Sau Khi Chia Tay, Bạn Gái Cũ Mở Ra Thuộc Tính Yandere

Chương 47: Thắng, mạnh lên.



Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Sau Khi Chia Tay, Bạn Gái Cũ Mở Ra Thuộc Tính Yandere

Chương 48: Thắng, mạnh lên. Người thanh niên cảm nhận được ai đó đang đến gần, trong nháy mắt trở nên trịnh trọng đối địch. Nhưng nhìn đến người trước mặt trẻ tuổi, thậm chí còn nhỏ hơn cả hắn nên trái tim đang treo kia lại hơi được thả lỏng ra một chút. Nói linh tinh trước khi quần ẩu là một tình tiết không thể thiếu được, nên người thanh niên không đợi người kia nói trước mà tranh thủ nói trước: “Mày là ai?” Hiển không trả lời, hắn cho rằng nó thật phí thời gian, nên thay vì đáp lời, hắn lại đáp bằng một hành động, cực kỳ b·ạo l·ực và không nói lý. Đấm thẳng. Đơn giản, dễ phát lực, tiêu hao ít. Người thanh niên cũng không phải dạng vừa, sở hữu phản xạ và suy nghĩ vượt lên thường nhân khi nghiêng người sang trái, chân trái xoáy một góc vuông, người hơi nghiêng về phía trước nhằm gia tầm tấn công, bàn tay trái xoè ra rồi chập lại, không chút mất tự nhiên mà đâm thẳng về phía trái tim của Hồ Hiển. Hồ Hiển không nao núng, phản xạ nhanh chóng mà hơi nghiêng người ra đằng sau tránh thoát sát chiêu, đồng thời dùng tay phải nắm phần cẳng tay, chân phải cũng tương ứng co vào, lại đột ngột tung ra một cú đá bên.
Khặc! Người thanh niên kia lĩnh trọn một cú đá ngay vị trí lá lách, mạch máu có một chút ảnh hưởng nên từ trên miệng hắn tràn ra một đường máu đỏ tươi. Hắn từng xem qua vài chương trình võ thuật nên cũng nhận ra được những chiêu thức kia có xuất xứ từ đâu, Boxing cùng Taekwondo, khiến cho hắn nhớ lại lời người đàn ông kia đã nói, chú ý cẩn thận【Võ sư】cùng【Nhà ngoại cảm】 nên tưởng rằng Hồ Hiển có thể là một vị【Võ sư】. Dùng tay áo quệt đi đường máu, kết luận kia làm trái tim đã treo cao giờ lại treo cao hơn, sợ là nếu như rơi mất, đoán chừng kết cục chỉ có một, tan nát mà chết. Thế nên là lần tấn công này, hắn định chiếm trước. “Trước đó là lượt của mày, vậy lần này là tao!” Tốc độ của hắn rất nhanh, ước chừng gấp đôi lúc trước, chỉ mất một giây đã tiếp cận trước mặt Hồ Hiển, tay phải cong cong hình trảo, dự định chụp vào mặt. “Tốc độ thật nhanh!” Hồ Hiển thẩm nghĩ, trước đc thì người đã cúi xuống, dùng hai tay chụp lấy cánh tay hình trảo kia, dự định lặp lại chiêu cũ. “Ngu xuẩn!” Người thanh niên cười, chửi hai tiếng. Hắn nhổ một ngụm máu thẳng vào mặt Hồ Hiển, trong quá trình lao tới cũng nhanh chóng biến thành từng cây kim châm định đâm Hồ Hiển thành cái sàng. Thế cục liên tục chuyển đổi, Hồ Hiển biết hiện tại bất lợi cho mình, đành buông hai tay, bộ pháp tinh diệu mà tránh đi tất cả những kim châm bằng máu kia. Nhìn lại, trên mặt đường nhựa đã xuất hiệr từng cái ổ to bằng cái bát ăn cơm. Hồ Hiển biết mình trúng chiêu sẽ không chết được, nhưng lượng sát thương kia lại đủ để hắn lột đi một lớp da. Liếc nhìn mặt giao diện, lúc trước chuyển đổi thanh tỉ lệ phần trăm, đồng thời đã thêm vào ba loại chỉ số: HP – tương ứng với lượng sát thương mà hắn nhận được, từ 100, ở mức sức khoẻ tràn trề, đến 1, treo một hơi cuối cùng, mười phút là thời gian vàng để có thể cứu sống, về 0 thì hên xui. MP – tương ứng với lượng mật chất mà hắn còn dư lại. Thể lực, không thể liên tục chiến đấu, sức ép từ cơ và đủ các vấn đề sẽ được tổng hợp để tạo ra ‘chỉ số mệt mỏi’ mà hắn còn lại để có thể chèo chống cơ thể tránh cho gặp các vấn đề chấn thương. Lúc này, thanh thể lực cũng đã biến mất đi một phần năm trong tổng lượng thời gian là bốn giây. Dựa theo tính toán, nếu theo cường độ chiến đấu như thế này thì hắn chỉ có thể kiên trì được trong mười sáu giây nữa. “Đánh nhanh thắng nhanh!” Thầm nhủ, tốc độ lại được để thăng trong thoáng chốc, người đã đến trước mặt kẻ địch, tiếp tục đấm thẳng, nhưng lần này lại gia tăng cấp độ đến mức cao nhất. Đấm thăng, liên tục hai cú. Cả hai cú đều chạm đến sống mũi rồi dừng lại.
