Stardust Crusaders: Tôi Là Kakyoin!

Chương 44: Lovers.



Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Stardust Crusaders: Tôi Là Kakyoin!

Chương 44: Lovers. "Này, Jotaro! Ta đang nói chuyện với ngươi đấy! Sao ngươi có thể ung dung ngoảnh mặt đi vậy hả? Nhìn ta đây!" Steely Dan một tay che cái miệng đầu máu của hắn, một tay túm lấy cổ áo của Jotaro, hắn ta tức điên lên và nói. "Nhà ngươi đang dần mất điềm tĩnh rồi! Sao? Đau hả? Nếu là ta thì ngươi đã chẳng đứng dậy được sau cú đầu tiên rồi đấy!" Jotaro không thèm quan tâm, cậu ta lạnh lùng nói. Steely Dan nghe vậy thì càng mất bình tĩnh hơn, hắn ta bắt đầu đe dọa: "Không lẽ ngươi định bám theo ta cho tới khi Joseph c·hết sao?" "Dan phải không? Ta nhất định sẽ khiến cho ngươi phải trả giá!" Jotaro lườm hắn một cái rồi lạnh lùng nói. Steely Dan nghe thấy vậy thì chỉ nhếch miệng cười đều rồi lên tiếng: "Nếu đây là lý do để cho ngươi đi theo ta. . . chắc là nên mượn thêm chút chứ nhỉ?" thằng này vừa ba hoa vừa lục lọi túi áo của Jotaro. Cuối cùng hắn chôm lấy cái ví và chiếc đồng hồ của cậu ta, rồi trưng ra mặt khinh bỉ nói:
"Ngươi chỉ có nhiêu đây thôi hả, bèo thật! Đồ hồ là hãng TAG Heuer à! Ta sẽ mượn những thứ này!" Steely Dan vừa định giá vừa nhét chúng vào trong túi của mình. . . . . . . . Quay trở lại với nhóm của Kakyoin. "Đây! Lối này! Tiệm đồ điện đây rồi! Ông Joseph, ở đây có bán tivi!" Kakyoin nén đau cắm đầu cắm cổ chạy tới cửa tiệm bán đồ điện tử, nếu nói về tâm trạng thấp thỏm hay gấp gáp thì Kakyoin phải là người lo lắng nhất. Búi thịt của Dio đã đi vào trong não của cậu ta được vài phút rồi, nếu để cho nó tiếp tục phát triển ở trong đó thì cậu ta sẽ chết. Polnareff không hiểu ý định của Kakyoin bèn lên tiếng hỏi: "Này, cậu định làm cái gì ở đây thế?" "Polnareff! Cậu nghĩ chúng ta chỉ chạy vòng quanh thôi à? Giờ ta sẽ chiến đấu với Stand đang ở trong đầu!" ông Joseph dường như hiểu được ý đồ của Kakyoin và lên tiếng giải thích. "C-chiên đấu?!” Polnareff giật mình. "Chúng ta chỉ có vài phút thôi. . . nên anh có thể trợ giúp được không?" Kakyoin liếc Polnareff và nói. Ý đồ của cậu ta lúc ban đầu vốn dĩ đã không phải là việc cố gắng chạy khỏi phạm vi hoạt động của Stand Lovers điều đé thực sự vô dụng, họ chỉ giả vờ làm như vậy để tay Steely Dan không còr quan tâm quá nhiều về họ. Làm gì có ai thèm để ý tới một con cá đã mắc vào lưới cơ chứ, nhưng phải xem đó là loại cá nào đã! Thực chất, Kakyoin muốn sử dụng sức mạnh Stand Hermit Purple của ông Joseph để chiến đấu chống lại Stand của tay Steely Dan, mà thứ quan trọng nhất trong kế hoạch này chính là một cái tivi. "Hermit