Series Những Điều Kỳ Bí

Chương 14: Quỷ Nước (1)



Câu chuyện này sẽ kể về Quỷ Nước.

Nhắc đến quỷ nước, đoán chừng mọi người cũng từng nghe kể qua, có người nói kẻ c.h.ế.t đuối trong nước không thể đầu thai, phải tìm người c.h.ế.t thay thì mới đi đầu thai được; cũng có người nói, cái gọi là quỷ nước chính là Khỉ nước, thứ này giống như quái vật khi ở dưới nước vô cùng lợi hại, có thể kéo người ta xuống nước.

Nói thì nói như vậy, nhưng thật sự nhìn thấy quỷ nước hoặc nói là khỉ nước đoán chừng không có mấy người.

Để tôi kể cho bạn nghe vài câu chuyện có thật về quỷ nước.

Hai mươi năm trước, tôi sống bên cạnh hồ Vi Sơn, tận mắt chứng kiến nhiều câu chuyện về quỷ nước.

Nơi đó là nhà cô tôi, còn nhà chồng cô ấy ở bên kia hồ Vi Sơn, cạnh cái hồ lớn này, khắp nơi đều có sông nên chuyện về quỷ nước cũng rất nhiều.

Người ở đây sợ nước nhưng cũng yêu nước, có lần tôi nhìn thấy một đôi vợ chồng mới cưới, mặc hỷ phục đỏ, chèo một chiếc thuyền nhỏ ra giữa hồ cùng nhau thả hai con cá chép vàng, thuyền nhỏ trôi bồng bềnh, lá sen đung đưa, rất đẹp.

Lúc đó tôi đã nghĩ rằng đợi khi tôi kết hôn, tôi cũng sẽ đi thả cá chép vàng (ừm, vài ngày nữa tôi sẽ đến hồ Vi Sơn để thực hiện ước nguyện của mình, thả chín mươi chín con cá chép vàng).

Điều tôi muốn kể chính là một hồ nước gần như cấm kỵ tại đây.

Bởi vì, hồ nước này bị quỷ ám.

Thực sự bị quỷ ám.

Hồ nước này gọi là hố lò xưởng, vì vốn dĩ ban đầu nó là một lò nung.

Đây là một lò gạch, hàng ngày cần rất nhiều đất, lò gạch đều là lấy từ đất địa phương, sau đó dần dần đào một hố bùn khổng lồ sâu hơn mười mét.

Vì để thuận tiện lấy đất, lều của công nhân được dựng dưới hố sâu, dùng xe tải chở đất ra bên ngoài. Có một đêm, những người công nhân đều mơ một giấc mơ, trong mơ có một cô bé mặc áo trắng quay người về phía họ, liên tục khua tay với họ như muốn nói: Nhanh đi! Nhanh đi đi!

Mọi người đều cảm thấy có chút kỳ quái, một người lớn tuổi nói đây chính là thần linh báo mộng, phải lập tức đi ngay nếu chậm trễ sẽ gặp tai họa, cũng có người không tán thành, nói đó chỉ mà một giấc mộng, trong mộng luôn trái ngược với sự thật, có gì phải gấp chứ?

Kết quả là một tuần sau đó, không biết là động đất hay là sụt lún, chỉ nghe thấy một tiếng nổ lớn, lò nung sập xuống, một dòng nước lớn từ lòng đất phun lên nhấn chìm lò nung, trở thành một hồ nước rất sâu, gọi là hố lò xưởng.

Đó chính là nguồn gốc của hố lò xưởng.

Hố lò xưởng rất thần bí, nó không trồng được cây thủy sinh, không trồng được lá sen, thậm chí một đám bèo cũng không có, mặt sông sâu thẳm mà huyền bí tựa như mặt gương.

Ngay cả vịt trời cũng không dám bơi đến đây, nếu bạn bắt một con vịt ném vào đó, nó liền kêu lên quạc quạc kỳ quái, sau đó liều mạng vỗ cánh bỏ chạy.

Trong nước có rất nhiều loại cá, đủ các loại khác nhau, còn có cả cá lớn, thường xuyên tạo ra những xoáy nước khổng lồ dưới mặt nước.

Màu sắc của nó cũng rất kỳ quái, nước của nó có màu xanh lam ngói, hứng một nắm nước trong lòng bàn tay, lòng bàn tay cũng óng ánh xanh biếc rất đẹp.

Loại màu sắc nước hồ này, về sau tôi cũng từng nhìn thấy một lần tại Ussuri. Lúc đó Lão Tất từng dẫn tôi đi xem một cái giếng cổ khóa rồng, nước trong cái giếng đó chính là có màu này.

Lão Tất bảo, sư phụ của ông từng nói, nước giếng có màu xanh lam ngói thế này thì chắc chắn bên dưới có bảo bối, cậu hãy ném một quả trứng ngỗng sống vào, nếu trứng ngỗng nổi lên, chứng tỏ dưới đó có rồng đang sống hoặc linh vật có thể trở thành rồng.

Tôi chưa từng thử xem hố lò xưởng này có thể nổi trứng ngỗng hay không, nhưng tôi biết nó có thể nổi được.

Tôi sẽ kể vài chuyện kỳ lạ mà tôi đã trải qua tại đây.

Câu chuyện thứ nhất xảy ra với hàng xóm của tôi, cậu ta tên là Nhóc Câm (Tiểu Ách Ba)

Nhóc Câm thực sự không bị câm, bố cậu ấy mới là người bị câm, ông sống độc thân nửa đời rồi mua một cô vợ về, người vợ đó sau khi sinh cho ông ta một đứa con liền bỏ trốn c cùng một người Ôn Châu bán dù trên phố.

Lão câm rất yêu thương cậu ta, thường cầm một cái bát lớn đuổi theo cậu ta để đút ăn, khiến chúng tôi bật cười lớn.

Có lẽ vì nguyên nhân gia đình nên Nhóc Câm rất hiếu thắng.

Vào mùa hè, đám nhóc chúng tôi ở hố lò xưởng nghịch nước (trời nắng to, nước ở các ao, hồ khác nóng như lửa đốt, chỉ có nước ở đây là lạnh buốt), Nhóc Câm cũng đến, cậu ta muốn cùng chúng tôi chơi “đo đáy”.

“Đo đáy” chính là dùng cơ thể đo độ sâu của nước, người chơi cầm một thân tre dài bơi xuống sông, sau đó cả người đứng yên cùng thân tre chìm xuống đáy sông, cuối cùng còn lại đầu tre là biết nước sâu bao nhiêu.

Sau khi Nhóc Câm “đo đáy”, thân tre vẫn chưa chìm xuống đáy đã đột nhiên rung lắc dữ dội, như phao cá rung loạn, Vương Man Tử đang câu cá bên cạnh cảm thấy không ổn, nói: “Có thứ gì đó đang kéo cậu ấy!”