Oanh! Tiếng nổ vang vọng, không khí bị đẩy mạnh ra một cách đột ngột, không gian cũng theo đó trở nên thiếu khí. Xoạt! Âm thanh xé rách da vang lên, sau đó lại là ba tiếng nữa. Máu chảy, không phải của ai khác, chính là Hiển. Trước mặt hắn, lần tấn công này cũng đã thành công khi người kia theo dòng khí va chạm mạnh vào bức tường, bụi nổi lên. Người thanh niên giãy dụa đứng dậy, nhìn mấy miệng vết thương của Hồ Hiển, chợt cười gằn: “Ha ha, ranh con, mày chết chắc!” Đồng thời, một dòng thông báo hiện lên trước mặt Hồ Hiển: [Cảnh báo! Xác định có một số đoạn mã độc được tìm thấy!]
“Khởi động trình diệt viruss!” Hiển ra lệnh. Khục! Hắn phun ra một ngụm máu, bên trong có máu của hắn cùng một dòng máu màu đen, không cần nói cũng biết là của người thanh niên kia. Hắn có thể đẩy ra máu độc của mình? Người thanh niên cực kì kinh ngạc, phải biết lượng máu độc này cũng. không phải hạng thường tốc độ gây chết người không kém xyanua là bao đâu. “Độc? Chỉ là một chút viruss mà thôi, không đủ gây sợ.” Hồ Hiển cười khẩy, không có cảm xúc không có nghĩa là hắn không biết kích thích kẻ địch. Cảm xúc càng hoạt động mạnh thì lý trí lại càng giảm đi, coi như là một lợi thế đối với Hồ Hiển. Đối với tình trạng của mình, không ai hiểu hơn chính hắn, nói rõ hơn chính là nếu hắn có vợ, lại tận mắt nhìn vợ đang đánh vần với ai khác ngoài hắn thì không những không giận, mà sẽ chỉ đạo người đàn ông kia cho hắn biết làm sao để vợ mình lên đỉnh cực khoái. NTR hoàn hảo, nhưng nếu nó xảy ra, sau đó hai người đối mặt với trả thù của hắn đủ làm hai người bọn họ trắng tay, từ danh dự đến tiền tài. Trở lại chiến đấu, tình trạng chung của hai người chỉ là vài vết thương nhẹ mà thôi, đánh đấm thì coi như ngang sức ngang tài, người này bị ăn cái lỗ vốn thì người kia cũng đừng hòng dễ chịu. Cuối cùng thì vẫn phải xem ai máu dày hơn sao? Hiển thẩm nghĩ. Hơi đánh đấm một chút thì hắn cũng đã tổng kết ra được chút ít về sức mạnh của mình được rồi, nhưng có điều đánh nhau vẫn còn khá bị động, dù đã đưa ra được những chiêu thức né tránh kết hợp phản đòn, nhưng tất cả dường như vẫn chưa là đủ. Hiển cũng nhận ra, kẻ mình đang đánh với cũng là tay mơ. Đứng yên tại chỗ không nói một lời, không khí cũng lâm vào yên tĩnh. Cả hai cũng không định giao lưu, cố gắng tìm ra thời cơ tấn công. Lúc này, Hồ Hiển hơi thay đổi tư thế, khiến người thanh niên lại thêm phần cảnh giác nhìn chăm chú, không dám bỏ qua bất cứ chi tiết nào. Chân trái bước lên, người hơi hạ thấp, hai tay cũng giơ trước mặt. Hắn vào thế, người thanh niên nghĩ thầm, mình cũng nên dùng ra chiêu thức thật sự, tranh thủ sớm một chút thoát ly chiến trường, sợ là chậm nữa thì sẽ có người đuổi kịp. Lập tức, hai tay hắn buông thống, mười cái móng tay