Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Phá Thiên
Chương 38: Tranh Giành
Bỏ qua những tiếng bàn tán về tên áo choàng đen, Tử Sam lại đọc tiếp:
“Số một nghìn lên đài.”
Không có ai đi lên lôi đài.
“Số một nghìn lên đài.”
Không có ai bước lên lôi đài.
“Ta nhắc lại số một nghìn nếu không lên đài sẽ bị tước quyền tham gia tuyển chọn.” Tử Sam có chút không vui nói lớn.
Phá Thiên lúc này mới giật mình tỉnh lại. Hắn vội vàng hô có rồi bước vội lên đài.
Phá Thiên đi lên lôi đài với tâm trạng bồn chồn, lo lắng. Sự lo lắng đó còn thể hiện rõ qua từng bước chân của hắn.
Phá Thiên đi tới gần thạch bia sau đó đặt một bàn tay lên thạch bia.
Phá Thiên có cảm giác như thạch bia vừa truyền một thứ gì đó vào trong cơ thể hắn. Đan điền của hắn lúc này bắt đầu bộc phát ra nguồn hồn lực vô cùng mạnh mẽ, đây chính là nguồn hồn lực mà hắn đã tích tụ trong suốt hơn bốn năm qua.
“Phá Thiên có chuyện gì xảy ra vậy.” Tiểu Bạch ở trong không gian khế ước thấy có điều lạ thường xảy ra với mình bèn truyền âm cho Phá Thiên nhưng không được Phá Thiên đáp lại.
Lúc này Phá Thiên đang đắm chìm trong một cảm giác vô cùng kỳ lạ. Hồn lực từ đan điền theo kinh mạch được truyền đi khắp nơi trên cơ thể làm hắn cảm thấy khoan khoái lạ thường.
Phá Thiên cảm thấy cơ thể bắt đầu có sự biến đổi. Hắn cảm thấy mọi thứ trên cơ thể đều như được tăng cường lên. Hắn có thể cảm thấy rõ ràng sự thay đổi đó.
Trên lôi đài, cơ thể Phá Thiên cũng dần được bao phủ bởi ánh sáng màu lam. Giờ đây hắn đã là một hồn giả và hắn đã chính thức bước chân lên con đường trở thành hồn sư.
“Một, hai, ba…Tám ngấn, lại tiếp tục là bát tinh” Một người hô lớn.
“Tên kia từ đâu tới. Sao ta chưa từng thấy hắn ở Vân Sơn thành.” Một người tò mò về thân phận của Phá Thiên.
“Ta cũng thế.” Một tên khác cũng đồng thuận theo.
Những tiếng nghị luận bắt đầu vang lên.
“Hai bát tinh cùng xuất hiện một lúc. Thật là khó tin mà.”
Tử Sam đứng ngay bên cạnh Phá Thiên cũng vô cùng kinh ngạc. Nàng không ngờ cái tên đi lên lôi đài còn run rẩy sợ hãi này lại có bát tinh căn cơ.
Chỉ riêng hôm nay thôi Thanh Sơn tông của nàng đã xuất hiện ba người đạt tới bát tinh căn cơ. Đây là điều cực kỳ may mắn và rất khó xảy ra.
“Không tồi. Mới ngày đầu đã có ba bát tinh căn cơ.” Hoa Hạ Cẩm ngồi trên ghế chủ tọa cũng phải tán thưởng một câu.
“Mới ngày đầu đã xuất hiện ba cái bát tinh căn cơ.”
“Đây là cái vận may cứt chó gì vậy.” Tô Lăng hai tay siết chặt thành ghế tức giận nói.
Sau khi đã thắp sáng cả tám đạo ngấn văn thì ánh sáng đó vẫn không có dấu hiệu ngừng lại mà từ từ tiến lên ngấn văn thứ chín.
Khi đạo ngấn văn thứ chín được thắp sáng, thạch bia như rung lên một hồi. Ánh sáng từ đạo ngấn văn thứ chín tỏa ra cực kỳ mạnh mẽ, nó làm cho cả lôi đài đều rực sáng trong buổi chiều tà.
“Chuyện gì vậy. Sao thạch bia tự nhiên rung lên.”
