Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Tại Thế Giới Huyền Huyễn Đóng Vai Thiên Tài
Chương 52: Làm sao quản rộng như vậy đâu?
Không có người lên tiếng, đám người ngồi yên tại chỗ nhìn lấy Tô Thanh Phong. Tô Thanh Phong cũng không có bất kỳ khó chịu nào, hắn bình tĩnh ngồi xuống bên cạnh một cái bàn, không bao lâu sau, liền có người mang điểm tâm ngọt mang tới.
Tô Thanh Phong nhẹ nhàng nếm một ngụm.
Không hổ là 2 vạn kim hoa, cái giá tiền này đáng giá.
Thứ này chẳng những ăn ngon, hắn còn ẩn ẩn có cảm giác thể chất tăng lên một chút.
Lúc này, một đạo thân ảnh đi tới, phá vỡ yên tĩnh trước mắt.
“Ta có thể ngồi đây sao?”.
Tô Thanh Phong ngẩng đầu lên, liền thấy được một nữ tử đứng trước mặt hắn. Mặc dù nhan trị của nàng so với mấy người Tiêu Tiên Nhi kém hơn nhiều, nhưng mặt bằng chung mà nói có thể xem như là một cái mỹ nữ.
Nhưng điểm đáng chú ý nhất chính là dáng người cùng khí chất của nàng. Thỏa đáng một cái ngự tỷ.
Nếu là trước kia, hắn nhất định sẽ động tâm, dù sao hắn nhưng là một cái ngự tỷ mê. Chỉ cần là ngự tỷ, gương mặt đủ xinh đẹp, dáng người đủ tốt hắn đều thích. Nhưng từ khi biết Sở Tân Nguyệt, hắn liền đem những thứ này đều bỏ qua một bên.
Trong mắt hắn, so ngự tỷ, ai cũng không sánh bằng Sở Tân Nguyệt.
“Có thể”. Tô Thanh Phong bình tĩnh đáp.
Nữ tử kia ngồi xuống, ánh mắt đầy hứng thú nhìn hắn nói.
“Tiểu đệ đệ, giới thiệu một chút, ta gọi Ôn Nhã Hinh”.
“Tô Thanh Phong”.
“Tô Thanh Phong? Là cái kia Tô gia Nam Hoa thành?”.
“Ngươi biết?”.
“Nha… không nghĩ tới tiểu đệ đệ ngươi lại là danh nhân. Dù sao 10 tuổi Luyện Huyết cảnh tứ giai nhưng là hiếm thấy. Trước kia ta nhưng từng nghe nói qua tên tuổi của ngươi đâu”. Ôn Nhã Hinh cười nói.
Không thể không nói, lực tương tác của nàng rất mạnh, nụ cười rất chân thành, không có nửa điểm giả tạo, khiến người khác rất có hảo cảm.
“Hắn chính là Tô Thanh Phong? Nghe nói hắn thiên phú tuyệt luân, làm sao hiện tại mới tới Hư Không Điện?”.
“Hắn năm nay giống như 18 tuổi, 18 tuổi Ngưng Thần cảnh… cũng không có gì đặc biệt”.
“Nếu không… thử một chút?”.
“Ta cũng không muốn làm chim đầu đàn, vẫn là để người khác tới thử độc đi”.
Đám người nhẹ giọng bàn tán, Tô Thanh Phong đương nhiên là nghe được, dù cho nơi này khá lớn, nhưng mà cũng rất yên tĩnh, muốn nghe được, không khó.
“Đa tạ khen ngợi, ngươi có chuyện gì sao?”. Tô Thanh Phong không để ý đám người xung quanh, hắn nhìn Ôn Nhã Hinh dò hỏi.
“Cũng không có gì, chỉ là muốn hỏi một chút, tiểu đệ đệ ngươi trong tay giống như không thiểu dược thảo. Không biết có ý định bán lại hay không? Ta có thể dùng giá cao hơn thị trường hai phần để mua”.
“Dược thảo? Xin lỗi, không bán”.
Hắn có không ít dược thảo, nhưng Sở Tân Nguyệt đưa cho hắn hắn cũng không có động. Dù sao đây hẳn xem như đồ cưới, hắn hiện tại cũng không thể động.
Hmm… hẳn là đồ cưới đi?!
Bất quá, kcó phải hay không hắn cũng không muốn động. Hắn có cảm giác, những thứ này sau này sẽ có tác dụng lớn. Dùng tài sản của hắn hiện tại là được rồi, không nên phung phí.
“Tuyệt tình như vậy? Ta có thể dùng điểm tích lũy để mua sắm nha, không suy nghĩ một chút sao?”. Ôn Nhã Hinh cười hỏi.
Tô Thanh Phong liếc nàng một cái, cảm giác có chút… hài hước.
Nữ nhân này cảm thấy hắn rất ngu xuẩn sao? Miệng thì nói dùng cao hơn hai phần so với giá trị trường mua dược thảo của hắn, nhưng lại còn bảo có thể dùng điểm tích lũy mua sắm.
Có điểm tích lũy, trực tiếp dùng mua sắm không phải tốt? Còn cần dùng nhiều hơn điểm tích lũy tại hắn chỗ này mua? Không phải rất buồn cười sao?!
“Nói thẳng đi, ngươi muốn cái gì?”.
“Không phải sớm nói rồi sao, ta muốn mua dược thảo ở chỗ ngươi. Có lẽ ngươi cảm thấy ta đang gạt ngươi, nhưng ta rất chân thành. Xem như kết giao bằng hữu, có thể chứ?”. Ôn Nhã Hinh cười hỏi.
“Mua dược thảo liền miễn đi, kết giao bằng hữu, có thể”. Tô Thanh Phong mỉm cười đáp lại.
