Ngôi làng kì dị
8
Củi? !
Khi nhớ lại việc mẹ tôi từ chối cho tôi ăn và nói rằng tốt hơn hết là nên giảm cân, tôi cảm thấy sống lưng ớn lạnh.
Người nhiều dầu không dễ thiêu đốt, càng làm càng gầy, mới đốt tốt!
Tôi tái mặt và cầu xin: "Chú Cửu, người nhất định phải cứu cháu!"
"Chú không thể ra tay."
Chú Cửu lắc đầu thở dài:"Trong này âm dương giao thoa, nhân quả quá lớn, đối với những người trong nghề của chúng ta mà nói, nếu nhúng tay vào sẽ có phản phệ."
“Vậy cháu phải làm sao đây?” Tôi nhanh chóng nắm lấy cánh tay của Chú Cửu, “Chú Cửu, người nhất định phải có cách chứ?”
Chú Cửu trầm ngâm một lát rồi nói: "Có một cách, nhưng..."
"Chú cứ nói, chỉ cần cháu có thể sống, cái gì cháu cũng nguyện ý!"
Giọng tôi khàn khàn
"Đây là tị hỏa phấn, uống vào đêm trước tiệc Ân Nữ, trong vòng mười hai tiếng không sợ lửa."
Chú Cửu đưa cho tôi một gói gì đó có mùi thuốc, “Đến lúc đó cháu trốn trong bếp chờ tế lễ. Sẽ không có ai quan tâm đến đáy bếp đâu.”
"Có thể nhân cơ hội trốn thoát, nhưng tuyệt đối không được để bị phát hiện."
Tôi có chút bối rối: “Chạy thì được, sao bây giờ lại không chạy?”
"Nhân quả nhân quả. Việc chúng ta đang làm là che giấu sự thật khỏi trời. Nguyên nhân đã phát sinh rồi, bất kể hậu quả tốt xấu đều phải rơi xuống đất mới giải quyết được."
Chú Cửu nhàn nhạt nói: “Nếu không, cho dù cháu có chạy trốn, bọn họ cũng sẽ tìm ra cháu.”
"Việc chúng ta phải làm, là tạo ra một 'cây giả' để khiến bọn họ nghĩ rằng tiệc Âm Nữ đã kết thúc, và cháu, củi, cũng đã bị đốt cháy."
"Về phần vì sao tiệc Âm Nữ không có tác dụng, ai biết được? Chỉ là truyền thuyết mà thôi."
Vẻ mặt tôi trịnh trọng, nhận lấy bột tránh lửa/tị hỏa phấn: "Cảm ơn Chú Cửu, nếu cháu có thể sống sót lần này, nhất định cháu sẽ phụng dưỡng chú đến cuối đời."
Chú Cửu cười
"Đứa bé ngoan, cháu có lòng này là đủ rồi."