Phá Thiên

Chương 33: Thành



Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Phá Thiên

Chương 33: Thành Phá Thiên đang ngồi nghỉ dưới một tán cây thì đột nhiên có cảm giác cơ thể như có sự thay đổi. Hắn vội vàng kiểm tra nhưng lại không tìm ra cơ thể thay đổi ở điểm nào. Phá Thiên lắc đầu bỏ qua và tiếp tục đứng dậy tập luyện tiếp. Phá Thiên nhảy xuống dòng thác và tiếp tục tập bơi. Khi đang gồng mình cố gắng bơi để không bị dòng nước cuốn đi thì Phá Thiên chợt thấy một thứ hư ảnh giống một con cá từ từ bay lên khỏi mặt nước sau đó dần tan biến vào trong không gian. Cảnh tượng đột ngột làm Phá Thiên vô cùng kinh ngạc và thất thần mất mấy giây. Hắn quên mất là mình đang bơi dưới dòng thác nên đột nhiên dừng lại để nhìn cảnh tượng đó thật rõ. Khi hắn vừa dừng bơi lại thì cơ thể của hắn liền bị dòng nước cuốn trôi đi. Phá Thiên bị dòng nước cuốn xuống cái hồ bên dưới. Hắn ho sặc sụa vài cái vì bị sặc nước, sau khi trấn tĩnh lại hắn liền bơi vào trong bờ. Nhưng trong đầu hắn lúc này vẫn còn quanh quẩn hình ảnh khi nãy. Sau khi lên bờ Phá Thiên liền nằm vật ngửa ra đất, hắn thở dốc vài cái rồi định thần lại. “Vừa nãy là chuyện gì xảy ra?” “Tại sao ta lại thấy một thứ giống như con cá từ dưới nước bay lên sau đó lại tan vào trong không gian?”
“Lẽ nào đó là linh hồn của con cá sau khi chết?” “Lẽ nào ta đã luyện thành công phệ hồn quyết?” Một loạt những câu hỏi cùng lúc xuất hiện trong đầu Phá Thiên làm hắn trở nên mơ hồ không biết như nào. “Không đúng. Vừa nãy ta chỉ đang bơi dưới nước chứ có tu luyện đâu mà thành công.” “Chẳng lẽ.” Một suy nghĩ điên rồ xuất hiện trong đầu Phá Thiên nhưng bị hắn đẩy ra khỏi đầu một cách nhanh chóng. “Không thể nào có chuyện đó được.” “Làm sao một yêu thú có thể tu luyện công pháp được chứ.” Không hiểu sao tự nhiên Phá Thiên lại nghĩ đến chuyện Tiểu Bạch có thể luyện thành công phệ hồn quyết và ảnh hưởng tới hắn. Mặc dù đã cố gắng loại bỏ suy nghĩ đó ra khỏi đầu nhưng Phá Thiên vẫn cảm thấy vô cùng lấn cấn về chuyện đó. Cuối cùng Phá Thiên đành bấm pháp quyết triệu hồi Tiểu Bạch ra ngoài để cùng làm sáng tỏ chuyện này. Pháp quyết thành, hư ảnh Tiểu Bạch dần hiện trước mặt Phá Thiên. Tiểu Bạch lúc này ngồi kiểu hai chân xếp lên nhau, mắt nhắm lại như đang tu luyện. “Tiểu Bạch. Ngươi đang làm gì vậy?” Phá Thiên cất tiếng hỏi. “Tất nhiên là đang tu luyện phệ hồn quyết rồi.” Đang tu luyện thì bị cắt ngang nên Tiểu Bạch hằn học nói. “Mà ngươi không tập luyện đi lại gọi ta ra đây làm gì?” Tiểu Bạch nhìn mọi thứ xung quanh có chút nghi hoặc hỏi. Phá Thiên không ngờ tên này lại thật sự đang tu luyện phệ hồn quyết. Hắn cứ nghĩ tên này lúc đó chỉ là hưng phấn nói chơi chơi, không ngờ trong không gian khế tước hắn lại thật sự đang cố gắng tu luyện phê hồr quyết. “Ngươi tu luyện tới đâu rồi?” Phá Thiên dò hỏi. “Ta cũng không rõ. Trên công pháp cũng không ghi nên ta cũng không biết mình đã tu luyện thành công hay chưa?” Tiểu Bạch nghĩ một hồi rồi đáp lại. “Ngươi có muốn thử xem ngươi đã tu luyện thành công hay chưa không?” Phá Thiên đưa ra gợi ý. “Ngươi có cách thử sao?” Tiểu Bạch rất phấn khởi khi nghe Phá Thiên nói nhưng trong lòng vẫn có chút nghỉ ngờ. “Tất nhiên là có.” “Chỉ là ngươi có muốn thử hay không thôi.” Phá Thiên hếch mặt lên tự đắc nói. “Muốn, tật nhiên là muốn rồi.”
