(12 Chòm Sao) Màu Nắng
Chương 21: 18
Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện (12 Chòm Sao) Màu Nắng
"Anh... Thiên Bình?"
Xử Nữ bối rối nhìn lên, cô vậy mà lại vừa khóc vừa chạy trúng người, mà người đó không ai khác lại là một người quen.Thiên Bình đỡ lấy hai bên vai tránh cho Xử Nữ ngã, cúi xuống nhìn thì thấy khuôn mặt lấm lem nước mắt của Xử Nữ làm anh bối rối tìm khăn đưa cô và ân cần hỏi."Xử Nữ? Em sao vậy?""À, không có gì đâu ạ"Xử Nữ cười nhẹ nhận lấy mà lâu trong khi Thiên Bình đang rối bời đứng cạnh. Thấy cô đã ổn định hơn, Thiên Bình làm mấy động tác đấm đấm vài cái ra vẻ nghiêm túc nói."Em bị ai bắt nạt à? Nói anh, anh dẫn hai bà chằng kia đi xử nó cho em"Nhìn Thiên Bình như vậy Xử Nữ có chút buồn cười, anh ấy là đang cố tình chọc cho cô vui đây mà. Lòng đã bình ổn hơn, cô chỉ cười nhẹ khẽ vuốt nhẹ mái tóc."Không có ai bắt nạt em cả. Em chỉ đang... thất tình thôi""Vâng ạ, em hứa không nói cho ai đâu. Cảm ơn anh đã an ủi em nãy giờ""Trời, có gì đâu. Đều cùng một nhà hết. Huống hồ chi Song Tử bảo anh phải đối tốt với mấy em"Thiên Bình vui vẻ cười khiến Xử Nữ cũng cười theo. Người anh này thật là, cứ 10 câu thì ít nhất trong đó cũng có 2, 3 câu nhắc tới chị Song Tử."Dạ"..Sư Tử sau khi xuống xe thì thong thả đi bộ về. Nhớ tới vẻ mặt lo lắng của Thiên Yết khiến Sư Tử có chút lo cho chị ấy.Không biết giờ chị Bạch Dương sao nhỉ? Nhưng mà thôi, dù sao khi anh Thiên Yết về mình hỏi tình trạng chị ấy sau là được.Sư Tử vẫn tiếp tục đi trên đường với tâm trạng thoải mái cho đến khi gặp được hai thân ảnh quen thuộc trong quán nước đối diện.Đó chẳng phải anh Thiên Bình và chị Xử Nữ sao?Hai người đó từ khi nào mà thân thiết với nhau vậy? Anh ấy... Không phải anh ấy thích chị Song Tử hay sao?
Anh ấy cũng rất thân với chị Bạch Dương, cũng hay chào hỏi Kim Ngưu, Ma Kết.... Có vẻ chỉ có mình mình là không thể thân thiết được với anh ấy thôi...."Bạch Dương!"Thiên Yết xô ầm cánh cửa chạy vào làm Bạch Dương và Bảo Bình giật mình. Bạch Dương sau khi chịu đủ cái bầu không khí nhàm chán này, thấy Thiên Yết liền sáng hết cả mắt. Cuối cùng cũng được về rồi!"Mày tới rồi à?"Ấy nhưng khác với suy nghĩ của Bạch Dương, Thiên Yết không phải tới đây đưa cô đi mà là đến để đánh mắng. Anh nhéo hai bên má cô, không thương tình mà trách móc."Cái con nhỏ này, tao nhắc mày bao nhiêu lần là phải ăn uống đầy đủ mà!""Á á đừng nhéo. Tao có ăn sáng mà""Mày ăn sáng rồi ăn trưa ăn tối mày để ở đâu?""Thôi mà, tao đang là người bệnh đó"Bạch Dương đau đến phát khóc xin tha nhưng nào có một Thiên Yết nhân từ như vậy.
"Tao mặc kệ""Bảo Bình!"Hết chịu nổi cô liền cầu cứu Bảo Bình, cậu em đang nhíu mày chứng kiến trận đánh mắng lộn xộn này. Cậu chẳng thèm để ý gì tới lời kêu cứu của Bạch Dương mà xách cặp bình thản đi về. Trước khi đi cũng không quên lễ phép chào."Em về đây ạ""Em không thể bỏ chị ở đây với tên xấu xa này"Thấy sợi dây cứu mạng mình sắp đi làm Bạch Dương mếu máo hét lên. Ấy nhưng Bảo Bình lại phản bác lại với vẻ mặt vô cảm."Em thấy chị nãy giờ mong anh ấy tới lắm mà?""Không muốn, cứu chị"Thiên Yết thấy Bạch Dương cứ kêu cứu thì bóp mỏ cô. Sau đó quay qua Bảo Bình chào mặc kệ sự tuyệt vọng của Bạch Dương."Mày kêu cứu cũng vô ích. Bảo Bình vất vả rồi nên về đi em. Nhỏ này anh lo được""Ơ đừng mà""Tạm biệt hai anh chị ạ"Bảo Bình dứt khoát bước ra khỏi phòng, cửa vừa đóng, tiếng ồn ào liền dứt. Hai người anh chị này lúc nào cũng vậy, cư xử cứ như trẻ con ấy.
Nhưng mà anh cũng thật hâm mộ và có chút ghen tị với anh Thiên Yết. Có thể tự do tiếp xúc thân thiết cùng "người mình thích" như vậy thật tốt.END CHAP.
Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyenk.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.