“Sao ánh sáng từ thạch bia lại mạnh mẽ tới vậy, khác hẳn với hai lần trước đây.”
Những tiếng nghị luận vang lên không ngớt.
Vào lúc thạch bia bắt đầu thắp sáng ngấn văn thứ chín thì hai luồng hào quang một đỏ một trắng đều lóe lên từ hai phía lôi đài rồi cùng hội tụ tại chỗ thạch bia.
Cả Hoa Hạ Cẩm và Tô Lăng khi thấy ngấn văn thứ chín của thạch bia được thắp sáng liền phụ thể với hồn thú ngay lập tức rồi không ai bảo ai mà cùng lao xuống lôi đài.
“Tô Lăng, hành động của ngươi là sao.”
“Hôm nay là ngày tuyển chọn đệ tử của Thanh Sơn tông ta chứ không phải của Vân Lam tông ngươi.” Hoa Hạ Cẩm cầm một tay Phá Thiên, ngữ khí mạnh mẽ có vài phần lạnh lẽo, ánh mắt thì như ngọn đuốc nhìn chằm chằm vào Tô Lăng.
“Không có gì.”
“Ta chỉ muốn hỏi xem hồn thú mà tên tiểu tử này khế ước là gì thôi.” Tô Lăng nắm chặt tay còn lại của Phá Thiên, khí thế không thua kém gì Hoa Hạ Cẩm.
Hồn lực hai người cùng lúc bộc phát ra.
Hoa Hạ Cẩm toàn thân bao phủ bởi ánh sáng đỏ thể hiện hồn thú nàng khế ước có thuộc tính hỏa.
Tô Lăng thì một thân ánh sáng trắng lạnh lẽo thể hiện hắn đã khế ước với hồn thú mang băng thuộc tính.
Cả hai cùng phát uy làm lôi đài giờ đây phân làm hai thái cực. Một bên lạnh lẽo có băng sương bao phủ. Một bên nóng rực như trong một cái lò nung.
“Việc này Thanh Sơn tông ta tự khắc làm rõ.”
“Không cần Vân Lam tông ngươi phải xen vào.” Hoa Hạ Cẩm vẫn lạnh lẽo nói.
“Việc gì phải vậy chứ. Ta cũng chỉ muốn biết tên tiểu tử này khế ước với hồn thú nào thôi mà.” Tô Lăng bất đắc dĩ hạ giọng nói.
Việc một người cùng lúc sở hữu thượng phẩm hồn thú và cửu tinh căn cơ là rất hiếm gặp. Người này chỉ xếp sau người khế ước với tuyệt phẩm hồn thú mà thôi.
Cùng khế ước với thượng phẩm hồn thú nhưng người có căn cơ cửu tinh sẽ có cơ hội bước vào hồn đế cao hơn người có căn cơ thất tinh hoặc bát tinh.
Việc tông môn có thể thu nhận được đệ tử sở hữu cửu tinh căn cơ đồng nghĩa với việc tông môn đó sẽ có cơ hội rất lớn sinh ra một vị hồn đế.
Đây là một việc cực kỳ hệ trọng đối với tương lai của tông môn nên dù biết hôm nay là ngày tuyển chọn của Thanh Sơn tông nhưng Tô Lăng vẫn phải mặt dày tiến tới xem có cơ hội chiêu mộ Phá Thiên gia nhập Vân Lam tông hay không.
Phá Thiên đang đắm chìm trong sự thay đổi của cơ thể thì bỗng nhiên cảm thấy cơ thể có sự khác lạ. Một nửa cơ thể của hắn bỗng nhiên nóng ran, một nửa lại lạnh giá vô cùng.
Phá Thiên bất giác mở hai mắt ra thì thấy hai tay đang bị hai người một nam một nữ chia nhau mỗi người một tay.
“Đây không phải Hoa trưởng lão của Thanh Sơn tông cùng với Tô trưởng lão của Vân Lam tông sao.”
“Sao hai người họ lại ở đây.”
“Hơn nữa sao hai người họ lại cầm tay ta.”
“Cái không khí dương cung bạt kiếm này là sao.” Phá Thiên vừa hoang mang lại vừa sợ hãi.
