Quan Thần
Chương 29: Lần đầu gặp Phó Trưởng ban thư ký Ủy Ban Nhân Dân Thành Phố
Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Quan Thần
Lý Đinh Sơn nhìn Hạ Tưởng xuống tầng, trong lòng các suy nghĩ ngổn ngang.Hạ Tưởng chững chạc, nhiều kinh nghiệm. Tuy còn trẻ nhưng làm việc chín chắn, một lòng hoạt động vì mình, lại không mất vẻ kính cẩn và cẩn thận, khiến mình đúng là không tìm ra được sơ hở. Muốn thực sự tìm ra khuyết điểm của Hạ Tưởng thì chỉ một điều mà Lý Đinh Sơn thấy không đúng, đó là năng lực ứng biến và cư xử của Hạ Tưởng quá lão luyện giống như một ông lão lăn lộn nhiều năm ở quan trường. Đâu có giống một thanh niên mới hơn 20 tuổi bồng bột cơ chứ?Chẳng qua khuyết điểm này cũng có thể coi là ưu điểm. Người tiến vào quan trường thì đó lại là ưu thế. Lý Đinh Sơn thậm chí còn có chút may mắn có Hạ Tưởng đi theo bên mình. Chẳng những kịp thời phát hiện việc Lý Khai Lâm giấu diếm, bảo y thoát ra khỏi công ty trong vũng lầy, còn có thể đưa ra ý tưởng rời khỏi tỉnh thành đến huyện xa xôi nhận chức, tránh khỏi Cao Thành Tùng. Trí tuệ chính trị sắc bén mà thành thục này sao có thể chạy ra từ miệng thanh niên 23 tuổi?Ngay cả Tống Triêu Độ nghe xong ý này cũng khen ngợi, cho rằng biện pháp này khả thi, bây giờ là lúc rất quan trọng, lui một bước hợp lý là thể hiện sự thành thục trong chính trị. Tống Triêu Độ thậm chí cũng nghĩ đến việc gặp Hạ Tưởng. Lý Đinh Sơn vội vàng từ chối, y sợ Tống Triêu Độ vừa thấy sẽ đề xuất Hạ Tưởng sang giúp Tống Triêu Độ. Với tình hình hiện nay Lý Đinh Sơn cũng không muốn Hạ Tưởng rời khỏi mình. Cổ Hợp làm lái xe thì có thể nhưng không có chút suy nghĩ chính trị, không thể dùng. Văn Dương càng không thể tin. Y một mình đi xuống huyện Bá, bên cạnh không có người giúp là quá thảm. Thật sự muốn tìm người có thể dùng lại đáng tin đâu phải dễ.Lý Đinh Sơn quyết định trong thời gian này không thể để Tống Triêu Độ gặp Hạ Tưởng, phải nắm chắc Hạ Tưởng trong tay, để hắn phục vụ mình. Chẳng qua để Hạ Tưởng đi gặp Cao Hải thì có thể. Y không thể thường xuyên về tỉnh thành, có thể để Hạ Tưởng trực tiếp gặp Cao Hải.Hạ Tưởng không lập tức giao văn bản cho Văn Dương, dù sao cũng không gấp. Hắn về phòng ngồi nhìn ra ngoài cửa sổ. Chỉ vài ngày mà quả nho lúc đầu còn bé bây giờ đã to hơn, từng cành nho giăng kín cả giàn.Nho là loại quả mà Dương Bối thích ăn nhất, đồng thời cô cũng có đôi mắt như quả nho, mỗi lần nháy mắt thường xoay tròn không ngừng, khi cười ánh mắt liền như hình trăng lưỡi liềm, hơn nữa khuôn mặt tròn rất đáng yêu. Cô trông như ngôi sao điện ảnh Hàn Quốc Jang Nara, cô vừa vào đại học đã làm Hạ Tưởng bị quyến rũ. Sau một phen theo đuổi, hắn tốn rất nhiều công sức mới thành công ôm được người đẹp vào lòng, trong khi có rất nhiều đối thủ cạnh tranh.Bây giờ nhớ đến Dương Bối, Hạ Tưởng không khỏi cảm thấy nỗi đau âm ỉ. Bởi vì khi chia tay, Dương Bối còn thề sẽ đợi hắn ba năm. Hạ Tưởng cũng thề phấn đấu ba năm để đạt được một mảnh không gian cho mình, rồi đưa cô từ huyện Bá về, sau đó lấy nhau và lập nghiệp ở Thành phố Yến. Đáng tiếc lời thề hôm trước vẫn còn văng vẳng bên tai mà nay người đẹp đã dựa vào lòng người khác, chỉ để lại một câu nói nhẹ nhàng "hẹn gặp lại"Mối tình đầu, Hạ Tưởng coi như đã dồn hết tình cảm, từng nghĩ nó mãi mãi vững bền. Nhưng ai ngờ được xa cách chưa đầy nửa năm, tình yêu không vượt qua nổi hơn 500 km và 180 ngày xa cách. Mặc dù hắn đã trải qua hơn 12 năm nhưng hắn vẫn không muốn chia tay Dương Bối.Càng không ngờ được hắn sắp cùng Lý Đinh Sơn đến huyện Bá, đến quê hương huyện Bá của Dương Bối. Sau 12 năm tái sinh lại, trải qua một phen cố gắng thay đổi vận mệnh, chẳng lẽ còn không thể tránh khỏi việc đối mặt với Dương Bối sao?Đột nhiên tiếng máy điện thoại vang lên làm Hạ Tưởng tỉnh giấc. Hắn lắc đầu vứt mấy suy nghĩ kia đi khỏi đầu và phát hiện ra Phùng Húc Quang gọi hắn.Hắn nghe điện thì Phùng Húc Quang hỏi về cuộc điện của Văn Dương. Phùng Húc Quang không nhiều lời, chỉ nói hắn không cần để ý thái độ của Văn Dương.- Hắn và tôi trước đây là đồng nghiệp. Hôm nay hắn nói thật quá đáng. Đừng nói hai anh em ta có quan hệ thân thiết, chỉ là bạn bè bình thường cũng sẽ không vì câu nói của hắn mà đuổi người của tôi. Bạn bè quan hệ cũng có giới hạn. Đúng rồi Hạ Tưởng, tôi cho người mua cho chú một cái di động, chú không được từ chối, tôi phái người mang tới cho chú. Không có di động sẽ không tiện, đừng nói khách khí gì cả, như vậy sẽ xa cách.Nếu Phùng Húc Quang mắng Văn Dương thì Hạ Tưởng sẽ coi thường y. Kết quả Phùng Húc Quang chỉ nhẹ nhàng nói qua chuyện này, lại tỏ thái độ và đưa một máy điện thoại di động đến cho hắn, nói rõ quan hệ giữa hai người rất gần gũi. Cách nói chuyện và làm việc này so sánh với Văn Dương là biết ngay cao thấp.Năm 1998 thì một máy điện thoại di động cũng phải ba bốn ngàn tệ, coi như quà không nhỏ. Chẳng qua Hạ Tưởng cũng không nghĩ nhiều. Không nói hắn đưa biện pháp cho Phùng Húc Quang, chỉ bằng việc Tào Thù Lệ dọa được Lý Hồng Giang lập tức thi công, nếu Phùng Húc Quang không tỏ vẻ gì thì đó là người không biết điều.Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyens.vip , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.