Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Tận Thế: Ta Là Biển Cả Bạo Quân
" Khá hỗn loạn, nghe đâu chỉ có sáu người may mắn sống sót, còn lại đều c·hết thảm, không phải bị móc tim thì cũng là ăn sạch não, phần lớn số tử thương là người của đội giao dịch từ các căn cứ sống sót ở nội thành "
" Lần lần c·hết nhiều như thế, các thế lực này liền bắt kịp thời cơ liên hợp lại đòi công đạo, kháng nghị với bên q·uân đ·ội, nghe có vẽ ghê gớm nhưng theo ta thấy thay vì đòi công đạo cho thủ hạ thì mấy căn cứ đó càng thích bồi thường, thậm chí có tên tham lam đòi cả một chiếc xe tăng " Tên đeo kính che lấp vẻ cười nhạo kể lại, nhưng đúng là cực kỳ buồn cười.
Đòi xe tăng ?
Nằm mơ giữa ban ngày còn có vẻ thực tế hơn đó.
Phong Vũ không tỏ vẻ gì, hơi gật đầu, quay sang hỏi chuyện chính. " Bên bến càng giải quyết xong chưa ? " Nghe tới việc chính, tên đeo kính nghiêm chỉnh đáp:
" Hàng hóa được dời hết đến kho hàng của hải cảng, một bộ phận xăng. đầu cũng được chứa lên thuyền của chúng ta...có thể xuất phát bất kỳ lúc nào ”
...
Hon một giờ sau, hai tàu chở đầy hàng hóa rời khỏi hải cảng.
...
" Thiếu tá, bên dưới báo cáo người của hội Hắc Trùng vừa rời khỏi cảng, Phi Hùng vốn định dẫn người đến ngăn đường nhưng bị ta chặn lại "
Trong một phòng họp, Vân Hi báo cáo cho Lân Nguyệt Ly.
Lân Nguyệt Ly cũng không tức giận vì Vân Hi tự tiện xen vào việc của phe phái khác, nàng gật đầu lộ rõ vẻ nghiêm túc.
" Ngươi làm rất tốt, tạm thời không cần trêu chọc lên đầu bọn hắn, ít nhất trước khi đại tá quay về cứ làm vậy "
Vừa nói, hai mắt ngọc nhìn chằm chằm vào vài tấm hình trên mặt bàn, đó là một con mèo đen với cái đầu bị chặt ra khỏi cơ thể.
Là nó,
Con dị chủng đã tàn sát hơn nửa một đội thăm dò, chính nàng cũng suý! phải nằm xuống !
" Vân Hi, ngươi đi điều tra thêm, tên dẫn đầu của bọn hội Hắc Trùng rất có thể là người thức tỉnh, năng lực có lẽ rất mạnh mẽ ”
Người thức tỉnh ?
Tên đó ?
Vân Hi nghe thế hơi nhíu mày, đôi mắt xanh nhạt với đồng tử giống độc xà hơi lấp lóe, suy nghĩ giây lát liền khuyên nhủ.
" Theo ta thấy vậy thì chưa hẳn, rất có thể dị chủng đã đụng độ với Lâm Phi sau đó bị giết, chứ không phải do người của hội Hắc Trùng làm "
" Hội Hắc Trùng trước giờ bị coi là có hai người thức tỉnh, thực lực này đã mạnh nhất quần đảo Phong Nhật, nếu bọn hắn thật sự có tận ba người thức tỉnh thì sao lại để cho Huyết Lang bang cùng làng Sương Mù tồn tại và sống sót đến giờ ? "
" Không hợp lí "
" Dựa theo lẽ thường nếu mạnh đến thế đã sớm thống nhất toàn bộ quần đảo "
Phân tích của nàng. không có vấn để gì.
Huyết Lang bang bang chủ là người thức tỉnh, làng Sương Mù cũng chỉ có một cái.
Nếu giả thuyết là đúng, thì sẽ ba đánh hai, hội Hắc Trùng chỉ cần đánh tan từng cái là dễ dàng thống nhất toàn bộ quần đảo Phong Nhật.
Lân Nguyệt Ly nghe thấy cũng đúng, nhưng nàng khá tự tin vào trực giác của mình, thế là nói. " Vẫn điều tra một chút đi"
" Thiếu tá...được rồi " Vân Hi thấy nàng rất cố chấp liền không khuyên nữa.
Điều tra thì điều tra,
Tự ta ra tay, rồi có điều tra được gì hay khôn...còn không phải dc chính ta nói mới tính hay sao ?
Báo cáo sẽ ghi là...
Hội Hắc Trùng, không có tăng thêm người thức tỉnh.
Đâu đó ở vùng biển lân cận quần đảo Phong Nhật.
Một chiếc thuyền chờ khách cỡ nhỏ với thân thuyền rỉ sét đang lẻ loi giữa biển rộng, kỳ quái ở chỗ chiếc thuyền cũ nát vậy mà có hàng đống vật tư, nhiều đên mức vứt bừa lên boong thuyền.
Người trên thuyền không nhiều, chỉ mười mấy người, mười một nam nhân cùng ba nữ nhân, còn có hai đứa nhóc tầm mười tuổi.
Một ông chú trung niên để trần, trên người có vài vết sẹo vác theo một khẩu súng trường đi tới boong thuyền.
Tiến tới đầu tàu liền gặp một tên thiếu niên ngồi gục trong góc, hai tay ôm đầu.
Có thể thấy bả vai hắn hơi run rẩy như đang chịu đựng nỗi thống khổ kinh khủng.