“Ngươi chỉ ta cách thử đi.“ Tiểu Bạch vội vàng đáp lại, hắn sợ nếu không nhanh Phá Thiên sẽ đổi ý. “Bây giờ ta sẽ bắt một con cá lên sau đó giết chết nó.” “Ngươi đứng bên cạnh sử dụng phệ hồn quyết xem có thôn phê được linh hồn con cá đó không.” “Nếu được thì ngươi đã tu luyện thành công.” “Còn không thì tất nhiên là chưa thành công rồi.” Phá Thiên bày cách cho Tiểu Bạch. Hắn cũng muốn xem xem điều hắn nghĩ là đúng hay sai. “Chỉ vậy thôi sao.” Sự nghi ngờ hiện rõ trên mặt Tiểu Bạch. “Ừ chỉ vậy thôi.” “Mà câu hỏi của ngươi là có ý gì?” “Ngươi không tin ta.” “Nếu không tin thì ngươi có thể không làm theo.”
“Giờ ta sẽ thu ngươi trở lại không gian khế ước.” Phá Thiên giả vờ tức giận nói. “Tin. Ta tin ngươi.” Tiểu Bạch xua tay vội vàng. nói. Hắn sợ Phá Thiên sẽ đổi ý và thu hắn vào không gian khế ước. “Vậy ngươi hãy làm theo những gì ngươi nói đi.” Tiểu Bạch đáp ứng với phương pháp Phá Thiên đưa ra. “Được, vậy ngươi đợi ta một lát.” Nói xong Phá Thiên đi ra hồ nước bắt một con cá nhỏ đem vào. Hắn đưa con cá tới trước mặt Tiểu Bạch nói: “Ta chuẩn bị giết chết con cá.” “Sau khi ta giết chết con cá thì ngươi hãy thi triển phệ hồn quyết và thôn phê linh hồn con cá này.” “Ngươi đã rõ chưa.” “Ta biết.” Tiểu Bạch đáp lại. Sau đó Phá Thiên siết chặt nắm tay, con cá nhỏ trong lòng bàn tay hắn cảm thấy nguy hiểm. đang đến gần liền cố gắng vùng vẫy để thoát ra nhưng tất cả đều là vô vọng. Chỉ một lúc sau con cá yếu dần và chết đi. Lúc này Phá Thiên đã có thể nhìn thấy rõ ràng một bóng mờ hình dáng giống con cá vừa nãy từ trong cơ thể con cá bay ra. Linh hồn con cá cũng vẫy đuôi uốn mình như đang bơi lội dưới nước. “Ta thật sự thấy được linh hồn của con cá đang rời khỏi thân xác nó.” Phá Thiên thất kinh nghĩ trong lòng. “Tiểu Bạch mau thi triển phê hồn quyết.” Phá Thiên vội vàng nhắc nhỏ “Ta biết.” Tiểu Bạch cũng nhanh chóng đưa tay về phía linh hồn con cá và thi triển phệ hồn quyết. Một vòng xoáy màu đen đần xuất hiện trước lòng bàn tay Tiểu Bạch. Vòng xoáy đen như một cái giếng không đáy đang ra sức hút con cá vào trong. Con cá cố gắng vùng vẫy nhưng tất cả đều chỉ là vô vọng. Nó đần bị vòng xoáy hút vào bên trong và từ từ biến mất. Khi con cá bị hút vào trong và biến mất thì vòng xoáy cũng mờ dần và biến mất. “Thật sự thành công.” Phá Thiên kinh ngạc như không tin vào mắt mình mà thốt ra. “Không ngờ công pháp này thật sự là dành cho hồn thú tu luyện.” Phá Thiên nghĩ thầm. “Thành công rồi.” “Ta thật sự thành công rồi.” Tiểu Bạch nhảy cẫng lên vì sung sướng. “Từ này ta có thể trở nên mạnh hơn rồi.” “Ngươi yên tâm. Khi ta trở nên mạnh hơn thì ngươi cũng có thể hưởng ké một ít hào quang của ta.” Tiểu Bạch hướng về phía Phá Thiên vênh váo nói. Tiểu Bạch vui mừng bao nhiêu thì Phá Thiên còn vui mừng hơn gấp nhiều lần. Theo như những gì mà tấm da thú ghi lại thì hồn thú trở nên mạnh hơn mỗi khi thôn phệ linh hồn hoặc hồn thú khác. Nếu Tiểu Bạch có thể trở nên mạnh hơn đồng