Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Tung Hoành Dị Giới
Chương 5: kỉ niệm
"Vậy là sắp phải chào tạm biệt với thế giới này rồi" Rin một thành viên khác nhắn
"Chúng ta cũng nên chuẩn bị thôi, chuyến này sẽ đi rất lâu đấy"
"Tớ đã tải hết tải hết những gì có thể lên thư viên garla rồi, giờ chỉ cần chờ sự kiện dịch chuyển nữa thôi"
Trong lúc mọi người đang trò chuyện sôi nổi thì Haruto chỉ lăng lẽ quan sát. Ban đầu cậu không có ý định tiếp tục kéo bọn họ vào việc này nhưng vì trong một lần cả nhóm đang chinh phục một dungeon thuộc cấp độ ảo mộng, sẽ không có gì nếu như ở thử thách cuối cùng thì Haruto bị đạp phải bẫy khiến cho vật phẩm ảo mộng kích hoạt, nó khiến cho cậu nói ra những bí mật thầm kín nhất mà xui xẻo thế nào mà cậu lại ở gần nó nhất thế là bí mật về chuyện xuyên không đều đã bị lộ.
Nhưng trong cái rủi thì cũng có cái may là khi đó chỉ có mình guild của cậu tham gia vào cuộc thảo phạt này, dẫu vậy cậu vẫn bị cả hội con gái quây lại chất vẫn dù đã cố gắng biện minh bằng việc nói rằng đó chỉ là mê sảng nhưng trước những ánh nhìn của họ thì cậu buộc phải nói thật. Sau đó thì tất cả mọi người đều đã đòi đi theo vì với lí do là vì họ không thể nào để cậu một mình đối đầu với nguy hiểm được.
Ngoài ra thì bọn họ cũng không yên tâm với việc bản thân đang có thể dích lời nguyền của các Ngoại Thần được. Đúng vậy lời nguyền khi chiến đấu cậu nhận ra được rằng lũ Ngoại Thần luôn khắc lời nguyền lên những kẻ mà những nhắm tới kể cả kẻ thù hay là những người dân vô tôi, việc này giúp chúng xác định được những kẻ đã chay chạy trốn. Kể cả khi họ trốn vào trong kết giới bởi vật phẩm có thể thay đổi cả thời không thì vẫn bị chúng phát hiện và truy đuổi.
Không có gì đẩm bảo rằng bọn họ ở đây là sẽ an toàn, thậm chí sẽ khiến cho cả trái đất gặp nguy hiểm. Thế nên tất cả mọi người đã quyết là sẽ tới thế giới mới đối đầu với chúng đển giải quyết mọi chuyện một lần và mãi mãi.
Hiện tại tất cả đang chuẩn bị mọi thứ Sephera đang thống kê lại sổ sách về những vật phẩm đang có trong guild, Shizu và Shara thì đang cố gắng chế biến các loại thực phẩm buff và thuốc nhiều nhất có thể vì khi tới thế giới mới thì việc chế biến chúng trở nên khó hơn.
Những người còn lại cũng không phải ngồi chơi khi mà người thì đem mọi loại vật phẩm thú vật trên khắp Dream World bất kể giá trị, người thì cố tải nhiều tệp nén thông tin từ những kiến thức ở thế giới thực hay những kiến thức kiến thức của những game khác tất cả thì đều đều được bọn họ tải lên thu viện guild dưới dạng những cuốn sách.
Trong thâm tâm cậu rất vui vì có được những người bạn như vậy, thoát khỏi cuộc trò chuyện Haruto xuống dưới nhà, gia đình cậu không quá trọn vẹn khi mà t·ai n·ạn đã c·ướp đi sinh mạng của bố mẹ và em gái cậu khi trong một chuyến đi dã ngoại cậu chỉ mới mười tuổi.
Ngày hôm đó vì Haruto cũng đang đi giã ngoại với lớp nên đã tránh được một kiếp, dù vậy giờ đây cậu chỉ còn lại một mình cũng may mắn là gia đình cậu cũng khá giả, số tiền còn lại dù bị họ hàng lây đi nhiều nhưng ít ra họ vẫn để lại cho cậu căn nhà và mỗi tháng cẫn chu cấp tiền đủ cho cậu sinh hoạt đến năm mười tám tuổi.
Kể từ khi vụ t·ai n·ạn đó cậu trở nên cậu trở nên trầm tính hơn, việc này kéo dài lâu đến mứ mà suố cả năm học cấp hai cậu không có nổi một người bạn nào cho đến khi biết tới Dream World. Ban đầu cậu chơi nó cũng chỉ vì muốn trốn tránh cái thực rại nghiệt ngã này, nhưng rồi lâu dần khi dần làm quen được với những người bạn trong guild thì cậu cũng dần cởi mở hơn với mọi người.
