Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Stardust Crusaders: Tôi Là Kakyoin!
Chương 41: Giải quyết vấn đề!
Jotaro đã nghi ngờ mụ ta từ lâu, thế nhưng cậu không dám chắc chắn mụ có phải là người dùng Stand hay là không, cho tới khi Kakyoin lấy trộm khẩu súng từ tay người Ấn Độ đ·ã c·hết.
Kakyoin đã nói chuyện này cho Jotaro, việc một hung khí quang trọng như vậy m·ất t·ích mà mấy tay cảnh sát không thèm liên hệ để hỏi thăm đã làm cho sự nghi ngờ của Jotaro càng đậm hơn, chỉ cần đợi cho đến khi mụ già này để lộ.
Phải đến tận lúc. . .Jotaro dẫm lên vỏ đạn nằm ở dưới sàn nhà thì cậu mới dám tin tưởng chắc chắn vào phán đoán của mình, Kakyoin đã cố tình để lại vỏ đạn ở đây hòng cánh báo Jotaro.
Không một khách sạn bình thường nào lại vứt vỏ đạn lăn lóc ở trên sàn nhà cả, nhưng điều này cũng nói rằng thằng bạn thân của Jotaro đang gặp nguy hiểm. Mụ phù thủy nhìn cậu ta với ánh mắt lạnh lẽo, mụ ta cố gắng đứng dậy rồi hét lớn:
"Ta đã cho ngươi thấy rồi đấy, tên khốn kia!!!!!!!"
Ngay khi mụ ta vừa dứt lời, hàng chục những xác chết mà mụ Enyaba điều khiển ùn ùn xông vào, chúng chen chúc đè lên nhau như một đàn chuột khổng lồ cứ như thế mà tràn vào căn phòng từ cánh cửa sau lưng của Jotaro.
Lớp sương mù dày dịt đặc quánh lại, tràn ra khỏi mấy cái xác, mắt của chúng đỏ sậm, sáng chói dưới làn sương, cái lưỡi dài nhọn hoắt đâm ra khỏi cổ họng.
Vì chúng ập tới quá bất ngờ nên Jotaro không kịƑg di chuyển để tránh né, mấy các xác cứ ùn ùn vồ lấy cậu ta, chúng bao Jotaro lại như một quả bóng bằng thịt người.
"ORAAA!I/!!ö!bD
Bạch Kim Tinh bất ngờ xuất hiện, nó đấm bay hết tất cả đám xác sống chỉ bằng một cú, mấy cái xác bị đập văng khắp phòng, chúng đập nát cả cửa sổ rồi rơi ra ngoài.
Mụ phù thủy thấy mấy con rối của mình đều đã bị hạ một các chóng vánh thì lại không hề sợ hãi, mụ ta chỉ cười một cách điên dại.
Joatro dùng con mắt lạnh lùng để nhìn mụ, cậu không biết mụ đang có ý đồ gì, thế rồi một cơn đau điếng nhói lên từ dưới chân, JoJo vội vàng cúi đầu nhìn xuống.
"Hư!
Chỉ thấy xác của một đứa bé đang ôm chặt lấy chân của Jotaro, cái lưỡi của nó đâm thủng chân của cậu ta, Jotaro đã mất tập trung, Stand của cậu không để ý tới đứa bé này khi cả đám xác sống bao vây.
"Kuh kuh kuh .. .! Stand Justice của ta sẽ chiến thắng! Chỉ cần một lỗ, một lỗi mà thôi!!! Ngươi đã rơi vào cái bẫy của ta rồi, Jotaro!!' mụ già ôm đứa trẻ lên rồi cười và nói.
Đúng lúc này thì Polnareff cùng Hol Horse cũng đã bò ra tới sảnh.
"Jotaro, là tôi Hol Horse đây! Stand của Enyaba là Stand dưới dạng sương mù! Vết thương sẽ biến thành cái lỗ như thế này!
Rồi cậu sẽ bị sương mù thao túng! Mụ ta có thể điều khiển xác chết đó! Kakyo¡n cũng bị mụ ta điều khiển và tự bắn chính mình!" Hol Horse vạch cánh tay lên để hiện ra cái lỗ và nói.
