Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Tại Thế Giới Huyền Huyễn Đóng Vai Thiên Tài
Cái này mẹ nó là chuyện gì nha.
Bị Sở Tân Nguyệt mang tới nhét cho một đống đồ vật, mặc dù đại bộ phận hắn dùng không được, tuy rằng có hiềm nghi “bao nuôi” nhưng cũng không tính là gì, dù sao người khác cũng không biết.
Nhưng mà, Tiêu Tiên Nhi là chuyện gì xảy ra?!
Hắn cũng không tin chỉ vì cứu nàng một lần, nha đầu kia liền thích hắn. Nhiều lắm là mang theo lọc kính, tình cảm hẳn chỉ dừng lại ở mức độ cảm ân mà thôi. Dù cho quen biết Tiêu Tiên Nhi nhiều năm, nhưng tính ra được chung đụng cực ít, gặp mặt riêng còn chưa tới 10 lần.
Không, 10 lần cũng không tới.
Chỉ là…
Sở Tân Nguyệt cũng không có lý do lừa hắn, càng không có lý do ở vấn đề này đi nói dối hắn.
Chẳng lẽ Tiêu Tiên Nhi thực đối với hắn có loại tình cảm kia?!
Nghĩ tới nghĩ lui, Tô Thanh Phong cũng không biết nên làm cái gì. Hắn đối với chuyện này hoàn toàn không có bất kỳ kinh nghiệm nào.
Nghĩ không ra, hắn dứt khoát không nghĩ.
Cũng đã lâu không gặp Tô Thanh Tuyết, Tô Thanh Phong liền nhanh chân đi tới nơi ở của nàng.
…
Không có bất kỳ ngăn cản nào, Tô Thanh Phong rất thuận lợi liền đi vào bên trong. Nhưng khi đi tới, từ xa hắn liền nghe được tiếng tranh cãi. Nghe sơ qua một chút nội dung, hắn nhíu chặt lông mày, ánh mắt dần trở lên bất thiện.
Hai chân nhanh chóng tiến lên, rất nhanh liền thấy được Tô Thanh Tuyết đang cùng một nam tử nói chuyện. Nhìn qua trang phục, người này… là Thanh Vệ.
Lại nghĩ tới nội dung nói chuyện vừa rồi, sắc mặt hắn trở lên khó coi.
“Thanh Phong? Ngươi làm sao lại tới đây?”. Tô Thanh Tuyết nhìn thấy Tô Thanh Phong đi tới liền kinh ngạc thốt lên.
“Tỷ, ta đến xem ngươi một chút”. Tô Thanh Phong bình tĩnh đáp.
“Ngươi trở về đi”. Tô Thanh Tuyết liếc nhìn tên Thanh Vệ kia nói.
“Chờ đã”. Tô Thanh Phong ngăn lại, sau đó dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn hắn nói.
“Trở về nói cho người kia, nếu lại quấy rầy tỷ ta, đừng trách ta trở mặt vô tình”.
Nghe được lời của Tô Thanh Phong, tên nam tử Thanh Vệ kia trầm mặc trong giây lát rồi chắp tay cúi đầu, sau đó liền quay người rời đi.
“Thanh Phong, ngươi nghe được?”.
“Tỷ, không cần quan tâm tới hắn, hắn không xứng”.
Vừa rồi, cuộc nói chuyện kia chính là liên quan tới cha hắn Tô Chấn Thiên.
Không sai, nam nhân kia từ tiền tuyến trở về.
“Hắn trở lại bao lâu?”. Tô Thanh Phong im lặng trong giây lát rồi hỏi.
“Đã vài ngày”. Tô Thanh Tuyết đáp.
“Vài ngày? Ha ha. Vừa trở lại liền tới phiền ngươi?”.
“… Ta cũng không biết”.
“Chuyện này mẹ biết không?”.
“Ta cũng không rõ ràng, hẳn là mẹ đã biết”.
“Hắn muốn làm gì? Vừa trở lại liền bắt ngươi đi thông gia?”. Tô Thanh Phong sắc mặt càng lúc càng khó coi, hắn có chút kiềm chế không được, sát khí trên người nhất thời tiết lộ ra ngoài càng lúc càng nhiều.
Trên đời này, chỉ có ba người là điểm yếu của hắn, đầu tiên chính là mẹ hắn Dương Ngọc Lan, tỷ tỷ hắn Tô Thanh Tuyết cùng với muội muội hắn Tô Thanh Hàn.
Nam nhân kia bao nhiêu năm không đoái hoài tới mẹ con bọn hắn, nay vừa trở lại liền muốn bắt tỷ hắn đi thông gia? Hắn xứng là cha sao?!
“Không phải, hắn là muốn để Thanh Hàn đi. Người kia là người của chúng ta đưa vào Thanh Vệ, nhận được tin tức liền tới báo cho ta biết”.
Tô Thanh Phong: …
Phanh!
Hắn nhịn không được một quyền đập mạnh xuống đất, sức mạnh mặc dù không nhiều, nhưng gần như là dùng khí lực toàn thân của hắn. Nhất là sát khí trên người hắn phát ra càng làm cho Tô Thanh Tuyết kinh hồn táng đảm.
Mặc dù biết đệ đệ trước kia từng có bí mật lớn, nhưng mà nhìn sát khí trên người, có chút… đáng sợ.
Một bàn tay bỗng nhiên đưa tới chạm vào đầu Tô Thanh Phong, Tô Thanh Phong giật mình nhìn qua, liền thấy Tô Thanh Tuyết lúc này đã đứng bên cạnh hắn từ lúc này, bàn tay nhẹ nhàng xoa lấy đầu hắn, âm thanh ôn nhu vang lên.
