Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Tại Thế Giới Huyền Huyễn Đóng Vai Thiên Tài
“Tô Thanh Hàn”.
“Khí huyết: nhất giai”.
“Thiên phú: hoàn mỹ”.
Oa!
Đám người kinh ngạc bật thốt. Tô Thanh Hàn là ai? Tại Nam Hoa thành, hoặc là nói trong những gia tộc tại Nam Hoa thành, không ai không biết.
Là tiểu công chúa Tô gia vừa nhận trở về. Trước kia chưa từng tiếp xúc tu luyện, càng đừng nói tới là luyện võ. Có thể nói tin tức của nàng kể từ khi Tô gia công bố thân phận ra ngoài, không có bất kỳ gia tộc nào không biết, cho nên quá khứ của nàng thế nào họ cũng biết đại khái.
Thiên phú cấp bậc hoàn mỹ, cái này là do trời sinh, họ cũng chỉ giật mình một chút, có thể tiếp nhận được.
Nhưng mà, vừa trở lại Tô gia chưa tới nửa tháng, quá khứ càng là chưa từng tiếp xúc bất kỳ tu luyện nào, lại có thể dùng chưa tới nửa tháng bước vào Luyện Huyết cảnh nhất giai.
Loại thiên phú này...
Tô gia đây là ra một đầu phượng hoàng, hơn nữa tương lai có khả năng phương khiếu cửu thiên loại kia.
Không ít ánh mắt đầy nóng bỏng rơi vào trên thân Tô Thanh Hàn.
Nếu như có thể...
Tô Thanh Phong híp mắt lại, trên thân sát khí phát ra, ánh mắt đảo qua một số người đang dùng ánh mắt bẩn thỉu nhìn muội muội mình.
Không có người nào dám cùng Tô Thanh Phong đối mặt, loại ánh mắt tràn ngập sát khí không che giấu chút nào này làm họ nội tâm phát lạnh. Đồng thời cũng khiến họ tỉnh táo lại.
Mẹ nó!
Đây chính là Tô gia tiểu công chúa!
Dương Ngọc Lan nữ nhân điên kia còn ngồi gần đó đâu, lại dám dùng loại ánh mắt này nhìn Tô Thanh Hàn, đơn giản là muốn chết.
Tô Thanh Phong nheo mắt lại nhìn về phía Trần Khôn.
Trong mắt Trần Khôn hiện lên vẻ tham lam, nhưng nhiều hơn là sát ý
Tô gia cùng Trần gia mâu thuẫn cũng không phải chuyện bí mật gì, mà Tô Thanh Hàn là không có khả năng bước vào Trần gia. Đã như vậy, Tô Thanh Hàn liền nằm trong danh sách tất sát của Trần gia, chính vì thế ánh mắt của Trần Khôn mới như vậy.
Tô Thanh Phong cũng hiểu điều này, cho nên mới cùng hắn đối mặt.
“Ngươi tốt nhất không nên rơi vào tay ta, mặc dù luật pháp hiện tại bảo hộ ngươi, nhưng... sau đó là tỷ võ”.
“Ta mặc dù không thể giết ngươi, nhưng muốn đem ngươi phế... cũng không phải không có kh¿ năng”.
“Ngươi... tốt nhất đừng nhận thua”.
Tô Thanh Phong cười gằn nói.
“Ngươi có ý gì? Ta giống như chưa từng đắc tội ngươi chứ?”. Trần Khôn híp mắt lại đáp.
Mặc dù hắn biết ánh mắt của hắn là mang theo tà niệm, nhưng không đến mức để Tô Thanh Phong ghi hận mới đúng.
Theo hắn quan sát, Tô Thanh Phong phong độ cũng không kém tới mức này, chỉ một cái ánh mắt liền khiến Tô Thanh Phong tức giận như vậy, cái này có chút khó nói.
Tô Thanh Phong cũng không có nói thêm cái gì.
Tô Thanh Tuyết lúc này đã đi tới, vui vẻ mang theo Tô Thanh Hàn đi xuống, khóe miệng còn nở ra nụ cười lạnh liếc Trần Khôn một cái. Nhưng do Tô Thanh Phong đã nói như vậy, nàng cũng không có tất yếu nói thêm lời đe dọa.
Bởi vì nàng cảm nhận được, Tô Thanh Phong muốn giết tên tiểu tử này.
Lúc này, Tô Thanh Phong liền quay người lại, hắn bình tĩnh đi tới bên cạnh Thất Thiên trụ, bàn tay đặt lên bên trên.
