Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Phá Thiên
Cơ thể Phá Thiên run lên cầm cập, đôi môi đã có phần tái đi. Hắn cảm thấy cái lạnh ngày càng rõ rệt hơn nhưng trong đôi mắt đen láy lại hiện lên sự ngưỡng mộ, sự ngưỡng mộ này không hề giảm đi mà còn tăng lên gấp bội khi thấy hồn thú mà Hàn Tuyết khế ước được là tuyệt phẩm hồn thú.
Hắn cũng muốn tới gần hơn để có thể chiêm ngưỡng hồn thú Băng Phượng một cách rõ nhất, được chúc mừng Hàn Tuyết nhưng hắn không thể tiến thêm được vì càng tiến lại gần thì nhiệt độ sẽ càng lạnh hơn và hắn không thể chịu được nhiệt độ đó. Trẻ con vốn vô tư chứ không suy nghĩ nhiều hay sâu xa như người lớn.
Lúc này có một bàn tay to lớn ấm áp đặt lên vai Phá Thiên kèm theo câu hỏi:
"Phá Thiên, con có lạnh lắm không?"
Phá Thiên ngước đôi mắt lên nhìn Nguyễn Phong, Nguyễn Phong cũng đang cúi xuống nhìn hắn với ánh mắt lo lắng. Hắn nở một nụ cười trên đôi môi hơi tái đi vì rét: "Thiên nhi chỉ cảm thấy hơi lạnh một chút thôi."
Nghe thấy vậy Nguyễn Phong chỉ "Ừ" nhẹ một tiếng, sau đó đôi mắt hắn lại chuyển rời về phía Hàn Tuyết và Hàn Quân đang đứng nơi xa kia trầm tư nói:
"Phá Thiên, con không nên thấy Hàn Tuyết khế ước được với tuyệt phẩm hồn thú mà lòng sinh lo lắng và tạo thành áp lực cho bản thân."
"Không nên thấy người ta hơn mình mà trong lòng sinh ra đố kỵ, ghen ghét. Mỗi người có một tư chất, một số phận khác nhau, không có ai là giống ai. Tư chất càng cao, gánh nặng, trách nhiệm, áp lực lại càng lớn."
Phá Thiên không hiểu tại sao Nguyễn Phong lại nói với hắn những điều đó vào lúc này. Có lẽ hắn còn quá nhỏ để hiểu hết những gì Nguyễn Phong vừa nói nhưng hắn biết những điều Nguyễn Phong nói chỉ muốn tốt cho hắn.
"Vâng thưa phụ thân." Phá Thiên gật đầu đáp lại.
Phùng Nghị sau một hồi ngắm nhìn Băng Phượng một cách say sưa thì cũng dần lấy lại sự bình tĩnh thường ngày. Hắn chỉnh trang lại y phục, nở một nụ cười rạng rỡ đi tới chỗ của Hàn Quân và Hàn Tuyết.
"Chúc mừng Hàn gia chủ, Hàn Tuyết có thể khế ước với một đầu tuyệt phẩm hồn thú chứng tỏ nàng sở hữu tư chất hơn người. Sau này Hàn gia sẽ ngày càng hưng thịnh và lớn mạnh hơn xưa.”
"Cảm ơn Phùng tiên sinh, Tuyết nhi chỉ là may mắn mà thôi, còn cần Phùng tiên sinh chỉ bảo nhiều." Hàn Quân mỉm cười khiêm tốn đáp lại.
Phùng Nghị thấy Hàn Quân vẫn có chút coi trọng mình thì cũng thấy vui vẻ.
"Tuyết nhi, mau thu hồn thú lại, kết thúc quá trìnT khế ước. Sau đó còn lấy chỗ cho Phá Thiên làm nghỉ thức.” Hàn Quân quay lại nói với Hàn Tuyết.
Hàn Tuyết vâng dạ làm theo lời Hàn Quân. Nàng bấm niệm pháp quyết thu hồi hồn thú mà Hàn Quân đã dạy nàng lúc ở nhà.
Pháp quyết thành, đầu Băng Phượng đang vỗ cánh bay lơ lửng trên đầu Hàn Tuyết dần thu nhỏ lại và biến thành một quả cầu bạch sắc. Sau đó quả cầu bạch sắc di chuyển tới trước mi tâm của Hàn Tuyết và từ từ chui vào bên trong mi tâm.
Sau khi Hàn Tuyết thu đầu Băng Phượng lại thì nghi thức khế ước của nàng cũng chính thức kết thúc, nhiệt độ trong căn phòng cũng bắt đầu tăng lên và trở lại bình thường.
Sau đó cả ba người cùng rời khỏi đồ án và đi tới chỗ Nguyễn Phong và Phá Thiên đang đứng.
Khi thấy ba người tới gần, Nguyễn Phong cũng chủ động đi tới, Phá Thiên thì đi theo sau. Khi gần gặp nhau Nguyễn Phong hướng Hàn Quân chúc mừng:
"Chúc mừng con gái Hàn huynh đã khế ước được với tuyệt phẩm hồr thú. Ngay từ đầu ta đã biết Hàn Tuyết chính là long phượng trong loài người mà.”