“Đệ đệ, không cần tức giận, ta sẽ không để chuyện này xảy ra. Thanh Hàn nha đầu kia rất tốt, ta cùng mẹ cũng rất ưa thích, không cần lo lắng”.
Tô Thanh Phong lúc này mới khống chế lại, đem sát khí thu liễm. Hắn hít sâu một hơi rồi hỏi.
“Tỷ, hắn làm sao hiện tại trở lại? Mục đích là cái gì? Các ngươi điều tra được sao?”.
“Thực lực hắn tăng lên, đã bắt kịp lão tổ, cho nên được ân xá. Hơn nữa, hắn còn mang theo một nữ nhân trở lại, là người Sở gia. Mục đích, đương nhiên là muốn c·ướp lại Tô gia thôi. Bất quá những năm qua chúng ta cũng không có phí công vô ích, hiện tại hắn tại Tô gia cũng không chiếm được tán thành gì”.
“Tuy nhiên thực lực của hắn có chút vượt xa dự kiến của chúng ta, có chút khó đối phó”. Tô Thanh Tuyết đáp.
Nghe vậy, Tô Thanh Phong nhíu chặt lông mày.
Thực lực của nam nhân kia đã tới Bán Thánh cảnh?.
Hắn cũng không quá lo lắng, bán thánh lại thế nào? Đạo lữ của hắn nhưng là chân chính thánh cảnh.
Cái hắn quan tâm, là nữ nhân bên cạnh nam nhân kia.
“Người Sở gia, là Sở gia Bích Lạc hoàng triều, vẫn là cái kia Sở gia?”. Tô Thanh Phong hỏi.
“Đương nhiên là cái trước. Hắn còn không xứng cùng đỉnh cấp Sở gia bấu víu quan hệ”. Tô Thanh Tuyết cười lạnh nói.
“Cho nên, hắn biết thiên phú của Thanh Hàn, cho nên liền lôi kéo Sở gia tới nhận thân sao?”. Tô Thanh Phong hỏi.
Nội tâm của hắn lúc này cực kỳ phẫn nộ.
“Có lẽ vậy, chỉ là không biết, nữ nhân hắn mang theo, có tư cách đại diện Sở gia hay không. Dù sao hiện tại hắn tại Tô gia, mặc dù không thể chuyên quyền độc đoán, nhưng cũng có không ít nhân mạch còn tại”.
“Chúng ta lúc này có chút bị động”.
“Tỷ, không cần quan tâm. Thanh Hàn nàng có chỗ dựa, quên nói, nàng cùng Tiên Nhi đã bái nhập Cơ Nguyệt tông, trở thành đệ tử của Sở Tân Nguyệt”.
“Cái gì? Thật sự?!”. Tô Thanh Tuyết kinh ngạc hỏi.
“Đúng vậy, ngay tại hôm nay. Cho nên chỗ dựa của nàng rất lớn, không cần để ý tới Sở gia. Vấn đề hiện tại là làm sao đối phó nam nhân kia. Mặc dù ta có thể vận dụng quan hệ tìm tới người so với hắn mạnh hơn, nhưng trực tiếp nhúng tay nội bộ Tô gia, sợ rằng đối với mẹ cùng ngươi không tốt lắm”. Tô Thanh Phong đáp.
“Vấn đề này ngươi không cần lo lắng, lúc cần thiết, sẽ có người ra tay đối phó hắn”.
Nhận được đáp án, Tô Thanh Phong cũng yên lòng phần nào, nghĩ nghĩ một chút hắn lại hỏi.
“Tỷ, muốn trở lại Tô gia sao?”.
Cũng không phải hắn gấp gáp như vậy, bởi vì tại Vạn Linh tông, hắn quả thực cảm nhận rất khác biệt với những gì hắn từng nghĩ.
Một cái nội môn thi đấu, mặc dù người quan sát nhiều, nhưng lên đài thi đấu lại chưa tới trăm người. Phần thưởng tuy rằng có chút phong phú, nhưng mà cách thi đấu lại khiến hắn cảm giác có chút giống như chơi đùa.
Rõ ràng là nội môn thi đấu, đệ tử chân truyền lại có thể nhúng tay.
Loại quy tắc này có chút… ngu xuẩn.
Tại nơi này, hết thảy “nhận biết” hắn từng nghĩ qua đều không đúng chút nào.
“Ừm, cũng nên trở lại. Dù sao ngươi mới 18 tuổi, còn 2 năm nữa mới tới lúc chính thức có tư cách quan sát thế giới tu luyện. Hiện tại mà nói, hơi sớm. Nếu muốn, ngươi cũng có thể sớm tới đó”. Tô Thanh Tuyết nghĩ một chút rồi nói.
Tô Thanh Phong: ???
“Tỷ, ngươi đang nói cái gì?!”.
Không phải hắn kiến thức hẹp, mà mẹ nó hắn còn chưa từng nghe qua loại thuyết pháp này.
“Ngươi không biết?”. Tô Thanh Tuyết kinh ngạc hỏi lại.
“Biết cái gì?”.
“… Xin lỗi, là ta sơ sót. Vốn dĩ trước kia ngươi bước vào Ngưng Thần cảnh, tông chủ muốn để người nói cho ngươi, lúc đó ta cũng tại, ta định nói cho ngươi biết, nhưng sau đó gặp chút vấn đề, lại quên đi”. Tô Thanh Tuyết ngượng ngùng đáp.
Tô Thanh Phong: …
Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyen.info , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.