Đại Sư Huyền Học Diệp Linh
Chương 7: Cuộc Sống Bi Thảm Của Tiểu Hoa
Dịch: Dưa Hấu
------------
Bố nhìn thấy cảnh sát, lập tức khai báo hành vi phạm pháp của ông chủ.
Mấy người họ hàng muốn xông lên đánh ông chủ, đều bị cảnh sát ngăn lại.
“Mấy người yên tâm, pháp luật sẽ trừng phạt thích đáng.”
“Con bé bị xích trong chuồng lợn, bị hành hạ người không ra người. Đám người này đều là súc sinh mà. Bọn họ nhốt con bé như lợn, đồ ăn cũng đều là thức ăn lợn. Đúng là táng tận lương tâm mà.”
Con trai của chú đau lòng nói.
“Cảnh sát, tụi c.hó ch.ết này có thể phán tử hình không?”
Sau khi cảnh sát nghe nói, mau chóng đi đến trước chuồng lợn bỏ hoang, khi nhìn thấy bé gái bên trong, đều lộ ra vẻ mặt chấn kinh phẫn nộ. Bọn họ không ngờ, ở trong thành phố này vẫn còn người phạm tội độc ác như vậy.
Một cảnh sát chính nghĩa nói:
“Giam giữ bất hợp pháp mười mấy năm, ít nhất cũng phải tù chung thân.”
Ông chủ bên cạnh nghe thấy, hai chân lập tức mềm nhũn, sắc mặt trắng bệch như tờ giấy.
“Không, tôi không nhốt nó nhiều năm như vậy, tôi....tôi sẽ bồi thường. Tôi bán cả trang trại này, bồi thường cho mấy người được không?"
Ông chủ khóc lóc nhìn bố Tiểu Điệp.
Bố phẫn nộ trợn mắt nhìn ông ta, biểu tình hận không thể nuốt sống ông ta.
“Mày hành hạ con gái tao thành như thế này, bây giờ nói bồi thường với tao?”
Ông chủ muốn nói, lại bị cảnh sát cắt ngang:
“Câm mồm!”
“Chìa khóa đâu?” Một vị cảnh sát hỏi.
Ông chủ vội vàng lấy thìa khóa từ túi quần ra.
Một vị nữ cảnh sát cầm lấy, đi vào chuồng lợn mở khóa cho Tiểu Điệp.
Tiểu Điệp trốn trong vòng tay mẹ run lẩy bẩy.
Mẹ liên tục nhỏ giọng cẩn thận an ủi:
“Tiểu Điệp đừng sợ, mẹ ở đây, đừng sợ.”
Sau khi Tiểu Điệp được giải cứu, cảnh h sát lập tức đưa đi bệnh viện.
Mà ông chủ và ba đứa con trai bị bắt về đồn cảnh sát.
[ Giam giữ bất hợp pháp hơn mười năm, có thể phán tử hình đi?]
[ Nếu như đồ khốn nạn này không bị phán tử hình, mọi người ở đây đều có trách nhiệm!]
[ Tôi đã quay lại rồi, mọi người đều có thể like share, đưa lên hotsearch. Chúng ta không thể bỏ qua gia đình này.]
[ Cô bé bị nhốt trong chuồng lợn lâu như vậy, mấy người nói xem liệu cô bé có bị bọn họ..... nếu như thật sự như vậy, cả đời này coi như chấm hết rồi sao?]
[ Lầu trên đừng nói nữa.]
[ Trong lòng mọi người đều tự biết, đừng nói nữa.]
( Sau đó )
Sau khi đến bệnh viện, cảm xúc của Tiểu Điệp bị mất khống chế. Một mình cô bé ôm đầu ngồi trốn trong một góc, ánh mắt kinh hoàng nhìn bác sĩ.
Mẹ đau lòng muốn đi qua ôm cô bé, chỉ đổi lại tiếng hét hoảng sợ của Tiểu Điệp.
