Phá Thiên

Chương 2: Thiên Lam Tinh



Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Phá Thiên

Đông qua xuân tới, thoáng cái mười năm đã trôi qua. Hôm nay chính là ngày Phá Thiên tròn mười tuổi. Tối đó tại thư phòng của Nguyễn gia, Phá Thiên ngồi trên một chiếc ghế gỗ, đôi mắt thì chăm chú vào từng trang sách. Từ khi còn bé, Phá Thiên đã được nghe Nguyễn Phong kể những câu chuyện về hồn sư, những cuộc chiến giữa hồn sư với yêu thú. Những câu truyện đó làm cho hắn cảm thấy vô cùng hào hứng. Hắn muốn mai sau hắn cũng có thể trở thành một hồn sư để đi chu du khắp thế gian, bảo vệ những người dân khỏi sự t·ấn c·ông của yêu thú, trừng phạt những kẻ độc ác luôn gieo rắc sự đau khổ cho mọi người. Từ khi Phá Thiên biết đọc, biết viết thì hắn đã không ngừng tìm hiểu về những thứ liên quan đến hồn sư qua những quyển sách được để ở trong thư phòng. Thấy sự ham muốn tìm hiểu về hồn sư của Phá Thiên, Nguyễn Phong đã không tiếc công sức tìm mua rất nhiều sách nói về hồn sư để cho Phá Thiên đọc. Phá Thiên đang đắm chìm trong những trang sách thì nghe thấy một giọng nói trầm ấm và quen thuộc vang lên bên cạnh.
"Phá Thiên, con chưa đi ngủ sao?" Phá Thiên giật mình rời mắt khỏi trang sách và nhìn về phía âm thanh vừa phát ra. Hắn thấy phụ thân đang đứng bên cạnh hắn và nhìn hắn với ánh mắt trìu mến cùng nụ cười ấm áp. Vì quá đắm chìm vào những trang sách mà Phá Thiên không biết Nguyễn Phong đến và đứng bên cạnh hắn từ lúc nào, chỉ khi Nguyễn Phong cất tiếng hỏi thì hắn mới giật mình nhận ra. "Phụ thân, Thiên nhi đọc nốt quyển sách này rồi Thiên nhi sẽ đi ngủ." Phá Thiên vội vàng đáp lại. Nguyễn Phong kéo cái ghế ra và ngồi xuống bên cạnh Phá Thiên. Nguyễn Phong đưa mắt nhìn Phá Thiên một lượt. Mười năm trôi qua thật nhanh, hắn nhớ như in cái ngày Phá Thiên chào đời được hắn bế trên tay. Thế mà giờ đây con trai hắn đã trở thành một thiếu niên mười tuổi. Hắn cảm thán thời gian trôi qua thật nhanh. "Phá Thiên, chúc mừng sinh nhật tuổi thứ mười của con." "Thiên nhi cảm ơn phụ thân." Phá Thiên lễ phép đáp lại. "Hôm nay ta cũng có chuyện quan trọng muốn nói với con." Khuôn mặt Nguyễn Phong trở nên nghiêm túc. Phá Thiên không biết Nguyễn Phong muốn nói gì với hắn nhưng chỉ cần nhìn thấy khuôn mặt nghiêm túc của phụ thân thì hắn cũng có thể đoán được điều mà phụ thân chuẩn bị nói vô cùng quan trọng. "Không biết phụ thân muốn chỉ bảo Thiên nhi điều gì?" Phá Thiên bỏ quyển sách xuống bàn, khuôn mắt cũng trở nên chăm chú để nghe những điều Nguyễn Phong chuẩn bị nói. "Ngày mai ta sẽ đưa con tới Hồn điện để thực hiện nghi thức khế ước hồn thú. Con đã đọc nhiều sách nói về hồn sư nên chắc cũng hiểu rõ về chuyện này nên ta cũng không cần phải nói nhiều.” “Con hãy về nghỉ ngơi sớm để lấy sức, sáng mai chúng ta sẽ đi tới Hồn Điện." Nguyễn Phong không dài dòng mà nói thẳng vào vấn đề chính. Khi nghe