Purple!" chỉ thấy ông Joseph đặt cả hay bàn tay lên trên cái Tivi, nháy mắt những sợi dây gai màu tím lịm mọc ra từ hai bàn tay. Chúng không ngừng phát triển rồi đâm vào chiếc Tivi, khiến cho nó bắt đầu khởi động, màn hình dần được bật sáng lên nhưng còn hơi nhấp nháy, hình ảnh vẫn chưa được hoàn thiện. "Rẹt. . rẹt. . rẹt!" Hình ảnh cụ thể dần dần hiện lên một cách rõ ràng và sắc nét, trên màn hình tivi bây giờ xuất hiện một sinh vật kỳ lạ, nó có lớp vỏ màu nâu vàng đậm với ngoại hình kỳ dị được kết hợp từ ruồi, bọ chét, cùng với hai tay là hai cái càng cua robot. Sinh vật này đang dùng. hai cái càng của nó kẹp lấy một sợi dây màu đỏ, nếu không đoán nhầm thì đó chắc là dây thần kinh đau đớn của ông Joseph. "Thấy rồi!" Kakyoin mừng rỡ, quả đúng như cậu ta nghĩ, Stand Hermit Purple của ông Joseph không chỉ có năng lực dự đoán và tạo ảnh, nó còn có thể trình chiếu cả phần nội soi bên trong cơ thể người dùng qua tivi. "Oh. . noooo! Thế này là sao chứ? Không ngờ mình còn có thể nhìn thấy được cả ở trong não có cái gì!" ông Joseph hét lón. Polnareff thấy vậy thì trợn to hai mắt, anh ta lắp bắp nói: "T-thật lòng thì tôi đã hiểu thứ Stand nhỏ tới mức siêu bé đang ở trong đầu của ông Joestar! Nhưng đánh bại nó kiểu gì đây?" anh ta nhìn sang Kakyo¡in với ánh mắt nghỉ ngờ.
"Cả Stand của tôi và anh đều sẽ đi từ ngoài vào trong cơ thể của ông Joseph! Và giải quyết vấn đề của ông ấy!" Kayoin nhàn nhạt trả lời. "C-cái cái gì?!" Polnareff không tin vào tai của mình, xâm nhập vào bên trong não á? Làm thế quái nào được cơ chứ? Stand của bọn họ to đùng thế kia cơ mà! "Stand là thứ được tạo ra từ năng lượng tỉnh thần của người sử dụng! Thế nên chúng ta có thể biên nó nhỏ xíu lại! Nhưng việc giữ vững. Stand ở trạng thái như vậy cần sự điều khiển cực tốt. . .chỉ những người sở hữu Stand một thời gian dài như tôi và anh mới có thể làm được - . và tất nhiên thu nhỏ thì năng lực cũng biến nhỏ theo!" Kakyo¡in giải thích. "Kakyoin!" Polnareff nghe Kakyoin nói mà cứ như đang đùa vậy, nếu có thể thu nhỏ Stand rồi cho nó chui vào người của kẻ địch, sau lại khiến nó trở về trạng thái bình thường, vậy thì vô địch rồi còn gì? Lý thuyết thì là như vậy, nhưng để thu nhỏ Stand thì tốn rất nhiều thời gian, trong một trận chiến giữa những người dùng Stand chỉ một giây thôi đã quá đủ để quyết định thắng thua. Hon hết việc giữ cho Stand ở trạng thái Mini cực kỳ phí sức, nên để cho Stand thủ nhỏ từ trước rồi bay vào trong người của đối thủ cũng rất khó khăn. "Này, giúp ta một tay đi!" ông Joseph nói. "Không còn thời gian đâu Polnareff! Chúng ta vào thôi!" "Heirophant Green!"