“Tô… Tô Thanh Phong”.
“Khí huyết: tứ... tứ giai”.
“Thiên phú: hoàn… hoàn mỹ”.
Giám khảo có chút run rấy kêu lên.
Oanh!
“Ông trời ơi!”.
“Con mẹ nó! Quái... quái vật!”.
“Tô gia… Tô gia muốn bay lên!”.
“Yêu nghiệt! Yêu nghiệt!”.
Đám người kinh hãi không thôi, ai nấy đều trợn tròn con mắt.
Thiên phú hoàn mỹ coi như xong, nhưng mà khí huyết…
Tứ giai!
Đây chính là tứ giai!
Tô Thanh Phong mới trở lại Tô gia bao lâu?!
Loại thiên tài này, loại yêu nghiệt này...
Tô gia muốn bay lên!
Nam Hoa thành sắp chuyển vận!
Trần Khôn ánh mắt co rút lại, nghĩ tới những lời vừa rồi của Tô Thanh Phong, hắn nhịn không được nuốt một ngụm nước bọt. Chỉ là rất nhanh hắn liền lấy lại tỉnh thần, mặc dù hiện tại không trêu chọc được như vậy liền phải hiểu được ẩn nhẫn.
Không phải liền là chịu thua sao?!
Chuyện bao lớn.
Cùng lúc đó, một đôi mắt đẹp nhìn về phía Tô Thanh Phong. Người này không ai khác chính là Tiêu Tiên Nhi.
Mặc dù đã sớm nghe được một chút bí mật, suy đoán qua Tô Thanh Phong thiên phú rất cao, nhưng không nghĩ tới lại cao tới mức này.
Nàng tự nhận thiên phú hơn người, mặc dù xác thực như thế, nhưng nàng đã tu luyện tới hai tháng. Một tháng tăng lên nhị giai, đủ để sáng ngang với hàng ngũ thiên kiêu trên đại lục, tuy rằng tốc độ này đã thêm thời gian nàng tu luyện thân thể, miễn cưỡng xem như một tháng tăng nhị giai.
Nhưng cùng Tô Thanh Phong so ra, nàng kém nhiều lắm.
Tính đâu ra đấy, Tô Thanh Phong tiếp xúc tu luyện tới bây giờ, tối đa liền nửa tháng.
Nửa tháng, tứ giai.
Nàng không dám nghĩ tương lai hắn sẽ đạt tới cấp độ nào.
Càng đừng nói tới Tô Thanh Hàn thiên phú so với nàng cũng không kém chút nào.
Tô gia đồng thời xuất hiện hai vị thiên kiêu, xem ra…
Nam Hoa thành thế cục phải đổi.
Tô Thanh Phong cảm nhận được có người nhìn mình, hắn đưa mắt nhìn qua, hai người liền đối mặt.
[Danh tính]: Tiêu Tiên Nhi
[Trạng thái]: khỏe mạnh
[Cảnh giới]: Luyện Huyết cảnh nhị giai
[Căn cốt]: Băng Phượng. Thánh Thể (Tiểu thành)
[Thiên phú]: Băng Tuyết Chi Chủ
Thấy được tin tức, Tô Thanh Phong nheo mắt lại.
Không hổ là một trong truyền thuyết bốn họ - Tiêu gia.
Mặc dù tin tức nhìn qua không nhiều, nhưng lượng tin tức nhận được lại cực lớn.
Băng Phượng Thánh Thể, thể chất đứng đầu băng hệ.
Thiên phú càng không cần nói, nhìn cái tên là đủ biết rồi.
Lại thêm thể chất của nàng, không khó để đoán ra nàng thân có phượng hoàng huyết mạch, hơn nữa còn là băng phượng. Càng mẹ nó đã đạt tới tiểu thành, loại thiên phú này đủ ăn đứt hắn.
Nếu không phải có bạch liên… có đóa bạch liên kia, sợ rằng hắn cũng không gây được động tĩnh lớn như vừa rồi.
Thể chất rất nhiều loại, đạt được tiểu thành rất khó, so với đại thành thể chất cũng không kém bao nhiêu. Đây là một cái đạo khảm, bước qua được liền nhất phi trùng thiên, không qua được mặc dù không đánh mất thể chất, nhưng lại gián đoạn trưởng thành cực lớn.
Nha đầu này mới chỉ 10 tuổi, lại có thể đạt tới tiểu thành thánh thể, đủ thấy được thiên phú của nàng khủng bố cỡ nào.
