Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Từ Tiêu Cục Đi Tới Giang Hồ Đỉnh Phong
Chương 24: Bước đầu chạm chán
‘’Xung phong!!’’
Lâm cầm lấy búa chiến đi đầu hét lớn, cả người anh ánh phát ra 1 luồng sáng màu vàng bao trùm phạm vi 10 bước chân.
‘’Rầm..rầm….’’
Đợt v·a c·hạm đầu tiên xuất hiện, sắt thép cùng máu thịt va đập với nhau tạo nên âm thanh. Mà ở khoảng cách gần như này, Long mới nhìn rõ được hình thù của bọn quỷ mà cậu đối đầu.
1 đám đầu dơi có 2 sừng trâu thân người với làn da con tê tê, sau lưng nó mọc lấy bộ cánh của loài sinh vật Long không biết tên. Đám này có kích thước kỳ lạ, có thằng cao 3m có thằng lại chỉ có 1m5, nhưng điểm chung của bọn này đều là da thịt cực kỳ dày.
2 tầng phòng thủ hỏa, lôi đều không mảy may làm được gì bọn nó. Ấy vậy mà khi v·a c·hạm với cây búa chiến của Lâm, đống da thịt rắn chắc như sắt thép kia lại hóa thành trứng gà, bị Lâm 1 chiêu đập nát.
‘’Bộp..bộp..’’ 1 búa này của Lâm uy lực cực kỳ lớn, bọn yêu quái trong phạm vi t·ấn c·ông của nó đều hoá thành thịt vụn. Máu bắn ra tung tóe nhuộm đỏ cả mặt đất.
Những người lính đi theo phía sau Lâm cũng không thể kém gì cậu, mặc dù thực lực bình thường không có gì đặc biệt. Nhưng 3 tên kia lại có thể dễ dàng cắt tiếc 1 con yêu quái cao hơn mình mấy cái đầu.
Bọn hắn phối hợp với nhau hết sức trơn tru, 2 tên đi đằng trước dùng khiên ngăn cản lấy đòn t·ấn c·ông yêu quái, tên phía sau cầm thương đâm lên. Chiến thuật cực kỳ đơn giản, đến cả trẻ con cũng làm được vậy mà tỏa ra cực kỳ hiệu dụng trên chiến trường.
Long từ xa lúc này mới để ý thấy, trang bị của những tên kia cũng không phải vật bình thường. 2 tấm khiên đằng trước nhìn như làm bằng gỗ vậy mà lại còn cứng rắn hơn cả sắt thép, có thể đem móng của tên yêu quái làm cho gãy đi v·a c·hạm với chúng. Cây thương kia nhìn như mỏng manh, nhưng khi chạm tới da thịt của bầy yêu quái lại phát ra luồn ánh sáng kỳ lạ, dễ dàng đâm hỏng làn da rắn chắc của bọn chúng.
‘’VCL lính hầu mà lợi hại như vậy sao! Trời đất cây thương kia là vật phẩm phù phép sao…’’
Long có chút há hốc mồm khi nhìn thấy mấy tên lính kia triển lộ thực lực, cùng trang bị của bọn hắn. Nhìn xuống người mình, lòng cậu liền có chút chua.
1 cây đao thường không có gì lạ, 1 bộ giáp trong từ đồng xu dùng để cản âm khí, lớp giáp ngoài chỉ là làm từ da động vật, nếu không phải võ học của cậu xuất phát từ thiếu lâm thì bây giờ Long cũng không có tự tin đứng ở đây bình phẩm mọi thứ đâu.
Mà Long cũng sớm không có thời gian suy nghĩ, mặc dù những người kia cực kỳ ra sức nhưng chất lượng thua số lượng. Đám quỷ kia quá nhiều, cho dù Lâm có đ·ánh c·hết đi 2 tên thì phía sau cũng sẽ lao tới 4 tên. Mà đám quỷ này cũng biết mục tiêu của mình đến đây là cái gì.
Cho nên ngay khi thấy đồng loại đã cuốn lấy kẻ địch, bọn nó liền ngay lập tức lách mình xong về phía bọn họ.
Mấy tên cũng thủ lúc này hít 1 thật sâu, đem mũi tên cài lên bắt đầu t·ấn c·ông. Nhóm công binh núp ở đằng xa cũng tham gia vào chiến đấu, dù nghề nghiệp chính của bọn hắn là hỗ trợ nhưng ít nhất mấy tên này cũng đã trải vài khóa huấn luyện chiến đấu.
Hơn nữa trang bị mấy tên này còn tốt hơn cả lính chiến đấu, chỉ thấy 3 tên từ trong người lấy ra nỏ liên thanh để trên mặt đất bắt đầu xả đạn.
Không hổ là lực lượng đối đầu với yêu ma nhiều năm, trang bị của mấy tên này đều là cực kỳ tốt. Ngay cả mũi tên cũng là hàng xài 1 lần, chứa lấy năng lượng diệt quỷ.
