(12 Chòm Sao) Màu Nắng

Chương 29: 23-2



Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện (12 Chòm Sao) Màu Nắng

"Sao chị lại ở đây?"

"Tầm giờ này chị thường hay đi chạy bộ buổi sáng với hai tên kia mà"Bạch Dương chẳng hề biết được suy nghĩ của Sư Tử mà vẫn cười toe toét vui vẻ nói. Sư Tử chợt hiểu nhưng sau đó lại thắc mắc."Hai người nào ạ?""Nhân Mã với Thiên Yết đó"Thì ra là hai anh ấy. Nói thật thì sao cô cứ thấy hai người kia luôn dính lấy chị Bạch Dương ấy nhỉ? Cái tình tay ba này hơi rối rắm à nha.Kim Ngưu từng tâm sự với cô rằng anh Nhân Mã có ý với chị Bạch Dương mà cô thì lại thấy anh Thiên Yết cũng như vậy. Thật khó hiểu mà, chả lẽ chị Bạch Dương là trap girl ngầm? Cô phải thăm dò mới được."Chị chạy chung với hai người con trai không thấy chán ạ?""Không em, chị quen rồi. Ban đầu chị định rủ cả đám kia nữa cơ nhưng chẳng thấy đứa nào dậy sớm cả"


"Ồ"Thấy dáng vẻ bình thản của Bạch Dương làm Sư Tử không suy nghĩ được gì. Không biết từ lúc nào, Nhân Mã và Thiên Yết đã từ trên lầu xuống."Sư Tử cũng ở đây à? Chạy bộ chung với bọn anh không?"Nhân Mã tính tình thân thiện nên không ngại nở một nụ cười cực kì xán lạn với Sư Tử làm cô em có chút ngại ngùng. Thiên Yết có vẻ thấy vậy nên kéo Nhân Mã ra sau mà bày ra vẻ mặt tội nghiệp với Sư Tử."Dù sao thì đi đông mới vui, chứ đi ba đứa anh toàn bị ra rìa""Do mày nhạt thôi chứ tụi tao bỏ mày hồi nào"Nhân Mã nghe vậy có chút hờn dỗi. Lần nào đi chạy thằng Yết lúc nào cũng đeo tai nghe một mình chạy trước, còn không thì bọn anh nói gì cũng bày cái mặt ngơ ra rồi phát ngôn mấy câu nhạt nhẽo. Có phải tại tụi anh không quan tâm nó đâu, là nó không chịu hòa nhập đấy chứ.


Sư Tử nghe vậy thì liền gật đầu, dù sao cô cũng đang định chạy bộ mà. Với lại cô cũng muốn tâm sự với anh một chút mà chưa có dịp
"Vậy thì em cũng đi chung"...Bình minh ló rạng, tia nắng ấm áp và làn sương lạnh như hoà vào nhau. Đường phố lúc này còn khá vắng vẻ nên rất thành bình.Nhân Mã vận bộ đồ thể thao đỏ chói chạy giữa cả đám mặc đồ đen trông vô cùng rất bắt mắt, đã vậy còn loi choi đùa giỡn với Bạch Dương không ngừng. Trong cái bầu không khí thanh bình, vắng lặng này thì giọng của hai người kia đã phá vỡ tất cả. Mong sao đừng ai ra chửi vì tội làm ồn là được.Sư Tử chỉ biết vừa chạy vừa cảm thấy bất lực trước sự năng nổ của hai người phía trước. Quay qua thì thấy anh Thiên Yết đang chạy vô cùng nhẹ nhàng, khác một trời một vực với cái người đang thở dốc như cô.


