Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Sau Khi Chia Tay, Bạn Gái Cũ Mở Ra Thuộc Tính Yandere
Thứ Tư, ngày 29 tháng 7 năm 2022.
Sáng nay Hồ Hiển có một tiết học chuyên ngành, nên hắn cũng đã có mặt từ sớm.
Ngồi trên ghế đá, hắn đang bận suy nghĩ thêm một vài thứ có thể nghịch nữa, không để ý đến bên cạnh có một người đến gần.
“Hù!”
Một đôi bàn tay bất ngờ đập vài hai vai hắn, kêu lên một tiếng nhằm làm hắn giật mình.
Bất ngờ? Chỉ còn có lạnh nhạt.
Nhưng Hồ Hiển đã học xong cách tự che dấu mình, trở thành một kẻ trông có vẻ dễ gần, nhân vật vô hại.
Nên, Hồ Hiển làm bộ giật mình, khuôn mặt hiện cau có quay lại nhằm biết ai là người gây nên. Tất nhiên, còn ai vào đây ngoài thằng bạn thân đâu, Tiến.
Đừng hỏi Hồ Hiển tại sao hắn lại kết thân được với thằng này, bí ẩn không lời giải.
“Mẹ, mày biết tao dễ bị giật mình mà cứ nghịch vậy thôi!” Hồ Hiển giọng mang trách móc.
“Ha ha, không phải tao hiếm khi thấy mày đang mất tập trung sao? Hiếm đó nha.” Tiến làm một cú nhảy người qua thành ghế đá, đẹp mắt mà thành công ngồi xuống, “Mày lại có vấn đề gì sao? Lần trước mày trở nên như thế này, hình như là lúc lựa mua quà cho cái Ly thì phải, mà hình như đấy là lần đầu tiên.”
Nhìn thằng bạn không có chút nào đứng đắn ngồi bên cạnh mình, Hồ Hiển chợt có một chút suy nghĩ. Thằng Tiến có rất nhiều mối quan hệ, chủ yếu toàn là quan hệ cơm nước, hoặc một vài mối tình ‘luyện tập’ nên Hồ Hiển có thể lợi dụng một chút.
Hắn cũng đã lần lượt lên lần mò các trang diễn đàn thảo luận của trường rồi, kẻ cần tìm thích đồ lót nữ, không có bất cứ một bài nào viết về chủ đề mất cắp.
Cho ra ba cái gợi ý, nhưng gần như là không cho.
“Tiến, mày giúp tao hỏi một chút, liệu ký túc xá trường mình đã có xảy ra vụ mất cắp… đồ lót nào chưa?”
“Mẹ?! Mày nói quỷ…” Tiến la toáng lên, thu hút sự chú ý của mọi người, may mắn Hồ Hiển đã kịp bịt miệng nó lại, làm cái dấu im lặng, thấy nó gật gật đầu, mới từ từ bỏ tay ra.
“Mày nói tiếp?” Tiến nhỏ giọng thủ thỉ nói, trong ánh mắt có chút không tả rõ được.
Hồ Hiển lắc đầu:
“Hết rồi.”
“Con mẹ nó, mày để tao nói cái này, có chút không hợp đâu?”
“Yên tâm, hồi báo bao đủ.” Hồ Hiển ngẫm nghĩ, thở dài, dường như hạ quyết tâm nào đó, nói, “Mày giúp tao hoàn thành vụ này, rồi có thể đưa ra một cái yêu cầu, miền không phạm pháp với quá phận là được.”
Nghe thằng bạn nói vậy, Tiến có chút động tâm, thử hỏi:
“Nhường lại bạn gái?”
“Không cần, tao chia tay rồi, mày thích có thể tán. Nhưng tao có thể nhắc trước, qua em nó vừa chạy rồi.”
“Vãi, thôi được rồi, thế mùa này với mùa sau đưa tao lên Đại Cao thủ… à không, thách đấu mới đúng?”
“Đơn giản.”
Nghe thằng bạn trả lời chắc chắn thế, Tiến biết chắc yêu cầu này là được, nên cũng không chần chờ nữa mà lập tức đưa ra trả lời:
“OK, thế cứ vậy đi, vụ này tao ăn định rồi. Yên tĩnh về nhà ngồi phỏng dái lên mà đợi, tối nay khả năng là có rồi.”
………
“Đội trưởng, nhờ cậy một sinh viên năm hai lông bông như vậy ổn chứ?” Cô gái ngồi trước màn hình, tay cầm cốc trà sữa, nghi ngờ hỏi.
Dương cười tủm tỉm, thần bí nói:
“Tên kia trốn sâu, nhờ gã cũng chỉ chỉ là một phương án, còn lại vẫn phải từ chúng ta đích thân đi làm. Nhưng cũng không cần khinh thị, tâm tư của nhóc kia, rất kín đáo, sức quan sát phải gọi là khủng bố. Là một nhân tài, đáng tiếc không có ‘chất’ nếu không cũng không cần đến Học viện, trực tiếp cho đi thực hiện nhiệm vụ là được rồi.”
Cô gái ngạc nhiên, như tình huống bình thường, ít khi nghe người đàn ông này khen ai, rất hay nói nhảm, nhưng lần này thì trực tiếp khen, nói nhảm cũng ít đi.
“À, đúng, phía bên Học viện nói thế nào?”
“Sẽ cử thêm một chút người đến trợ giúp chúng ta, nhưng có thể sẽ không có quá nhiều người.”
“Có thêm người là tốt, đơn vị của ta là hẻo nhất rồi, có đúng ba người…”
Cô gái âm thầm chửi bậy, không phải đội trưởng suốt ngày nói nhảm sao, nên chưa ai chịu được quá ba ngày mà đã phải nộp đơn chuyển đơn vị đi rồi.