thấy Nguyễn Phong nói vậy, Phá Thiên dường như cũng hiểu ý của phụ thân muốn nói là gì nên hắn liền đứng dậy nói: "Phụ thân, Thiên nhi hiểu.” “Vậy Thiên nhi xin phép về phòng nghỉ sớm." Phá Thiên cúi người xin phép. "Đi thôi." Nguyễn Phong phất tay nói. Sau khi được Nguyễn Phong đồng ý, Phá Thiên liền lui ra khỏi phòng. Nguyễn Phong nhìn bóng lưng Phá Thiên rời đi thì trong lòng hắn chợt có chút lo lắng, bất an. Hắn biết ngày mai là một ngày cực kỳ quan trọng đối với Phá Thiên. Phá Thiên có thể trở thành hồn sư hay không đều phụ thuộc vào nghi thức khế ước hồn thú diễn ra vào ngày mai. Đêm khuya trăng sáng, Phá Thiên đang nằm vắt chân trên chiếc giường gỗ quý. Hắn nằm trên giường đã lâu nhưng không tài nào ngủ được. Hắn cứ nằm ngửa, rồi lại xoay nghiêng. Hắn có chút lo lắng khi biết ngày mai hắn sẽ đi cùng phụ thân tới Hồn điện để thực hiện nghi thức khế ước với hồn thú. Lúc hắn năm tuổi đã được phụ thân và mẫu thân dạy chữ, sáu tuổi hắn đã đọc viết thành thạo.
Từ bé hắn đã có khát khao mãnh liệt trở thành một hồn sư nên hắn rất hay đòi phụ thân đưa cho hắn những quyển sách có liên quan đến hồn sư như lịch sử, giới thiệu, tu luyện,... để đọc. Kể từ đó hắn dành phần lớn thời gian đem những quyển sách đấy đọc cho đến khi thuộc lòng mới thôi. Theo như những gì hắn đọc được thì nơi mà hắn đang sống được gọi là Thiên Lam tinh, là một tinh cầu trong số ngàn vạn tinh cầu ngoài kia. Thiên Lam tinh được chia làm hai vùng chính là lục địa và hải dương. Nhân tộc gọi chung các tộc khác mình là yêu tộc. Khi xưa nhân tộc từng là một tộc vô cùng yếu ớt, luôn bị các tộc khác ức h·iếp, g·iết hại để làm thức ăn hoặc chỉ để thỏa mãn thú vui g·iết chóc. Nhưng từ khi nhân tộc sở hữu phương pháp tu luyện mới là khế ước với hồn thú, mượn sức mạnh hồn thú để tu luyện và chiến đấu thì nhân tộc đã dần dần từng bước quật khởi và vươn lên thành tộc mạnh nhất như hiện nay. Những người khế ước với hồn thú được gọi chung là hồn sư. Hồn sư được chia làm năm cảnh giới chính là hồn giả, hồn nguyên, hồn vương, hồn hoàng, hồn đế. Trong cùng một cảnh giới thì được chia thành bốn cảnh giới nhỏ là sơ kì, trung kì, hậu kì và viên mãn. Khi một đứa trẻ tròn mười tuổi thì sẽ nhận được một lần thực hiện nghi thức khế ước với hồn thú. Hồn thú được chia làm bốn phẩm gồm hạ phẩm hồn thú, trung phẩm hồn thú, thượng phẩm hồn thú và tuyệt phẩm hồn thú. Tùy vào tư chất của đứa trẻ mà có thể khế ước với các loại hồn thú khác nhau. Nếu một đứa trẻ có tư chất cao thì sẽ được hồn thú phẩm chất cao lựa chọn, từ đó việc tu luyện sẽ dễ dàng hơn và ngược lại. Ví dụ như một đứa trẻ sở hữu tuyệt phẩm hồn thú thì việc tu luyện để đạt tới cảnh giới hồn đế sẽ dễ dàng hơn so với những đứa trẻ sở hữu thượng phẩm hồn thú. Một đứa trẻ sở hữu trung phẩm hồn thú thì coi như vô duyên với hồn đế. Nhưng dù hồn thú được chia làm bốn cấp bậc thì những người sở hữu hồn thú từ trung phẩm hồn thú trở lên mới có thể đặt chân vào con đường tu luyện vì những hồn thú được xếp làm hạ phẩm hồn thú là những hồn thú yếu ớt, dù có tu luyện thì cũng khó đạt được thành tựu gì trong tương lai. Đi cùng với việc tu luyện để nâng cao cảnh giới thì hồn sư cũng cần có những thứ phụ trợ như đan dược, bí bảo, công pháp để hỗ trợ quá trình tu luyện cũng như chiến đấu.
