Series Những Điều Kỳ Bí
Chương 15: Quỷ Nước (2)
Vương Man Tử vung lưới đánh cá xuống kéo Nhóc Câm lên, nhưng khi kéo về lại không kéo được, Vương Man Tử liều mạng kéo lưới lên nhưng lại bị kéo ngược xuống nước.
Mười mấy đứa nhóc chúng tôi lao đến, nắm lấy dây rồi ôm lấy thắt lưng nhau cố gắng kéo cậu ta lên.
Khi kéo được lưới lớn lên, phát hiện cái lưới lớn bị xé thành nhiều mảnh, toàn thân Nhóc Câm chảy đều là máu, cuộn tròn trong lưới đánh cá.
Chúng tôi lập tức đưa cậu ta đến bệnh viện, khi đó tôi đang ôm chân phải của cậu ta, nhìn thấy rất rõ ràng trên chân cậu ta có một vết thương to bằng cái bát, m.á.u khắp người từ đây mà ra.
Vết thương này rất kỳ quái, giống như một cái miệng lớn hút lấy, toàn bộ mảng thịt đã chuyển sang tím đen, hơn nữa bên trong còn có mấy lỗ m.á.u nhỏ cỡ ngón tay út, m.á.u ào ạt chảy một đường ra ngoài không thể bịt lại được.
Vết thương của cậu ta có một mùi tanh nồng nặc, giống như tôm cá thối được phơi nắng mấy ngày, khiến tôi hít thở không thông, mùi tanh này từ vết thương truyền ra bên ngoài.
Nhóc câm không chết, nhưng cái chân đó không cứu được phải cắt đi.
Sau đó, tôi lén lút đến thăm cậu ta mấy lần, trộm đi trứng vịt muối ở nhà cô mang đến cho cậu ta, tôi ăn lòng trắng đưa cho cậu ta lòng đỏ.
Nhưng cậu ta không muốn nói chuyện với tôi, cũng không ăn gì chỉ ngây người nhìn hố lò xưởng ở đằng xa.
Về sau cậu ta càng ngày càng trở nên kỳ quái, có người nói mỗi ngày cậu ta đều đến hố lò xưởng đốt tiền giấy, đốt một xấp lại một xấp, có khi còn điên điên khùng khùng ngồi nói chuyện với mặt sông.
Cô tôi cũng nói, đứa nhỏ này điên rồi, không cho tôi chơi với cậu ta nữa.
Lại sau đó, nhà Nhóc Câm liền trở nên giàu có.
Vận may của nhà họ rất tà môn, nghe nói tường nhà họ bị sập, Lão Câm đi kiểm tra thì phát hiện ra dưới tường chôn một cái hũ rất lớn.
Cái hũ lớn này cao bằng nửa thân người, bên trong toàn là bạc thỏi còn có đồng tiền Viên (đồng tiền in hình Viên Thế Khải)
Cũng có người nói bậy bạ rằng gia đình Lão Câm trước đây ở trong nghĩa trang, chỉ có đốt bạc thỏi, tiền giấy cho người chết!
Có một đêm, Lão Câm đến nhà tìm tôi bảo tôi đến nhà ông ấy, vừa bước vào trong sân, đã nhìn thấy Nhóc Câm ngồi ở đó.
Cậu ta nhìn tôi gật đầu, trịnh trọng đưa cho tôi một chiếc hộp gỗ nhỏ, bên trong đó có vài thỏi bạc và đồng tiền Viên.
Tôi không dám nhận, cậu ta lại kéo tôi nói: “Cầm lấy! Đây là tôi dùng một cái chân đổi lấy!” Sau đó cậu ta lại hỏi tôi có đáng không?
Tôi không hiểu ý cậu ta là gì, tự nhiên cũng không biết nên trả lời thế nào, cậu ta tự lẩm bẩm mấy câu lại lắc lắc đầu, sau đó xua tay bảo tôi đi về.
Khi tôi bước đến cửa lớn, liền nghe cậu ta thấp giọng nói: “Cẩn thận hố lò xưởng!”
Ngày hôm sau, gia định họ chuyển đi rồi, nghe nói đã rời đi ngay trong đêm, ngoài chiếc hũ lớn thì không mang theo bất cứ thứ gì.
Mọi người đều nói, bọn họ để lộ sự giàu có, sợ bị người khác chú ý mới lặng lẽ rời đi, tôi lại cảm thấy chuyện này không đơn giản như vậy, còn kinh khủng hơn nhiều.
Lời nhắc nhở của Nhóc Câm trước khi rời đi, còn có câu nói cậu ta dùng cái chân để đổi lấy thỏi bạc, đều khiến tôi cảm thấy có chút rợn người.
Về sau tôi không dám nói với cô tôi về chiếc hộp gỗ kia, lén lút giấu nó dưới gầm giường, có một năm lũ lụt đến, gian phòng bị nước nhấn chìm, hộp gỗ và chiếc giường đó bị cuốn trôi ra, nhưng lại rất sạch sẽ.