“Oa, vậy quá tốt. Vậy ta giới thiệu lại một chút. Ôn Nhã Hinh, Lâm Diễm thành Ôn gia, Ôn Nhu Hương đội trưởng”. Ôn Nhã Hinh vui vẻ đưa tay ra nói.
Tô Thanh Phong hơi nheo mày lại, mặc dù có chút kỳ quái, thế giới này mặc dù cũng có thông lệ bắt tay giao bằng hữu, nhưng mà đối với nữ tính tới nói thường rất kháng cự tiếp xúc như vậy với nam tính.
Đương nhiên, hắn cũng không quan tâm điểm này. Mặc dù nhìn qua Ôn Nhã Hinh tính cách khá hào phóng, nhưng nhìn khoảng cách cùng cách hành xử của nàng, nàng khả năng khá là bảo thủ, sẽ không đưa ra loại hành động tiếp xúc như vậy.
Cho nên, khả năng cao là… muốn để hắn làm tấm mộc? Vẫn là muốn hấp dẫn sự chú ý của người khác?!
“Tô Thanh Phong, Nam Hoa thành Tô gia”.
Tô Thanh Phong thần thức nhẹ quét một vòng, khóe miệng hơi nhếch lên, hắn nhẹ nhàng nắm lấy tay nàng, sau đó rất nhanh liền buông ra.
Lúc này, có vài người đột nhiên đứng dậy đi tới.
“Ha ha, tiểu tử này xong”.
“Tiếp xúc ai không tốt, hết lần này lại là Ôn Nhã Hinh”.
“Vẫn là chiêu thức cũ, nữ nhân này chơi không chán sao?”.
“Quan tâm làm gì, hiện tại có trò hay để nhìn. Cũng không biết tiểu tử này chống được bao lâu”.
Âm thanh truyền vào trong tai Tô Thanh Phong, lại thấy đám người kia đi tới, xem ra hắn đoán là đúng.
“Vương Minh, ngươi muốn làm gì?”. Ôn Nhã Hinh ngăn trước người Tô Thanh Phong, ánh mắt lạnh như băng nhìn năm tử trước mặt hỏi.
“Nhã Hinh, ngươi tránh ra”. Nam tử tên Vương Minh kia nén giận nói.
“Thế nào? Không phải ban đầu ngươi muốn chơi sao? Hiện tại chơi không nổi?”.
“Nhã Hinh, ngươi biết tính cách của ta. Hiện tại ngươi tránh ra, ta có thể xem như chuyện gì cũng chưa từng xảy ra. Hơn nữa, trước đó ta nói qua, độ tuổi xấp sỉ ta, thực lực phải thắng được ta. Hắn, không xứng”.
“Ngươi! Hắn mới 18 tuổi, ngươi làm sao có…”.
Lời còn chưa nói xong liền bị Tô Thanh Phong ngăn lại.
“Mặc dù ta không biết giữa các ngươi xảy ra chuyện gì, nhưng giống như là ngươi lợi dụng ta kích thích hắn, hiện tại cũng không cần đứng ra ngăn cản giống như thể ngươi rất vô tội”.
Ôn Nhã Hinh quay lại kinh ngạc nhìn hắn một cái, nàng có chút buồn bã bất đắc dĩ đáp.
“Ta thật không có lợi dụng ngươi, ta chính xác muốn cùng ngươi làm bằng hữu. Lần đầu ta tiến vào Hư Không Điện đến nay cũng hơn 10 năm, đội hữu của ta ban đầu từ mấy chục người, nhưng từ khi hắn xuất hiện, đến hiện tại cũng chỉ còn ba người”.
“Ta ban đầu không có chú ý hắn xuất hiện ở đây, nếu như biết, ta nhất định sẽ không tiếp xúc với ngươi. Ta chỉ là muốn… tăng thêm thực lực đội ngũ của ta mà thôi”.
Tô Thanh Phong: …
Hắn âm thầm thở dài một tiếng, nữ nhân này xác thực không có nói dối, hơn nữa ban đầu hắn dùng thần thức dò xét một phen, đám người này cũng là núp ở phía xa, tầm mắt cản trở, nàng xác thực nhìn không thấy.
Càng quan trọng hơn, đây là do chính hắn lựa chọn. Vốn cho rằng nữ nhân này tâm cơ muốn lợi dụng hắn, hắn cũng không muốn dây dưa, đã muốn lợi dụng hắn, vậy trực tiếp vạch mặt cũng được.
Nhưng mà hiện tại…
Được rồi, do hắn tạo nghiệt, vẫn là tự hắn đến giải quyết đi.
“Là ta nghĩ nhiều, bất quá, vẫn là để ta giải quyết đi”. Tô Thanh Phong nói.
Ôn Nhã Hinh do dự trong chốc lát liền tránh qua một bên, nàng cũng thật muốn biết thực lực Tô Thanh Phong đến cùng thế nào.
“Có việc?”. Tô Thanh Phong nhìn về phía Vương Minh hỏi.
“Mặc dù biết Nhã Hinh là muốn lợi dụng ngươi kích thích ta, nhưng ai bảo ngươi lại cùng nàng nắm tay đâu, cho nên…”.
“Cho nên ngươi chính xác rất ngu xuẩn. Theo đuổi nữ nhân cũng không phải như ngươi, người chưa đuổi được, tính tình lại đuổi tới trước. Ghen tuông cũng nên có hạn độ, nàng cũng không phải vật sở hữu của ngươi, cùng người nào kết giao bằng hữu cũng không cần thông qua đồng ý của ngươi”.
“Ngươi xác định mình họ Vương mà không phải họ Hải? Làm sao quản rộng như vậy đâu?”.
Nhất thời, xung quanh yên tĩnh như c·hết.
Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyen.info , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.