Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Những Linh Hồn Từ Quá Khứ
Chương 17: Sự tò mò đến tột cùng!
Lúc này, những tiếng trống và kèn dồn dập vang lớn. Khác với tiếng trống cổ vũ của nhà Ân, tiếng trống này như một nguồn ca tụng sức mạnh và sự thôi thúc.
“Thùng! Thùng!”
Tiếng trống vang lên từng nhịp, như gõ mạnh vào lồng ngực của Elysia. Bất giác, trong cơn hoảng loạn, Elysia ngước nhìn về phía chiến trường bên kia. Giữa bãi chiến trường hỗn loạn, bỗng dưng một ánh sáng rực rỡ xuất hiện giữa những đám mây u ám, cuốn theo những làn k·hói m·ù m·ịt từ chiến trường. Từ trên chín tầng mây, ngựa giáp sắt cao ngàn trượng chạy về phía quân giặc Ân khiến thế quân tán loạn, chẳng mấy chốc đã tổn thất hơn phân nửa.
Giữa sự tàn khốc máu và nước mắt, Elysia lau mặt mình, đôi mắt mở to, không tin vào những gì mình đang thấy. Có thể hình dung đó là một người thế nào? Không! Đó không phải là người nữa. Kẻ đó có dáng vóc vĩ đại, mặc bộ giáp lấp lánh ánh vàng, tỏa ra sức mạnh không thể tưởng tượng nổi. Trên tay, thanh gươm sáng lóa, như được đúc từ ánh sáng mặt trời, phản chiếu lại ánh sáng lóa mắt khiến cho đồng đội bên cạnh kh·iếp sợ, chỉ biết buông v·ũ k·hí chạy trốn. Nhưng Elysia đứng đờ người ra đó, trong ánh mắt của cậu là sự si mê vô tận.
“Đây… đúng là thứ tôi cần!” Trong sự hỗn loạn của tâm trí, cậu lẩm bẩm như gã điên.
Gió thổi mạnh mang. theo sự tanh tưởi của mùi máu tươi trên chiến trường, nhưng bên cạnh kẻ đó, không khí dường như trong lành và thanh khiết. Cậu cảm nhận được sự tĩnh lặng bao trùm khi người bước ra, đôi chân đạp trên mặt đất như thể đã khiến gầm trời chấn động. Theo làn gió mạnh, tóc dài của gã bay bồng bểnh, nhưng trên khuôn mặt kiên định của người không có một chút lo lắng.
Elysia chấn động, trái tim cậu đập thình thịch, sự sợ hãi và thuần phục khiến cậu run rẩy. Cậu không thể rời mắt khỏi hình ảnh mang lại bữa tiệc thị giác chấn động. này. Bỗng nhiên, từ tận đáy lòng, cậu tò mò, sự tò mò giống như những con kiến gặm nhấm trí não cậu. Rằng cậu phải biết kẻ đó là ai, bối cảnh lịch sử và toàn bộ những gì về kẻ đó!
“Ta chính là tướng nhà trời đây! Giặc Ân còn không mau chịu chết!”
Thân hình tựa như thần thánh ấy hướng ánh nhìr về phía quân giặc, đôi mắt rực lửa, và với một tiếng gầm vang dội như tiếng sấm nổ giữa trời, người tuyên bố sự xuất hiện của mình. Bỗng chốc, gã đó tiến về phía những bụi tre, đôi bàn tay mạnh mẽ của gã như được ban cho sức mạnh vô biên. Với một động. tác nhanh nhẹn và dứt khoát, gã ấy nhổ phăng những bụi tre đang vươr lên, khiến chúng bật gốc trong sự ngỡ ngàng của tất cả mọi người. Cảnh tượng diễn ra như một điệu múa uyển chuyển giữa chiến trường, bụi tre bay lên trong không trung, tạo nên một hình ảnh man rợ và hoành tráng.
Elysia ngơ ngẩn, trong đôi mắt ấy phản chiếu hình ảnh thần thánh hào hùng kia, mà vô giác quên mất bản thân cũng là một quân lính nhà Ân. Mọi ánh mắt trên chiến trường đều đổ dồn về phía người. Elysia không thể kiềm chế được cảm xúc, cậu ta rung bần bật khụy xuống đất, nhưng toàn bộ tế bào đều hưng phấn thầm nghĩ: “Tôi phải biết được gã đó là ai!”
Cậu vẫn đứng sững sờ trước cảnh tượng, chỉ cẩr gã đó giậm một cái chân, đại địa đều run rẩy sợ hãi, trái tim cậu đập nhanh hơn từng nhịp. Mỗi giây phút trôi qua đều ngập tràn sự sợ hãi và hưng phấn, thật là hai loại cảm xúc trái ngược.
Nhưng khi cậu đang say mê ngắm nhìn, bỗng nhiên, cảnh tượng tuyệt diệu ấy bắt đầu nhạt đần. Ánh sáng chói lóa từ từ bị bao phủ bởi lớp sương mù dày đặc. Mặc dù Elysia cố gắng níu giữ, muốn kéo dài khoảnh khắc huy hoàng ấy thêm chút nữa, nhưng sức mạnh của Cổng Mộng Miên là không thể cưỡng lại. Từng chỉ tiết của hình ảnh Thánh Gióng mờ nhạt đi, như một bức tranh bị nước làm phai nhòa.
“Không!” Elysia hét lên, cố gắng vươn tay ra níu giữ lại. Nhưng rồi không gian xung quanh dần trở về trạng thái bình thường. Elysia cảm thấy một nỗi trống rỗng. Người đã khắc họa mọi thứ, đã rời đi và cầm theo tiền đặt cọc cậu để trên bàn lúc nãy.
