Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Ta, Vực Sâu Môn Đồ ! Chuyên Săn Hệ Thống
Chương 1: Huyết Tế Ti
Châu lục Đen,
Khu vực phía nam Cộng hòa Sentio, không đúng, sau cuộc nổi dậy đòi ly khai vào nửa năm trước thì hiện tại phải gọi là...
Quốc gia Cộng hòa Nam Sentio.
...
Thị trấn La Vento, nơi có hơn hai mươi ngàn dân châu lục đen bản địa sinh sống.
Trung tâm thị trấn, chỗ này đặt một dãy nhà ba tầng xập xệ cũ nát, rông rêu mọc khắp nơi, đáng chú ý hơn là trên cổng vào có vài cái vết đạn.
Công trình kém như thế, nhưng đó lại là một trong số rất ít nhà lầu nằm trong thị trấn.
Nó cũng là bệnh viện hợp pháp duy nhất ở quanh đây, nói là bệnh viện cho dễ nghe vậy thôi, nhưng chỉ có một bác sĩ cùng mười mấy nhân viên y tế.
Suy nghĩ kỹ, sẽ thấy rất bình thường, tỷ lệ bác sĩ so với người dân ở lục địa đen vốn là thấp đến đáng thương.
Mặc dù tỷ lệ trung bình may mắn được vài quốc gia giàu có kéo lên tận 1/1000 dân cư,...
Nhưng nếu xem ở một số quốc gia nghèo khó, như Sentio, như thị trấn này lại là câu chuyện khác, tỷ lệ bác sĩ chỉ có 2/100.000 dân, thấp đến dọa người.
Nhưng điều đó không quan trọng, quan trọng là hôm nay bác sĩ cùng nhân viên y tế trong bệnh viện sắp mệt đến c·hết đi sống lại rồi.
Nguyên nhân cũng rất đơn giản, một nhóm tàn dư của q·uân đ·ội chính phủ Bắc Sentio xuất hiện ở lân cận thị trấn.
Quân đội Nam Sentio tất nhiên không thể chịu đựng, nghe tình báo liền điều động hai cái đại đội với hơn trăm binh sĩ tới xử lí.
Ba giờ trước,
Hai phe q·uân đ·ội đụng độ tại một ngôi làng cách thị trấn nửa giờ đi bộ, và thế là rất nhanh...bệnh viện nhận được một đám thương binh.
...
Từng nhóm từng nhóm người b·ị t·hương được xe tải đưa vào, khiến trong bệnh viên mùi máu tanh nồng nặc.
Tiếng la hét kêu gào thảm thết cùng âm thanh rên rỉ đau đớn hòa lại cùng một chỗ, chẳng khác gì một bản hòa âm c·hết chóc.
" A ! "
" Đau c·hết ta ! "
" Khục...ọc ọc " Một dân làng rất xui xẻo bị vạ lây.
Lựu đạn khiến làn da hắn thành tổ ong vò vẻ, đến kêu rên tử tế cũng không làm được, chỉ có thể cố gắng hít thở, đau đớn từ các mảnh lựu đạn khiến trong người hắn muốn c·hết đi sống lại.
" Nhanh, người này cần băng bó..."
" Ta cần thuốc giảm đau ? "
" Không có, vừa hết rồi "
" Bên này cần cồn ! "
Một bác sĩ cùng mười mấy nhân viên y tế tất nhiên là không đủ sức chữa trị cho nhiều bệnh nhân như thế,
Cũng may, phía q·uân đ·ội cũng có quân y, nên tạm thời chống đỡ được, nhưng với tình hình mà cứ liên tục có người b·ị t·hương được chuyển tới thì khó mà nói sẽ cầm cự được bao lâu.
Với cái bệnh viện nhỏ này thì đừng nói vật tư y tế, đến cả cái giường bệnh cũng không đủ cho người ta nằm, phần lớn phải nằm dưới đất, nhiễm trùng cũng đành chịu.
Người nghèo thì đâu đòi hỏi được gì, quốc gia nghèo cũng thế.
...
" Bác sĩ ! Ngài mau đến xem, người này bị mảnh sắt đâm chệch ngang họng, hình như vẫn còn chịu được "
Gelio chính là bác sĩ ở đây, làn da đen kịt mặc một áo khoác blouse trắng tạo nên sự tương phản màu sắc vô cùng quái dị.
Nhưng một người như thế chính là bác sĩ chính quy duy nhất trong thị trấn, dù cho mấy kẻ địa chủ trong trấn khi gặp hắn cũng phải tỏ ra tôn trọng đầy đủ.
Nghe thế, Gelio cầm vài món dụng cụ y tế tiến tới, nhìn thấy người nằm trên giường liền ồ lên một tiếng.
Trong tình huống quá tải bệnh nhân thế này...mà còn được nằm trên giường bệnh thì tuyệt đối không phải người bình thường.
Ít nhất có chút bản lĩnh, hoặc quen biết hoặc có bối cảnh gì đó.
Nhìn tới người nằm trên giường thì càng kinh ngạc hơn.
Một tên người da vàng ?
" Tresy, hắn là ai ? "
Tresy là một nữ điều dưỡng da đen, trông hơi béo mập, nghe vậy liền nói:
" Phía q·uân đ·ội đưa qua, nghe nói là lính đánh thuê người Đông Nam Á..."