Jotaro nghe thấy như vậy thì giận tím cả mặt, câu ta nghiến chặt răng rồi nhìn mụ già với ánh mắt muốn giết người.
"Im miệng đi, Hol Horse!" mụ phù thủy tức tối vì Hol Horse dám tiết lộ khả năng về Stand của mụ cho Jotaro, mụ ta điều khiển cánh tay của Hol Horse khiến nó tự đấm vào mặt của hắn.
"Punch!"
"Hựa!!
Mặt của Hol Horse hõm lại, gã bị đánh ngã ngửa xuống sàn.
Star Platinum một lần nữa xuất hiện, lần này né vung nắm đấm thẳng vào lớp sương mù có hình đầu lâu đang rút máu ra khỏi vết thương nằm trên chân của Jotaro.
Thế nhưng nắm đầm dù có mạnh tới đâu thì chưa kịp chạm tới sương mù thì chúng đều bị thổi ra rồi hợp lại, mụ Enyaba thấy vậy thì đắc thắng nói:
"Keh keh keh keh khe... ngươi nghĩ dùng nắm đấm thì có thể đánh trúng sương mù chắc? Có thể dùng kiếm mà chém được sao? Có thể dùng súng mà bắn được không? Vô ích, vô ích thôi! Các ngươi không thể làm gì được cả!!"
Làn sương kéo tới ngày một dày hơn, chúng biến thành một cái đầu lâu khổng lồ đội vương miện, hai bên móng vuốt như muốn cấu xé tất cả mọi thứ.
Hol Horse nằm liệt ở dưới sàn, gã sợ hãi nói:
"Đ-Đúng là thứ Stand tối thượng! Stand nhỏ bé của chúng ta chẳng có chút cơ hội nào! K-không thứ gì có thể đánh bại được nó!"
Mựụ già nghe thấy vậy thì phấn khích nói:
"Này, này, nói tiếp đi, nói tiếp đi! Nói tiếp mấy câu kiểu đó đi! Keh keh keh keh! Giờ ta sẽ điều khiển ngươi! Jotaro!"
"Chạy. . chạy đi, Jotaro! Chân cậu sẽ bị đục lỗ đó!" Polnareff nằm bất lực ở trên sàn, anh ta cố gắng bảo Jotaro bỏ chạy.
Thế nhưng Jotaro mà phải chạy?
Cậu ta đưa ngón tay lên, chỉnh lại cái mũ lưỡi trai đội ở trên đầu, chẳng hiểu sao thằng cha này cứ thích đội mũ ở trong nhà nhỉ, cùng lúc đó thì Theme của Jotaro vang lên, cậu ta tạo pose và nói:
"Yare Yare. .. Chẳng cần phải chạy đâu! Trước khi mụ già đó thở thêm một hơi, tôi sẽ đánh bại Stand đó!"
"Hở, gì co? Trước khi ta làm gì hả? Thằng ranh con ngu xuẩn! Trước khi ta thở thêm một hơi á? Tz sẽ làm đây!" mụ ta thấy Jotaro chỉ biết mạnh miệng, không thứ gì có thể đánh bại được Stand của mụ.
Mụ ưỡn ngực định hít vào một hơi thật sâu, thế nhưng mặt của mụ già bỗng xám lại, mụ ta ôm cổ rồi gào thét, mụ không thể thở được!
Nhưng mà tại sao cơ chứ?
"N-Nani?"
Chỉ thấy Bạch Kim Tinh của Jotaro đang há miệng, ngực của nó phồng lên rồi ra sức hút sương mù vào trong bụng như một cái máy hút mùi.
"Stand Star Platinum của Jotaro, đang hút khuôn mặt của Justice!"
Cái đầu lâu được hình thành từ sương mù đang dần trở nên méo mó, mụ Enyaba quỳ xuống sàn nhà, hai mắt của mụ trợn ngược lên, khuôn mặt thì đỏ lừ.
"D-Dừng lại đi... !"
"C-Cậu ta đang hút sạch nó! Như vậy thì mụ ta sẽ không thể thở được!!"
