Chương 3: Guild của những phú bà
Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Tung Hoành Dị Giới
Chương 3: Guild của những phú bà
Quay trở lại thì hiện giờ hắn đang ngồi đây là vì trưởng Shira vừa nãy đã ra hiệu ngầm nói hắn ở lại để nói về chuyện gì đó. Cậu ta bắt đầu lên tiếng:
“Tối nay cậu có thể tới được không, Loki”
Đó là nick name trong game của hắn. Nhiều người đã gọi đã gọi hắn với biệt danh như thế khi họ đã bị tôi troll những quả cực đau và những người trong guild cũng không ngoại lệ.
“Cảm ơn, nhưng đây là bữa tiệc của các cậu nên tôi không tham gia đâu” Hắn cô gắng từ chối theo một cách lịch sự nhất có thể
“Đừng tự tách mình ra như thế, cậu luôn là thành viên quan trọng của guild mà” dừng lại một chút cậu ta nói tiếp “Ngoài ra tôi có một bất ngờ dành cho cậu đấy”
“Ố một bất ngờ à, thế thì không tới là không được rồi nhỉ ?” Hắn trả lời với một giọng bất cần
“Ừ đó là bất ngờ mà chúng tôi đã chuẩn bị cho cậu" Shira nói "Vậy hẹn gặp lại vào buổi tối” Cậu ta nói như là đã trút bỏ được một phần gánh nặng sau sau đó đăng xuất khỏi trò chơi bỏ lại một mình tôi ở trong cái phòng này.
Hắn cũng nhanh chóng đăng xuất trong lòng thầm nghĩ. Sao trên đời này lại có một tên may mắn như thế chứ. Shira cậu ta không khác gì mấy thằng main trong mấy bộ anime khi mà luôn có những cô gái xung quanh cậu ta.
Mà cũng có một điều ản ủi cho tôi và anh em FA khác là hắn để nhân vật của mình là một cô gái xinh đẹp, theo như tên đó nói thì đó là một lỗi trong việc khởi tạo nhân vật. Nếu không ngày nào cũng nhìn thấy tụi nó tán tỉnh phát cơm chó cho nhau thì chắc hắn điên vì ghen tị mất.
Trở về với thực tại trước mặt hắn là hình ảnh trần nhà, và truyện tranh đồ đạc vựt lung tung khắp phòng. Hắn tỉnh dậy với lấy cái áo cộc tay mặc lên rồi đi vào phòng tắm chuẩn bị cho một buổi bận rộn.
Trên gương đang phản chiếu một người đàn ông cao ráo có mái tóc và con mắt màu đen với nước da hơi ngăm đặc điểm điển hình của một người đàn ông Việt Nam, có điều tôi phải thừa nhận rằng nhan sắc của tôi không được đẹp, với mai tóc bù và con mắt thầm quầng và vài vết sẹo nhỏ trên mặt do mấy lần tự nặn mụn.
Ngoại hình tôi hầu không khác nhân vật trong game là bao chỉ khác mỗi màu da và nhân vật trong game không bị sẹo trên mặt.
Tên thật của hắn là Nguyễn Đức Bình sinh ra ở Nghệ An và Đại Học Kiến Trúc Đã Nẵng hiện tại đang nghỉ hè, năm nay đã 20 tuổi. Đáng ra thì hắn nên về quê nhưng vì hiện tại là phải đi làm thêm.
Công việc này khá ngon khi mà chỉ cần đi giao hàng cho công ti của một người họ hàng xa của bố tôi thôi thì hắn đã kiếm được khoảng 5tr tháng vậy nên tôi quyết định ở làm thêm để trang trải cho chi phí ăn học. Ngày hôm nay như bao ngày khác hắn đánh răng rửa mặt và lên đường giao hàng như mọi khi.
Khung cảnh của Đà Nẵng nằng vô cùng tấp nập khi những hàng quán bắt đầu mở bán trên đường thì đa phần là những chiếc xe chạy bằng động cơ điện dù vẫn có lác đác vài chiếc xe xăng. Với sự phát triển của khoa học công nghệ thì nhiều phát minh có ích cho đời sống đã được tạo ra.
Trên quộc đua phát triển này thì Việt Nam cũng không ngồi nhìn khi đất nước ta đã liên tục học hỏi những công nghệ, những cải tiến mới để rồi đã trở thành một nước phát triển và năm 2042 sớm hơn ba năm so với kế hoạch đề ra.
Hắn tới công ti làm những công việc như thường ngày, chào vài câu xã giao và kết thúc một ngày mà không có gì đặc biệt hết. Khi hắn đang chuân bị kết thúc ngày làm thì bỗng một giọng nói vang lên:
“Cậu Bình đấy à, dạo này thế nào rồi, Đã có người yêu chưa?”
