Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Từ Tiêu Cục Đi Tới Giang Hồ Đỉnh Phong
Chương 28: Săn quỷ
Chiến đấu với cái ác đôi khi là 1 quá trình rất mệt mỏi.
Đặc biệt là khi biết bản thân không có khả năng nhưng lại không thể bỏ cuộc. Cơ mà như 1 nhà hiền triết đã nói:’’Đánh không lại thì gọi hội’’. Đối đầu với ác ma thì không cần tuân theo đạo đức.
Chỉ là chém gió trên ghế thì dễ, bắt tay vào làm thì mới thấy khó.
Hiện thực đang không ngừng tát vào mặt nhóm của Long. Dù có ý định đi viện trợ đồng đội dựng lên trận pháp.
Nhưng tốc độ hành quân của bọn hắn lại không theo kịp tốc độ xâm lược của địch a. Cho dù là dùng hết sức lực thì nhóm của bọn hắn cũng chỉ tới khi mà đồng đội đã sức cùng lực kiệt.
Thành ra loay hoay hơn 1 ngày trời, cũng chỉ tụ hội được 4 lính Cửu Lê, 10 người lính hầu, 4 tên trận sự trong đó chưa tính chị Năm và Long.
Nhìn bề ngoài thì có lẽ sẽ thấy đội hình này không quá tệ, nhưng áp vào chiến trường hiện tại. Nhóm này chắc chỉ trụ được chưa đến 20 phút liền toàn quân bị diệt.
Cơ mà may mắn, kế hoạch ban đầu của bọn hắn cũng không phải là đánh giáp lá cà. Mà là du kích + tìm kiếm trận sư của địch.
Trong quá trình giải cứu vừa rồi, chị Năm cùng các trận sư đã không ít lần bố trí sát trận trong lòng địch. Nhưng từ đầu đến giờ vẫn chưa có 1 cái nào được kích hoạt, hoặc có thể nói là đều bị kẻ địch phá giải.
Điều này cũng đã khẳng định bên kẻ địch có trận sư, hơn nữa còn dân giàu kinh nghiệm. Nếu không sớm diệt trừ nó, thì nhóm người bọn hắn cũng sẽ gặp phải nguy cơ. Đừng quên cách không xa chiến trường là các điểm lánh nạn tạm thời, dù là trận pháp bố trí ở đó cũng không phải dạng vừa, nhưng phòng trước vẫn hơn.
Để làm được điều này, nhóm bọn hắn đã phải suy nghĩ lên kế hoạch rất lâu. Cụ thể là 1 ngày, rồi cho ra 1 cái kết quả.
‘’Đối phương quá khó chơi, chỉ có thể dùng bom mở đường.’’
Đã chốt được phương án cụ thể, nhóm người dự định đi về tiếp tế 1 chút rồi bắt đầu hành trình. Cơ mà mọi thứ liền đổ vở khi trên trời vang lên t·iếng n·ổ khiến mặt đất rung động
Luồng sóng xung kích từ xa thổi tới, nhóm bọn hắn không kịp phản ứng liền bị thổi bay ra xa.
‘’CMN! Cái gì vậy!!!’’ Tên lính Cửu Lê sờ vào cái đầu trọc của mình hoảng sợ nói. 1 người khác thì từ đ·ống đ·ổ n·át đi ra, phủi lấy đống bụi bám trên người xuống mặt bình tĩnh nói:
‘’Còn cái gì nữa! Bom được gài nổ chứ sao. Vị trí bên đó hình như là của..’’
‘’Tiểu đội trưởng.’’
‘’Còn đứng đây làm gì nữa! Mau qua đó hỗ trợ.’’ Chị Năm cùng mấy tên trận sư hét lớn, mấy người lính mới tập trung trở lại rồi vội vàng tổ chức đội hình chạy theo.
—-----------
Tại khu giao chiến nơi kích hoạt trận pháp.
Tiểu đội trưởng cùng A Tam đã ngồi bệt thở dốc, trên người bọn hắn không có chỗ nào là nguyên vẹn, giáp bị phá, v·ũ k·hí bị mẻ, đầu óc đã bắt đầu xuất hiện những giọng nói.
Cơ mà nhiêu đó vẫn chưa đủ để g·iết c·hết 2 tên tuyệt thế cao thủ, nhưng g·iết mấy nhị phẩm trở xuống thì lại quá dễ. Mấy tên lính hầu ban nãy còn chiến đấu cùng với 2 người bọn họ đều đã ngã xuống.
Giờ đây trận tháp chỉ còn đúng 2 người bọn hắn thủ lấy.
Nhìn đống t·hi t·hể bọn yêu quái trước mặt, A Tam không khỏi than thở. Lần này đánh đủ đã, dù có c·hết cũng không ngại.
Tiểu đội trưởng dùng băng gạc cố định lại các v·ết t·hương, sau đó kiểm kê v·ũ k·hí bản thân.
‘’Bao lâu nữa trận pháp sẽ bị hủy?’’
‘’Không biết! Tên kia trước khi c·hết đã cải tạo lại 1 lần, theo lý sẽ không bị phá quá nhanh. Cơ mà do tên trận sư kia trước khi c·hết dùng cơ thể là vật trao đổi, nên chúng ta cũng không thể thoát ra được. Phải do người từ bên ngoài tới phá, hi vọng đám lính mới kia có người còn sống đi.’’
Tiểu đội trưởng nghe thế liền lắc đầu, không phải là anh xem thường mấy thằng lính của mình. Chỉ là đối thủ lần này quá khó chơi, ngay cả hắn cũng là bị ép không thở nổi.