Không còn cách nào, bác sĩ chỉ có thể tiêm thuốc an thần. Sau khi tiêm xong, cô bé chìm vào giấc ngủ.
Sau khi cô bé ngủ, các bác sĩ kiểm tra tổng thể cho Tiểu Điệp.
Kết quả kiểm tra khiến tất cả mọi người đều đau lòng.
Bên đồn cảnh sát.
Cảnh sát kinh nghiệm phong phú chia nhau thẩm vấn ông chủ trại lợn và ba người con trai.
Mới đầu ông chủ cái gì cũng không nói, ba đứa con trai đều khai ra.
Con trai lớn:
“Tôi nhớ năm đó tôi 10 tuổi, có một buổi tối bố tôi đột nhiên mang về một cô bé dễ thương.”
Con trai thứ:
“Bố nói sau này con bé sẽ là em gái của chúng tôi.”
Con trai út:
“Bố bảo chúng tôi nói với bên ngoài Tiểu Hoa là em gái. Bình thường việc nhà đều là con bé làm, con bé lo ăn uống phục vụ cả nhà.”
Cảnh sát nhìn ông chủ không ngừng đổ mồ hôi bên cạnh, nói:
“Con trai ông đều khai rồi, ông còn không nói? Thành thật khai báo còn được giảm nhẹ tội.”
Sắc mặt ông chủ phức tạp, cuối cùng nói:
“Ngày hôm đó của 14 năm trước, tôi hẹn với tình nhân ở công viên giải trí, đột nhiên tình nhân có việc phải về nhà. Tôi đang chuẩn bị rời khỏi, vô tình nhìn thấy hai đứa bé đứng ở bên kia, hình như không có người lớn đi cùng.”
“Đứa bé gái khoảng hai tuổi, mặc chiếc váy màu hồng, đội mũ hồng, mắt to tròn, vô cùng đáng yêu.”
“Khi đó trong đầu tôi xuất hiện một suy nghĩ, ôm đứa bé đáng yêu này về nhà. Nhà tôi ba đứa con trai, trong nhà có đứa con gái chắc cũng không tồi.’
“Vợ tôi chế.t sớm, để lại tôi và ba đứa con trai. Tôi chỉ là một người nuôi lợn, nói nhảm, bình thường đều bận vô cùng, nuôi con trai rất vất vả, giặt quần áo, nấu cơm đều cần không ít sức lực.”
Mắt ông ta rơi nước mắt, ánh mắt kích động nhìn cảnh sát:
“Tôi ôm Tiểu Hoa về nhà, con như con gái mà nuôi dưỡng, không hề bạc đãi nó.”
Cảnh sát nói:
“Con trai ông nói cô bé từ nhỏ đã phải lo hết việc nhà.”
“Con gái nhà ai mà không phải làm việc, ba đứa con trai của tôi từ nhỏ đã giúp tôi cho lợn ăn, dọn chuồng lợn. Tiểu Hoa chỉ làm việc nhà, con trai tôi còn tốn sức hơn.”
“Ông nói không bạc đãi Tiểu Hoa, vậy xích cô bé trong chuồng lợn là sao?”
“Đó là hai năm trước mới nhốt, tôi cũng không muốn.”
“Việc này là sao?”
“Bởi vì Tiểu Hoa biết con bé không phải con ruột của tôi, muốn chạy đi tìm bố mẹ ruột. Tôi nuôi con gái 12 năm, không thể để con bé chạy như vậy chứ?”
“Tôi chỉ muốn nhốt con bé lại, chưa từng ngược đãi nó.”
Bên thẩm vấn khác.
Cảnh sát:
“Bố cậu tại sao lại muốn nhốt Tiểu Hoa trong chuồng lợn?”
Con trai lớn cúi đầu:
“Hai năm trước tôi nhịn không được làm ra một số chuyện không đúng với Tiểu Hoa.”