"Ha ha, Nguyễn huynh cứ nói quá, Tuyết nhi chỉ là may mắn mà thôi. Có lẽ tí nữa Phá Thiên cũng. sẽ khế ước được với một đầu tuyệt phẩm hồn thú giống Hàn Tuyết." Hàn Quân cười lớn nói.
"Khế ước được với tuyệt phẩm hồn thú nào có dễ như vậy. Ta cũng chỉ mong Phá Thiên có thể khế ước được với một đầu thượng phẩm hồn thú, không thì trung phẩm cũng đã mãi nguyện rồi.” Nguyễn Phong. lắc đầu đáp lại.
"Nguyễn huynh cứ khiêm tốn, theo ta thấy tư chất của Phá Thiên ít nhất cũng phải khế ước được với một đầu thượng phẩm hồn thú."
"Mong là mọi chuyện được như lời của Hàn huynh."
Cùng lúc đó Phùng Nghị nhìn về phía Phá Thiên nói:
"Phá Thiên, đến lượt ngươi rồi. Hàn Tuyết đã khế ước được với một đầu tuyệt phẩm hồn thú. Ta mong ngươi cũng có thể khế ước được với một đầu hồn thú có phẩm chất cao."
Khi nghe thấy Phùng Nghị bảo tới lượt Phá Thiên, Nguyễn Phong liền quay người lại và đặt bàn tay lên vai Phá Thiên chấn an hắn:
"Phá Thiên tới lượt con rồi. Không cần phải quá lo lắng, hãy để mọi thứ tự nhiên, thứ gì đến thì hãy để nó đến, ta sẽ luôn ở bên cạnh con."
Phá Thiên cảm nhận bàn tay to lớn của Nguyễn Phong đặt lên vai mình, nghe được những lời động viên từ tận đáy lòng của Nguyễn Phong làm hắn cảm thấy vô cùng ấm áp, đây chính là tình cảm phụ tử. Hắn cảm thấy mọi áp lực đều tan biến đi, nỗi lo lắng cũng không còn nữa.
"Phụ thân, Thiên nhi sẽ không làm người phải thất vọng." Phá Thiên nhìn Nguyễn Phong đáp lại như muốn để phụ thân thấy quyết tâm của hắn.
"Ừ, vậy mau đi thôi." Nguyễn Phong gật đầu đáp lại.
Phá Thiên rảo bước tiên về phía viên đá màu đen cũng là trung tâm của đồ án. Hắn dừng chân trước viên đá, hít một hơi thật sâu để lấy thêm dũng khí. Hắn lấy từ trong người ra một con dao nhỏ.
Con dao này là của Nguyễn Phong đưa cho hắn sáng nay trước lúc đi. Nguyễn Phong nói với hắn đây là con dao mà Nguyễn Phong đã dùng để lấy máu năm ấy. Bây giờ Nguyễn Phong trao nó cho hắn và mong hắn sẽ đạt được kết quả tốt với con dao này.
Phá Thiên đưa một tay lên trên viên đá, một tay cầm con dao nhỏ đưa lại gần đầu ngón tay trỏ. Lưỡi dao sáng loáng sắc bén như dao cạo.
Phá Thiên rạch một đường nhỏ trên đầu ngón tay trỏ, cảm giác nhói đau từ ngón tay làm hắn hơi nhăn mặt lại. Một dòng máu đỏ dần dần chảy ra từ miệng vết thương và tập trung vào đầu ngón tay. Một giọt máu từ từ rơi xuống và chạm vào viên đá màu đen.
Mọi chuyện tiếp theo diễn ra với Phá Thiên hoàn toàn giống với Hàn Tuyết. Khi đồ án sáng. lên, thứ hào quang thần bí kia bắt đầu bao trùm lấy Phá Thiên và hắn thấy có một cảm giác rất kì lạ đang xảy ra với cơ thể của hắn.
Phá Thiên có cảm giác như linh hồn và cơ thể đang dần dần tách khỏi nhau. Linh hồn hắn lúc này như đang bay lên, hắn có thể nhìn xuyên qua cả thứ hào quang kia và thấy được thân ảnh của bốn người đang đứng chờ nghi thức của hắn kết thúc.
Phá Thiên thấy Nguyễn Phong nhìn về phía hắn không rời, trong đôi mắt là sự lo lắng, bất an. Đôi mắt Nguyễn Phong cứ chăm chăm nhìn vào cái đồ án mà Phá Thiên đang ở bên trong và mong chờ một điều gì đó.
Nguyễn Phong đang chờ hắn, chờ hắn xuất hiện sau khi nghi lễ kết thúc, bên cạnh hắn là một hồn thú đầy mạnh mẽ.
Phá Thiên nhìn sang Phùng tiên sinh thì thấy lão một tay vuốt râu, trông rất bình thản.
Phá Thiên nhìn thấy Hàn Tuyết với khuôn mặt lạnh lùng, băng lãnh, như không có cảm xúc gì.
