(12 Chòm Sao) Màu Nắng
Chương 18: 16
Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện (12 Chòm Sao) Màu Nắng
"Anh nghĩ nhóc nên từ bỏ đi"
Thiên Yết trầm tư vài giây rồi nhẹ giọng nói ra, không quên quan sát biểu cảm trên khuôn mặt Sư Tử."Chuyện gì ạ?""Chuyện theo đuổi Thiên Bình"Sư Tử nghe vậy thì đứng đó ngu ngơ, sao tự nhiên anh ấy lại nói từ bỏ nhỉ? Từ bỏ gì cơ? Chuyện cô thích anh Thiên Bình liên quan gì đến anh?"Vì sao?""Vì em chẳng có cơ hội đâu"Sư Tử lúc này cảm thấy vô cùng bực bội, cho dù chuyện cô với anh Thiên Bình có ra sao đi nữa thì anh cũng chẳng cần quan tâm tới chuyện của cô. Cô cảm thấy có lỗi với anh nhưng không có nghĩa cô để mặc anh nói gì thì nói."Không có cơ hội? Thế thì liên quan gì đến anh?"Tình cảm bao năm qua của cô, niềm tin, sự cố gắng và lòng hi vọng của cô đâu thể chỉ vì anh kêu từ bỏ liền từ bỏ, kêu không có cơ hội liền... Anh có biết nói thế cô sẽ cảm thấy đau lắm không?"Đây đây đợi chút"...Xử Nữ sau khi học xong sớm liền nhanh chóng về nhà thay đồ, sửa soạn thật tươm tất liền chạy ngược về trường chờ Bảo Bình.
"Mày làm gì vậy, người ta là đợi Bảo đại thần, không phải mày"Mặc kệ mấy còn người bên kia ồn ào, Bảo Bình lúc này ngạc nhiên hỏi và Xử Nữ cũng tươi cười trả lời."Xử Nữ, sao cậu ở đây?""Mình định rủ cậu về cùng"Thấy Bảo Bình không những nói chuyện với cô ấy mà còn biết tên cổ làm cả đám tò mò. Chàng trai cao ráo nhất đám tỏ vẻ ngạc nhiên, dùng giọng cười cợt nói."Cái gì đây? Bảo đại thần biết tên cô gái này sao? Không phải bạn gái đấy chứ?""Chứ sao nữa, đó giờ có thấy nó nhớ tên đứa con gái nào đâu"Cậu bạn mập mạp kia cũng đứng bên phụ hoạ, để tay dưới cằm gật gật đầu ra vẻ vô cùng nghiêm túc.Hết nhịn nổi cái bọn anh em "chí cốt" này nên Bảo Bình quay qua giải thích một cái thật ngắn gọn rồi dẫn Xử Nữ đi."Bớt lảm nhảm, cô ấy ở cùng nhà trọ với tao thôi. Xử Nữ đi thôi. Đừng để ý gì bọn nó."
"À ừm"Xử Nữ ngoan ngoãn nghe theo như một chú mèo con. Cúi chào bọn họ một cái rồi quay người chạy theo bóng Bảo Bình."Tụi bây không thấy cô ấy giống hoa khôi khoa thiết kế nội thất lắm à?"Lúc này anh bạn ban đầu mới bắt đầu suy ngẫm lại ngoại hình của cô ấy, mở diễn đàn trường ra xem. Quả nhiên thấy gương mặt Xử Nữ trong đó đang chễm chệ xếp thứ 17 trong số 30 người đẹp của trường."Nam thần tất nhiên phải đi với nữ thần rồi"Anh chàng kế bên nhún vai tỏ vẻ đây là việc đương nhiên. Nhưng dù sao thì chuyện hôm nay sớm muộn gì cũng bị đăng lên diễn đàn trường cho coi...."Sao tự dưng hôm nay muốn về cùng mình?"Đang yên tĩnh đi trên đường về nhà, Bảo Bình bông cất giọng trầm ấm làm Xử Nữ lỡ một nhịp. Cô say đắm nhìn anh, đến khi bị anh bắt gặp liền ấp úng đưa ra túi quà.
