Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Từ Tiêu Cục Đi Tới Giang Hồ Đỉnh Phong
‘’Rào.rào…’’
Tiếng mưa rơi chạm vào cành lá rơi xuống, hòa với mặt đất tạo thành những khe nước nhỏ.
‘’Hộc..hộc..cắt đuôi được bọn hắn..chưa..’’ Một đám người thở hổn hển trong hang động, trên người đầy thương thế, có kẻ trên lưng còn cắm vài mũi tên chưa lấy ra.
‘’Ha..ha..khục…chỉ là tạm thời mà thôi…hương đàn chúng ta đã xài gần hết..không sớm thì muộn bọn yêu khuyển cũng sẽ đánh hơi được máu tươi trên người chúng ta thôi..’’
Một tên trong nhóm khuôn mặt trắng bệch, sau lưng găm lấy mấy đầu không khỏi cười khổ.
‘’C·hết tiệt! Ai mà nghĩ tới chỉ là 1 chuyến áp tiêu bình thường lại gặp 1 đám yêu ma mai phục chứ!!!’’
Nhóm người không ngừng mắng chửi, nhưng sau đó liền im lặng nhìn về phía lãnh đạo bọn hắn.
1 người đàn ông tuổi trung niên, mái tóc có vài sợi bạc trắng, thân hình đồ sộ to như con gấu, trên người hắn không thiếu v·ết t·hương cùng tên găm, chỉ là giờ phút này khuôn mặt hắn tràn đầy đau xót cùng hoảng sợ nhìn về 1 cậu trai tuổi tầm 16.
Mặt cậu trắng bệch không còn chút máu, cả người đều lạnh ngắt giống như đ·ã c·hết.
‘’Con trai…có nghe ba nói không..mau trả lời đi…’’
Người đàn ông giọng nói run rẩy, dù trong lòng đã có đáp án nhưng hắn không dám nhìn thẳng. Đây là đứa con độc đinh của gã, cũng là hy vọng duy nhất trong nhà.
60 năm làm tiêu đầu, hắn chưa từng đắc tội với ai, chuyến hàng hắn nhận cũng chỉ là 1 chút gia vị cùng tơ lụa, mặc dù có chút quý nhưng còn chưa đạt đến trình độ để yêu ma bao vây.
Hơn nữa con đường này cũng không phải là lần đầu hắn đi, nơi nào nguy hiểm hắn nắm rõ trong tay. Đám yêu ma mai phục kia căn bản không phải là người ở vùng đất này.
Một cậu nhóc trong đoàn nhìn có vẽ trạc tuổi với đứa nhóc đang nằm kia nức nở lên tiếng: ‘’Anh Long không phải là vì cứu con thì ảnh đã không phải bị…’’
Người trong đoàn nghe thế liền trầm mặt không nói, cuối cùng vẫn là có người đi tới vỗ vai cậu nhóc:
‘’Người hiền tự có phúc tướng, thiếu gia chắc chắn sẽ tai qua nạn khỏi. Nhóc không cần phải cảm thấy tội lỗi.’’
Nói tới đây người đàn ông cũng cảm thấy hoang đường, đều đã bị dồn đến mức này làm sao còn có cơ hội trốn khỏi được cơ chứ.
Tiêu đầu đã là nỏ mạnh hết đà, công tử thì sinh tử khó dò nhưng nhìn biểu hiện thì trong lòng mọi người đều giống như đã có đáp án. Chẳng qua là muốn cậu nhóc này ra đi thanh thản không làm oan hồn mà thôi.
Hi vọng duy nhất bây giờ của bọn hắn chính là pháo hiệu cầu viện ban nảy, nếu may mắn quan phủ sẽ phái người tới. Chẳng qua là….
Nhìn trên lư hương không còn bao nhiêu, người canh giữ thở dài ngao ngán. Xem ra tránh không khỏi.
Tổng tiêu đầu lúc này cũng điên rồi, con trai hắn mất rồi, hắn cũng sắp c·hết rồi, dòng họ của hắn sắp bị xóa sổ ở trong tay hắn rồi.
‘’CMN!! Lão tử liều mạng với bọn bây…’’
Trong lúc nộ khí công tâm, có dấu hiệu của tẩu hỏa nhập ma. Thì 1 âm thanh là tổng tiêu đầu giật mình tỉnh lại, tiếng ho sặc sụa ở sau lưng gã làm khuôn mặt dữ tợn như quỷ của gã dãn ra.
Lật đật quay lại, đôi mắt tràn đầy sát ý của hắn liền có chút xíu hòa tan.
‘’Khục..khục…đau quá…’’
Long sặc sụa tỉnh lại ôm lấy đầu mình, đòn âm công vừa nãy đã đem thần hồn của hắn đánh tan. Nếu không phải từ trên trời rơi xuống gói quà tân thủ, hệ thống xuất hiện cưỡng ép đem hồn hắn vá lại. Thì bây giờ gã đã đi xuống gặp đầu trâu mặt ngựa, đi địa phủ lãnh chức âm binh rồi.
Nhìn thấy những khuôn mặt quen thuộc, cùng v·ết t·hương trên người. Long liền biết mình vẫn còn chưa thoát khỏi tử kiếp. Không nghĩ tới chuyến tiêu lần đầu của gã lại gặp phải 1 đám yêu ma phục kích.
