Thành Tiên Hay Không, Toàn Bộ Nhờ Nạp Tiền

Chương 2: Mò thi nhân.



Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Thành Tiên Hay Không, Toàn Bộ Nhờ Nạp Tiền

Chương 2: Mò thi nhân. [Ký chủ được hai lần rút thưởng] Nghe hệ thống thống báo như thế, Trương Thần kinh ngạc. Còn có chuyện tốt như thế? Trương Thần một trận cảm động, hắn vậy mà trách nhầm hệ thống, hệ thống giống như cũng không có xấu tính như thế. Giao diện hệ thống lúc này chuyển sang máy rúi thưởng, giao diện rất đơn giản, bên trái lá rút một lần, còn bên phải là mười lần liên tiếp. Trương Thần chú ý đến, khu rút thưởng là khu riêng dành cho rút thưởng kỹ năng, hắn không nghĩ nhiều liền nói: "Rút thưởng," Tích tích tích.
[Chúc bạn may mắn lần sau.] Trương Thần: ??? Cái mả mẹ hệ thống, còn có chuyện như thế, lý nào lại như thế, Trương Thần xin phép rút lại những lời nói trước kia, hệ thống đây mẹ nó là một cái gian thương. Trương Thần không tin tà, hắn liền ấn rút thêm một lần nữa. [Chúc bạn may mắn lần sau.] Xong, Trương Thần triệt để sập, cái này thao tác để hắn khó mà tiếp nhận được. Lúc này hắn mới chú ý đến bên gốc trái giao diện có một biểu tượng dấu chấm than, hắn mới ấn vào xem thử. [ 1000 điểm = 1 lượt rút. Tiến giai tiểu cảnh giới = 1 lượt rút. Liên tiếp 10 lượt rút chắc chắn ra một kỹ năng.] Hítttt Hàaaa. Trương Thần hít sâu vào một hơi, nếu biết hệ thống gian thương như thế, hắn liền cố gắng tích thêm 8 lần nữa, 100% ra kỹ năng không thơm hay sao. Trương Thần liền không nghĩ tới chuyện này, không nghĩ tâm liền không đau. Hắn trước mắt cần nhất chính là kiếm tiền để nạp vào hệ thống, cái này có cảm giác giống như kiếp trước chơi game, nhưng gặp phải nhà phát hành là VNG, không nạp tiền liền không thể trải nghiệm trò chơi một cách hoàn hảo. Đúng lúc này một ý nghĩ chợt lóe lên trong đầu Trương Thần. Hắn nhớ được hệ thống nói vật phẩm không thuộc về hắn chỉ cần chạm vào năm phút liền có thể cùng hệ thống tiến hành giao dịch. Thế giới này muốn chạm vào vật phẩm người khác khó hơn lên trời, duy nhất một cái có thể, thậm chí muốn chạm bao lâu liền chạm bao lâu, mà chắc chắn giá trị mười phần không lỗ, chính là đi đào quáng. Thanh Sơn Tông mặc dù không phải là tông môn lớn gì, nhưng tông môn vẫn là có mỏ linh thạch cỡ trung, thậm chí không chỉ một mà là ba mỏ. Nếu như sau lưng Thanh Sơn Tông không có Linh Kiếm Tông chống lực, sợ rằng mấy tông môn phụ cận sóm đã chia ăn Thanh Sơn Tông. Phải biết cỡ nhỏ mỏ linh thạch hằng năm sản lượng đã là mấy chục vạn linh thạch, cỡ trung càng là gấp ba bốn lần như thế. Nếu như Trương Thần có thể thành công trở thành công tiếp nhận công việc béo bở này, hắn thành thần con đường khoảng cách sẽ được rút ngắn lại. Nhưng muốn đi đào quáng cũng không dễ, trong trí nhớ của nguyên chủ, linh thạch rất khó khai thác, người bình thường nếu như muốn móc một cái linh thạch ra khỏi quặng, đó là chuyệr không có khả năng.
Cảnh giới tối thiếu phải là Trúc Cơ sơ kỳ, nhưng cũng không thể đào quáng quá bốn giờ đồng hồ, nguyên nhân là linh thạch trong mỏ cũng không phải 100% tinh khiết, bên trong sẽ còn tồn tại rất nhiều tạp chất. Tạp chất có thể gây ô nhiễm cho tu sĩ, nếu là thời gian dài ở trong mỏ, nhất định tinh thần lẫn thể chất đều sẽ có rất lớn tổn hại. Cho nên công việc này rất béo bở, tiền lương một năm cũng là mấy chục linh thạch, nhưng sẽ không có quá nhiều tu sĩ tha thiết gắn bó lâu dài, trừ một số người vô vọng đột phá, muốn để lại một chút gì đó cho hậu đại, liền liều mình cố gắng. Trương Thần chậc chậc, cũng không nên tin hoàn toàn tiểu thuyết, trong tiểu thuyết chỉ có tạp dịch, hoặc là tội nhân mới đi đào quáng, mà thế giới này, muốn đào quáng cũng phải có thực