"Ừm... Mình muốn chúc mừng cậu đạt giải nhất cuộc thi lần trước. Tặng cậu nè""Cảm ơn"Thấy khuôn mặt cùng hai bên tai của Xử Nữ, tâm trạng Bảo Bình có hơi trùng xuống. Anh chỉ nhẹ giọng cảm ơn và tiếp tục đi mà không nhìn cô nữa. Đi một lúc thì thấy cô đang càng ngày càng bị tụt về sau. Không phải do anh đi nhanh mà là cô bước chậm lại. Thấy vậy, Bảo Bình mới quay lại hỏi."Sao vậy?""Mình có việc này muốn nói với cậu"Xử Nữ nhìn anh với ánh mắt nghiêm túc dù khuôn mặt đã đỏ như bị chuốc rượu. Nếu anh là một người con trai khác anh sẽ nghĩ cô ấy thật đáng yêu nhưng tiếc cho cô rằng anh không phải người đó.Bảo Bình biết rõ Xử Nữ định làm gì, anh chỉ đứng đó im lặng một lúc làm Xử Nữ như hồi hộp muốn chết. Cô cắn môi, cố tiếp dũng khí cho chính mình.
Nhưng ngay sau đó, Bảo Bình lại hỏi cô một câu không ngờ tới làm cô hoang mang."Xử Nữ à, cậu biết hiện tại mình cảm thấy thế nào không?""Hửm... Cậu cảm thấy thế nào?""Mình cảm thấy bây giờ thật bình yên, mình không muốn cuộc đời bị xáo trộn bởi một thứ gì đó... Nhất là chuyện tình yêu."Bảo Bình nhìn lên phía bầu trời hoàng hôn, cất giọng nhẹ nhàng như đang tâm sự. Sau đó cười nhẹ nhìn về phía cô."Cậu có nghĩ vậy không? Mình thực sự không có ý định yêu đương. Cứ như bây giờ là đủ"Lời nói này của Bảo Bình làm câu "Mình thích cậu" của Xử Nữ bị nghẹn lại. Ra là anh đã biết rồi. Vậy nên mới cố tình nói với cô dài dòng như vậy vì không muốn nghe cô tỏ tình sao?Tim cô bây giờ thật sự rất đau, cứ như bị ai bóp chặt lấy vậy. Tình cảm bao nhiêu năm qua cô chỉ vì một câu nói của anh mà tan vỡ.
Cô chỉ biết cúi đầu che giấu đi cảm xúc của mình mà khàn giọng nói nhỏ như đã hiểu được ý anh. Giọng nghe có chút xót xa và đau lòng."Mình biết"Cô cố kiềm lại những giọt nước mắt tưởng chừng như muốn rơi xuống bất cứ lúc nào. Nhìn anh nở một nụ cười thật tươi rồi kiếm cớ nhanh chóng chạy đi mất."À mình nhớ rồi, chị Song Tử có nhờ mình mua hộ củ cải trắng mà quên mất. Thôi mình đi trước nha"Nhìn bóng Xử Nữ dần xa Bảo Bình khẽ thở dài bất lực. Anh biết cô là một cô gái tốt nhưng anh không thể chấp nhận tình cảm của cô được.Nhưng cô có thể kiếm một cái cớ tốt hơn không? Chị Song Tử... ghét nhất củ cải trắng......Xử Nữ chạy thật nhanh băng qua từng con hẻm, từng lối đi, chạy đến nơi mà cô cũng không biết là đâu cả. Cô vừa chạy vừa khóc, từng giọt nước mắt rơi lã chã như mưa.
Tình cảm thầm kín hơn một năm qua của cô cuối cùng cũng đã kết thúc. Cô biết anh không hề có tình cảm với cô nhưng cô vẫn luôn hu vọng, hi vọng một điều xa vời, hi vọng rằng anh có thể nhìn về phía cô dù chỉ một lần để cô có thể hiểu cảm giác được yêu thương từ anh.Cô chạy đi trong vô vọng, khóc như chưa từng được khóc. Để rồi cô dừng lại cũng chính là lúc mà cô đâm phải một người bóng người thân quen."Anh... Thiên Bình?"END CHAP.
Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyenk.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.