bị rút hết sức lực, ngã nhoài ra dưới sàn nhà đè lên mảnh vụn. Khi tất cả mọi người đến gần phòng chữa bệnh, tiếng động lớn loảng xoảng vang lên hết đợt này đến đợt khác. Bước chân của giáo sư Orion ngày càng nhanh, Dan, Vale và Alaric cũng cảm thấy có điềm không lành, chạy nhanh theo bước của giáo sư. Cửa phòng bệnh bật mỏ, giáo sư Orion và ba người học sinh trố mắt nhìn Vũ. Nghe thấy người đến gần, Vũ cũng ngoái đầu nhìn lại. Khi ánh mắt Vũ chạm vào tổ hợp kỳ quái kia, dự cảm trong lòng cậu càng không ổn hơn. Chẳng lẽ cậu bị thế lực nào đó bắt cóc để làm tư liệu nghiên cứu trên cơ thể người? Bởi vì cách ăn mặc của họ thực sự rất quái dị: một người trung niên để tóc dài chấm đất, một kẻ vạm vỡ như ngọn núi, một cô gái nhỏ nhắn với đam mê cosplay, và một người bình thường. Một con gió lạnh đìu hiu thổi qua, họ đứng đó, im lặng, đôi mắt đổ đồn về phía Vũ. Cậu như lưng b kim chích, không thể không lùi lại vài bước phía sau, cảm nhận được ánh mắt của họ, vừa hưng phấn lại vừa tò mò? Đây có phải là ánh mắt muốn mổ xẻ cậu không? Một lúc sau, Vela trong đám đông lên tiếng, giọng nói nhút nhát chứa đầy sự tự ti, pha trộn trong đó là sự hưng phấn khi phát hiện những điều mới lạ, phá vỡ sự im lặng: "Vậy là kẻ lạc thời đã tình dậy.” “Các người là ai?” Vũ lên tiếng, giọng trầm “Và tại sao tôi lại ở đây?” “Chuyện này, là chúng tôi nên hỏi cậu mới đúng, cậu là ai và…” Giáo sư Orion ngắt lời, quan sát Vũ từ trên xuống dưới. Ông ấn nút không gian cá nhân, sau đó quét một thiết bị lên người Vũ. Lập tức, một màn kỳ diệu xảy ra khiến Vũ há hốc mồm, một bộ quần áo vừa như in bao bọc thân thể trần truồng của cậu. Lúc này bên tai cậu mới vang lên giọng nói ôn hòa nhưng không mất đi sự nghiêm túc của người đàn ông trung niên kia: “Cậu từ đâu tới đây?”

Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyens.vip , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!

Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.