"Rồi mình cũng nên ra ngoài hít thở bầu không khí một chút" Tự nhủ lòng mình Haruto cất bước ra khỏi nhà hướng tới một tương lai tươi sáng nhưng cũng đầy thử thách phía trước.
------
POV: main
Sau khi đi ra phía ngoài sảnh tiếp đón thì đập vào mắt Bình là một cảnh tượng vô cùng tráng lệ khi bên ngoài là những dãy dãy công trình kiến trúc vô cùng tráng lệ, với màu chủ đạo đạo là màu trắng lấp lánh ánh cầu vòng hắn đang ở một tòa thành có diện tích gần bằng thủ đô của Hà Nội.
Hầu như không thể sử dụng bất kì từ ngữ nào để diễn tả sự tráng lệ tòa thành này, nó có những con đường những dãy cầu thang rộng rãi tạo cho người đi một cảm giác vô cùng thoải mái, nói liền những dãy nhà cao tâng được thiết kế vô cùng tỉ theo phong cách của châu âu thời trung cổ nhưng được mang thêm nét cổ tích và thần thánh.
Nơi cao nhất của nó là một lâu đài mà nhìn hùng vĩ như một ngọn núi, đường đi lên đó là những bậc tgang rộng và cao, phía trước của tòa lâu đài là sáu bức tượng chiến binh như là những người thủ hộ vĩ đại của lâu đài tên của cái công trình đồ sộ này là" tòa thành ánh sao" lý do cho cái tên này cũng vì nó được xây theo một cách vô cùng đặc biệt khi mà buổi sáng nó sẽ phát ra ánh sáng cầu vồng tuyệt đẹp còn ban đêm thì cả tòa thành sẽ phát sáng như được phản chiếu ánh sáng của các vì sao, cái lâu đài này là thứ ngốn nhiều công sức để thiết kế nhất, vì nó quá lớn dẫn tới việc nếu để nó phát sáng như những công trình thì sẽ quá chói.
Nhớ hồi trước khi mới bắt đầu quá trình phát thảo để xây tòa thành thì khi đó tất cả mọi người đã phải bàn bạc cả mấy tháng trời. Cả ngàn người ai cũng có ý tưởng riêng hầu như không chịu nhường ai xém chút nữa đánh nhau khiến cho những thành viên khác phải vào can ngăn.
Nhưng may mắn là có một lão tên là Lusie lão là một người chơi đồ cổ mà đồ cổ ở là những tựa game từ 2030 trở về trước cái thời mà kính thực tế ảo vẫn chưa phát triển rầm rộ như bây giờ đã đưa ra một bản thảo về một tòa thành trong một game thuộc dòng souls vô cùng nổi tiếng nơi nhân vật chính là một kẻ bị trục suất khỏi lục địa và được triệu tập về để thu thập những mảnh rune. Cũng đã mất một khoảng thời gian để mọi người chỉnh sửa và cho ra bản thảo cuối cùng.
Mà một phần cũng vì cái yêu sách khó nhằn của các "phú bà" khi mà chỉ cho bên ngoài là chỉ màu trắng ngoài ra còn phải làm sao cho nó toát lên vẻ thời thượng nữa chứ đã thế nhiều lúc còn cố tình hối thúc dự án như là đang vội cái gì đó nữa, thế nên đến tận bây giờ dù game đã sắp đóng cửa nhưng cái tòa thành này vẫn còn một vài chỗ chưa xây xong.
Tuy vậy đây vẫn là một trong số những kỉ niệm khó quên đối với hắn, nếu được miêu tả chính xác thì trải nghiệm được xây dựng tòa thành này nói riêng và xây dựng cái guild base này nói chung giống như việc bạn vừa mới tự tay hoàn thành được một công trình vĩ đại vậy.
Có lúc những lúc cái nhau hay đánh nhau sức đầu mẻ trán chỉ vì lỡ lấn sang phần công trình của người, dù chỉ là những thành viên không chính thức nhưng nhiều người đã thực sự coi mình là một phần của valkyrie. Giờ nhớ lại thì hắn cảm thấy có chút nhói lòng khi mà tất cả những kỉ niệm này sẽ tan biến thành những đoạn mã.
"Có lẽ mình nên chụp lại một vài bức ảnh làm kỉ niệm" hắn vừa đi vừa nhủ với lòng mình như thế.
Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyens.vip , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.