Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Từ Tiêu Cục Đi Tới Giang Hồ Đỉnh Phong
‘’Cha..cha đang nói gì vậy??.. Đừng có đùa như thế..’’ Long nghe thế liền hoảng sợ lùi bước về sau.
Đệch! Quên mất thế giới này còn đang là thời kỳ phong kiến, kết hôn từ nhỏ là điều vô cùng phổ biến. Mấy đứa trẻ trạc tuổi cậu quanh xóm đa số đều đã có 1 cô vợ trẻ hết rồi.
Chỉ là gia đình cậu giống như cũng không có thói quen này a, chị bảy, chị tám đều đã hơn 20 cái xuân xanh mà vẫn còn ở nhà long nhong mà không bị ai nói gì. Làm sao bây giờ tới cậu bị dính đạn rồi, cậu mới 16 tuổi a.
‘’Hừ! Đàn ông con trai làm sao lại sợ kết hôn rồi. Mày 16 tuổi rồi chứ có còn nhỏ đâu con.’’
‘’Không phải đâu! Con còn chưa có hưởng thụ hết đâu làm sao lại kết hôn rồi….Với lại nhà mình trước giờ cũng đâu có ép cưới đâu, không phải mấy chị đều ế thế kia mà con đâu thấy cha với mẹ hoảng…’’ Còn chưa nói hết câu, trước mắt Long liền xuất hiện 1 nắm đấm. Cậu nhanh chóng cuối xuống, 1 tiếng gió rít gào vượt qua cậu đập thẳng vào tường phòng. “Rầẩm...rầm...”“ Nhiều cuốn sách bị dư âm của của quyền pháp làm rơi khỏi tủ kệ, theo đó là những giọt mồ hôi trên mặt Long.
‘’Nói..lại..một…lần..nữa…’’ Giọng nói của cha cậu vang lên với âm điệu cực chậm, từ câu từng chữ đều vang rõ mồn một bên tai.
Cuối cùng Long vẫn chịu thua 2 tay đầu hàng “ Được rồi! Con đi là được chứ gì, nhưng nói trước nếu người ta không chịu vậy thì con cũng sẽ không kết hôn. Đây là ranh giới của con!”
“Úi giời! Mày cứ khéo 1o, chỉ đi xem mắt thôi mà!!” Anh Ba ngay lập tức đổi 1 bộ mặt khác ngay khi nghe được con mình đồng ý, sau đó căn dặn vài câu rồi đuổi cậu ra khỏi phòng.
Long mặt sinh không thể luyến nhìn lên trời cuối cùng chỉ có thở dài.
‘’Kệ đi! Tới đâu hay tới đó!!’’
Ngày hôm sau, con thuyền cuối cùng cập bến.
Đoàn người liền thuê 3 chiếc xe ngựa tiếp tục hành trình. Tới đây Long mới biết được việc đi xe mắt chỉ là tiện đường, còn mục đích thật sự bọn hắn tới đây chính là vì tới thăm 2 người chị gái của cậu.
Dựa vào mối quan hệ mà bọn hắn biết được nơi ẩn núp của thập nhị linh cũng như được phér tham gia vào công cuộc vây quét Hổ Đầu Trại.
‘’Xem ra lại phải chém giết 1 đợt nữa rồi!’’ Long trong lòng thầm nghĩ, mặc dù cậu không thích việc giết chóc nhưng nếu buộc phải làm thế để bảo vệ gia đình thì cậu sẽ không suy nghĩ nhiều mà rút đao đồ sát kẻ thù.
Không mất bao lâu bọn hắn liền được nhóm người của Thập Nhị LinF tiếp ứng. Lúc bấy giờ Long mới biết cha cậu cực kỳ có mặc mũi, bởi người tiếp ứng không ai khác chính là thủ lĩnh của nơi này.
“Tam tổng tiêu đầu lặn lội đường xa đến đây không thể tiếp đoán chu toàn, mong huynh thứ tội!” Thủ lĩnh nơi này là 1 người đàn ông da ngăm với mái tóc trắng, vóc dáng cao to lực lượng, từng khối cơ đều tỏa ra năng lượng khổng lồ giống như có thể bùng nổ bất cứ lúc nào.