Long nhìn phía sau bay tới làn mưa tên ánh sáng, lòng đã có chút câm lặng.
‘’Bặc..bặc..’’
‘’Grào…’’
Bọn yêu quái ở hàng đầu liền bị mưa tên bao phủ biến thành đám nhím, mà ánh sáng từ những mũi tên giống như độc dược làm cho bọn chúng trở nên suy yếu. Chúng hét thảm mấy tiếng rồi tắt thở bỏ mình.
Đám quái phía sau thấy thế liền càng trở nên hung dữ hơn, có con còn lấy xác đồng đội làm lá chắn cho bản thân.
Dần dần mưa tên cũng không theo kịp số lượng quái vật lao tới, lúc này đây Long cũng biết bản thân nên hành động.
Câu ổn định lại tâm tình, nội công [Khổ Hạnh Thiết Bố Sam] bắt đầu vận chuyển khắp cơ thể. Đem làn da Long trở nên ửng hồng, mấy đồng xu cổ đang bám trên người cậu giống như nhận ảnh hưởng từ nội lực phát ra liền bắt đầu sáng nhấp nháy.
Long giống như không để ý tới, ngay khi vận công liền cầm đao lao tới đối cứng với bầy yêu.
Đao pháp vừa ra liền lấy góc độ âm hiểm nhất chém tới, mà lực đao phát ra cũng không hề thua kém gì của Lâm.
‘’Phập..phậpp..’’ Không có gì bất ngờ, con yêu quái gần như không thể nào ngăn cản chiêu này. Chỉ có thể chơ mắt nhìn Long bổ người nó ra làm hai.
Cơ mà khá xui cho cậu, bởi vì v·ũ k·hí của Long chỉ là loại bình thường không phải loại rèn đúc chuyên biệt để đối phó yêu ma. Cho nên đao này vừa xong, lưỡi đao cũng bị máu qủy làm cho ăn mòn mà gãy làm đôi.
‘’Đệch!!!’’
1 con quỷ không biết từ lúc nào đã xuất hiện trước mặt cậu, ngay khi đồng loại bị bổ làm đôi nó cũng thuận thế từ phần lỗ hổng tung ra 1 quyền. Long chỉ kịp chửi bậy 1 tiếng liền phải vội vàng gập người xuống
May mắn bởi phản ứng nhanh, nên Long không bị tổn thương gì. Hai tay cậu sau đó hóa thành ưng trảo đánh vào phần khuỷa tay của con quái vật. [Ưng trảo Công] vận dụng hết công xuất dễ dàng đem cánh tay con yêu quái bẻ ngược 180 độ.
Con quái không có cảm giác đau đớn, chỉ nhìn thấy cánh tay mình bị phế liền không nhiều lời đem nó xé ra. Cánh tay còn lại cũng thuận thế tung ra, Long có chút kinh dị nhưng vẫn là nhẹ nhàng né tránh.
1 người cung binh thấy Long không có v·ũ k·hí trên người, liền từ bên hông lấy ra kiếm của mình ném về phía Long.
‘’Cầm lấy!!’’
Long bay người về sau thuận thế cầm lấy thanh kiếm, sau đó rút kiếm chém xuống 2 đường đem đầu của nó bổ ra 2 đường. Yêu quái cũng nhanh chóng tắt thở bỏ mình.
‘’Kiếm tốt!!’’ Long có chút câm lặng độ giàu có của lính hầu, chỉ là 1 thanh bội kiếm liền đã sắc bén thế này.
Cũng may trước đó cậu có xem qua vài môn kiếm pháp, mặc dù không môn võ thượng thừa gì nhưng cũng đủ giúp cậu không gặp bối rối khi đổi loại v·ũ k·hí.
Chiến trường tiếp tục duy trì trong 10 phút,
Mặc dù thực lực nhóm của Long không hề yếu, chỉ là không chịu nổi số lượng khổng lồ của bọn quỷ.
‘’Bên ngoài đang làm gì mà để bọn nó tới ồ ạt đến vậy!!’’ Lâm ở tuyến đầu g·iết đỏ cả mắt, bộ giáp vàng trên người anh giờ đây đã bị máu bọn quỷ nhuộm đỏ. Ánh sáng thần thánh bảo hộ anh cũng bởi vì đống máu ô nhiễm này mà dần trở nên suy yếu.
Ngay cả chiến binh mạnh nhất cũng đã bắt đầu cảm thấy mỏi mệt trước đợt t·ấn c·ông ồ ạt này, thì số phận của những người lính theo sau anh ta là như thế nào cũng rõ.
Sau 10 phút chiến đấu quyết liệt, phía bên bọn hắn cũng đã xuất hiện t·hương v·ong.
Những người lính hầu ở tuyến trước mặc dù chiến đấu rất dũng cảm, nhưng bọn hắn lại không thể làm gì trước số lượng áp đảo đến từ bọn quỷ.