Nó đến từ một trung niên người đàn ông to béo với khuôn mặt rậm rạp. Đây là chú Tư cùng quê với hắn lên Đà Nẵng đã kiếm việc làm rồi được nhận vào làm công ti này dần dần leo lên được chức quản lí. Chú ấy là người tốt khi đã chỉ dẫn cho hắn nhiều thứ khi mới vào nghề.
“À vẫn bình thường thôi chú, vẫn đang chưa tìm được ai phụ hợp”
“Thế thì cố kiếm đi chứ cha mẹ cậu ở nhà mong muốn có cháu lắm rồi đấy”
“Mà cậu vẫn đang chơi Dream World à, nhớ thật mấy năm trước tôi cũng từng oanh liệt một thời ở trong đó”
Quên chưa giới thiệu chú Tư cũng từng là một người chơi kì cựu của Dream World khi mà đã chơi nó từ ngày nó mới phát hành và có đã có thành tích lọt vào top 100 thế giới. Nhưng sau đo vì muốn chăm lo cho vợ con nên đã nghỉ game, đến bây giờ chú ấy vẫn hoài niệm kể cho tôi về những tháng ngày đồng hành với với những chiến sĩ đồng đội chinh phục những vùng đất đầy thử thách.
“Game cũng sắp đóng của rồi chú chỉ còn lại hai ngày nữa thôi”
Bình trả lời với giọng luyến tiếc vì dù không chơi với nó vào ngày mới ra mới ra mắt thì nó vẫn để lại cho cậu những kỉ niệm kho quên.
“Vậy ạ, thôi cái gì cũng phải thay đổi thôi không có game này thì chơi game khác”
Dù nói như thế nhưng Bình biết đâu đó trong con người này vẫn còn những khát khao những luyến tiếc thời bản thân còn tung hoành trong Dream World sau rồi chú bắt đầu chuyển sang giọng lo lăng, an ủi.
“Cậu cũng đừng vì quá bận tâm mấy cái trò chơi đó mà ảnh hưởng đến sức khoẻ, dạo này trông cậu gầy đi rồi đấy” Chú Tư nói với giọng lo lắng rồi chú nói tiếp
“Thôi cậu nghỉ đi mà từ ngày mai cậu không cần phải đi làm đêm nữa đâu vì công ti đang thử áp dụng robot vào vận hành vận chuyển và giao hàng”
Rồi thôi xong khả năng sắp tới công việc của hắn sắp c·ướp đi bởi lũ robot rồi thời gian tới sẽ rất khó khăn đây. Sau đó cả hai bọn tôi chào tạm biệt rồi ai lại về nhà nấy. Chú Tư thì về với vợ con còn tôi thì phải lo về sắm sửa ăn uống đầy đủ để còn tham gia vào bữa tiếc tối nay.
Sau khi chuẩn bi xong mọi thứ tôi đeo kính và nằm khi dần dần chìm vào giấc ngủ thì màn hình chính hiện lên một mô hình 3D xuất hiện phỏng theo hình ảnh của tôi ngoài đời thật.
Công nghệ thực tế ảo thời bấy giờ không chỉ còn dùng đển chơi game mà hoạt động như một cái máy cho phép chúng ta truy cập vào nhiều tranmg web khác nhau thông quan việc mô phỏng hình dáng của người dùng rồi đưa ý thức vào trong từ đó chúng ta có truy cập vào các trang thông qua những kí hiệu cũng được 3D được hiển thị trước mặt.
Tôi ấn vào biểu tượng của Dream World và bắt đầu quá trình đăng nhậ, nó mắt vài giây đề từ từ đưa ý thức của tôi vào nhân vật game sau đó tôi được xuất hiện tại một căn phòng rộng lớn với những bức tường đá cẩm thạch và trên trần nha là tám bức tranh miêu tả về từng thơì kì hình thành và phát triển của guild valkyrie. Đây là căn phòng dùng để đón tiếp những thành viên chính thức hoặc không chính thức của guild.
Đứng ở bên ngoài là những hầu gái bọn họ thuộc đủ mọi loại chủng tộc khác nhau nhưng tất cả đều không có ai là con người mỗi người bọn họ thì đều mang những bộ trang phục hầu gái tiêu chuẩn được thiết kế một cách chi tiết bởi một nhà thiết kế ở ngoài đời thực.
Guild Valkyrie có một guild vô cùng giàu có có thể nói là giàu nhất của cả game tính tới thời điểm hiện tại khi mà bọn họ trang bị cho những NPC của mình những trang bị ít nhất ở cấp độ tuyệt phẩm trở lên còn những thành viên trong guild trên người thì luôn mang theo hai ba món cấp thần thoại.
Trong khi có những guild bọn họ còn không thể trang bị hết cho những thành viên của mình những trang bị cấp thần thoại, nhiều nguời còn nói đùa răng đây là guild tập hợp của những phú bà và hắn tên số hưởng đang được bám váy những phú bà giàu có đó.
Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyens.vip , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.