Vì cứu lấy đồng đội mà bản thân trực tiếp nhận lấy 1 đòn âm công hồn phi phách tán, nghĩ lại cảm giác lúc ấy Long không khỏi sợ hãi. Bản thân giống như tờ giấy bị xé thành nhiều mảnh nhỏ, mà mỗi vết rách lại như bị hàng trăm con kiến cắn phải.
Trong cơn hoảng sợ Long cũng tỉnh táo trở lại, nhìn biểu cảm của cha mình với v·ết t·hương trên người. Cậu không khỏi cảm động, ông ấy đáng lý có thể thoát khỏi vòng vây nhưng vì không muốn xác con mình bị bầy yêu sâu xé mới cưỡng ép ở lại. Cuối cùng bị trọng thương, có nguy cơ c·hết ở chỗ này.
‘’Con trai không sao chứ..’’ Cha của Long vui mừng đi tới hỏi hang, giống như v·ết t·hương trên người gã chưa bao giờ xuất hiện.
‘’Con ổn cha à…khục..khục…tình huống thế nào?’’
‘’....Không tốt lắm, pháp đã bắn nhưng lư hương không đủ để kéo dài. Chúng ta trốn cũng không xa đám quỷ kia, 1 trận chiến là không thể tránh khỏi…’’ Nói tới nước này người đàn ông giống như đã có tử chí.
‘’Mọi chuyện còn chưa tới bước đường cùng cha đừng có nghĩ quẩn.’’ Long nhìn thấy được ý nghĩa của cha mình liền vội vàng an ủi.
Cha cậu nghe thế thì cười trừ, đều đã tới nước này còn chưa tới đường cùng? Đây không phải là đã đặt 1 chân vào cửa tử rồi sao.
Không chỉ có ông ấy mà những người khác cũng nghĩ như vậy, cho dù bọn hắn ở trạng thái toàn thịnh cũng không thể nào chống đỡ được đám yêu quái kia thì nói gì đến ở thương thế đầy mình như bây giờ.
Long nhìn hết cảm xúc của mọi người vào trong mắt, cậu biết điều này nói ra sẽ không làm ai tin. Ngay cả bản thân cậu cũng không tin vào điều này, chẳng qua đó là lúc trước còn bây giờ nha…
[Chúc mừng bạn đã nhận được Hệ Thống Lấy Mệnh Chứng Đạo]
‘’Tên: Phạm Quốc Long
+ Tuổi: 16
+ Tuổi Thọ Còn Lại: 70.
+ Võ Học:
Ưng Trảo Công (Sơ Khuy Môn Kính)
Khổ Hạnh Công (Sơ Học Xạ Luyện)
Lục Hợp Đao (Sơ Học Xạ Luyện)
Thiết Bố Xam (Sơ Khuy Môn Kính)
+ Cảnh giới:
Ngũ Phẩm Võ Nhân (Tiểu Mạch Đã Thông: 30/72 đầu).
+ Tuổi Thọ Hấp Thụ: 0’’
‘’CLM! Đây là kéo lên thiên đường sau đó đạp xuống địa ngục phải không??’’ Long nhịn không được chửi bậy 1 câu, đã là người xuyên việt thì tất nhiên phải có hack đi theo.
Chẳng qua là từ khi đầu thai đến nay, hắn còn chưa nhìn thấy hack của mình. Làm đủ mọi cách mà không thấy Hack xuất hiện, hắn còn tưởng mấy tay tác giả trên mạng chỉ là chém gió mà thôi. Bản thân là người lớn còn bị giắc đi cư xử như mấy đứa ngu.
Thế là 16 năm nay hắn liền trung thực sinh hoạt giống như người bình thường ở thế giới này, cũng không thể gọi là bình thường bởi gia đình hắn cũng tính là có chút của cải. Đã vậy còn là võ lâm thế gia chuyên nhận áp tiêu.
Long cũng được tiếp xúc võ học từ nhỏ, may mắn đời này sinh ra có chút tư chất. Được đệ tử tục gia thiếu lâm đánh giá là kỳ tài, cho nên từ nhỏ đã được ngâm dược liệu rèn luyện kinh mạch.
Cũng không phụng sự kỳ vọng của gia đình, 16 tuổi cậu đã đặt chân vào hàng ngũ võ nhân. Chuyến tiêu lần này cũng là cho cậu thấy chút việc đời, nào nghĩ ra đời lần đầu liền bị xã hội đ·ánh đ·ập d·ã m·an đến vậy.
Bị đánh đến c·hết rồi được cho cái hệ thống trao đổi lấy tuổi thọ làm tiền tệ.
Bức xúc thì bức xúc, nhưng ít nhất trong thời điểm hiện tại đây là thứ cậu cần nhất. Đã dùng tuổi thọ thì dùng tuổi thọ đi, đã sắp c·hết đến nơi thì cần cân nhắc làm gì.
‘’Chọn cái nào đây…Trảo công cho ra chuồng gà đầu tiên rồi. Đám yêu quái kia đều to hơn gần 3m, 2 cái tay đánh kiểu gì…Nội Công thì không cần thiết nâng lên bao nhiêu cũng chơi không lại bọn kia..Chỉ còn…’’
Nhìn về phía ngạnh công cùng đao pháp, sau đó lại nhìn về phía tuổi thọ của mình. Mắt cậu lóe lên chút điên cuồng.
‘’Xác nhận tiêu hao 30 năm tuổi thọ luyện [Thiết Bố Sam]’’
Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyen.info , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.