Hoàng Hôn Ấm Áp
Chương 8:
Ta không dám chắc có ai đang truy tìm tung tích của nàng hay không.
Chỉ có thể dẫn nàng đến thị trấn bên cạnh lánh nạn.
Dùng số bạc còn sót lại, thuê một gian phòng trọ tồi tàn.
Tô Nhiễm rất ngoan ngoãn.
Nàng gặm bánh bột ngô, liên tục nói ngon.
Ta xoa đầu nàng, nhớ tới bộ dạng ghét bỏ thứ này làm rát họng trước kia của nàng, trong lòng cảm xúc lẫn lộn.
Ta an ủi nàng, chỉ cần chờ cha mẹ ta trở về, mọi chuyện đều sẽ được giải quyết.
Ta thật sự nghĩ như vậy.
Nhưng chờ mãi chờ mãi, gần nửa tháng trôi qua, ta không nhận được bất kỳ tin tức gì của bọn họ.
Không chỉ vậy, Tạ phủ cũng bị niêm phong.
Ta vừa mừng vì bản thân lúc đó không mang Tô Nhiễm về, vừa cố gắng liên lạc với tâm phúc của cha.
Bọn họ nói cho ta biết, người Hồ tập kích doanh trại, cha mẹ ta đều bỏ mạng dưới lưỡi kiếm của bọn chúng.
Đêm đó, ta ôm Tô Nhiễm suy nghĩ rất nhiều.
Gi/3t gà dọa khỉ, thì ra con khỉ mà bọn họ muốn dọa chính là Tạ gia.
...
Ba tháng sau khi phụ mẫu qua đời, ta được thừa tướng thu dưỡng.
Đổi sang cái tên của con trai đã mất của ông ấy: Trình Hạ Ngôn.
Ta làm những chuyện này, chỉ vì báo thù.
Thừa tướng biết.
Cho nên ông ấy dạy ta cách bày mưu tính kế.
Còn sắp xếp Tô Nhiễm đến nơi an toàn.
Sát Thủ Đường kia, chính là do một tay ông ấy sáng lập.
Mười bốn tuổi, ông ấy đưa ta đến quân doanh, từ đó cáo lão hồi hương.
Hai mươi tư tuổi, ta nắm giữ hơn nửa binh quyền.
Hoàng thượng nhìn thấy dã tâm của ta ngày càng lớn, lúc này mới bất đắc dĩ lập Hoằng Trùng làm Thái tử.
Hắn muốn làm ngư ông đắc lợi.
Nhưng giữa ta và Thái tử, chưa từng tồn tại sự tranh giành.
Thái tử muốn ngôi vị hoàng đế, còn ta, chỉ muốn hắn c.h.ế.t.
Hơn nữa, ngày hôm đó Thái tử tìm ta hợp tác, rất có thành ý.
Hắn nói: "Ta không phải là con ruột của Hoàng thượng."
Ta và hắn quả thật là đồng minh tốt nhất.
Đợi đến khi mọi chuyện đã chuẩn bị ổn thỏa, Thái tử lừa Tô Nhiễm đến đây.
Ban ngày nàng hăng say quét dọn, lau chùi đến hai cái đầu sư tử đá trước phủ cũng sáng bóng.
Ban đêm lại lẻn vào phòng ta từ cửa sổ, kết quả bị kẹt ở đó.
Ta bất đắc dĩ nhịn cười, ngẩng đầu lên: "Tên trộm?"
Ánh trăng bên ngoài cửa sổ vừa vặn.
Ta nghĩ, rốt cuộc cũng có thể chuẩn bị hôn sự cho chúng ta rồi.
[Hoàn]