Nhưng cảm giác khó chịu mà hai người mang lại làm cơ thể Phá Thiên có dấu hiệu không chịu đựng được. Hắn gắng gượng nói:
“Hai vị tiền bối, ta sắp không chịu được nữa rồi.”
Như thấy được sự thất thố của chính mình, cả Hoa Hạ Cẩm cùng Tô Lăng cùng nhau thu tay lại nhưng đôi mắt vẫn luôn cảnh giác với bất kỳ hành động nào của đối phương.
Do cả hai người đều biết Phá Thiên vừa mới tiến vào hồn giả nên dù có xảy ra tranh giành nhưng cả hai cũng đều ra tay có phân có lượng.
“Ngươi không sao chứ.” Hoa Hạ Cẩm lo lắng hỏi thăm một câu.
“Vẫn bối không sao.” Phá Thiên thở phào đáp lại.
May là cơ thể Phá Thiên mạnh hơn người thường nhiều lần nên chỉ bị ảnh hưởng một chút chứ không có gì đáng ngại.
Nhưng điều đó không qua mắt được Hoa Hạ Cẩm và Tô Lăng.
“Cơ thể tên này mạnh hơn bình thường.” Cả hai đều thầm kinh ngạc.
“Hai vị tiền bối có thể cho ta biết chuyện gì đang xảy ra không.”
“Tại sao hai người lại đứng ở đây.”
“Hơn nữa tại sao mỗi người đều cầm lấy một tay của ta.” Phá Thiên nhìn hai người khó hiểu hỏi.
“Không có gì. Chỉ là ngươi có cửu tinh căn cơ nên hai người bọn ta tới để xem xét mà thôi.” Hoa Hạ Cẩm biết hành động lúc nãy của mình có chút thất thố nên đành gượng đáp.
“Đúng vậy.” Tô Lăng hắng giọng phụ họa thêm.
Cả hai làm sao có thể để cho Phá Thiên biết việc thất thố của hai người khi thấy Phá Thiên có cửu tinh căn cơ chứ.
“Cửu tinh căn cơ. Vậy mà ta lại có cửu tinh căn cơ.” Phá Thiên tỏ ra kinh ngạc khi nghe thấy Hoa Hạ Cẩm nói nhưng trong lòng hắn lại tràn ngập sự vui sướng.
Làm sao Phá Thiên không biết việc một người có cửu tinh căn cơ nói lên điều gì chứ. Điều này cũng giải thích rõ tại sao hai người bọn họ lại có mặt ở đây.
“Hồn thú ngươi khế ước được là hồn thú gì.”
“Có thể triệu hồi hồn thú của ngươi cho ta xem có được không?” Hoa Hạ Cẩm có chút tò mò về hồn thú mà Phá Thiên đang khế ước nên nàng mới ngỏ lời muốn xem hồn thú của hắn.
“Có thể.” Phá Thiên không chút suy nghĩ liền đáp ứng.
Sau đó Phá Thiên giải tỏa trạng thái phụ thể với Tiểu Bạch. Sau đó hắn dùng thần niệm thông báo với Tiểu Bạch một câu là hắn chuẩn bị triệu hồi Tiểu Bạch ra ngoài.
Phá Thiên bắt đầu bấm niệm pháp quyết. Pháp quyết thành, hồn thú hiện.
Một thân bạch y, phong thái lãng tử dần hiện ra trước mặt mọi người.
“Đây là.” Mọi người đều thất kinh khi thấy hồn thú của Phá Thiên.
“Nhân tộc.”
“Hồn thú của hắn lại là nhân tộc.”
“Sao có thể có chuyện phi lý như vậy.”
“Một tên chỉ khế ước với hồn thú nhân tộc mà lại có căn cơ cửu tinh.”
Những tiếng nghị luận bên dưới lôi đài bắt đầu vang lên không ngớt.
“Hồn thú của hắn thật đẹp.”
“Sao trên đời lại có hồn thú đẹp như vậy chứ.”
“Tại sao người khế ước được với hồn thú kia không phải là ta. Ông trời thật bất công.”
Tiểu Bạch phía trên lôi đài cũng có thể nghe thấy những tiếng nghị luận ấy. Hắn nhếch môi cười nhẹ, khuôn mặt hiện rõ sự đắc ý.
Phá Thiên thì chỉ biết câm nín khi nhìn thấy hình tượng Tiểu Bạch lúc này.