"Nếu nhóc mệt quá thì chúng ta nghỉ""Không sao đâu ạ"Thiên Yết để ý cô có vẻ đang rất mệt nên mới mở lời ai ngờ Sư Tử liền ngay lập tức từ chối không do dự làm Thiên Yết có chút bực mình. Anh có ý tốt mà còn dám từ chối anh sao? "... Nhưng anh thấy mệt"Dứt khoát anh đứng lại nói ra một câu làm Sư Tử cũng bất đắc dĩ nhìn anh. Rõ ràng ban nãy anh ấy còn đang chạy rất nhịp nhàng không một tiếng thở gấp hay mạnh. Vậy mà giờ tự nhiên quay ra mệt? Khỏi nói cô cũng viết anh đang kiếm cớ để cô nghỉ ngơi. Ấy nhưng cô vẫn còn chạy được mà."Nhưng em thấy anh đâu có...""Hai đứa kia, nghỉ một chút đi"Sư Tử còn chưa nói xong đã vị tiếng la của Thiên Yết cắt ngang. Anh ra hiệu với hai người đằng trước xong thì ngồi lên chiếc ghế đá gần đó móc ra một bình nước.
"Ngồi xuống đây. Uống nước đi, anh chưa đụng vô đâu"
"Thôi ạ"Sư Tử ngồi xuống cạnh anh nhưng không đưa tay lấy chiếc bình mà chỉ cười trừ ngượng ngùng làm Thiên Yết nhíu mày, miệng mọc ra một lời nói khó nghe."Không uống thì lát chết khát chẳng ai rảnh bưng nhóc về đây""Vậy cảm ơn anh"Thấy bộ dạng ngoài lạnh trong nóng của Thiên Yết làm cô có chút bật cười mà nhận lấy chai nước mà từ ừng ực vì khát. Anh ấy lúc nào cũng vậy, lời nói có vẻ khó nghe nhưng thật ra hành động lại rất ấm áp.Sư Tử đang tận hưởng cảm giác thoải mái này thì một cơn gió lạnh ùa tới làm cô run hết cả người, không kìm được mà nói ra tiếng lòng."Lạnh thật""Nhóc mặc còn ít hơn anh đấy. Muốn anh chia sẻ cho cái áo không?"Nghe Thiên Yết nói Sư Tử mới nhận ra anh mặc kĩ như thế nào. Nhìn sương sương là hết hai cái quần và dày cái áo dày cộm rồi. Trong khi cô có mỗi quần áo mỏng tanh với cái áo khoát thôi.
Mà cũng phải anh ấy dễ bệnh nên làm vậy cũng bình thường. Mà phi logic một cái là anh ấy khoẻ như vậy mà sao lại dễ bệnh thế. Cô thấy anh nhấc cô lên xoay ba bốn vòng như con búp bê còn được ấy chứ.Hình như cô nghĩ anh thành superman. Thôi kệ đi. Cô tự nhiên rảnh rỗi đi nghĩ ba cái chuyện này làm gì.
"Thôi ạ, sức đề kháng em tốt lắm. Mấy năm nay lạnh cũng chưa bị bệnh. Anh dễ bệnh lắm nên đừng lo cho em""Dạo này học nhiều quá hay sao mà mắt như con gấu trúc thế?"Thiên Yết nằm ườn lên thành ghế mà vu vơ nói làm Sư Tử thoáng bất ngờ. Anh vậy mà để ý chuyện này sao? Hay do nó nổ bật quá, cô nhớ trước khi ra ngoài đã trắng điểm kỹ rồi mà.À mà hình như cô quên, anh ở nhà cũng gặp được cô mà. Sáng nào chẳng đợi cô trang điểm đã rồi mới chở đi."Dạo này em hãy suy nghĩ về chuyện của anh ấy"
Anh ấy? Chỉ nói vậy là Thiên Yết đủ hiểu Sư Tử đang nói ai rồi. Tính anh không hay tò mò nhưng dạo này anh lại hay tò mò chuyện của cô bé. Chắc tại anh vô tình dính vô nên mới vậy."Thế nhóc suy nghĩ gì? Muốn tấn công rồi sao?""Không ạ, em muốn buông bỏ""Thật sao? Nhóc yêu cậu ta lắm mà?"Lời của Sư Tử làm Thiên Yết có chút bất ngờ nhưng Sư Tử lại bình thản tới kì lạ. Có phải đã buông bỏ rồi nên lòng nhẹ hơn không?"Em sẽ không yêu anh ấy nữa. Trên đời thiếu gì người tốt hơn anh ấy, em không tin em tìm không ra!"Nhìn thấy ánh mắt quyết tâm của Sư Tử làm Thiên Yết có cảm giác khá kì lạ. Anh gạt bỏ đi thứ cảm xúc ấy và cảm thấy mừng thầm cho cô bé."Thế cũng tốt. Dù sao cái tên kia cũng đang rất vất vả với tình yêu của mình mà"...Gần gần đó, ngay phía sau lưng Thiên Yết và Sư Tử là hai con người nhiều chuyện đang tụm đầu lại đi hít drama. Loáng thoáng Thiên Yết và Sư Tử cũng có thể nghe được cuộc đối thoại của hai người bọn họ.
"Nè nè Dương, dạo này trường tao đang rần rần vụ này nè""Vụ gì?""Tin đồn thằng Bảo đang quen con bé Xử đó""Thật sao? Cho tao xem với""Là cái hôm trước khi tao vào bệnh viện mà""Thì sao?""Thì cái hôm tao vào bệnh viện á, tao có hỏi nó về bé Xử nhưng nó bảo không thích con bé. Huống hồ chi nó còn đang thích con S....""Con nào?""À mà thôi mày quan tâm làm gì? Nói chung tin đồn này là giả rồi""Cũng đúng, ở nhà có thấy tụi nó tiếp xúc thân mật gì đâu""Nhưng mà việc từ tận tháng trước sao giờ mới rầm rộ?""Không chừng để chìm vụ khác rồi""Vụ nào?""Này nè""..."Thế là cả hai vẫn tiếp tục nhiều chuyện cho tới khi Thiên Yết nghe chán rồi mới đi qua kéo đầu hai đứa bạn đi về.
END CHAP.#Ngoại truyện nhỏ:Phỏng vấn câu hỏi 3"Ai đó": Các sao nam khi yêu sẽ thế nào?Au: Xin trả lời*Team dịu dàng, ấm ápNhân Mã: cưng người iu vô bờ, thê nô đầu tiên của cả đámThiên Bình: Xứng danh nam chính ngôn tình mà bao chị em mơ ước *Team "nằm dưới"Bảo Bình: là người "bạn gái hiền lành"Song Ngư: thích bị bắt nạt ????*Team nóc nhàCự Giải: con người không sợ người yêu mà chỉ có người yêu sợ anh :)))*Team ngoài lạnh lùng trong ấm ápThiên Yết: nói một đằng làm một nẻo. Nói yêu nhưng lại làm người ta "đau"????Không thấy ai đặt câu hỏi nên tui tự biên tự diễn típ vậy :>Đã cố hết công sức ra chap rồi nên mọi người đừng quên tặng tui một cái vote hay cmt lấy động lực nhá!❤️

Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyenk.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!

Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.