Series Những Điều Kỳ Bí

Chương 9: Hoán Đồng Tử (3)



Thực ra việc “hoán đồng tử” rất phổ biến tại nơi này, chỉ cần làm điểm tâm tứ sắc, thêm nhiều câu nói tốt, những thần bà, tiên cô đó sẽ giúp bạn “hoán”.

 

Nhưng lão cha nghiện rượu của cậu ấy lại không nghĩ vậy.

 

Lễ vật tứ sắc có thể mua được bao nhiêu rượu?! Một sợi tóc cũng không muốn bỏ ra!

 

Sau đó ông ta tìm được một người giúp mà không tốn một đồng nào.

 

Cái người không tốn tiền này là một ông lão trong vùng, ông lão này suốt ngày chỉ mặc một chiếc áo Tôn Trung Sơn kiểu cũ, tóc chải gọn gàng một sợi cũng không lệch, rất nghiêm túc.

 

Người khác đều cho rằng ông ấy là một thầy giáo già, thậm chí có thể là một hiệu trưởng, người biết chuyện lại nói, ông ấy là thư ký của một quan chức cấp cao của Quốc dân đảng, đã đào ngũ trong chiến dịch Hoài Hải.

 

Người này rất có tiền, ông ta đã mua một mảnh đất rộng, xây thành một căn nhà lớn, bên trong chứa đầy đồ cổ, thư pháp, một ngăn kéo Viên đại đầu, ông ta rất ít khi ở đây, suốt ngày đều đi du lịch, Bắc Kinh, Thượng Hải.

 

Mọi người đều cảm kỳ lạ, đây là một nhân vật lớn, vì sao lại lạc bước đến nơi thâm sơn cùng cốc này chứ.

 

Người này rất chú ý đến trẻ con, thường đến trường tiểu học nghe chúng tôi học bài, ông ấy thích nhất là hai người, một người là tôi, người còn lại là Trương Minh Chu.

 

Có nhiều lần ông ấy mời chúng tôi đến nhà ông chơi, đều bị chúng tôi từ chối.

 

Không biết vì sao, tôi luôn cảm thấy cái người này rất tà, không thể nói rõ là tà ở đâu.

 

Sau đó vẫn là Trương Minh Chu nhìn chuẩn, cậu ấy nói cái người này từ trước đến nay đều để một kiểu tóc, một biểu cảm, giống như được tạc ra từ khuôn, giống như đang đeo mặt nạ vậy, rất khủng bố.

 

Vả lại, dù trời có nóng đến đâu, ông ta vẫn luôn ăn mặc gọn gàng, cũng không bao giờ đổ mồ hôi, giống như một khối băng, một người chết.

 

Đây chính là người sau khi nghe nói lão nghiện rượu muốn làm “hoán đồng tử” không tốn tiền liền chủ động tìm đến cửa, ông ta nói với lão nghiện rượu, bản thân cũng biết một chút pháp thuật, hoàn toàn có thể làm được việc này.

 

Vì để bày tỏ thành ý, ông ta không những không cần tiền, còn tặng cho lão nghiện rượu tám bình rượu Mao Đài, một cái đầu heo ướp kỹ, năm mươi tệ tiền mặt, điều kiện là: Ông ta sẽ đưa Trương Minh Chu đi bảy ngày.

 

Khi đó cha của Trương Minh Chu đã kéo cậu ấy ra, nói với người đó: “Lấy đi đi, làm gì tùy ý, đừng g.i.ế.c c.h.ế.t là được!”

 

Bảy ngày sau, Trương Minh Chu quay lại. 

 

Cậu ấy không chết, lại trở thành một người khờ khạo.

 

Dù bạn có hỏi cậu ấy thế nào, cậu ấy cũng chỉ cười ngốc, cuối cùng nhìn thẳng vào mắt bạn, nói một câu: “Vô sinh Lão Mẫu, chân không gia hương.”

 

*Câu bát tự chân ngôn của Phật giáo bắt nguồn từ tín ngưỡng thờ Vô Sinh Lão Mẫu thời Minh. Ý phủ nhận quan hệ huyết thống với cha mẹ, con người sinh ra ở cung trời c.h.ế.t sẽ quay về đó.

 

Lão nghiện rượu hét lớn, cầm bình rượu xông vào nhà của người kia, lại phát hiện trong nhà không có ai, người đó đã sớm bỏ đi rồi.

 

Lão nghiện rượu khóc lóc chửi rủa, nằm trong nhà uống hết tám chai Mao Đài rồi c.h.ế.t ở đó.

 

Chết người rồi, cộng thêm hành tung bí ẩn của lão già này, người trong trấn đã báo cáo lên huyện.

 

Huyện đã cử người đến lục soát căn nhà, tìm thấy nhiều thứ kỳ lạ, gồm có: tóc giả, râu giả, một số văn kiện mật mã bị đốt cháy, cùng với các lọ thủy tinh lớn nhỏ, bên trong ngâm dung dịch formalin, nhiều bộ phận cơ thể người, trong đó có một số là bộ phận s.i.n.h d.ụ.c của trẻ em.

 

Mà tám bình rượu của lão nghiện rượu cũng là rượu giả, dùng rượu cồn công nghiệp pha ra, nhưng tám vỏ bình thì là thật, còn là báu vật tích trữ hàng chục năm.

 

Nó còn là của những năm 90, rượu giả trên thị trường rất ít, đặc biệt là rượu giả pha cồn công nghiệp nên chỉ có thể do chính lão già đó tự pha ra.

 

Có người phân tích, lão già đáng sợ đó sớm đã có tính toán rồi, trước tiên là bắt đứa trẻ đi, sau đó mới tặng mấy chai rượu giả cho lão nghiện rượu, đợi khi đưa đứa trẻ về, đoán chừng lão nghiện rượu đã sớm uống tới c.h.ế.t rồi, tự mình có thể dễ dàng rời đi.

 

Nhưng ông ta lại không nghĩ đến một chuyện, chính là lão nghiện rượu cả đời không uống rượu Mao Đài, cũng không muốn uống, sau đó đột nhiên lại c.h.ế.t trong nhà của mình, sự việc bị làm ầm lên, ông ta không có thời gian giải quyết mọi việc nên đã bỏ lại những thứ này ở đây.

 

Về thân phận của lão già kia, có người nói ông ta là gián điệp của Đài Loan ẩn nấp tại Đại Lục, cũng có người nói ông ta là tàn dư của Bạch Liên giáo, cũng có người nói ông ta tu tiên bất chính, lời thế nào cũng có.

 

Về phần Trương Minh Chu thì bị một người họ hàng xa dẫn đi, sau đó tôi cũng rời khỏi nơi này, từ đó không có tin tức gì, cũng không biết cậu ấy sau đó như thế nào, còn sống hay không.

 

Năm nay tôi đã ba mươi tư, nếu cậu ấy còn sống, có lẽ đã cưới vợ sinh con rồi.

 

Vốn dĩ, cậu ấy có thể trở thành một người rất xuất chúng.

 

(CÒN TIẾP)....