Mụ phù thủy không thể chịu được nữa, mụ sùi nọt mép rồi bất tỉnh nằm ở trên sàn nhà, chủ nhân Stand đã mất ý thức nên Stand cũng tự động biến mất.
Jotaro hút Stand của mụ nhẹ như một gói xôi gấc 100k, tính ra Stand của cậu ngoài đấm với đá ra thì lắm trò phết!!
"Hừ. ... sao nhỉ? Thế này thì trong đầu của mụ già bây giờ. . .đầy thứ sương mù yêu quý rồi nhé!" Jotaro bước tới và lạnh lùng nói.
Mụ phù thủy Enyaba chính thức bị đánh bại.
Sau khi Jotaro đánh bại mụ phù thủy và báo tin này cho ông Joseph vẫn đang nhàn nhã ở tầng trên thì cả nhóm đang. tập trung ở sảnh chính của khách sạn.
"Khục! Khụ khụ! Đã bảo tôi liếm cái gì cũng kệ đi mà! Cứ toàn hỏi linh tinh thôi!" Polnareff mặt mo đỏ ửng vội vàng lấp liếm cho qua truyện, anh ta nhìn sang Kakyoin đang băng bó vết thương ở trên đầu và nói:
"Mà. . . tài tính thật đấy Kakyoin! Cậu dùng súng bắn thẳng vào đầu nhủ vậy mà không bị làm sao! Kinh thật!"
Kakyo¡n nghe vậy thì cười rồi nói:
"Ừ! Pha đấy suýt soát thật! Nếu không phải tôi thu nhỏ Heirophant Green rồi cho nó chặn lại nòng súng, khi viện đạn bắn ra thì áp suất không khí ở trong nòng súng tăng nên mới cản được viên đạn!
Thế nhưng ống súng cũng nổ tung và đầu của tôi bị va đập gây chấn thương nhẹ, may mà không sao!
Hơn hết để trả lại cái câu hỏi vô duyên đó thì tôi xin thay anh trả lời về thứ anh ta liếm nhé! Là. . bệ xí!"
"Hề? Cậu ta đã liếm cái gì co? Nói to hơn một chút đi nào Kakyoin! Ta không nghe rõ!" ông Joseph chẳng biết là già nên lãng tai hay cố tình trêu Polnareff mà bảo Kakyo¡n nói lên thật to.
Thế nhưng chắc chắn ông ta cố tình làm thế để trêu Polnareff vì Joseph là người sử dụng Hamon, ngoài việc năng lượng này được tạo ra nhằm dùng để đối phó ma cà rồng ra thì nó còn giúp người sử dụng sống lâu và giữ được tuổi trẻ.
"Cái gì chẳng được! Tôi muốn làm sạch lưỡi! Cho xin ít thuốc đi!" Polnareff thẹn quá hóa giận.
"Ờ. . . là bệ xí!" Kakyoin cười một cách ác ôn rồi nâng giọng lên và nói.
Joseph nghe thế thì che miệng cười, ông ta thủ thỉ vào tai của Kakyoin:
"Thật tình thì ta cũng nghe thấy từ Jotaro! Nhưng vụ này không trêu thì phí!"
Polnareff nghe thấy thế thì tức đỏ cả mặt, hận không kiếm được một cái lỗ để chui vào, anh ta nói:
"Này lão già khốn kiếp kia! Hóa ra là chơi nhau à? Thôi, khỏi cần thuốc!"
"Xin lỗi, ta xin lỗi được chưa? Ta sẽ chữa cho cậu ngay Polnareff! Nếu không chữa sẽ nhiễm trùng đó!"
Polnareff nghe thế thì quay đầu lại, nhưng ông già Joseph vẫn chứng nào tật nấy, ông ta vờ như không biết nói:
"Ehem. . . bệ xí. . . ehem. . . cậu đã liếm bệ xí! Aha ha ha ha ha ha ha!!!!!!"
"Chết tiệt! Chúng ta lên đường thôi! Jotaro, Kakyoin!" Polnareff không muốn ở lại cái nơi khốn nạn này thêm một giây nào nữa, anh ta tức tối đạp cửa rồi chạy ra ngoài.