"Silver Chariot!" Cả hai người đông thời gọi Stand của mình, họ cố gắng. thu nhỏ nó lại rồi để cho chúng bay vào lỗ tai của ông Joseph. "Nhỏ hơn nữa! Chúng ta sắp tới chỗ mạch máu rồi!" Kakyoin nói với Polnareff thông qua Stand, cả hai đang đi thẳng lên não của ông Joseph qua đường mạch máu. . . . . . . Chúng ta trở về với Jotaro và Steely Dan. Cả hai đang đứng ở gần một cái mương thoát nước dẫn ra ngoài thành phố. "Mương thoát nước à! Đúng là ta có thể nhảy qua được cái mương đấy! Nhưng nếu trượt trân rồi bị bong gân, thì sẽ gay to đó! Việc đi tới cái cầu đằng kia sẽ thật phiền phức!" Steely Dan nhìn con mương rồi bắt đầu vuốt vuốt cằm như có điều suy nghĩ. Thế rồi hắn đã nghĩ ra một cách để hành hạ Jotaro, gã không thích cá: thái độ thong dong và lạnh lùng đó của cậu ta, hắn ta chỉ chỉ vào con mương và nói: "Hãy nằm vắt ngang qua cái mương để làm cầu đi! Ta sẽ bước đi trên đó! Sao nào? Không chịu làm cầu cho ta à?" Jotaro nghe thấy yêu cầu vô lý như vậy thì nói: "Này, ngươi đang nói nhảm cái quái gì vậy?" Steely Dan bắt đầu mất bình tĩnh, hắn ta nhăn nhó mặt mày rồi quát lên: "Ta đã bảo ngươi làm cầu cơ mà! Tên khốn đầu đất này!!!!!" vừa nói hắn còn vùa sút mạnh vào cái cọc sắt ở trên con Konggg* Cú đá cực mạnh làm cho ống sắt vang lên cong cong. Ở đầu bên kia, ông Joseph bất ngờ hét lên một cái, cái chân phải của ông ta bỗng run run. "S-sao vậy?" "C-chân của ta đau quá! Cái thằng Jotaro đang làm gì thế không biết!" ông ta buộc phải giải trừ Stand vì cơn đau đớn và ngồi sụp xuống đất, màn hình Tivi cũng tắt ngúm đi và chuyển thành đen ngòm. "Sao nào? Jotaro-kun?" Steely Dan vừa vung vẩy cái chân vừa nhìn Jotaro với ánh mắt diễu cợt, nếu cậu ta không chịu làm cầu cho hắn qua mương, chắc chắn tên này sẽ còn tiếp tục tự hủy hoạt bản thân. Jotaro vì lo cho ông của mình, cậu ta hừ lạnh một tiếng đi tới trước con mương. "Nào, nào. .. nhanh lên đi chứ?" Steely Dan nói. Jotaro nghe thấy vậy thì sôi hết cả máu, hận không thể đấm nát bét cái bản mặt kiêu căng đó, Jotaro chỉ biết nghiến chặt răng. Cậu ta ngả người xuống, hai bàn tay nắm chặt lấy đầu đường bên kia để làm thành một cây cầu bằng người cho Steely Dan, tay này thấy thế thì cười đểu. "Hự!!!" Hắn ta dẫm một nhát cực mạnh vào lưng của Jotaro, rồi lại thêm một nhát nữa, Jotaro rên lên trong đau đớn. Thằng khốn Steely Dan vẫn còn không chịu đi qua bên kia, hắn đứng lạ trên lưng của Jotaro rồi bắt đầu đung đưa, hắn nói: "Ngươi cũng là một cây cầu chắc chắn ra trò đây nhỉ? Nào, nào nào!" vừa nói hắn vừa dùng chân đạp vào sườn của JoJo, tên này còn nhún nhảy ở trên đó. Cuối cùng hắn ta cũng bước lên bờ, gã cố tĩnh dẫm lên bàn tay của Jotaro, rồi dùng để dày xoay qua xoay lại ở trên đó, Jotaro thì chỉ biết cắn răng chị trận. Trở lại với Kakyoin, Polnareff và Joseph! "Ông Joseph! Stand của kẻ địch, Lovers đang ở trong thân não, nơi khởi nguồn của toàn bộ hệ thần kinh! Chúng tôi đang dần