Mấy tên người mới kia làm sao có thể chống được chứ,chí ít đây là kết luận về mặt lý trí của ông. Còn về mặt tình cảm..mấy thằng nhóc ác..còn không mau tới cứu người.
‘’Rầm…rầm…’’ Trận pháp bên ngoài liên tục vang lên tiếng v·a c·hạm.
‘’Lại tới..’’ A Tam nhìn lên trời mặt cực kỳ khó coi: ‘’Mấy tên kia ở ngoài đang làm gì, đã kích hoạt cả trận pháp rồi còn không thể kéo mấy tên kia lại.’’
‘’Tới đâu hay tới đó đi,’’
—-------
‘’Nhanh, bọn quỷ kia lao tới rồi.’’
Nhìn thấy số lượng yêu quái trên trời đang càng trở nên nhiều hơn, nhóm Long buộc phải thay đổi kế hoạch.
Thay vì lao đầu vào lòng địch, bọn hắn quyết định đi vòng qua bọn yêu quái. Chị Năm cùng mấy tên trận pháp sư hợp lực tạo ra 1 màn kết giới giúp bọn hắn trở nên vô hình trong mắt yêu quái.
Thế là đám người mới có thể thuận lợi lách qua đám yêu quái đi vào bên trong.
Chỉ là đứng trước kết giới, đám trận sư liền trở nên bối rối sau đó là không xác định. Long mặc dù cũng là trận sư nhưng kinh nghiệm của cậu gần như là 0. Cho nên không biết mấy người này đang làm gì.
‘’Xác định!’’ Chị Năm nói ra 1 câu không đầu không đuôi.
‘’Không sai đâu! Oán khí dày đặc thế kia không phải nó thì là gì.’’ Một tên trận sư trong nhóm gật đầu nói.
Mấy tên khác nghe thế thì gật đầu, sau đó trước ánh nhìn khó hiểu của mọi người bắt đầu làm việc. Cũng may trong nhóm vẫn có 1 tên biết lý lẽ, trước khi bắt tay làm việc hắn quay qua phổ biến cho đám người nhóm Long.
Biết được đầu đuôi câu chuyện, anh Lâm cũng không nói gì nhiều chỉ hỏi:
‘’Mất bao lâu?’’
‘’10 phút đi, tụi ta không chắc oán khí dày đến mức nào.’’
Dù có trận pháp giúp che dấu tầm nhìn, nhưng động tĩnh từ trận pháp lại không thể nào không làm bọn quỷ chú ý tới.
Không mất bao lâu vị trí nhóm Long liền bị phát hiện. Một trận chiến là không thể tránh khỏi, cũng may đội ngũ của bọn hắn đã xưa không bằng nay.
Nhóm lính Cửu Lê là những người xông lên đầu tiên, dù còn non kinh nghiệm chiến đấu nhưng kiến thức đã học ở trên trường giờ đây lại 10 phần hữu ích cho bọn hắn.
Những thiếu sót trong việc phối hợp tác chiến càng ngày càng trở nên nhỏ đi, sự phối hợp càng trở nên trơn tru.
Lâm cùng tên lính đầu trọc sử dụng tấm khiên dày nặng trên tay làm hàng tiên phong. Long cùng 1 tên lính khác sử dụng kiếm được xung làm hỗ trợ, q·uấy r·ối cùng ngăn chặn quân địch khi bọn nó xông qua hàng đầu tiên.
Hỏa lực chính thì đến từ cung binh, tên lính Cửu lên và lính hầu ngay lập tức gửi tặng món quà gặp mặt cho bọn quỷ bằng 1 tràn mưa tên với ánh sáng thần thánh bao phủ.
‘’Rầm…rầm…’’
‘’Grào..’’
Lớp da bình thường cực kỳ kiên cố đao thương bất nhập của bọn quỷ, giờ đây lại mềm yếu giống như đậu hủ chạm vào liền nát thành nhiều mảnh.
Mặc dù đánh phủ đầu cực kỳ hiệu quả, nhưng số lượng có hạn dẫn đến chất lượng cũng ngày càng sụt giảm. Áp lực vừa hạ xuống ở tuyến đầu, nay lại trở nên nặng hơn do bọn quỷ đã bị mùi máu đồng loại kích thích.
Long trong thời khắc này cảm thấy nhịp tim đang trở nên nhanh hơn, giống như sắp rớt ra ngoài. Nhưng cậu lại không cảm thấy gì, trái lại chỉ cảm thấy trong người giống như trở nên khỏe mạnh sức nhiều dùng không hết.
Ở bên ngoài, cơ thể Long có thể dùng mắt thường để thấy làn da đang chuyển sang màu đỏ đậm. Quanh người cậu cũng xuất hiện làn khói trắng, tên lính bắn cung ở phía sau nhìn thấy biến hóa của Long thì chép miệng kêu:
‘’Lâm trận đốn ngộ! Không phải chứ? Điều vô lý thế mà còn có thể diễn ra ở đây à?’’
—-----------
A Tam đang liên tục tính toán thời gian trận pháp phát huy hiệu lực, thì đột nhiên ổng ngẩng đầu lên. Mặt có chút vui vẻ cười nói:
‘’Cứu viện tới rồi.’’
Ở kế bên đang sửa chữa lại v·ũ k·hí, tiểu đội trưởng liền theo ánh nhìn của A Tam. Một cánh cửa màu tím dần hiện lên trong kết giới.
‘’Có hơi trễ đấy!’’
Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyenk.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.