Ngôi làng kì dị
15
Ngoài hai miếng thịt lợn lớn, ở giữa túi vải lanh còn có một người phụ nữ trung niên gầy gò.
Là mẹ tôi, Xuân Hà!
"Giỏi tính toán! Giỏi tính toán!" Chú Cửu tê liệt ngã xuống trên mặt đất, "Mày nghi ngờ tao từ lúc nào?"
"Nghi ngờ?"
Tôi lắc đầu: “Từ đầu đến cuối, tôi chưa bao giờ hoàn toàn tin tưởng chú!”
"Tuy nhiên, nhờ có "Tị hỏa phấn" của thúc nên thuốc mới thực sự có tác dụng mạnh mẽ.
Nói xong, tôi nhìn vào bếp đất vẫn còn lửa, bên trong có một cục than đen hình người đang sôi sùng sục cùng dầu.
"Ta không những đánh ngã mẹ ta, còn lại cho Tài Qúy ăn những thứ còn lại. Tên ngốc này còn chưa tỉnh lại."
Trên môi tôi nở nụ cười: “Cho dù có bị đốt, cũng đều không động đậy một chút."
Cái gọi là "bột chống cháy/Tị hỏa phấn" thực chất là một chất gây mê cực mạnh.
Chú Cửu lặng lẽ thở dài: “Tuy tuổi không lớn, nhưng suy nghĩ rất sâu sắc.”
“Nếu không sâu sắc, tôi đã c.h.ế.t ở ngôi làng này từ lâu rồi.”
Tôi cười khẩy.
"Đừng nói nhảm với hắn nữa, g.i.ế.c hắn rồi rời đi ngay thôi!"
Chị tôi lấy ra một thanh đao, chạy tới, trực tiếp cứa qua cổ Chú Cửu.
Làm xong việc này, chị tôi mò mẫm khắp người Chú Cửu, chắc là để xem có gì hữu ích không.
"Chị, hiện tại trong thôn gần như đều đã c.h.ế.t rồi, chúng ta đi đâu đây?"
Tôi đột nhiên hỏi.
"Chúng ta đi đâu đây?"
Chị cũng không quay đầu lại, "Thế giới rộng lớn, chỉ cần rời khỏi cái làng quý quái này, chỗ đó đều là nơi tốt!"
Tôi nắm chặt tấm gương Càn Nguyên trong tay, “Nhưng mà chị, em và chị đều không thể sống lâu được.”
“Âm Nữ dương đồng, mặc dù trời sinh thần dị, nhưng vận mệnh lại có khuyết điểm, không thể sống đến hai mươi tuổi.”
"Em muốn có một cơ thể âm dương, em muốn hoàn thành vận mệnh của mình, em không muốn chết!"
Chị tôi bỗng nhiên quay đầu, "Thằng này, em......"
Bang!
Tôi lại kích hoạt tấm gương Càn Nguyên và đánh vào sau lưng, khiến chị ngã xuống đất ngay tại chỗ, trên cơ thể có một lỗ thủng đẫm máu.
"Tại sao... Khụ khụ......"
Vẻ mặt chị gái tôi phức tạp: "Sao em lại gấp gáp như thế thế? Có nhiều cách để sống sót mà."