bắt đầu rơi xuống, máu ồ ạt chảy ra. Chỗ máu trở thành một vũng, lại bắt đầu nổi lên từng viên bong bóng, tực như là sôi trào. Chúng nó đần dâng lên thành một ngọn núi, tràn vào trong bàn tay người thanh niên, bắt đầu ngưng thực cùng thu lại thành hai thanh dao găm. Đối thủ cũng có tuyệt chiêu sao? Hiển hơi suy tư, người lại hạ thấp thêm một chút nữa. Rắc! Đến rồi... Người hắn bắt đầu chập chờn, cuối cùng biến mất, khi xuất hiện đã là trước mặt người thanh niên. Một quyền đấm ra. Thành công, nhưng chính hắn lại đưa bản thân vào hiểm cảnh. Hai thanh dao găm đâm thẳng vào sau lưng, máu tươi bắt đầu tuôn ra. Quyền kia cũng đã khiến cho ngực kẻ địch bị lõm vào, trái tim cũng biến hình. “Mày... rất mạnh.” Nói xong, người cũng đoạn khí, chết. Cùng lúc nằm bệt xuống với kẻ địch, Hồ Hiển thở hồng hộc. Thể lực còn lại đúng 1 điểm, MP thì trống không, HP chỉ còn có 3 điểm. Một chiêu trấn sát, dù trong hệ cẩn thận nhưng Hồ Hiển cũng làm ra lựa chọn như vậy. Chiêu đó không phải đánh cược, mà là hắn dựa vào toàn trình quan sát sau kết luận, tên kia dường như đang phải trốn tránh thứ gì đó. Vậy vấn đề đây, hắn trốn tránh cái gì? Câu trả lời đã rất đơn giản, rõ ràng hiện ra, người của Bộ quản lý. Mà nếu hắn đã có ý định trốn chạy như vậy thì ắt hẳn chưa dám dùng toàn lực, nếu sau khi kiệt sức khả năng rất lớn là sẽ bị bắt bỏ tù. Hồ Hiển thì lại không sợ, hắn có cái cốp to kia mà, nên cũng lớn mật chọn suy đoán cùng phương án của mình, đơn giản dễ dùng. Sau khi người thanh niên kia chết, hai lưỡi dao găm bằng máu cũng đã biến mất, hai lỗ máu trên lưng cũng theo đó mất đi nút bịt kín, máu tươi phun ra. Dù trong trạng thái có đủ loại mặt trái, nhưng thiếu hụt cảm xúc làm hắn lạnh như băng mà đứng dậy, thu dọn chiến trường, chủ yếu là máu của mình, giả ý để lại một ký hiệu mà trước đó đã thấy, lại nhanh chóng rời đi. [Phát hiện Plug-in!] Hồ Hiển không nghĩ nhiều, trước nhặt nó lên rồi nói sau. Tổng cộng thời gian từ lúc bắt đầu giao chiến đến lúc rời đi mất khoảng năm phút. Thêm năm phút sau, có hai người kết đội mà đến. Bọn họ đứng trước thi thể người thanh niên, hơi kinh ngạc. Một người trong hai nói: “Đánh thật dã man.” “Đúng thế, có lẽ là người mới, chưa nắm rõ lắm phương pháp sử dụng mật chất.” “Rồi, thế ghi báo cáo thế nào đây?” “Chức Nghiệp giả ở trạng thái hoang đại đánh thôi, cũng không cần nhận vơ. Dạo này chuột đang bị thanh lý, phía Bộ cũng làm gắt lắm nên không có chỗ cho chúng ta chen vào đâu.” “Thế được, báo lên rồi đi làm bữa ăn đêm.” “OK! Mày ăn gì?” “Làm bát cháo gà đi.” Đạt thành nhất trí, hai người lập tức làm luôn. Ngồi trước màn hình máy tính, thấy hai lỗ máu sau lưng đã được tụ tay chính mình băng bó cẩn thận, hắn lại tắt đi, mở mặt giao diện. 