‘’Nói gì thế Lam đại nhân, 2 đứa nhỏ trong nhà còn phải nhờ huynh trông non sao lại khách sáo như thế.’’ Anh Ba khuôn mặt tươi cười chắp tay chào hỏi thủ lĩnh, theo sau là ra hiệu cho Tô Khất Nhi, người sau cũng hiểu ý liền từ trong hòm xe lấy ra 2 cái rương thả xuống đất.
‘’Đây là 1 chút tấm lòng, mong Lam đại nhân không chê!’’
Lam đại nhân nhìn thấy 2 rương nặng trĩu kia ánh mắt liền lóe lên vẽ vui mừng nhưng ngay lập tức biến mất, khuôn mặt ông ấy nhăn lại có chút ghét bỏ nói:
‘’Quan hệ 2 người chúng ta như thế nào mà huynh lại làm điều này! Chỉ lần này thôi nhé, lần sau không thể làm như vậy được nữa!’’
Long nhìn 2 tên người lớn diễn tuồng qua lại liền có chút nhàm chán, đây chính là lý do mà Long không muốn bước vào thế giới người lớn. Quá phức tạp cùng phiền phức, mỗi 1 bước đi đều phải suy nghĩ cẩn thận nếu không sẽ lâm vào vô tận hắc ám.
Cơ mà trong lòng là nghĩ như thế, nhưng biểu hiện bên ngoài của Long vẫn rất trung thực. Mà cậu cũng nhanh chóng thu hút sự chú ý của Lam đại nhân:
“Đây chính là Long công tử đi, không hổ là thiếu niên tài tuấn, khí thế không thua kém gì Tam huynh lúc trẻ a..””
“Hahaha..Lam đại nhân không cần trái lòng khen nó đây..thằng nhóc này còn phải học nhiều lắm...
2 người cũng không ở ngoài hàng huyên 1 lúc rồi kéo nhau vào trong, Long cũng thừa dịp đi vào liền nhìn thấy 2 người chị gái của mình đã đợi sẵn.
3 người liền họp lại tách nhóm tìm 1 nơi để trò chuyện.
Chị tư và chị năm bây giờ có chút phiền muộn, tưởng rằng lần này sẽ được tham chiến dành được công tích. Ai ngờ lại bị phân vào nhóm hậu cần, ngoại trừ mỗi ngày đi tuần kiểm tra hàng rào cũng vận chuyển hàng hóa ra thì không có nhìn thấy bóng dáng của 1 tên sơn tặc.
Điều này làm Long cực kỳ khó hiểu bởi mấy ngày trước bọn hắn còn đụng độ 1 nhóm sơn tặc từ Hổ Đầu Trại a, nếu nơi kia đã bị bao vây không có cá lọt lưới thì đám người kia từ đâu ra.
Bọn hắn còn truy kịp suy nghĩ tìm ra đáp án thì bên ngoài đã vang tới câu trả lời:
‘’Đương nhiên từ Hổ Đầu Trại ra rồi, còn có thể ở nơi nào khác được chứ.’’ Người tới là Tô Khất Nhi cùng Anh Bảy.
Chị tư và chị năm nhận ra Anh Bảy do lúc hắn tới nhà thì 2 người bọn họ còn chưa gia nhập vào Thập Nhị Tinh.
‘’Không thể nào! Chúng ta mỗi ngày đều tuần tra rất kỹ, hệ thống báo động cũng không có bị phá. Làm sao có thể có cá lọt lưới được cơ chứ.’’ Chị tư có vẽ không tin gằn giọng nói.
Anh Bảy nghe thế liền trọn mắt trả lời: “Bọn bây chỉ có bao vây ở trên, còn dưới đất thì sao? Bọn ta đào chắc cũng phải chục cái địa đạo, cái tường vây của bọn bây căn bản chỉ là làm màu mà thôi. Cấp trên của bọn bây không biết tin này sao, ta nhớ đã có gửi tin tức về rồi mà.“
Chị tư và chị năm nghe thế liền hoảng hốt nhìn nhau, 1 cảm giác rợn tóc gáy liền xông lên thẳng đầu bọn hắn. Nếu như tên đạo sĩ này nói đúng. vậy thì quân đội tiến công lần này đi vào không phải là..