lực. Trúc Cơ kỳ tại Tỉnh Thần đại lục vô biên rộng lớn có lẽ không là gì, nhưng địa phương. chim không muốn ¡ này, Trúc Cơ kỳ không nghỉ ngờ chút nào chính là lực lượng tỉnh anh, nồng cốt của môn phái. Thanh Sơn tông chia làm chín phong, có hơn hai ngàn đệ tử, ngoại môn đâu đó trên một ngàn hai, nội môn tám trăm. Muốn vào nội môn có ba cách chủ yếu, một là tại tranh bá cuối năm, xếp hạng 10 trở lên, hai là bước vào Trúc Cơ kỳ ba là lọt vào mắt xanh một vị trưởng lão nào đó, được trưởng lão nhận làm ký danh liền có thể tính là đệ tử nội môn. Trên nội môn còn có mười vị chân truyền, là truyền nhân y bát duy nhất của chín phong trưởng lão, cùng tông. chủ. Tông chủ của Thanh Sơn tông chính là một vị Nguyên Anh cường giả, chiến lực siêu quần, trong tu tiên giới cũng là có chút danh tiếng, Sơn Đỉnh chân quân. Để đảm bảo sản lượng linh thạch, hằng năm trừ đệ tử chân truyền, nội môn đệ tử nhất định phải nhận một lần nhiệm vụ tiến về mỏ linh thạch để đào quáng.
Trương Thần hận không thể lập tức trở thành đệ tử Trúc Cơ, thay các sư huynh sư tỷ giải ưu sầu. Nhìn thấy sắc trời cũng không còn sớm, hắn cũng không tiếp tục xoắn xuýt chuyện này, liền dự định nghỉ ngơi một chút. Cũng may nguyên chủ trước kia vì chuẩn bị bế tử quan, mua sắm không ít tích cốc đan, Trương Thần bởi vậy liền không sợ đói bụng. Tu sĩ tới Trúc Cơ mới có thể tích cốc, ăn sương uống gió, hấp thụ linh lực nuôi sống cơ thể, Luyện Khí rác rưởi như hắn muốn không ăn uống mà sống chỉ có thể dùng tích cốc đan, một linh thạch liền có thể đổi lấy mấy chục bình. Mùi vị đương nhiên rất tệ, vừa khô vừa cứng, nhai giống như nhai đất, khó ăn vô cùng. Sột soạt... Đúng lúc hắn chuẩn bị ngã xuống giường, liền nghe bên ngoài truyền đến một chút tiếng động lạ. Trương Thần nhíu mày, còn đang nghĩ có lẽ là mèo hay chó gì đó đi ngang qua, nhưng nhất thời nhớ lại. Thanh Sơn tông tuy là danh môn chính phái, không phải thể loại giết người cướp của, làm việc đường hoàng, nhưng tại đệ tử tầng dưới chót, vẫn là có một số quy tắc ngầm. Hắn nhớ ra tại ngoại môn đệ tử, bởi vì tài nguyên không nhiều, tông môn lại không cho phép đệ tử tranh đấu, chém giết lẫn nhau, ngoại môn đệ tử muốn mạnh hơn ngoài cố gắng làm nhiệm vụ, còn có thê thông qua một phương thức khác để khiến bản thân nhận nhiều tài nguyên hơn. Chính là quan sát xem có đệ tử nào bế tử quan, tỷ lệ đột phá không cao, hoặc là vô vọng đột phá, đối phương lại không có người thân, ngươi lại thay đối phương chôn xác, từ đó thay đổi phương trả công bằng cách kế thừa gia sản của đối phương. Những người này gọi là "mò thi nhân" hay "tiễn táng nhân”. Đây có thể xem như thăm dò bí cảnh của đại năng phiên bản rác rưởi. Đối với chuyện này Trương Thần cũng không bài xích, mấy năm ở ngoại môn, hắn cũng từng làm qua mấy lần, nếu không với tư chất của hắn, làm sao có đủ tiền mua sắm pháp khí cùng rách nát động phủ. Trương Thần nghĩ chuyện mình bế tử quan có lẽ bị trưởng lão nào đó bán ra ngoài, dù sao đệ tử tông môn phần lón là làm nhiệm vụ hoặc là tu luyện ở nơi nào đó, sẽ rất ít chạm mặt, trừ khi thân thiết hoặc là cố tình, nếu không mấy năm mới gặp nhau, hoặc là cả đời không chạm mặt cũng là chuyện hiển nhiên. Trương Thần vốn định không quan tâm, nhưng chợt một ý nghĩ lại lóe lên. Hắn thấy sau khi xuyên qua bản thân liền trở nên linh cơ như thế, trong một ngày lóe lên mấy lần ý nghĩ độc đáo. "Hắc hắc, bản đại gia đang không biết làm sao mới có thể kiếm tiền, các ngươi liền tự dâng hiến mà tới, đừng trách bản đại gia.”

Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyens.vip , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!

Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.