Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Mạt Thế: Sinh Hoá Nguy Cơ
Hàn Phong một đường càn quét, chém thêm 4 con thây ma nữa, quét sạch lầu 2 mới vẫy nhẹ tay, đem băng thương tản đi.
Còn 10 thể lực, 8 trí lực.
Hít sâu một hơi, chờ đợi Mã Mộng Đình chạy tới, hắn mới trầm giọng nói:
- Cô đứng ở lầu 2, khi nào tôi hô lên thì lập tức chạy lên, thời gian từ lầu 2 lên lầu 3 không được quá 2 giây, nếu không chúng ta sẽ c·hết sạch. Hiểu chứ?
Mã Mộng Đình run lên, vội vã gật đầu:
- Được, cậu nhớ cẩn thận một chút.
Hàn Phong đưa thanh trảm mã đao che chắn trước ngực, nhẹ nhàng bước một bước lên cầu thang lầu 3.
Khè…
Một thây ma cấp 5 nghe thấy tiếng động thì quay người, trưng ra bộ mặt ghê tởm thối rữa. Chờ đón nó chính là một đao của Hàn Phong chém qua, nhẹ nhàng chém nó bay đầu, thân xác gục xuống chỉ để lại một tinh thạch màu vàng.
Hàn Phong nhướng mắt, đây là lần đầu tiên hắn thấy thứ này. Nhưng hắn cũng không rảnh nghiên cứu mà vội quát lên thật lớn:
- Ngô Soái, hành động!
Ngô Soái trên lầu 4 vốn đang tích lực chờ đợi chợt ứng một tiếng rõ to, thân thể hắn bằng mắt thường có thể thấy được nhanh chóng biến lớn, hoá thành cự nhân cao 2 mét 3, làn da cũng hiện lên màu ánh kim đen bóng. Hắn gào lên một tiếng, từ cầu thang lầu bốn nhảy rầm xuống lầu ba.
- Réc réc réc…
Thanh âm chói tai như tiếng thét của trẻ con vang lên quanh quẩn. Hàn Phong nhẩm đếm 2 giây thì bật người phi lên trên, vừa lúc trông thấy cảnh tượng kinh khủng.
Ngô Soái to lớn như con vượn núi, quần áo toàn thân đã rách vụn, một tay cầm gậy một tay cầm đao khua khoắng loạn xạ. Mà nhảy nhót xung quanh thân thể hắn chính là một cái bóng dáng nhỏ thó đen thui, bàn tay cong quẹo với bộ móng vuốt dài hơn 10cm đang điên cuồng trảo tới.
Nó cực kỳ linh hoạt, gần như chỉ dùng một chạm đã bật xa được 2 mét, mỗi lần bật là một lần thay đổi vị trí, lúc trái lúc phải, lúc trước lúc sau, điên cuồng chém trên thân thể cự nhân.
Cự nhân kia b·ị đ·ánh tới thân mình run rẩy, nhưng làn da quá dày, nhất thời chưa b·ị c·hém rách, chỉ có tốc độ làm sao cũng không thể so sánh được với quái vật.
“Thể tốc độ level 13 - F1, có được tốc độ cao và móng vuốt sắc bén, có thể đem sinh vật sống l·ây n·hiễm thành đồng loại.” (F1 là viết tắt của Fast 1)
- C·hết tiệt, đám thây ma tiến hoá quá nhanh, có còn cho người ta sống nữa không.
Hàn Phong mắng thầm một câu. Hắn hiện tại có kỹ năng gia tăng, có trang bị trên người, có tiềm năng cộng thêm, vậy mà mới đạt 16 điểm nhanh nhẹn. Thứ quái vật nhỏ thó kia, nhanh nhẹn ít nhất phải đạt tới 30 điểm!
Suy nghĩ trên chỉ chớp mắt xuất hiện trong đầu, Hàn Phong bàn tay trái quấn quanh bạch khí, tiêu hao 1 điểm thể lực 2 điểm trí lực, chỉ trong chớp mắt đã hình thành một cái quạt băng, hắn kêu to:
- Tiểu tử, lùa nó về phía này.
Ngô Soái bên kia vốn lâm vào khổ chiến, quái vật t·ấn c·ông để hắn thể lực suy giảm rất nhanh, vừa nghe thấy vậy lập tức bạo phát ra thực lực to lớn, đem hành lang xung quanh đấm đá tơi tả.
Quái vật bị thu hẹp không gian nhảy nhót, chỉ có thể nhảy ngược về phía sau, nhảy tới trước mặt Hàn Phong.
Hàn Phong cắn răng, đem quạt băng trong tay quạt một phát, đồng thời hắn tiêu tốn 3 trí lực, bạo phát ra ba cái luồng hàn khí, theo động tác quạt mà nhanh chóng thổi quét bủa vây bốn phía.
- Réc réc réc!
F1 giống như nhận thức được nguy hiểm, má miệng thét lên điên cuồng, vặn vẹo cơ thể kỳ dị né tránh 2 luồng hàn khí, nhưng nó vẫn bị dính phải một luồng, bụp một tiếng, cánh tay trái đã vỡ vụn.