“Vậy mà lại chỉ là nhân tộc.” Hoa Hạ Cẩm có chút trầm mặc.
“Chỉ là nhân tộc. Vậy cũng không cần trở mặt với Thanh Sơn tông nữa.” Tô Lăng có chút mừng thầm. Hắn sợ nếu Phá Thiên sở hữu thượng phẩm hồn thú thì rất có thể một cuộc tranh đấu giữa hắn và Hóa Hạ Cẩm sẽ xảy ra để có thể chiêu mộ Phá Thiên trở thành đệ tử của tông môn mình.
Nhân tộc được xếp vào hạ phẩm hồn thú. Mặc dù có rất ít trường hợp khế ước với nhân tộc nhưng từ trước tới nay chưa xuất hiện trường hợp người khế ước với nhân tộc có cửu tinh căn cơ.
“Lẽ nào cửu tinh căn cơ của hắn là do sở hữu thể chất đặc thù.” Cả Tô Lăng và Hoa Hạ Cẩm đều nghĩ thầm trong lòng.
Một số người khi sinh ra sẽ có có cơ hội rất nhỏ xuất hiện thể chất đặc thù như nhục thân mạnh mẽ, giác quan vượt trội, đan điền to bất thường khi mới sinh.
Nhưng người có thể chất đặc thù mà khế ước với hạ phẩm hồn thú thì tương lai cũng không tiến được bao xa trên con đường hồn sư này.
“Có thể. Vừa nãy có thể thấy nhục thân của tên này rõ ràng mạnh hơn người thường rất nhiều.”
“Điều này cũng có thể lý giải cho việc hắn sở hữu cửu tinh căn cơ.” Hoa Hạ Cẩm và Tô Lăng đều suy nghĩ một hồi rồi đưa ra kết luận.
“Hoa trưởng lão. Ta đã thỏa mãn tâm nguyện khi thấy được hồn thú của tên tiểu tử này.”
“Ta xin phép trở về chỗ của ta trước.” Nói xong Tô Lăng liền biến thành một đạo bạch quang và bay trở lại ghế chủ tọa.
Hoa Hạ Cẩm thấy hành động của Tô Lăng chỉ hừ lạnh một tiếng. Nàng thừa biết khi Tô Lăng thấy hồn thú mà Phá Thiên khế ước chỉ là hạ phẩm hồn thú nên hắn mới từ bỏ ý định ban đầu.
“Ngươi hãy sang bên kia nhận lệnh bài đệ tử cũng như tài nguyên tương ứng của ngươi đi.” Hoa Hạ Cẩm nhàn nhạt nói rồi cũng biến thành một đạo xích quang bay về khán đài Thanh Sơn môn.
“Vâng.” Phá Thiên thu Tiểu Bạch trở lại không gian khế ước và đi tới chỗ nhận lệnh bài đệ tử và tài nguyên.
Hoa Hạ Cẩm có cảm giác cái tên số một nghìn kia đem lại cho nàng cảm giác rất khó giải thích nên khi ngồi xuống ghế chủ tọa nàng liền hỏi tên nam tử bên cạnh:
“Ngươi cho ta biết thông tin của tên số một nghìn kia.”
Người nam tử nghe xong liền cầm ngọc giản có lưu thông tin của tất cả những người tham gia cuộc tuyển chọn lần này. Mất một lúc thì hắn cũng tìm thấy thông tin của Phá Thiên.
“Tên số một nghìn có họ tên là Nguyễn Phá Thiên.”
“Hắn tới từ Thủy Nguyệt thành.”
“Thông tin của hắn chỉ có vậy.” Tên nam tử bẩm báo sau khi tìm thấy thông tin của Phá Thiên.
“Sau khi tuyển chọn kết thúc ngươi hãy tới Thủy Nguyệt thành điều tra tất cả thông tin có liên quan tới hắn cho ta.”
“Vâng.” Người nam tử cúi người lĩnh mệnh.
Cuộc tuyển chọn hôm nay đã kết thúc, Phá Thiên chính là người cuối cùng tham gia cuộc tuyển chọn ngày hôm nay. Cuộc tuyển chọn sẽ được tiếp tục và ngày mai.
Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyen.info , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.