Đan dược được chia làm ba phẩm chất là hạ, trung, thượng phẩm. Cùng một loại đan dược thì hạ phẩm đan dược có dược lực yếu hơn trung phẩm và thượng phẩm đan dược. Phẩm chất đan dược phụ thuộc vào nguyên luyện luyện đan cũng như tay nghề của luyện đan sư. Đan dược phổ biến nhất chính là đan dược chữa thương, vì trong quá trình tu luyện hồn sư luôn luôn phải tranh đấu với nhau cũng như là chiến đấu với yêu thú nên việc b·ị t·hương là không thể tránh khỏi, nên đan dược trị thương là thứ không thể thiếu đối với mỗi vị hồn sư. Còn về bí bảo thì có rất nhiều loại bí bảo nhưng được sử dụng nhiều nhất là bí bảo t·ấn c·ông và bí bảo phòng ngự. Bí bảo được chia làm năm cấp bậc là linh bảo, nguyên bảo, vương bảo, hoàng bảo và đế bảo tương đương với năm cảnh giới của hồn sư. Mỗi cấp bậc cũng được chia làm hạ, trung, thượng phẩm. Khi hồn sư sở hữu bí bảo thì có thể luyện hóa bí bảo đó. Bí bảo sau khi được luyện hóa có thể thu vào trong cơ thể, khi nào cần thiết thì sẽ lấy ra để sử dụng. Còn về công pháp thì lại không hề được ghi chép một cách rõ ràng. Hắn chỉ biết rằng công pháp trên Thiên Lam tinh chính là nhiều vô số kể, không theo một khuôn mẫu nào, chỉ cần hồn sư đạt tới cảnh giới hồn vương là có thể tự sáng tạo công pháp cho riêng mình. Nói thì nói vậy nhưng việc sáng tạo công pháp cũng không hề dễ dàng nên việc sử dụng các công pháp có sẵn sẽ được hồn sư cảnh giới thấp ưu tiên lựa chọn thay vì tốn quá nhiều công sức để sáng tạo một công pháp mới. Công pháp cũng được chia thành ba phẩm là hạ phẩm công pháp, trung phẩm công pháp. thượng phẩm công pháp. Những công pháp cấp thấp sẽ dễ dàng học tập và dễ thuần thục hơn, thời gian thi triển ngắn hơn, tốn ít hồn lực hơn trong khi công pháp cấp cao thì lại ngược lại. Trong một trận chiến không phải cứ hồn sư có hồn lực mạnh hơn, công pháp cao hơn đều có thể dành chiến thắng mà phải biết vận dụng linh hoạt các loại công pháp cao thấp khác nhau tùy vào điều kiện, hoàn cảnh, tình huống mới có thể giành chiến thắng. Nhưng nếu có sự chênh lệch về cảnh giới quá xa giữ hai bên thì người chiến thắng chắc chắn là người có cảnh giới cao hơn, điều đó là không phải bàn cãi. Phá Thiên cứ suy nghĩ miên man như vậy cho đến khi mệt quá và chìm dần vào giấc ngủ lúc nào không hay.

Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyen.info , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!

Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.