" Hiểu rồi "
Gelio không nói gì thêm, nếu là lính đánh thuê vậy thì sẽ do hắn tự mình ra tay.
Bọn người đó giàu, liên quan tới tính mạng thì bỏ tiền càng không tiếc tay.
Nếu may mắn cứu về được thì một đống thưởng là không thể thiếu, nếu là dân thường hắn còn lười quản cơ, cứu về cũng không có tí hồi báo nào.
Ý tưởng rất tốt, nhưng thực tế tàn khốc.
Nhìn thì có vẻ mảnh sắt chệch một bên cổ, nhưng phần đầu của nó đã đâm vào điểm chí mạng.
Dù Gelio đã cố hết sức, nhưng trong tình huống thiếu dụng cụ y tế trầm trọng, môi trường phẫu thuật lại bẩn thiểu n·hiễm k·huẩn...
Tên lính đánh thuê da vàng hộc ra vài ngụm máu liền đi gặp tổ tiên.
Xác nhận đối phương đã không còn thở, Gelio bất đắc dĩ buông kẹp gắp mảnh sắt với dao phẫu thuật xuống.
" Không cứu được "
Tresy hiểu chuyện đưa cho hắn một đôi găng tay y tế khác để thay cái đã dính đầy máu, sau đó hỏi:
" Đưa tên này cho bên tập trung t·hi t·hể hay thế nào ? "
" Không " Gelio nhíu mày, khẽ lắc đầu. " Đưa hắn vào nhà xác đi, chờ vài ngày xem có ai đến lãnh về không rồi tính tiếp cũng không muộn "
Lí do dễ hiểu,
Lãnh t·hi t·hể cũng phải trả tiền ! Nhà xác của bệnh viện không phải cơ quan từ thiện.
Còn nếu đưa qua bên kia thì một mồi lửa là xong việc, đỡ tốn tiền quan tài, chỉ cần vài đồng bạc lẻ là sẽ có một cái hũ tro.
...
Rất nhanh, tên da vàng được kéo vào nhà xác.
Nhân viên canh giữ liền hỏi,
" Kẻ này tên gì, thuận tiện cho ta đánh dấu "
Người kéo xác lật hồ sơ nhìn lướt qua,
" Angra Mainyu "
" Hắn không phải người đông nam á sao ? " Nhân viên canh nhà xác kỳ quái lầu bầu.
" Ai biết, có lẽ là tên giả hoặc biệt danh...không phải mấy kẻ đánh thuê đều thích chơi vậy à "
" Hiểu "
...
...
Nhà xác tất nhiên là kín bít, không kẽ hở, nhiệt độ cực thấp, luôn lạnh dọa người...nhưng có khi còn không phải lạnh vì nhiệt độ.
Tên lính đánh thuê ban nãy giờ đây đang nằm trên sàn gạch cứng ngắt lạnh giá cùng một đám t·hi t·hể da đen khác.
Điểm chung của cả bọn là đều bị nhét vào một cái bọc giữ xác trong suốt, nhìn tới nhìn lui chỉ có hắn là khác màu da nên trông rất bắt mắt.
Không biết qua bao lâu, một kẻ đ·ã c·hết như hắn lại có động tĩnh, làn da trắng nhợt, tím tái cho thấy hắn đã sớm nên c·hết rồi mới đúng...
Vậy chuyện này là sao ?
...
Hai mắt mở dần, quỷ dị là giờ đây chỉ nơi đó không có đồng tử, chỉ có một màu đen kịt, vừa quỷ dị vừa khó lường.
" A...a ? "
" Ta đang ở đâu ? "
Hắn là Angra,
Xưng hào...Huyết Tế Ti, Môn Đồ đến từ Vực Sâu,
Là một trong ba thủ hạ thân cận nhất phục vụ cho Vực Sâu Ma Thần...
Thần Nghiệt - Rual,
Cách đây không lâu, hắn theo mệnh lệnh từ ý chí vực sâu dẫn quân tiên phong xâm nhập Đại Lục Quần Tinh, ai ngờ giữa đường đụng phải Ca Tụng Binh Đoàn, quân tiên phong bị diệt sạch.
Chính hắn liều cái mạng già đánh trọng thương Ca Tụng Thánh Giả, nhưng cũng bị đối phương dùng Thần Phạt Đại Kiếm chém c·hết t·ại c·hỗ.
Hắn tưởng mình đã hi sinh anh dũng, đã quay về với ôm ấp bởi ý chí Vực Sâu rồi, nhưng ai ngờ mở mắt ra lại là một nơi kỳ lạ.
" Thứ gì trói ta ? "
Angra nhíu mày sờ nhẹ lớp bọc trong suốt, trong chớp mắt móng tay hắn đột nhiên dài ra, cực kỳ bén nhọn dễ dàng cắt đứt túi xác.
Từ dưới sàn đứng lên, Angra liền thấy xung quanh có rất nhiều t·hi t·hể bị trói giống mình.
Nhìn kỹ lại, Angra rơi vào trầm tư...
Thật đen...
Giống than...
Bóng loáng...
Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyens.vip , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.