tiến đến nơi đó theo đường mạch máu ở tai, bơi theo dòng máu lưu thông tới trung tâm của não bộ! Polnareff, hãy mở một lỗ ở thành mạch đi!" Kakyoin chỉ tay vào sơ đồ của não bộ được ông Joseph chiếu trên tivi và nói. Hai người còn lại nghe thấy việc Kakyoin bảo sẽ đục một lỗ trên thành mạch thì sợ hãi nuốt một ngụm nước bọt. "N-này. . .này chờ đã! Chẳng phải đó là Stand sao? Không thể cứ thế xuyên qua à?" ông Joseph đầu đổ đầy mồ hôi nói, đục một lỗ trên người của ông ta đấy, chính chủ còn đang chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra, thế mà tên ác ôn này nói chuyện như bác sĩ chuyên nghiệp vậy. "Với kích thước này thì không được, năng lực của Stand đã bị giảm đi nhiều khi thu nhỏ! Thành mạch máu lại quá dày! Cái lỗ chỉ có mức độ hiển vi nên không sao đâu! Giờ mà muốn cắt mạch máu hay dây thần kinh thì sẽ tốn vài phút! Phải làm thế thì mới chém được Stand của địch! Có lẽ chúng ta nên bắt đầu luôn thì hơn!" Kakyo¡n người tốt nghiệp thạc sĩ trường y bằng chat GPT cho hay. Ông Joseph nghe thấy vậy thì lo được lo mất, nếu lỡ cắt nhầm chỗ quan trọng thì sao? Polnareff thấy ông ta vẫn còn lưỡng lự thì lên tiếng: "Giữ cho Stand ở trạng thái thu nhỏ thế này quả thật mệt lắm! Cực kỳ tốn sức mạnh tỉnh thần! Tôi mở đây!" Chẳng biết từ lúc nào mà Kakyoin và Polnareff đã đổ đầy mồ hôi, mặc dù bây giờ thời tiết không hề nóng, trái lại còn có phần mát mẻ. Polnareff ra lệnh cho Silver Chariot tấn công vào thành mạch, lưỡi kiếm mảnh rạch một vết nhỏ trên thành mạch, nhưng chưa gì mà ông Joseph đã hét toáng cả lên. "Ohh Myyy God!!! Ta thấy không ổn lắm!" Stand của Kakyoin và Polnareff chui ngay vào trong mạch máu trước khi nó kịp kép lại, cả hai đều đang bơi trong máu và dần tiến đến gần hơn với Stand của đối thủ. . . . . . . "Hừ hừ hừ hừ! Chú làm cầu đẹp lắm đấy Jotaro!" Steely Dan vừa nói vừa ngân nga đi đường, cuối cùng mới bước được được có mấy bước tay này đã dừng lại để kiếm chuyện: "Này, Jotaro! Lưng của ta ngứa quá! Gãi đi!" Jotaro nghe vậy thì cũng. lấy làm lạ, thằng này đổi ý rồi à, sao lại yêu cầu cậu ta làm việc đơn giản như thế? Jotaro không trông thấy gì bất thường thì cũng làm theo. "Xuống thấp thêm chút, thêm chút nữa. .. đúng rồi! Đừng có đâm móng. tay vào sâu quá đấy!" Steely Dan nở một nụ cười kì lạ và nói. Có lẽ nào thằng này là gay, méo ổn rồi, trong lòng của Jotaro bắt đầu gào thét. Ở đầu bên kia, ông Joseph đang không ngừng la hét, lưng của ông ta cứ run lên vì ngứa, điều này khiến ông không thể tập trung điều khiển Stand được. "Ông Joseph! Làm sao vậy?" "Lưng của ta có cảm giác như đang bị ai gãi cho vậy! Thế này thì không tập trung vào Stand được! Ohhhh ohhhh ohhhh ohhhh!!" ông Joseph vừa đưa tay vào cái tivi vừa uốn éo cái lưng và la hét.

Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyenk.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!

Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.