Thế nhưng dù có chạy đi đâu thì tiếng cười của Joseph vẫn cứ vang vào trong tai, đúng lúc này thì Jotaro nghiêm túc nói
"Mọi người! Ra ngoài đi!"
"Cái quái gì thế này? Vừa bước ra khách sạn thì nơi này. . .!"
Thị trấn ngày hôm qua giờ biến đâu mất, chỉ để lại hàng trăm những tấm bia mộ bằng đá cũ nát dc thời gian, nắng và gió ở nơi này đã tàn phá chúng.
"Nghĩa trang! Mụ ta đã dùng Stand dạng sương mù đó để biến nó trông giống thị trấn và khách sạn sao?" Kakyoin nhìn những dãy bia mộ trải dài khuất tầm mắt thì lẩm bẩm nói.
"Vậy những cái xác chết đó vốn là của nghĩa trang này sao!"
Cả nhóm nhanh chóng. sốc lại tinh thần và bắt đầu chuyến đi tới địa điểm tiếp theo.
"Ð-Đưa đi cùng? Mụ già này sao?" Polnareff vô cùng hận kẻ đã bắt mình phải lim cái bệ xí bẩn thỉu, anh ta thà ở lại đây còn hơn là đi cùng mụ già này.
"Ờ! Chúng ta cần thêm thông tin về những kẻ dùng Stand! Cùng với năng lực của chúng! Nơi Dio đang ẩn náu, ở Ai Cập và còn về năng lực Stand của hắn!" Jotaro nghiêm túc nói.
"Nếu có thể khiến mụ già này khai ra chân tướng! Chúng ta sẽ có lợi thế lớn đó!" ông Joseph lại nói.
"Nhưng tôi nghĩ biện pháp này không mấy khả thi đâu! Tôi đã từng cố thử moi thông tin từ mụ, nhưng mụ ta sống chết không nói! Hơn hết dù có nói thì mụ ta sẽ bị bướu thịt của Dio giết ngay lập tức! Dio hắn ta sẽ không tin tưởng những kẻ như thế này vô điều kiện! Hầu hết thuộc hạ của hắn đều đã bị cấy bướu thịt!" Kakyoin cất tiếng nói.
"Chúng ta có thể thử xem sao! Ta sẽ dùng Stand Hermit Purple để chiếu hình ảnh ở trong não của mụ lên Tivi!" ông Joseph tự tin nói.
Polnareff nghe thấy vậy thì cũng không dám phản đối:
"Ra là thế! Bởi ở nghĩa trang thì không có Tivi nên chúng ta cần tới một thị trấn nào đó để làm nhỉ?"
Đúng lúc này thì chiếc xe của cả nhóm chợt nổ máy, gã cao bồi Hol Horse đã thó được chìa khá từ bao giờ, tay này lái xe phóng vút đi và nói:
"Ta đây cũng chán ngấy Dio rồi! Hẹn gặp lại sau! Nhưng mấy người cứ phải giữ được cái mạng trước đã! Mà ta nói này! Nên giết mụ ta càng sớm càng tốt! Nếu không mụ ta sẽ cho các ngươi thấy sức mạnh của Dio khủng khiếp tới nhường nào! Chào nhé!"
"Từ từ đã!" Kakyoin bỗng mim cười và nói, đương lúc tay Hol Horse không hiểu gì thì Heirophant Green đã chui ra từ trong thân xe.
Nó đấm bay Hol Horse bay ra khỏi ghế ngồi rồi ấn chân phanh khiến chiếc xe dừng lại.
Tay cao bồi ngã khỏi xe nằm bất tỉnh.
[+1]
Kakyo¡n biết thừa tay này định cướp xe nên cậu ta đã gài hắn trước.
"Hay lắm, Kakyoin! Giờ chúng ta làm gì với tay này đây?" Polnareff trói Hol Horse lại và nói.
"Cứ vứt hắn ở đấy đi!"
Hội anh em khởi động xe và đi mất.
Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyenk.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.