Series Những Điều Kỳ Bí
Chương 7: Hoán Đồng Tử (1)
Kể một câu chuyện truyền thuyết dân gian, chắc nhiều bạn đã từng nghe qua, thậm chí đã thực hiện qua, gọi là: Hoán đồng tử.
"Hoán đồng tử" là gì?
Hoán đồng tử chính là tiên nữ, tiên đồng trên trời động lòng phàm, bay xuống hạ giới, đầu thai chuyển thế, tái sinh trong nhà người khác trở thành một đứa trẻ bình thường.
Đợi họ kết thúc trần duyên, hoặc được tiên nhân phát hiện sẽ lần nữa quay về tiên giới.
Lần quay về tiên giới này vốn dĩ là chuyện tốt, nhưng nếu nhìn lại nhân gian sẽ cảm thấy rất bất hạnh vì nó đồng nghĩa với việc đứa trẻ đó đã chết.
Cho nên các bậc cha mẹ ở trần gian vì muốn giữ họ lại, sẽ kính nhờ cao nhân làm một hình nộm, ví như dùng cỏ để bện ra người nộm, làm thêm ít tóc, sau đó thêm vào một tờ giấy viết ngày sinh bát tự rồi đốt đi, lừa dối thượng tiên, đánh lừa đã chết.
Vốn dĩ đây là một phong tục dân gian vô hại, tôi cảm thấy là do cha mẹ quá thương con, nơi đó lại khá mê tín, cho nên có rất nhiều cái gọi là "đại tiên", "tiên cô" mê hoặc lòng người, thứ này cũng trở thành công cụ kiếm tiền.
Nếu như chỉ lừa gạt một ít tiền cũng không sao, cha mẹ vì muốn bảo vệ bình an cho con mình mà tiêu một ít tiền mua sự thoải mái mái trong tâm lý không có vấn đề gì.
Nhưng sợ nhất chính là con của bạn đang bị những thuật sĩ tà môn nhắm tới, lợi dụng chuyện hoán đồng tử thừa cơ thay đổi vận mệnh, bảo bạn không phải người cũng chẳng phải ma, biến thành quỷ sống vậy càng đáng sợ.
Tôi từng tận mắt chứng kiến một trường hợp, hơn nữa bản thân cũng suýt trở thành vật hi sinh.
Lúc còn nhỏ, tôi từng sống ở nhà cô mình một năm, sống rất đầy đủ bên đó, đã từng chứng kiến một chuyện rất khủng bố liên quan đến “hoán đồng tử”.
Từ Châu là một vùng đất rất đặc biệt, vô cùng mạnh mẽ, hoàn toàn không giống Giang Tô hiền hòa chút nào.
Nơi đây chính là hoa hạ cửu châu cổ xưa nhất, được đặt tại Tô Lỗ giao giới Dự Hoản (Hà Nam và An Huy), cửa ngõ quan trọng ở miền bắc Trung Quốc, cửa ra vào miền Nam Trung Quốc, từ xưa đã là nơi giao tranh của các nhà quân sự, cho nên phong tục dân gian rất mạnh mẽ, sinh anh hùng, sinh thổ phỉ, sinh trùm băng đảng xã hội đen, sinh hoàng đế, sinh đại đạo sĩ.
Phong tục dân gian ở đây đặc biệt mạnh, hơn nữa còn rất kỳ quái, rất nhiều đứa trẻ không đọc sách mà lại học võ, cái gì mà võ thuật Thiếu Lâm, trường học Văn Võ, các cơ sở giáo dục lớn nhất ở đây đều là trường võ.
Những nơi thế này, rất dễ xuất hiện đủ loại bán tà giáo cổ quái hiếm gặp, cái gì mà Nhất Quán Đạo, hội đạo Môn Đẳng, lúc tôi còn nhỏ cứ cách mấy ngày lại xuất hiện một người.
Điều đáng nói nhất là đồ ăn ở Từ Châu rất ngon, có nền tảng ẩm thực sông Hoài lại kết hợp với một vài món ăn Hoài Dương, nối liền Nam Bắc, nước dùng đậm đà, khiến tôi nhớ mãi không quên.
Kể về câu chuyện.
Khi tôi còn nhỏ, có một người bạn rất thân tên là Trương Minh Chu.
Tên tiểu tử này không hề đơn giản, cậu ta căn bản chính là một thiên tài.
Cậu ta từ trước đến nay chưa từng học bài, lên lớp thì ngủ gục, cả sách giáo khoa cũng làm mất, nhưng bất kể là thứ gì chỉ cần học liền biết, hơn nữa học một biết mười, suy một ra ba, có lúc còn hỏi lại những câu khiến giáo viên không trả lời được.
Không những học giỏi, cậu ấy còn đạt giải cờ tướng, viết thư pháp, vẽ tranh, diễn thuyết.
Điều khiến tôi tức giận nhất là ngay cả bóng đá cậu ấy cũng chơi rất giỏi!
Trước đây tôi đã từng nói, hồi học cao trung tôi chơi bóng đá cực kỳ giỏi, có thể chạy rất nhanh rồi bay lên lộn một vòng kim câu, thậm chí còn thu hút sự chú ý của các huấn luyện viên bóng đá chuyên nghiệp.
Nhưng tên tiểu quỷ này khi còn học tiểu học đã có thể làm được rồi!
Càng hiếm thấy hơn là, tên tiểu tử này còn trông rất xinh đẹp!
Theo lý mà nói những đứa trẻ như thế này, đều được sinh ra trong một gia đình giàu có, xét cho cùng thì gen tốt, nhận được sự giáo dục tốt, mới có thể trở thành đứa trẻ thiên tài được!
Thật sự không ngờ rằng không phải như vậy.