Khóe miệng nở ra nụ cười thân thiện, khẽ hướng Tiêu Tiên Nhi gật đầu một cái bày tỏ thiện ý.
Phía bên kia, Tiêu Tiên Nhi cũng không nghĩ tới Tô Thanh Phong lại cùng nàng chào hỏi, nàng hơi mỉm cười gật đầu đáp lại.
Nói thế nào Tô gia cũng cùng Tiêu gia có quan hệ mật thiết, Tô Thanh Phong hướng này bày ra thiện ý, nàng cũng không cần thiết bác bỏ mặt mũi không cho.
Không có cách nào, dù sao nàng mới có 10 tuổi, mặc dù trị thức trưởng thành không kém, nhưng nói thế nào cũng chỉ là một đứa bé, nêu đổi lại là thiếu nữ 15-16 tuổi, nuôi ra ngạo khí, nói không. chừng trực tiếp không nhìn ngoảnh mặt làm ngơ.
Dương Ngọc Lan rất nhanh lấy lại tinh thần, hướng về đám người nói vài câu liền mang theo mấy người Tô Thanh Phong rời đi.
Tô Thanh Phong thể hiện ra thiên phú mang. tới ảnh hưởng quá lớn, nàng biết lúc này không nên ở lại lâu. Dù sao Tô gia có không ít kẻ địch ở trong tối, loạn trong giặc ngoài, ở nơi này cũng. không an toàn.
Lấy thành tích của hắn, hiển nhiên là đứng đầu trong cùng thế hệ, Hoa Thần Tế Điển sau 5 ngày mới kết thúc, lúc đó mang theo hắn tới hoàn thành tế điển, nhận lấy chúc phúc là được.
Về phần đấu võ đài, hẳn cũng không có tên nào ngu xuẩn như vậy đi ra khiêu khích.
“Tỷ, Tiêu Tiên Nhi cùng. sư phụ ngươi Tiêu Nhược Thủy có quan hệ thế nào?!”. Trên đường. trở lại, Tô Thanh Phong hướng về phía Tô Thanh Tuyết hỏi.
“Ngươi đoán được? Tiêu Tiên Nhi là chất nữ của sư phụ ta, thế nào? Vừa ý nàng?!”. Tô Thanh Tuyết cười đáp lại.
Nàng biết Tô Thanh Phong trưởng thành sớm nên mới mở trò đùa như vậy, đổi lại là một đưa bé bình thường, nàng cũng sẽ không nói như thế.
“Nàng rất xinh đẹp, nhưng chưa tới mức khiến ta động lòng. Hơn nữa, bây giờ ta cũng không có ý nghĩ này”. Tô Thanh Phong đáp lại.
“Ngươi hỏi chuyện này làm gì?!”.
“Mặc dù không quá xác định, nhưng Tiêu Tiên Nhi thể chất rất đặc thù, hơn nữa đã có một chút thành tựu. Ta nghe nói, thể chất là có thể bóc ra, nàng hôm nay thể hiện ra thiên phú, hẳn sẽ có không ít người chú ý”.
“Nếu như phát hiện thể chất của nàng... hẳn là sê có nguy hiểm”. Tô Than Phong nói.
“Ngươi tại sao muốn nói với ta cái này?!”. Tô Thanh Tuyết hiếu kỳ hỏi.
Nàng cũng không tin Tô Thanh Phong đối với tiểu nha đầu kia có ý tứ gì, hắn nhắc nhở nàng như vậy, hẳn là có mục đích nào đó.
“Chỉ là một loại trực giác mà thôi. Ta chú ý tới bên cạnh nàng cũng không có người đi cùng, địa vị của nàng tại Tiêu gia hẳn không giống nhu mặt ngoài phong quang như vậy”.
“Nói thế nào Tô gia cùng Tiêu gia cũng có quan hệ không tệ, nàng lại là chất nữ của sư phụ ngươi, cho nên liền muốn nhắc nhớ một chút, dù sao, minh thương dễ tránh, ám tiễn khó phòng”.
Lúc này, chỉ cần đủ thông minh liền có thể đủ hiểu ý tứ của hắn, lời này, cũng không phải là nói cho Tô Thanh Tuyết nghe, mà là nói cho Tiêu Nhược Thủy nghe.
Tại trong hư không, Tiêu Nhược Thủy ánh mắt nheo lại.
Tiểu tử này là muốn ám chỉ rằng Tiêu gia có người muốn động Tiêu Tiên Nhi sao?!
Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyen.info , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.