‘’Chết tiệt phải đi báo cho thủ..’’Chị Năm bật dậy định chạy đi báo tin thì bị Tô Khất Nhi cản lại, đối mặt với ánh mắt muốn giết người của chị Năm anh vẫn bình thản nói:
“Tỉnh táo lại đi, nếu công văn của thằng bảy đã gửi đi từ lâu mà mấy người các ngươi vẫn không nhận được tin. Th ngươi nghĩ xem bây giờ nói có ai tin không? Thậm chí ngươi còn sống để ra khỏi đây không?”
Mồ hôi từ trán 2 người bắt đầu rơi xuống như mưa, Thập Nhị Tinh chuyên giải quyết chuyện giang hồ cho nên 2 người bọn họ hiểu điều này có nghĩa là gì. Thậm chí nếu suy nghĩ sâu xa hơn vậy thì chuyện lần này rất có thể liên quan tới cao tầng trong triều đình.
Càng nghĩ 2 người bọn hắn liền càng hoảng sợ, từ trước tới nay không một chuyện nào là đơn giản nếu dính cách cục của các vị đại nhân trong triều kia. Một nước cờ đều là dùng tính mạng. của trăm ngàn người đổi lấy, thậm chí là những người như bọn hắn chẳng qua cũng chỉ là những con tốt mà thôi. Tùy thời đều có thể bị thay thế bất kỳ lúc nào.
‘’Vậy bây giờ chúng ta phải làm gì? Nếu như chuyện này là thật thì sự tồn tại của nơi này không phải vô nghĩa sao? Tính mạng của những người kia sẽ như thế nào??’’ Chị tư có chút mất kiểm soát, giọng nói không ngừng to lên.
“Việc này đã có ân công ra tay, 2 người tạm thời sẽ không còn dính đến việc này. Còn những người kia sao..”“ Tô Khất Nhi nói tới đây giọng điệu đã có chút bình tĩnh đến lạ thường, giống. như vô tình:”“ Thuận theo ý trời đi, bèo nước gặp nhau lại như thế nào.”
‘’Cái gì cơ! Ngươi nói lại thử đi…’’Chị Tư nghe được lời này liền nổi trận lôi đình, mặc đều đã bốc lên gân xanh, đang định ra tay dạy tên này 1 bài học thì 1 bên vai đã bị người ấn xuống.
Long không biết từ lúc nào đã xuất sau lưng 2 người bọn họ, 2 tay ấn xuống kiểm soát bọn hắn. Giọng nói cực kỳ bình thản làm người nghe tĩnh tâm trở lại:
‘’2 chị bình tĩnh lại đi, đây là việc trước mắt phải làm. Muốn làm gì sau đó thì cũng phải đợi 2 người thoát khỏi việc này đã.’’
Chị tư cùng chị Năm trong mắt đều toát lên vẽ kinh dị, bởi khí cơ trên người bọn họ đã bị Long định trụ lại không thể nào thoát ra được. Điều này chỉ có nghĩa là tu vi của cậu cao hơn bọn hắn không phải chỉ là 1 tiểu cảnh giới.
Mắt anh Bảy cũng toát lên bất ngờ trước biểu hiện của Long, sau đó là tràn đầy kinh dị cùng khó tin.
“Mẹ kiếp! Tam phẩm..thằng này tu luyện lúc còn trong bụng mẹ à..Tốc độ này đã sánh ngang với mấy tên thánh tử của các đại tông môn rồi. Chú ba ăn gì mà khiếp thế, nhà đẻ ra được 2 đứa yêu nghiệt.”
Tình huống có chút ngộp ngạt liền bị phá vỡ khi Anh Ba đi tới:
“Bọn bây còn đứng đó làm gì, thu dọn đồ đạc rời đi a..”
“Không phải chứ chúng. ta vừa mới tới nơi mà..”” Anh Bảy rên lên 1 tiếng liền bị ánh mắt của Anh Ba nhìn chằm chằm, người sau véo hết cả vòi liền vội vàng rời đi.