“Lúc đó Tiểu Hoa khóc nói với bố, nhưng bố rất bình tĩnh, nói đều đã sảy ra rồi, đừng có nháo nữa, đợi sau này cho chúng tôi kết hôn.”
“Nhưng Tiểu Hoa không đồng ý, tối hôm đó chạy trốn. Sáng ngày thứ hai bị bố tôi bắt về, cầm roi ra đánh Tiểu Hoa.”
“Tiểu Hoa khóc không ngừng, nói sẽ đi báo cảnh sát, còn phải đi tìm bố mẹ ruột.”
“Bố tôi nghe vậy rất tức giận, ngày hôm đó dùng roi đánh ngất Tiểu Hoa, sau đó, Tiểu Hoa bị ông ấy dùng xích khóa lại trong chuồng lợn.”
“Bố tôi còn nói.....còn nói....”
“Nói gì?”
“Còn nói để con bé suy nghĩ cho kĩ, nếu như còn náo loạn nữa, thì cả đời ở trong đấy đi.’
“Sau này cậu còn động đến cô bé không?”
“Bố tôi không cho tôi động đến con bé nữa. Một là sợ sự việc sảy ra quá lớn, chủ yếu là sợ con bé nghĩ không thông. Hai là, con bé còn quá nhỏ, ngộ nhỡ.....có thai, vậy thì ảnh hưởng không tốt.”
“Nhưng sau đấy tôi vẫn là nhịn không được lại đụng con bé, mỗi lần tôi đều sử dụng biện pháp an toàn, vì vậy hai năm nay vẫn không có gì phát sinh. Bố tôi chắc cũng không biết.”
Con trai thứ:
“Nhà tôi rất nghèo, tôi thì lại xấu, vì vậy luôn bị con gái nhà người ta chê bai, bọn họ thậm chí còn không thèm nói chuyện với tôi.”
“Tôi rất ngưỡng mộ anh trai và em trai, anh trai về sau sẽ kết hôn với Tiểu Hoa. Mà em trai lại đẹp trai học giỏi, rất nhiều con gái đều thích nó.”
“Trong lòng tôi rất bất bình, đều là con trai của bố, tại sao chỉ có tôi không có gì. Bố cũng chỉ thích anh trai và em trai.”
“Bọn họ nhốt Tiểu Hoa lại. Có lúc bố tôi đi cho lợn ăn, tôi thấy anh trai chạy đến chỗ Tiểu Hoa cùng Tiểu Hoa làm chuyện đó, tôi....tôi thật sự rất ngưỡng mộ anh ấy.”
“Rõ ràng đều lớn lên như nhau, dựa vào đâu Tiểu Hoa là của anh ấy? Tôi xấu như vậy, cả đời này có thể không cưới được vợ.”
“Tôi không can tâm cả đời này tôi không ở cùng phụ nữ, vì vậy có một ngày tranh thủ bọn họ đều ra ngoài, tôi chạy đến chuồng lợn đối với Tiểu Hoa.....”
“Sau này tôi lại trộm đến vài lần nữa.”
Con trai út:
“Tôi cảm thấy Tiểu Hoa rất đáng thương, thật sự rất đáng thương. Con bé đang tuổi thanh xuân, xinh đẹp như hoa. Lúc nhỏ tôi thật sự coi con bé là em gái, nhưng sau này sảy ra chuyện như vậy.....”
“Nếu như Tiểu Hoa nghe lời, thì sẽ không thảm như vậy. Nhưng con bé cứ chống đối, vì vậy bị nhốt trong chuồng lợn, coi như lợn, cũng không chịu thỏa hiệp.”
“Tôi có khuyên con bé vài lần, nhưng nó căn bản không nghe. Tôi còn trộm đưa thức ăn cho nó, nhưng mỗi lần đều bị vứt đi. Con bé nhất định rất hận chúng tôi.”