Nó rống lên chói tai, nhảy ngược về phía Ngô Soái.
- Mã Mộng Đình!
Hàn Phong vừa tiêu tốn 5 trí lực, có chút choáng váng vội hô lên.
Ngô Soái bên kia huy đao chém ra, xoẹt một tiếng chém trúng vách tường, lại một lần nữa hụt mất thân ảnh F1.
F1 mặc dù đã rụng mất một tay, thân thể mất cân đối xiêu vẹo, nhưng cũng không phải mặt hàng level 4 như Ngô Soái có thể đánh trúng, chỉ có thể lùa nó bay ngược về phía Hàn Phong.
Thế nhưng nó lại dẫm phải bãi hàn khí Hàn Phong đánh trượt dưới đất, một chân lập tức bị cố định.
Mã Mộng Đình không có để cho Hàn Phong thất vọng, nàng ta nhanh chóng chạy lên, vừa xuất hiện liền quan sát tình huống, không cần nghe lệnh đã giơ lên tay trái chỉ vào F1, ngón tay lách tách điện quang.
Hai khoả lôi cầu lớn hơn quả bóng trống rỗng xuất hiện, từ trên cao rơi xuống đỉnh đầu thây ma nhỏ thó.
Nó giống như nhận ra được nguy hiểm, cố gắng làm ra né tránh. Nhưng lôi cầu tốc độ rất cao, chỉ chớp mắt đã đáp xuống đỉnh đầu nó. F1 vặn vẹo cơ thể, cúi gập người nhảy như tôm sú, dùng lưng ngạnh khách lôi cầu.
Rẹt… Rẹt rẹt…
Cả cơ thể nó lùng bùng lên những tia lửa điện, lưng cùng bụng b·ị đ·ánh ra hai cái lỗ lớn, từ phía trước thông ra phía sau. Kể cả như thế, nó vẫn chưa c·hết.
Nhưng tốc độ của nó cũng sụt giảm một mảng lớn.
Hàn Phong không chút do dự quạt ra một quạt, tiêu hao 1 điểm trí lực tạo thành một luồng hàn khí, bắn trúng chân quái vật. Lần này F1 không né nổi nữa, chân phải lập tức vỡ nát.
Ngô Soái trên mặt xuất hiện nụ cười dữ tợn, bước lên một bước vung tay, gậy bóng chày đen nhánh quật xuống.
Bốp!
F1 không kịp nghiêng đầu, gậy bóng chày quật trúng giữa mặt nó, cự lực khủng bố lập tức đập cho đầu nó nát bét.
Một kích m·ất m·ạng.
Đến tận đây, Hàn Phong mới hộc ra một hơi, đem quạt băng trong tay tản đi, giơ tay bóp bóp trán. Hắn chỉ còn thừa 2 điểm trí lực mà thôi.
- Thứ đồ ghê tởm.
Hắn đá một phát lên cái xác rách rưới của F1, nhìn 2 bản kỹ năng thư, 1 thẻ vật phẩm cùng 1 tinh thạch đỏ máu rơi xuống thì thở dài, nói với Ngô Soái:
- Đi thôi, một lát lại chia sau.
Ngô Soái tản đi trạng thái cự nhân, bước tới phía trước, gãi gãi đầu:
- Hàn ca, ngươi cũng thật đỉnh, đây là chị dâu sao?
Hàn Phong nhướng mày, tức giận quát:
- Suy nghĩ của ngươi không bao giờ đứng đắn được bằng một phần mười ngoại hình sao? Đồ sói đội lốt cừu. Đây là Mã tỷ tỷ, một người bạn của ta.
Mã Mộng Đình khuôn mặt có chút mất tự nhiên đánh giá Ngô Soái, cảm thấy tên này quả thật không giống người tốt như ngoại hình của gã thể hiện.
Ngô Soái hoàn toàn không có chút cảm giác xấu hổ, hắn cười hề hề nói:
- Hàn đại ca, ngươi chưa có nhưng ta có, các nàng đang chờ trong phòng. Chi bằng ngươi chờ một chút, ta còn muốn thu dọn vài thứ, cũng dắt theo em dâu của ngươi.
Hàn Phong ngẩn ra một giây, nghiến chặt hàm răng. Tên khốn này lại dẫn gái về nhà khi hắn đi làm. Nhưng hắn cũng không có thèm so đo, gật đầu nói:
- Nhanh một chút. Được rồi, lấy chiếc cặp sách đen trong phòng ngủ của ta nữa.
Ngô Soái lập tức đứng thẳng người, giơ tay chào như kiểu quân ngũ:
- Rõ thưa đội trưởng.
Hắn lập tức quay người bịch bịch chạy lên lầu.
Hàn Phong nhìn theo bóng lưng biểu đệ, trong lòng có chút hâm mộ. Kỹ năng tam giai quả thật là ngưu bức, có thể để cho một nhân loại cấp 4 chống cự được thây ma level 13. Bất quá cũng chỉ là tử thủ chờ c·hết, thể lực thây ma vô cùng dồi dào, nếu quần nhau đủ 1 phút, Ngô Soái sẽ bị nó mài c·hết.