Hành tinh GAIA
“Elysia vẫn chưa từ bỏ sao?” Caelum ưu nhã dùng bữa tối trên chiếc bàn dài. Những món ăn trên đó được trang trí một cách đẹp mắt, nhưng Caelum chẳng mảy may quan tâm. Khó khăn lắm hắn ta mới được trở về vì kỳ nghỉ, vậy mà Elysia lại cãi nhau với hắn chỉ vì hắn không muốn để Elysia đi nhập học ở Học viện Tri thức Gaia. Caelum lo lắng không phải là bởi vì môi trường, mà là cách mà Học viện huấn luyện khá khắt khe. Cậu lo em trai của mình sẽ bị ngợp.
Hơn nữa, Elysia là một người rất kiêu ngạo. Cậu ấy có thiên phú rất tốt, nhưng không hề biết cách khai thác và còn giấu tài.
Caelum như chìm đắm trong suy nghĩ riêng. Mặc dù hắn ta hỏi về Elysia, nhưng thực chất cũng chỉ đang trả lời cho chính câu hỏi của mình mà thôi. Quản gia đứng phía sau hắn khẽ thở dài. Ông nhớ về nguồn gốc của gia tộc danh giá và giàu có này, Gia tộc Astralis, nổi tiếng trong hệ Liên Minh với sự thành công trong lĩnh vực khoa học và công nghệ vũ trụ. Được biết đến như những người tiên phong mở cổng liên hành tỉnh, gia tộc này luôn có tầm ảnh hưởng. mạnh mẽ về kinh tế” Mọi thế hệ của gia tộc đều có sự gắn bó mật thiết với nền văn minh liên hành tinh, bảo vệ quyền lợi của nhân loại.
Nhưng đến đời của Caelum, có lẽ cậu cả đã quá bao bọc em trai của mình. Caelum ưu tú từ nhỏ, luôn khiến cha và c¿ gia tộc hài lòng. Sau khi tốt nghiệp từ những học viện uy tín nhất của Liên Minh, anh được CATO (Tổ Chức Chống Khủng Bố Văn Hóa) chiêu mộ. Tại đây, anh phục vụ trong các nhiệm vụ chiến lược về tâm lý chiến và ngăn chặn những âm mưu phá hoại văn hóa tù các thế lực đen tối. Và ngay tại thời điểm này, CATO đang chuẩn bị được sáp nhập vào tổ chức chính phủ, khiến vị thế của gia tộc nhờ Caelum mà càng được nâng cao. Tuy vậy, dù ưu tú, hắn ta lại vô cùng bao bọc em trai mình và có phần làm theo ý mình bởi tính cách cường thế.
Elysia ngưỡng mộ anh trai, nhưng cũng cảm thấy áp lực trước sự hoàn hảo và danh tiếng lừng lẫy của anh. Ngược lại, Caelum luôn tỏ ra bảo vệ em mình một cách kín đáo, nhưng không bao giờ chia sẻ những bí mật công việc hay cuộc sống cá nhân với Elysia. Điều này càng làm cho Elysia thêm tò mò và khát khao chứng. tỏ bản thân. Điều đó vô tình khiến khoảng cách giữa Caelum và Elysia càng lúc càng lớn.
“Cậu Elysia hôm nay đến DM, trước giờ tối sẽ trở về, thưa đại thiêu!” Quản gia vừa dứt lời, cánh cổng lớn của gia tộc Astralis tự động mở ra. Hai cánh cổng, khắc tiêu chí cán cân kinh tế với hình ảnh một con rắn quấn quanh, từ từ mở ra. Một chiếc tàu bay xuất hiện, bay vọt qua khu vườn rộng lớn và nhanh chóng đỗ tại bãi đỗ tàu bay.
Khi Elysia bước vào trong nhà, vừa nhìn thấy gương mặt lạnh lùng của người anh mà cậu luôn sùng bái, cậu bĩu môi “hừ” một tiếng, sau đó như con chim công kiêu ngạo bước lên lầu.
“Ầm!” Tiếng cửa phòng bị đóng sập lại. Tiếng vang lớn khiến Caelum biết rằng lửa giận của người em trai yêu quý vẫn chưa nguôi. Hắn gật đầu cho phép quản gia rời đi, rồi gương mặt lạnh lùng bỗng chốc trở nên suy sụp.
Phía bên kia, quản gia ưu nhã gõ cửa ba tiếng, trong lòng mặc niệm đếm đến ba. Ấy vậy mà chưa đếm đến ba, cánh cửa đã bật mở, và gương. mặt nhăn nhó của cậu chủ nhỏ ló ra ngoài.
“Quản gia Agus, ông vào đi, tôi có chuyện muốn nhờ ông giúp đỡ!”
“Rất hân hạnh, tiểu thiếu gia!” Agus khẽ cúi người, sau đó bước vào phòng.
Thấy cảm xúc của cậu chủ nhỏ không được tốt, Agus để khay sữa lên bàn, rồi nhẹ nhàng hỏi: “Không biết tôi có thể giúp gì cho cậu?”
Elysia ngồi trên giường, gương mặt trông có phần ngơ ngác. Cậu hồi tưởng lại cảnh tượng trong Cổng Mộng Miên, khiến cậu không khỏi rùng mình sợ hãi. Tất nhiên, những điều này không thể thoát khỏi ánh mắt tinh tường của vị quản gia đáng kính.
“Hôm nay tôi có đến DM, tôi muốn nhờ ông...”
Khi Agus bước ra khỏi phòng, gương mặt ông trầm ngâm hẳn. Ông cúi đầu thao tác lên thiết bị cá nhân, rồi thân hình ông biến mất sau đoạn hành lang tối tăm, chỉ còn vang vọng lại vài tiếng thì thầm:
“Đi điều tra đi!”
Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyens.vip , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.