“Tôi rất muốn thả con bé, để nó chạy, chạy càng xa càng tốt. Nhưng lý trí bảo tôi, nếu thả con bé, tôi sẽ phản bội cả nhà, anh trai cả đời sẽ không có vợ nữa.”
“Giữa tình thân và đạo đức, tôi chọn vế trước.”
“Bây giờ Tiểu Hoa đã được người nhà cứu thoát, tôi đột nhiên cảm thấy nhẹ nhõm hơn nhiều. Có lẽ từ khi bắt đầu, tôi đã chọn sai rồi.” Cậu ta cười khổ nói.
Bên quả kiểm tra bên bệnh viện đã có.
Tiểu Hoa bị xâm phạm nhiều lần, đã bị....... (thật sự không dịch nổi Q.Q). trên người còn bị bệnh.
Bệnh có thể trị khỏi, nhưng mặt tâm lý thì rất khó.
Sau tháng sau tòa án phán quyết. Ông chủ tử hình, con trai lớn đi tù 8 năm, con thứ đi tù 3 năm.
Tinh thần Tiểu Hoa cơ bản đã hồi phục kha khá, có thể giao tiếp với người nhà, chỉ là tích cách hướng nội vô cùng, không chịu ra ngoài.
Mặc dù tin tức vô cùng chấn động, nhưng cánh nhà báo bảo vệ thông tin cá nhân của Tiểu Hoa vô cùng tốt.
Gia đình Tiểu Hoa sau vài ngày thì chuyển nhà, đi đến một nơi không ai quen biết bọn họ bất đầu một cuộc sống mới.
Giang cư mận trong live cảm thấy pháp luật xử ba anh em nhà kia quá nhẹ, luôn cảm thấy phẫn nộ bất bình.
Diệp Linh cười nói: “Ác có ác báo, người xấu sẽ có trời trị! Ba anh em đấy sẽ không có kết quả tốt đẹp.”
“Hai anh em phạm tội mà người người chỉ trích, sau khi bọn họ vào tù, sẽ nhận được sự chăm sóc đặc biệt của bạn tù. Mỗi ngày bọn họ sẽ sống không bằng ch.ết.”
“Con trai lớn sau khi ra tù thì bị bệnh, không được vài tháng thì bị xe đ.â.m ch.ết.”
“Con trai thứ hai là một kẻ háo sắc, sau khi ra tù hắn qua lại với người phụ nữ đã có chồng, bị người chồng xã hội kia c.h.é.m ch.ết.”
“Con trai út nhìn có vẻ là người hiền lành nhất trong ba anh em, nhưng thật ra con người anh ta rất ích kỉ. Thân là người xem bên cạnh, lại dung túng cho người thân, để một cô bé đáng thương chịu giày vò. Anh ta nhìn có vẻ vô tội, nhưng cũng giống như tội phạm không thể tha thứ.”
“Sự nghiệp, sinh mệnh, hôn nhân của anh ta, đều bị ảnh hưởng bởi tội lỗi của bố và các anh trai. Dù tốt nghiệp trường có danh tiếng, không có công ty nào tuyển, con gái của gia đình hẳn hoi cũng sẽ không gả cho anh ta.”
“Cả đời này anh ta sẽ sống trong sự hối hận vô cùng.”
Lời của Diệp Linh, khiến cho mọi người vô cùng đã tai. Nhất thời tặng cô không ít quà.
Đây đều là những lời sau này.
........
Sau khi xử lý xong chuyển của Tiểu Hoa, Diệp Linh ra ngoài ăn cơm, quay về lại nghỉ ngơi hơn một tiếng.
Buổi tối 8 giờ lại lên live.
Giang cư mận sớm đã đợi Diệp Linh ở live, vừa thấy Diệp Linh đến, màn hình lại bắt đầu sôi nổi.
[ Diệp tiên nữ, mau bắt đầu thôi, tôi muốn giành được túi may mắn, để cô giúp tôi xem nhân duyên.]