Qua trận chiến vừa rồi, hắn càng hiểu rõ tầm quan trọng của tốc độ, của chống chịu. Tốc độ cao có thể chiếm ưu thế trước đối thủ, mà phòng ngự cao có thể triệt tiêu ưu thế của đối thủ.
Nếu để một mình Hàn Phong đối chiến với F1, thật ra hắn vẫn có cách chiến thắng. Chỉ cần đồng ý tiêu hao chỉ số bộc phá kia, hắn có thể dùng 150% bộc phá đổi lấy 15 giây mạnh mẽ gấp đôi, vẫn có cơ hội chém c·hết đối phương.
Nhưng không tới bước cuối, Hàn Phong tuyệt đối không vật dụng. Cái này là át chủ bài của mỗi một người, không dễ dàng lấy ra dùng.
Hắn đem chiến lợi phẩm nhặt lên, ném cho Mã Mộng Đình nói:
- Một lát chúng ta sẽ chia sau.
Mã Mộng Đình cẩn thận đem mấy thứ này nhặt vào, nhanh chóng nói:
- Tôi nhận thứ gì cũng được, chỉ một món thôi.
Hàn Phong gật đầu rất khẽ. Mã Mộng Đình làm người thật tốt, tính cách này tuyệt đối không làm mất lòng ai.
2 phút sau, Ngô Soái cùng 2 cái nữ nhân xuất hiện trước mặt Hàn Phong, để cho hắn không khỏi bóp trán thêm mấy cái.
Cái tên này còn giỏi hơn cả hắn nghĩ.
Ngô Soái chìa tay về phía Hàn Phong, khuôn mặt nghiêm túc giới thiệu:
- Đây là biểu ca của tôi, Hàn Phong, bên cạnh là Mã tỷ tỷ. Lão Hàn, đây là Nhạc Liên, Triệu Hà Vân, là hai người đang theo đuổi đệ.
Hai cái thiếu nữ tràn ngập thanh xuân vừa tò mò vừa có chút sợ hãi nhu thuận cúi chào Hàn Phong:
- Chào Hàn ca ca.
Hàn Phong không còn lời nào để nói, chỉ có thể thở dài:
- Được rồi, nơi này rất nguy hiểm, chúng ta đi thôi.
Một đoàn 5 người từ trên lầu 3 nhanh chóng chạy xuống. Dọc đường đi, máu cùng t·hi t·hể ngập tràn, doạ cho hai người Nhạc Liên, Triệu Hà Vân sợ tới ngây người.
Ra khỏi khu nhà, Hàn Phong lập tức lao lên chém c·hết mấy cái thây ma cấp thấp đang du đãng, một lần nữa dọn sạch xung quanh.
Đến tận đây, bọn họ xem như an toàn.
Hai người Phương Tường, Liễu Huyên nhìn thấy đoàn người Hàn Phong trở lại thì thở phào, cục đá trong lòng rốt cuộc thả xuống, từ trong xe bước ra ngoài đón chào.
Vừa rồi bọn họ nghe được âm thanh chiến đấu vang dội cùng sét giật ì ùng, không cần thấy cũng đoán được tình hình chiến đấu ác liệt.
Hàn Phong gật đầu nói với Ngô Soái:
- Đây là Phương tổng cùng thư ký của ông ấy, Liễu tỷ tỷ.
Ngô Soái lại một lượt giới thiệu nữa, hai bên xem như làm quen một hai.
Hàn Phong chỉ nắp capo ô tô, nói với Mã Mộng Đình:
- Cô đem chiến lợi phẩm bày ra.
Mã Mộng Đình từ balo sau lưng đem toàn bộ những thứ thu thập được đều bày ra ngoài, để cho tất cả những người còn lại đều hai mắt toả sáng.
Thật nhiều.
Chiến lợi phẩm đánh bại F1 gồm 2 kỹ năng thư, 1 thẻ vật phẩm, 1 tinh thạch exp.
“Đinh! Kỹ năng chủ động tam giai: Lấy tĩnh chế động!”
“Đinh! Kỹ năng bị động nhất giai: cường hoá nhanh nhẹn!”
“Đinh! Áo khoác tận thế lv3. Thuộc tính: +1 toàn bộ chỉ số. Độ bền 3/3, có thể phòng ngự 3 lượt quái vật dưới cấp 15 t·ấn c·ông. Vật phẩm giới hạn, không thể chồng lặp hiểu quả gia tăng với vật phẩm cùng loại.”
“Đinh! 26 exp”
Ngô Soái vui vẻ nhận lấy áo khoác tận thế cùng kỹ năng cường hoá nhanh nhẹn, Mã Mộng Đình cũng mừng rỡ khi được chia tinh thạch 26 exp. Về phần Hàn Phong, hắn đã có kỹ năng tam giai đầu tiên cho mình.
Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyen.info , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.