Quan Thần
Chương 47: Rối loạn lịch trình của thành phố Trình
Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Quan Thần
Thành phố Chương Trình ở tận cùng phía bắc tỉnh Yến, là thành phố cũ, giao thông không phát triển, kinh tế không phát triển, hơn nữa còn ở vị trí địa lý sát góc nên mùa đông dài, sản xuất nông nghiệp không nhiều, kinh tế luôn đứng cuối của tỉnh. Hồ Tăng Chu từ khi làm Thị trưởng đến nay thì vẫn luôn chú tâm vào công việc, tranh thủ khi nhận chức thay đổi được gì đó. Chẳng qua rất nhiều chuyện không phải chỉ có quyết tâm và nghị lực là có thể làm được. Những năm tháng cách mạng thì câu người sẽ thắng trời chỉ là khẩu hiệu. Ở một thành phố không có cơ sở công nghiệp, sản xuất nông nghiệp lại không phát triển, duy nhất thứ có thể lấy ra là thảo nguyên và đồng cỏ thiên nhiên phía bắc. thành phố Chương Trình tốt nhất là phát triển du lịch.Nhưng đáng tiếc thành phố Chương Trình không thông đường với bốn phương, ngoài một con đường cao tốc thông với Bắc Kinh thì các con đường quốc lộ bình thường đều bị xe vận chuyển than đá chiếm lấy, kẹt xe vài tiếng là bình thường, thậm chí có lần tắc xe ba, năm ngày, đoàn xe kéo dài vài trăm Km cũng là bình thường. Đường sắt cũng rất lạc hậu, mỗi ngày lên Bắc Kinh chỉ có một chuyến tàu, hơn nữa rất chậm. Cách Bắc Kinh có 200 Km mà phải ngồi tàu đến 4, 5 tiếng. Mặc dù cũng có cao tốc nhưng bởi vì phải vòng qua núi, nhiều đoạn rẽ khiến tốc độ tàu không thể quá nhanh. Ở vùng đồng bằng tốc độ cao nhất là 120km, vậy mà chỉ có 200km ngắn ngủi mà có đến hơn 100km hạn chế tốc độ không quá 70km/h. Ở nơi khác đi chỉ mất hai tiếng, ở đây ít nhất mất 4 tiếng.Không có đường thông thoáng thì ý chí đến đâu cũng là không tưởng. Ít nhiều lý tưởng đều bị sự thật bất đắc dĩ đả kích đến không còn. Cho nên Hồ Tăng Chu nhận chức Thị trưởng thành phố Chương Trình ba năm qua đến nay càng lúc càng không vui, càng lúc càng muốn rời khỏi đây. Cho dù không thể đi thì đầu tiên lên làm Bí thư Thành ủy, sau đó kiên trì vài năm là sẽ tiến thêm một bước, hoàn toàn rời khỏi thành phố Chương Trình không có thành tích này.Hồ Tăng Chu đang rất hy vọng, chỉ chờ Thẩm Phục Minh lên làm Thường vụ tỉnh ủy, Trưởng ban thư ký Tỉnh ủy thì y sẽ thuận lợi tiếp nhận chức Bí thư, cũng coi như báo đáp bao tâm huyết và vất vả của y mấy năm qua tại thành phố Chương Trình. Chỉ có điều không ngờ là khi y và Thẩm Phục Minh cố gắng để thay Tống Triêu Độ nắm được chức Bí thư huyện ủy huyện Bá, cũng được Tống Triêu Độ khen, vui sướng trong lòng chưa biến mất thì nghe thấy một tin động trời. Bắc Kinh điều một Trưởng ban thư ký Tỉnh ủy tới.Vị trí của Thẩm Phục Minh bị người thay thế, lại không có tin y sẽ đến nơi khác nhận chức. Nếu Thẩm Phục Minh không động vậy Hồ Tăng Chu làm Bí thư cũng bay biến. Hồ Tăng Chu rất tức giận. Vất vả mấy năm, nếu không chờ tiếp nhận chức Bí thư Thành ủy thì y tội gì phải ở lại thành phố Chương Trình nghèo khó này?Sự căm tức của Hồ Tăng Chu đã được thể hiện rõ ràng, số lần mắng nhân viên bên cạnh tăng lên, thậm chí ngay cả Trưởng ban thư ký Ủy ban nhân dân thành phố cũng vì một chuyện nhỏ mà bị Hồ Tăng Chu mắng cho tối tăm mặt mũi. Cũng may có một số người ở cấp bậc nhất định biết nguyên nhân Thị trưởng Hồ tức giận nên không ai trách y. Mà người không có tư cách biết nguyên nhân y tức thì cũng không dám có suy nghĩ không hài lòng với y.Hồ Tăng Chu còn cố khống chế cơn tức giận, Thẩm Phục Minh phát tiết không khác gì cơn sấm sét. Chỉ cần ai đến báo cáo công việc với y, chỉ cần y thấy có chút sai lầm liền lập tức đuổi ra ngoài, về nhận ra sai lầm hãy quay lại. Có một Phó bí thư Quận ủy Lưu mù mắt, ỷ mình có chút quan hệ với Thẩm Phục Minh trước đây, từng uống rượu vài lần, từng tặng quà vài lần nên khi tìm Thẩm Phục Minh báo cáo công việc thì bị đối phương mắng vài câu. Y cảm thấy rất khó hiểu, trong lúc nhất thời không thể hiểu xảy ra chuyện gì nên mở miệng nói:- Không đúng, Bí thư Thẩm, tài liệu này tôi đã dựa theo chỉ thị của ngài mà sửa, sao lại nói số liệu không hợp lý?Thẩm Phục Minh vốn đang bực tức, bị y nói như vậy thì tức giận mà cười:- Nói như vậy tức là tôi không nhớ rõ mình nói gì sao? Hoặc là nói chỉ thị tinh thần của tôi và phương châm chính sách của Đảng có xung đột?Phó bí thư Lưu nghe thấy thế liền biết hỏng rồi, sao mình ngu như vậy, sao có thể trực tiếp nói lãnh đạo không đúng? Lãnh đạo đúng là lãnh đạo, lãnh đạo không đúng là do cấp dưới sai, xảy ra chuyện gì thì sai lầm đều là do cấp dưới chấp hành không đúng, công tác không nghiêm túc, sao có thể là do chỉ thị tinh thần của lãnh đạo sai? Y đổ mồ hôi rồi vội vàng kiểm điểm:- Xin lỗi Bí thư Thẩm, là tôi sai lầm trong công tác, tôi không nhớ kỹ chỉ thị của lãnh đạo, là tôi làm việc không cẩn thận, thái độ không nghiêm túc, chấp hành chưa đúng mực.- Anh nếu đã biết sai mà còn dám chống chế, còn định trốn tránh trách nhiệm? Phó bí thư Lưu, nguyên tắc Đảng của anh để đâu? Hành vi thường ngày và phẩm hạnh của anh có vấn đề gì? Công tác xây dựng Đảng ở Quận Hà Đông các anh là do anh lãnh đạo, công tác tuyên truyền và khảo sát cán bộ đều hoàn thành mục tiêu sao? Thực hiện và đẩy mạnh cụ thể như thế nào, phải nói rõ chi tiết, không phải là lời tuyên bố hời hợt như anh nói.Thẩm Phục Minh đập bàn đứng dậy, ném tập tài liệu đến trước mặt Phó bí thư Lưu.Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyens.vip , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.