[ Diệp tiên nữ, phù hộ tôi lát nữa giành được túi may mắn.]
[ Tôi chỉ là một quần chúng ăn dưa, chỉ cần vừa ăn vặt, vừa xem bói toán thôi.]
Diệp Linh:
“Được, mọi người chuẩn bị, bắt đầu đây!”
Cô bắt đầu phát túi may mắn.
Túi may mắn của 100 người bị giành sạch trong vòng 1 giây.
May mắn là....Hố Nhỏ.
[ Hố Nhỏ? Không trùng hợp như vậy chứ, là cùng tên sao?]
[ Vãi! Lại là bạn Hố Nhỏ, không công bằng tẹo nào.]
Hố Nhỏ tặng một nữ thần,
Hố Nhỏ tặng một nữ thần x10.
Tặng xong Diệp Linh mời kết nối.
Màn hình lại xuất hiện gương mặt quen thuộc của Hố Nhỏ.
“Cảm ơn sự quan tâm của mọi người, tôi sẽ chăm sóc tốt cho em gái.”
“Diệp tiên nữ, lần này tôi muốn coi cho em gái. Con bé.....con bé sau này sẽ hạnh phúc chứ?”
Diệp Linh cười nói:
“Bạn học Hố Nhỏ, sau này em gái cậu sẽ thi đậu đại học, sau khi tốt nghiệp sẽ mở một cửa tiệm bánh ngọt, cô bé sẽ kết hôn với thợ làm bánh trong tiệm, 30 tuổi sẽ sinh một cặp long phụng.”
“Khổ cả đời này của em gái cậu đã qua rồi, cuộc sống sau này sẽ càng ngày càng hạnh phúc.”
Hố Nhỏ nghe Diệp Linh nói, nhịn không được khóc lên. Một thanh niên 19 tuổi, sau khi tháo kính, khóc không thành tiếng trong phòng live.
“Tốt...tốt quá rồi.”
[ Nhìn Hố Nhỏ khóc, tôi cũng khóc theo rồi.]
[ Cảm ơn Diệp tiên nữ, lời của cậu, thật sự an ủi anh trai này. Sau khi Hố Nhỏ nhìn thấy em gái trong chuồng lợn, nhất định sẽ tự trách muốn g.i.ế.c ch,ết chính mình.]
[ Tốt quá rồi, đau khổ của em ấy cả đời này đều đã qua rồi, sau này sẽ rất hạnh phúc. Thật sự, đây là kết quả tốt.]
[ Cảm động quá! Muốn khóc quá, huhu....]
“Cảm ơn chị Diệp tiên nữ, thật sự, thật sự cảm ơn chị.”
Hố Nhỏ lau nước mắt, nở nụ cười từ sâu trong đáy lòng.
Ngày hôm nay, cậu ấy đã quá giày vò rồi. Khoảnh khắc nhìn thấy em gái, không thể tin tưởng, khó chịu, sụp đổ, khiến cậu muốn dùng mạng của mình để đền tội.
Lúc đầu là cậu không trông em gái hẳn hoi, mới bị người xấu bắt cóc, để phải chịu sự dày vò không ra người như vậy.
Cậu rất lo lắng sau này em gái sẽ phải sống trong đau khổ, cả đời không thể thoát ra. Chiều nay cậu quyết định, phải tìm Diệp tiên nữ giúp em gái xem một quẻ.
Cậu vô cùng lo lắng, bồn chồn bất an đợi Diệp tiên nữ. Kết quả....vậy mà tốt ngoài dự liệu.
Cậu vui quá đi!
Hố Nhỏ cảm thấy, lúc đầu thấy phòng live của Diệp tiên nữ, nhất thời kích động tặng một nữ thần, trở thành vị khách đầu tiên của cô, thật sự rất may mắn.
Mọi thứ đều may mắn như vậy.
------------
( Hết câu chuyện của Hố Nhỏ )
------------
#_Hấu