Trận pháp 3 người phối hợp của bọn hắn nhanh chóng bị phá, khi 1 con quỷ dơi cảm tử bằng cách từ trên cao nhảy bổ xuống bọn hắn.
Cú v·a c·hạm nhanh chóng đem 2 tên lính cầm khiên ở đằng trước đè nát thành thịt vụng, trong khi người lính sau bị dư âm đánh bay ra xa không còn động đậy.
Mất đi hàng rào đằng trước, áp lực của nhóm Long nhanh chóng tăng lên. Phía bên cung thủ cũng đã không chịu nỗi, mặc dù đã cố gắng đổi vị trí liên tục.
Nhưng nhóm cung thủ vẫn không thoát khỏi ánh mắt của bọn quỷ từ trên cao, thế là từng người bị bọn quỷ bắt lấy xé xác thành nhiều mảnh bất chấp sự yểm trợ từ Long cùng đồng đội.
Nhân số đã không nhiều giờ đây lại càng trở nên nhỏ bé, số lượng mũi tên phép từ bên công binh cũng đã dần cạn kiệt. Các lớp bảo vệ bên ngoài giờ đây đã trở nên yếu đi trước những đợt t·ấn c·ông ồ ạt từ bọn quỷ.
Nhưng một sự thật còn đáng sợ hơn nữa chính là tốc độ kết trận của bọn hắn còn chưa đi quá 1 nữa.
Dù chị Năm có cố đến mắt chảy cả máu, ngón tay đã sưng vù do việc sử dụng linh khí liên tục để vẽ trận. Thì tốc độ vẫn không theo kịp trước đợt t·ấn c·ông của lũ quỷ.
Trong một giây phút này đó, cô nàng đã tưởng tượng đến việc bản thân cùng em trai bỏ mạng tại nơi này. Thân xác bị lũ quỷ chia nhỏ đem làm thức ăn cùng đồ trang trí.
‘’Không! Không được! Mọi thứ vẫn chưa kết thúc!’’ Cô nàng cắn lấy đầu lưỡi để giữ bản thân tỉnh táo, sau đó không ngừng tụng niệm [Tĩnh Tâm Chú] giúp giải trừ oán khí đang bám lên người.
‘’Tạch…tạchh.tạchh…kk..kk.’’
‘’DCM! Hết đạn rồi, mau nạp lại.’’ Người công đánh nhau đến đầu óc có chút choáng váng, không ngừng gào thét lấy đồng đội nạp đạn. Nhưng đáp lại anh chỉ là 1 lời thở dài.
‘’Đạn hết rồi, bom cũng hết rồi, chỉ còn chút đan dược cùng bùa chú dùng làm phòng tuyến cuối cùng thôi.’’
Lính thợ rèn im lặng lấy băng gạc bó lại cánh tay của mình với chuôi kiếm, ánh mắt anh nhìn chằm chằm vào bóng lưng đồng đội đang ra sức chống cự ở mặt trận.
Anh biết thời điểm của anh đã tới, thời điểm mà mọi người lính hầu phải luôn đối mặt.
Cái c·hết!
Lính công binh sửng sốt một chút, sau đó cười phá lên. Anh đưa tay chỉnh lại mái tóc của mình, rồi từ bên hông rút ra 1 cây búa. Lắc lắc 1 cái cây búa nhỏ nhanh chóng biến thành 1 thanh đại chùy.
Dù là có biến lớn hơn nhưng nhiêu đó vẫn chưa là đủ đối với bọn quỷ, người lính công binh biết điều này. Thậm chí anh còn tưởng tượng ra được bản thân chẳng thể duy trì bao lâu trước lũ quỷ kia. 1 phút - 3 phút - hay là 10s, anh không biết nhưng đây là thứ anh nên làm.
Y binh cũng dự định cầm lấy v·ũ k·hí theo bọn hắn ra trận thì đã bị 2 người kia vịn lại.
‘’Nhóc con! Quên lời dạy của lính hầu rồi sao? Y binh ra trận cuối cùng.’’
Thợ rèn nói xong cùng từ bên hông lấy ra túi đồ của mình, trong đó chính là chứa đựng những gì còn lại của bọn hắn. Phòng tuyến cuối cùng bảo vệ trận sự.
Y binh giờ phút này có chút xoắn xuýt xen lẫn 1 chút bực bội, anh chàng còn rất trẻ chỉ mới 19 thôi cho nên còn chưa suy nghĩ được nhiều. Nhưng lời răn của lính hầu vẫn luôn vang vọng bên tai anh chàng, bất chấp trong lòng muốn đi ra ngoài chiến đấu cùng đồng đội nhưng lý trí cuối cùng vẫn làm anh chàng nhận rõ sự thật.
Y binh phải ra trận cuối cùng để đảm bảo có thể cứu được đồng đội, y binh còn lính còn, y binh c·hết mọi thứ hóa thành vô nghĩa.
Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyen.info , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.