Anh Ba sau đó nhìn vào 2 đứa con gái của mình chẩm chậm nói:””2 đứa. cũng thu dọn đồ đạc đi chúng ta chuẩn bị đi.”
“Cái gì! Cha đừng có như...”“Chị tư cùng chị năm còn định phản kháng thì đã bị ánh mắt của anh Ba chế trụ. Khí thế liền yếu đi rất nhiều đến cuối cùng phải i¡m thin thít rời đi thu dọn đồ đạc.
Đợi đến khi đám người anh Ba rời khỏi doanh trại, phó thủ lĩnh mới nhịn không được đi thẳng vào phòng chỉ huy.
‘’Tại sao ngài lại để bọn hắn rời đi! Không phải cấp trên có lệnh không cho tin tức truyền ra ngoài sao??’’
Đập vào mắt hắn chính là người chỉ huy đang cầm lấy 1 bình đan dược màu đỏ hít lấy hít để, nghe được chất vấn của cấp dưới hắn mới phì cười 1 tiếng:
“CMN! Bọn hắn muốn ngươi đi chết ngươi cũng đi à?? Hahaha!!!! Bọn ché đó đấu đá nội bộ cuối cùng là lấy chúng ta là vật thế thân...cmn...thịt tụi nó ăn hết..chẳng lẽ không cho ta chấm liếm...” Nói tới đây ánh mắt tên chỉ huy lóe lên sát ý nồng nặc không hề có chút thu liễm, đều đã bước vào con đường này ai lại có thể để mặc cho bên ngoài tùy ý bố trí mình.
Phó chỉ huy nghe thế liền trầm mặc cuối cùng thở dài thỏa hiệp:
“Cho ta 1 bình!”
‘’Hừ! Cầm lấy rồi tìm cách lấp liếm đi.’’ Chỉ huy cũng không cao kiệt ném ra 1 bình, sau đó lại nhìn xuống rương đồ vật do anh Ba đưa tới, cặp mắt không hề che dấu sự vui mừng.
Trên đường đi,
Đoàn người chứa nhiều tâm sự nặng nề nên không khí cực kỳ trầm lắng.
Chỉ có Long cùng anh Ba là không bị ảnh hưởng tới, người trước còn đang ngồi nghiên cứu sách vở người sau thì đang tính toán đường đi nước bước.
Đợi đên khi chị tư cùng chị năm biết được bọn hắn đang trên đường tới thông gia của Long, tâm tình 2 người mới tốt hơn 1 chút.
Nhưng mà Long thì khổ rồi, bị 2 chị của mình đè ép vệ sinh cơ thể, thay quần áo để ra mắt nhà vợ.
Không mất bao lâu đoàn người đã tới nơi,
Cơ mà thứ chào đoán họ không phải là tiếng cười niềm nở đến từ người nhà gái, mà là tiếng hú của bầy sói đói khát.
Ngôi nhà của hơn 100 trăm đầu người giờ đây chỉ còn là 1 đống hoang tàn, xác người nằm vương vãi khắp nơi, từ già đến trẻ, trên các cành cây còn phơi lấy rất nhiều xác thanh niên được mổ xẻ tỉ mỉ phần da lưng bị kéo dài ra tạo thành đôi cánh.
Đám người trầm mặc nhìn lấy cảnh hoang tàn này mà không nói lên lời, khuôn mặt anh Ba lúc này đây đều đã tối đen như thâm uyên.
Ngay cả anh Khương khi nhìn thấy bộ dáng này đều sợ đến tê cả da đầu, sau lưng phát đã ướt đẩm mồ hôi.
“Tra! Tra cho ta tên nào làm, phía sau lưng hắn là ai? Ta muốn biết.“ Giọng nói anh Ba vọng ra bên ngoài giống như thông báo ai đó.
Ánh mắt Tô Khất Nhi toát lên vẽ quái lạ, nhưng sau đó liền im lặng cuối đầu rời đi.
Long lúc này cũng không còn tùy ý như trước, mặt cậu bình tĩnh đến lạ. Cặp mắt nhìn chăm chú lấy từng cái xác, cuối cùng thở dài 1 hơi đi theo cha mình vào bên trong.
Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyen.info , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.