【Plug-in mới: Máu – Chưa cài đặt】 【Phân loại: bậc Sơ】 【Mô tả: Sao chép từ Huyết tộc, trình độ khống chế đối với máu sẽ tăng lên.】 【Có xác định cài đặt?】 Hồ Hiển đương nhiên là chọn có. Như những lần trước, không có bất kì điều gì xảy ra. Khác một cái là không có thời gian sử dụng hạn chế. Làm thêm một loại các hoạt động tự kiểm tra, Hồ Hiển thêm một bước chắc chắn rằng khi mình cài đặt plug-in sẽ không có bất kì trạng thái nào, dù tốt hay xấu. “Vậy là lại phải tự mò cách sử dụng sao?” Cũng từ trong mô tả cùng trận chiến lần này, Hiển cũng biết thêm một con đường để lấy thêm Pplug-in, cùng với một chủng tộc khác, Huyết tộc. Hắn chợt nghĩ đến gì đó, lục lại trí nhớ. Nếu không nhầm thì một tháng trước trong nhóm kia có đăng tải lên một đoạn ghi hình ngắn, rồi còn một kẻ nào đó cắn người, sau nhìn về phía camera để thách thức thì phải. Hiển cho rằng hai người này là cùng một chủng loại. Đương nhiên, nếu như hắn nhìn tận mắt kẻ “rơi” plug-in này gây án, sẽ giữ lại một điểm hoài nghỉ. Tạm dừng đoạn suy nghĩ và cất nó vào một góc, hắn nhìn lại mặt giao diện. Qua khoảng nửa tiếng, Hồ Hiển giơ tay lên, bắt đầu điều động mật chất trong cơ thể chạy xuôi toàn thân. Hắn có thể cảm giác được máu hơi hơi nhộn nhạo dường như muốn lao ra. Gia tăng nồng độ mật chất xen lân trong máu cùng. giảm đi tốc độ chảy, cảm giác máu rung động lại càng thêm mạnh hơn. Hồ Hiển lập tức đưa ra kết luận: sau khi lắp đặt [máu] dường như hắn có thể càng thêm thuận lợi mà điều khiển mật chất chảy xuôi trong máu. Lại thêm một kết luận mới: lắp đặt plug-in đúng với chức năng sẽ làm gia tăng khả năng khống chế bộ phận ấy. Và những plug-in này khả năng cao là không cé thời gian hạn chế. Hồ Hiển cho rằng những thông tin này cực kỳ có lợi đối với mình. Hắn lại nhớ đến hình ảnh mà người thanh niên kia làm máu chảy ra, sau đó biến nó thành vũ khí để chính mình sử dụng, có lẽ, đó chính là phương hướng nâng cấp vũ lực cho hắn cho giai đoạn sau, nhất là tuyệt chiêu kim châm máu đó, nếu sử dụng được cộng thêm với việc xuất kỳ bất ý, sợ rằng là một chiêu đủ để khiến kẻ địch ăn đủ. Tiếc là không có máu độc, vì lúc ấy, để khởi động trình diệt viruss hắn đã sử dụng một lượng mật chất khá lớn, có lẽ là khoảng một phần năm, lượng máu độc kia cũng đã kịp thời gây hại tới cơ thể, may mắn chưa xâm nhập kịp tới não bộ nên hắn có thể thong dong mà dùng chưa đến ba giây trục xuất hết lượng chất độc. Tất cả những điều kiện kia hợp lại khiến cho hắn làm một pha tấn công có vẻ hơi chật vật, nếu không cũng không đến nỗi mà thanh HP giảm đến còn có 3 điểm.

Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyens.vip , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!

Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.