“Lần này khả năng là được thêm một vài tân binh đang tỏa sáng đây, đội trưởng.” Cô gái tên Phương nói.
“Ngon, bội thu! Bội thu! Có thêm, tỉ lệ thắng đối với Hội Thánh đức Chúa trời lại sẽ tăng lên một chút.” Nói xong, Dương chợt im lặng, thở dài một hơi, nhiều cảm xúc nói, “Ai nha, sự kiện tên trộm đồ lót mới chỉ là khởi đầu thôi, giáo hội điên cuồng kia cũng đang tuồn thêm khá nhiều ‘chuột’ sang bên chúng ta rồi.”
Phương nghi ngờ hỏi:
“Phía Công ty không có biện pháp nào sao? Sau Giải phóng, đã có rất ít chuột xâm nhập được vào nước ta rồi, mà Hội lại có thể… tuồn người vào?!”
“Nói nhảm, rõ ràng là có kẻ giở trò quỷ rồi. Được rồi, cứ vậy đi, đợi chờ phía Học viện cung cấp thêm máu đi đã.”
Phương đồng ý gật đầu, lại bắt đầu chú ý giá·m s·át.
Trước mặt của nàng, là đủ các loại góc độ, quay rõ 360 độ không góc c·hết của Ký túc xá ở đại học mà Hồ Hiển đang theo học. Rõ ràng, bên phía bọn họ cũng biết được, tên biến thái kia sẽ thực hiện hành vi phạm tội ở đây.
“Ghét nhất mấy thằng tởm lợm như này.” Nàng vẻ mặt ghét bỏ nói.
…………
Trần Mạnh Giang, là sinh viên năm ba ngành ‘Kỹ thuật môi trường’.
Hắn có một cái đam mê, và cũng tự chính mình hiểu cái đam mê đấy rất biến thái.
Đồ lót, Mạnh Giang đam mê thứ này.
Cái này phải kể từ lớp năm, khi lần đầu tiên, hắn nhìn thấy trong chậu quần áo chưa giặt có một cái quần lót ren của chị hắn đang dính một chút ẩm ướt. ma xui quỷ khiến thế nào, hắn lại cầm lên ngửi.
Mình, yêu nó!
Cái mùi này, theo hắn, là một thứ mùi thơm nhất, làm cho hắn say mê, làm cho cả người rạo rực lên một chút.
Từ đó, Trần Mạnh Giang bắt đầu trên con đường sưu tầm những ‘mùi thơm’ ngon ngọt này.
Hắn bắt đầu sưu tầm đủ loại quần lót, nam nữ đủ cả, nhưng cuối cùng, hắn tổng kết lại, rằng mình chỉ thích đồ lót nữ, mà tất nhiên là, nữ phải… xinh đẹp.
Say mê, nhưng hắn vẫn giấu rất kĩ, không ai biết được đam mê lạ thường này của hắn.
Nhưng chỉ lấy rồi t·hủ d·âm một mình là chưa đủ, Trần Mạnh Giang còn tạo vài tài khoản trên các web 18+ đưa vào đủ các loại trải nghiệm cùng kinh nghiệm bệnh hoạn của hắn. Đừng nói, hắn vẫn thật là nổi tiếng lên đấy. Thậm chí, ở một trang tên Lầu Xanh, ID [Sát thủ đồ lót] tài khoản của hắn còn lên được VIP 5, nhờ đây mà còn có thêm 1 chút nguồn thu vào khác.
Mẹ nó, rất quỷ!
Ở Đại học, do lúc ở quê cũng nghe nhiều người lớn dọa dẫm đủ điều ở Hà Nội, nên lúc mới lên, hắn cũng rén, rất lâu mới có một lần thực hiện hành vi.
Tình cờ một ngày, Trần Mạnh Giang phát hiện ra rằng, mình có thể đi xuyên không gian trong một phạm vi nhất định. Nó làm hắn vui như điên, vì thứ này, ‘đam mê’ cháy bỏng của hắn sẽ dễ dàng thực hiện hơn rất nhiều.
Từ nơi sâu xa, hắn tự hiểu được rằng, năng lực của mình có tên 【Shipper】.
Nơi đây, hắn nhìn thấy, ôi trời ơi, thật nhiều gái xinh!
Từ các cháu bé xinh xắn năm sáu tuổi, cho đến cái bà mẹ hai con.
“Thật là thiên đường dành cho mình!” Trần Mạnh Giang thốt lên.
Từ lúc này bắt đầu, hắn đẩy nhanh tốc độ thực hiện đam mê, ẩn ẩn có xu hướng vượt qua hẳn lúc ở quê.
Mà lúc này, hắn đã có một mục tiêu, một vị hoa khôi của trường.
Hắn dán lên trên tường đối tượng tiếp theo của hắn, mà người kia, thình lình chính là người tình trong mộng của Tiến!
Cùng lúc đó, Hồ Hiển cũng thông qua tin tức của Tiến biết được, không chỉ trong ký túc xá, cả mấy khu dân cư bên cạnh cũng xuất hiện rất nhiều vụ mất trộm đồ lót.
Thêm vào đó, hắn còn xâm nhập vào mấy trang 18+ dễ dàng tìm được [Sát thủ đồ lót] khóa chặt kẻ này.
Có sẵn kĩ năng của Hacker trong người, dễ dàng đột nhập server, tìm ra IP, đơn giản xác định vị trí của kẻ kia.
“Mission passed!”
(Nhiệm vụ hoàn thành!)
Gửi cho một số điện thoại mà lúc trước Dương cung cấp, Hồ Hiển liền nhanh chóng ăn cơm, dự định làm một chút thí nghiệm, vì đêm nay phải trả lại kèo cho Tiến.
Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyen.info , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.