Ông chú trung niên do dự chốc lát, giữ một khoảng cách an toàn mới liều lĩnh thăm hỏi: " Tiêu Hỏa, ngươi còn ổn chứ ?
Không khí quanh đây bất ngờ tăng cao, ông chú bắt đầu chảy xuống mồ hôi hột, là thật sự tăng nhiệt độ đấy.
" Trung ca ? " Thiếu niên hơi ngẩng đầu, lộ ra khuôn mặt non nót, thậm chí có chút tuấn tú, nhưng đó là khi loại bỏ hai khóe mắt đen kịt như vừa bị đốt qua ngọn lửa.
Thân hình của hắn chỉ cao một mét sáu, cơ thể gầy yếu, nhưng nếu nhìn kỹ sẽ phát hiện ra dưới mông hắn vậy mà chui r¿ một cái đuôi với lớp lông đỏ rực.
Người đột biến ?
Vậy thì có thể hiểu tại sao ông chú trung niên có vẻ lo sợ khi tiếp cận, vì cứ mười người đột biến thì có ít nhất sáu tên tỉnh thần không ổn định.
" Ta còn tốt, tạm thời sẽ không nổi điên " Thiếu niên đè nén thống khổ đứng lên, cái đuôi sau lưng cũng bại lộ trong không khí quơ qua quơ lại.
" Vậy trò chuyện chút đi
Hai người sóng vai đứng ở lan can thuyền, ông chú tên là La Trung mở miệng trước, giọng điệu có chút lo lắng:
" Thật sự không sao chứ. ? Đám người lúc trước tụ xưng thuộc hội Hắc Trùng...ta nghe ngóng. với nhóm người sóng sót ở mấy hòn đảo nhỏ quanh đây, thì biết bọn chúng là một trong ba thế lực lớn nhất khu vực này "
" Vậy thì thế nào ! " Giọng điệu trầm thấp của thiếu niên vang lên, thậm chí mang theo chút hỗn loạn. " Bọn chúng hung hăng như thế, dù có thế nào cũng phải đánh cái ngươi chết ta sống "
Gì chứ ? Không phải do em gái của ngươi ngán ăn cá biển nên mới ra tay ăn cướp sao ?
Còn ở đây ra vẻ mình mới là người bị hại, đúng là trẻ con.
Mặc dù đúng là lúc đầu Tiêu Hỏa chỉ đưa ra ý đồ giao dịch, nhưng đối diện lại không có ý định mua bán gì nên Tiêu Hỏa liền trực tiếp động thủ cướp đoạt.
Ai ngờ thân phận đối phương không tầm thường, thực lực càng không dễ trêu, cuối cùng chọc ra phiền phức lớn.
Nghĩ sao thì nghĩ, nhưng La Trung không dám làm Tiêu Hỏa lúng túng, sợ bị đốt thành than.
" Ta hiểu, do đó phải từ bỏ việc định cư tại khu vực lân cận quần đảo Phong Nhật, ta đã cho thuyền chuyển hướng về phía đất liền ”
" Cái gì ? " Thiếu niên có chút kinh ngạc, không hiểu, gắt giọng hơn. " Chỉ là một cái thế lực sống sót, không đến mức hủy bỏ kế hoạch chứ, đất liền quá nguy hiểm chúng ta khó khăn lắm mới tìm thấy thuyền rời khỏi đó ! "
La Trung một mặt bất đắc dĩ, nói rõ lí do một cách khó khăn.
" Nếu chỉ có hội Hắc Trùng thì thôi đi, nhưng nhóm người sống sót đó còn nhắc nhở ta phải cẩn thận, một trong tam đại thế lực là Huyết Lang Bang vô cùng hung tàn ”
" Hung ác cỡ nào ? ”
Thiếu niên không hề sợ hãi, hắn rất tự tin vào sức mạnh của mình.
" Nghe nói cứ một khoảng thời gian là bọn hắn lại ra quân bắt người sống sót mang về, mỗi lần nuốt trọn nấy cái đảo nhỏ, không ai biết Huyết Lang Bang dùng người sống sót làm gì, nhưng có người đoán những kẻ đó đều biến thành thức ăn "
Ăn thịt người !
Sắc mặt thiếu niên lập tức liền trở nên vặn vẹo, cứ như ba chữ trên đụng phải ký ức kinh khủng mà hắn không muốn nhé tới.
" Nhanh ! Rời khỏi vùng biển này ! " Như đang gầm thét, trên mặt thiếu niên dần mọc ra lông đỏ.
" Được "
La Trung thở dài một hơi, coi như thuyết phục được chiến lực mạnh nhất trên thuyền. " Vậy ta đi chuẩn thêm một chút "
" Khoan đã!"
Tiêu Hỏa bất thình lình kêu lên, La Trung ngừng bước nghỉ hoặc quay sang liền thấy hắn lộ ra vẻ mặt hung bạo, một loại khí thể cuồng dã lan tỏa ra xung quanh.
" Gọi người nhanh, kẻ đến không thiện ”
Giọng cực kỳ gắt gỏng, như một con dã thú đang cố gắng kiểm soát hung tính của minh, Tiêu Hỏa có thể cảm nhận được vùng biển này tràn ngập mùi thuốc súng.
Nguy hiểm, có nguy hiểm.
Đây là bản năng của dã thú !
La Trung không do dự, nhanh chóng kéo mấy tên nam nhân mang súng ông lên boong thuyền.
Cũng vào lúc này ở nơi xa hiện lên hình bóng. của sáu con thuyền cùng tàu cano, không phải một hướng mà là bốn phương tám hướng.
Bọn họ đã bị bao vây.
Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyen.info , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.