nghĩa với việc Phá Thiên lại có cơ hội trở thành hồn sư. Theo thời gian Tiểu Bạch càng thôn phê nhiều hồn thú phẩm chấi cao thì hắn sẽ ngày càng mạnh hơn. Đồng nghĩa với Phá Thiên cũng ngày càng mạnh hơn, điều này giống như việc nước lên thì thuyền lên vậy. Rồi sẽ có ngày Tiểu Bạch cũng có thể trở nên mạnh ngang với tuyệt phẩm hồn thú. Lúc đó không khác gì Phá Thiên sở hữu một đầu tuyệt phẩm hồn thú cả. Vậy là Phá Thiên lại có cơ hội để trở thành hồn sư, hắn cũng có thể đạt tới cấp hồn vương, hồn hoàng thậm chí là cả hồn đế. Hon thế nữa khi trở thành hồn vương thì Phá Thiên còn có thể quang mình chính đại trở lại gie tộc. Lúc đó hắn sẽ được gặp lại phụ mẫu. Chỉ cần nghĩ tới đây cũng đủ làm hắn hạnh phúc rồi. Ông trời có lẽ vẫn còn thương cảm cho số phận của hắn nên đã không triệt đi con đường trở thành hồn sư của hắn. Hai khóe mắt Phá Thiên lúc này có chút ươn ướt. “Vậy thì ta đành phải ké chút hào quang của ngươi vậy.” Phá Thiên lấy tay lau đi vết nước ở khóe mắt vui vẻ nói. “À, không biết tiểu phân thân của ngươi có thể thi triển được phệ hồn quyếi không?” Phá Thiên nhìn sang Tiểu Bạch hỏi. “Ta cũng không biết.” “Hay ta và ngươi lại thử thêm lần nữa xem có được không?” Tiểu Bạch hồ hởi nói. “Được.” Phá Thiên cũng chấp thuận ngay. Sau đó Phá Thiên thu Tiểu Bạch trở lại không gian khế ước. Tiểu Bạch sau khi vào trong không gian khế ước liền thi triển cách tạo ra phân thân, sau đó phân thân đó vượt qua bức tường không gian khế ước và bay ra ngoài. Sau đó hai người lại thử nghiệm như vừa nãy và kết quả thu được là phân thân cũng có thể thi triển được phệ hồn quyết. Đây là một niềm vui bất ngờ ngoài mong muốn của Phá Thiên nhưng nó lại cực kỳ hữu dụng. Phân thân của Tiểu Bạch chỉ có mình hắn có thể nhìn thấy vì hắn đã hỏi qua Lôi lão và được biết Lôi lão cũng chưa hề nghe thấy hồn thú có thể tạo ra phân thân. Linh hồn cũng chỉ có hắn nhìn thấy. Bây giờ chỉ cần phân thân Tiểu Bạch bay tới chỗ linh hồn và thi triển phệ hồn quyết thì có thể thu lấy linh hồn đó mà thần không biết quỷ không hay. Sau khi thử nghiệm hoàn tất Phá Thiên liền vội vàng chạy về báo tin cho Lôi lão. Lôi lão lúc này đang an tọa trên tấm gỗ, khuôn mặt lão hư nhược vô cùng, khí tức thì phập phù yếu ớt. Có lẽ chỉ vài ngày nữa là sinh mệnh của lão sẽ kết thúc. “Két” tiếng cửa chính mở ra, Phá Thiên từ từ đi vào. “Sao giờ này ngươi đã về rồi.” “Mọi ngày ngươi đều tập luyện đến tối cơ mà.” Lôi lão mở hai mắt ra nhìn Phá Thiên yếu ớt nói. Đôi mắt của lão lúc này đã mờ đục và không còn tinh anh như trước nữa. “Tiền bối, vãn bối có chuyện muốn nói.” Phá Thiên hồ hởi tiến tới chỗ Lôi lão. “Ngươi có chuyện gì rất quan trọng muốn nói sao?” Lôi lão vẫn như trước đây, vẫn luôn lạnh nhạt, không hề biểu lộ cảm xúc ra bên ngoài. “Tiền bối, văn bối đã luyện thành công phệ hồn quyết.” Phá Thiên nói có rụt rè như sợ điều hắn vừa nói có thể không đúng. “Ngươi thành công tu luyện được phệ hồn quyết sao!” Lôi