Phá Thiên thấy Hàn Quân với đôi mắt sắc bén trực chờ Phá Thiên xuất hiện với một con hồn thú yếu kém để hắn có thể hả hê trong lòng.
Linh hồn Phá Thiên bắt đầu tan biến ra và hòa vào với thứ ánh sáng thần bí. Trước lúc tan biến hoàn toàn hắn lại đưa mắt nhìn về phía Nguyễn Phong và tự nhủ ở trong lòng:
"Phụ thân, Thiên nhi hứa sẽ không làm phụ thân thất vọng. Khi kết thúc nghi lễ, Thiên nhi sẽ xuất hiện với một đầu hồn thú đầy mạnh mẽ bên cạnh."
Sau đó linh hồn Phá
Thiên tan biến và hòa vào làm một cùng với thứ ánh sáng thần bí.
Tiếng chim ríu rít trên cành cây, ánh sáng chiếu vào mặt làm Phá Thiên như tỉnh lại sau một giấc ngủ dài. Hắn mở mắt ra, định bật người ngồi dậy nhưng lúc này trên đầu hắn truyền tới cảm giác hơi nôn nao và choáng váng. Đây có lẽ là di chứng sau khi linh hồn hắn rời khỏi thể xác và tiến vào một thế giới khác.
Do không thể ngồi dậy được luôn nên Phá Thiên đành nằm xuống và nhắm hai mắt lại để cho linh hồn hắn có thể nhanh chóng lấy lại được sự cân bằng như bình thường.
"Vậy là mình đã tới thế giới của các hồn thú rồi sao?" Phá Thiên tự hỏi trong lòng dù chưa thể nhìn thấy mọi thứ xung quanh.
Đúng vậy, đây chính là thế giới mà Phá Thiên được đưa đến, thế giới của các hồn thú.
Mọi yêu thú sau khi chết đi đều sẽ được đưa tới nơi đây, mọi người đều gọi nơi đây là nơi yên nghỉ của các hồn thú hay còn có tên khác là Hồn Địa.
Phải nằm mất một lúc thì Phá Thiên mới cảm thấy hết choáng váng, hắn lấy hai tay chống xuống đất làm điểm tựa rồi từ từ ngồi dậy. Mặc dù vẫn còn hơi khó khăn nhưng hắn thấy cơ thể đã tốt hơn nhiều so với lúc trước. Hắn dần dần mở mắt ra, ánh sáng chiếu vào mắt làm mặt hắn hơi nhíu lại.
Thứ đầu tiên hắn nhìn thấy là một thân cây to lớn phải mấy chục người ôm mới hết, vỏ cây có màu xám đen, xù xì thô ráp. Bên cạnh cái cây đó là những bụi cây mọc sát đất chỉ cao khoảng gần thước, dưới đất thì cỏ mọc thành đám xen lẫn những chiếc lá rụng.
"Đây chính là Hồn Địa sao?"
"Mình được đưa tới một khu rừng sao?"
"Mọi thứ nhìn cũng thật quá đi, không khác gì so với thế giới mình đang sống." Phá Thiên nhìn mọi thứ xung quanh, tự lẩm bẩm đánh giá một mình.
Phá Thiên tính sẽ đi xem Hồn Địa một lượt sau đó mới đi tìm một nơi để thực hiện khế ước hồn thú.
Nhưng khi hắn vừa cúi người lấy thế để đứng dậy thì cơ thể hắn bỗng nhiên khựng lại, khuôn mặt thì dần biến sắc.
Hắn dường như phát hiện thấy có điều gì đó không đúng đã xảy ra. Hắn không nhìn thấy quần của hắn đâu cả. Hắn vội vàng đảo mắt lên trên thì thấy cái áo hắn đang mặc cũng không cánh mà bay.
Theo phản xạ tự nhiên hắn vội vàng đứng bật dậy, trên tay là một chiếc lá thật to được hắn nhặt trên mặt đất gần chỗ hắn nằm. Hắn lấy chiếc lá che vào hạ bộ của hắn, mắt thì ráo riết nhìn xung. quanh xem có ai đang. nhìn hắn không theo phản xạ tự nhiên của cơ thể.
Nhưng những gì hắn thấy chỉ là những bụi cây, ngọn cỏ và vài con côn trùng đang bay vo v«‹ xung quanh hoặc đang bò dưới mặt đất.
Lúc này Phá Thiên mới có thể thở phào nhẹ nhõm. Hắn giờ đây đang trong hoàn cảnh không một mảnh vải che thân. Hắn đã cảm thấy có gì đó không đúng từ khi vẫn còn nằm trên đất nhưng khi đấy đầu óc còn đang choáng váng nên hắn cũng không để ý lắm cho đến khi định đứng dậy thì hắn mới biết cái điều mà hắn thấy không đúng đấy là gì.
Khi linh hồn hắn xuyên tới thế giới này thì chỉ có linh hồn hắn xuyên qua, còn những thứ khác như quần áo thì đều ở lại.
Kết quả là bây giờ hắn đang cầm một cái lá để che đi cái cần che và mọi chỗ khác thì đang phơi bày cho đám côn trùng thỏa sức ngắm nhìn.
Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyen.info , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.