lão thường ngày rất điềm tĩnh nhưng giờ đây cũng phải kinh ngạc với điều Phá Thiên vừa nói. Điều đó cho thấy việc có người luyện được phê hồn quyết phải là điều kinh khủng tới mức nào. mới khiến một người như Lôi lão cùng phải tỏ ra kinh ngạc như vậy. Phải biết lão cùng với rất nhiều bằng hữu đã bẻ ra không biết bao nhiêu thời gian và công sức mà vẫn chưa thể tìm ra phương pháp tư luyện phê hồn quyết. Vậy mà Phá Thiên chỉ mất chưa đầy hai tháng đã có thể tìm ra phương pháp tu luyện và luyện thành công công pháp đấy. “Vâng.” Phá Thiên rụt rè đáp lại. “Ngươi làm thế nào mà có thể tìm ra phương pháp tu luyện và thành công luyện được phệ hồn quyết trong thời gian ngắn như vậy.” Lôi lão sau một lát kinh ngạc thì cũng lấy lại sự điềm tĩnh vốn có. “Chuyện này.” Phá Thiên ngập ngừng, hắn không biết có nên nói sự thật cho Lôi lão không. Nhưng sau giây lát suy nghĩ thì hắn cũng thành thật kể hết mọi chuyện cho Lôi lão nghe. Hắn rấi tin tưởng Lôi lão vì những gì Lôi lão đã làm cho hắn. “Hóa ra là vậy.” “Hóa ra công pháp này không phải là để cho nhân tộc tu luyện.” “Bảo sao mất nhiều năm như vậy ta vẫn không thể tìm ra cách tu luyện phê hồn quyết.” Lôi lão lẩm bẩm mấy câu. Phá Thiên bên cạnh cũng trầm mặc không biết nói gì. Sau một hồi suy nghĩ Lôi lão liền nói: “Có lẽ công pháp này cũng không phải dành cho tất cả hồn thú mà chỉ dành cho hồn thú nhân tộc.” “Điểm mạnh của nhân tộc không phải ở nhục thân cường hãn như yêu thú mà chính là sự thông minh.” “Sự thông minh này đã tạo nên rất nhiều kỳ tích và giúp nhân tộc có được mọi thứ như ngày hôm nay.” “Công pháp này có lẽ là do một hồn thú nhân tộc hoặc một nhân tộc cực kỳ thông minh sáng tạo ra và chỉ dành cho hồn thú nhân tộc.” “Hồn thú của ngươi chính là nhân tộc nên phù hợp với điều kiện của công pháp này.” Lôi lão nói ra những điều lão vừa mới nghĩ ra và xâu chuỗi lại. “Vậy tại sao trên tấm da thú lại không ghi rõ làm sao để có thể tu luyện được công pháp này?” Phá Thiên vẫn có chút thắc mắc. “Ha ha, ai mà biết được suy nghĩ của tên kỳ quái đó chứ.” “Có lẽ hắn muốn một người có duyên với hắn mới có thể luyện được công pháp này.” “Mà ngươi chính là người đó.” Lôi lão đưa đôi mắt mờ đục có chút rạng rỡ nhìn Phá Thiên. Lão không ngờ đứa trẻ lão nhận trước khi chết lại mang đến cho lão nhiều bất ngờ đên thế. Hắn là đứa trẻ đầu tiên thành công luyện được hóa yêu, ngộ tính cũng cực cao, nay lại còn tu luyện được công pháp nghịch thiên mà lão dành cả đời cũng không thể tìm ra phương pháp tu luyện. Tất cả những thứ đó đều tập trung trên người một đứa trẻ. “Đây chính là ý trời sao. Những thứ mà ta còn vấn vương trên cuộc đời này trước khi chết đều cé thể nhìn thấy kết quả. Giờ có chết ta cũng yên lòng.” Lôi lão ngửa mặt lên cảm thán trong lòng

Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyen.info , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!

Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.