Tại Thế Giới Huyền Huyễn Đóng Vai Thiên Tài

Chương 19: Giải độc



Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Tại Thế Giới Huyền Huyễn Đóng Vai Thiên Tài

Nghe được yêu cầu của hắn, Tiêu Nhược Thủy không chút do dự từ trên người lấy ra một cái không gian giới chỉ ném cho hắn nói. “Bên trong là toàn bộ dược thảo ta có, nếu như không đủ ta lại đi lấy”. Tô Thanh Phong cầm lấy cảm nhận một chút, tuy rằng hắn cũng có không gian giới chỉ, đây là mẹ hắn ngày đầu tiên sau khi trở lại Tô gia liền cho hắn, bên trong có vô số thiên tài địa bảo. Nhưng mà so với của Tiêu Nhược Thủy đưa, quả thực là kém nhau một trời một vực. Thu lại tinh thần, hắn ước tính một chút, trực tiếp từ bên trong lấy ra vô số dược thảo. Những thứ này hắn đều từ thư tịch biết được dược thảo, sau đó lại từ trong không gian giới chỉ của mình lấy ra thêm vài thứ. “Cho người mang theo bồn tắm vào phòng ta. Mang theo Tiêu Tiên Nhi đi vào”. Dứt lời, hắn liền đi vào bên trong. Một lát sau, đồ đạc liền được chuẩn bị đầy đủ.
“Các ngươi đều ra ngoài. Trong vòng bán kính trăm mét ta không muốn có người tiếp cận. Xảy ra ngoài ý muốn ta không chịu trách nhiệm”. Tô Thanh Phong nói. “Hảo!”. Tiêu Nhược Thủy dứt khoát đáp ứng, thậm chí còn lôi kéo Dương Ngọc Lan đi theo. Mặc dù suy đoán rằng bồn tắm này muốn cho Tiêu Tiên Nhi dùng, cũng sẽ phải cởi sạch quần áo. Nhưng nàng cũng không có không yên tâm, dù sao Tô Thanh Phong mới 10 tuổi, muốn làm cái gì cũng làm không được. Chờ người đều rời đi, Tô Thanh Phong liền đem Tiêu Tiên Nhi đặt lên giường. Hắn hít sâu một hơi, ý thức chìm vào trong thức hải, nhìn thấy Huyết Hồn Châu trên đỉnh đóa bạch liên, hắn liền động ý niệm. Huyết Hồn Châu theo ý niệm của hắn từ từ bay ra bên ngoài, mang theo một tầng mê vụ vô hình ngăn cản hết thảy thần thức đang dòm ngó về phía này, không người nào có thể nhìn xuyên qua. Mở mắt ra, Tô Thanh Phong đem Huyết Hồn Châu nắm trong tay, sau đó liền đem nó đặt lên trên vị trí trái tim Tiêu Tiên Nhi. Lúc này hắn mới bình tĩnh lại. Ánh mắt rơi vào trên gương mặt đang chớm nở của Tiêu Tiên Nhi, không thể không nói, nha đầu này thực sự rất xinh đẹp. Nàng phẳng phất như được một vị điêu khắc đại sư chú tâm chế tạo ra, nhất là trên người ẩn ẩn phát ra một cỗ hàn khí phát ra từ trên thể chất của nàng. Lại thêm cơ thể ở độ tuổi này đã bắt đầu chớm nở, may mắn hắn không phải la lỵ không, nếu không thật không dám nói có thể khống chế chính mình. Tuy rằng hắn không rõ Huyết Hồn Châu sau khi hấp thu hết c·hất đ·ộc trên người Tiêu Tiên Nhi có mang tới ảnh hưởng với hắn hay không, nhưng từ tin tức nhận được hẳn sẽ không có nguy hiểm gì, nhưng không thể khẳng định sẽ không có tác dụng phụ. “Tiêu Tiên Nhi, ngươi thật đúng là xinh đẹp. Nếu không phải ngươi còn quá nhỏ, lại không hiểu bất kỳ điều gì về ngươi, không biết tính cách của ngươi thế nào, ta còn thật muốn tìm hiểu một chút”. “Đáng tiếc ngươi vẫn là một đứa bé, ta cũng chỉ là một tên nhóc mà thôi. Nghĩ nhiều như vậy làm gì đâu”. Nói tới đây hắn nhịn không được bật cười. Dù sao kiếp trước hắn mặc dù cũng từng có bạn gái, nhưng lại lấy chia tay làm kết cục. Nếm được tình yêu ngon ngọt chưa được bao lâu liền biến mất. Nghĩ tới đây hắn còn thật muốn cười. Kiếp trước cũng không phải chưa từng gặp qua nữ nhân xinh đẹp, so với Tiêu Tiên Nhi cũng không kém nhiều. Chỉ là lúc đó hắn tự biết thân biết phận, nói trắng ra chính là nuôi không nổi, cho nên liền không dám theo đuổi. Mà hiện tại thân phận khác biệt, cùng Tiêu Tiên Nhi gia thế không kém cạnh lại đi nghĩ những thứ này. Thật đúng là buồn cười. Bất quá, nghĩ một chút là được rồi, dù sao nha đầu này mang họ Tiêu, hắn chọc không nổi. “Tiểu nha đầu, không hổ thân mang họ Tiêu, loại kỳ ngộ này cũng có thể khiến ngươi gặp được. Ta nghĩ sau đó thể chất của ngươi hẳn sẽ phát sinh biến hóa, nói thật, ta vẫn rất hâm mộ ngươi”. “Chẳng những thân là một trong thứ đại họ một trong Tiêu tộc, xảy ra nguy hiểm lại còn có thể biến nguy thành an”.
“Mặc dù ta rất muốn thử một chút nếu ta không cứu ngươi, tương lai ngươi sẽ có kỳ ngộ gì cải thiện thể chất, nhưng… ai bảo ta không phải một trong tứ đại họ đâu”. “Ta không dám cược, cũng không có năng lực đi cược”. “Ta không biết nếu ngươi xảy ra chuyện, Tô gia sẽ đối với Tiêu gia thế nào, có lẽ mẹ ta sẽ trấn áp toàn bộ Tô gia cùng Tiêu gia duy trì giao hảo, hoặc là mẹ ta bị áp chế, Tô gia cùng Tiêu gia từ đây ân đoạn nghĩa tuyệt”. “Mặc dù ta không sợ, nhưng… ta không dám đi đánh cược”. “Chỉ hi vọng hôm nay cứu ngươi, nếu như tương lai ngươi thành tựu vô thượng chi cảnh, nếu tương lai ta ngã xuống, hi vọng ngươi có thể giúp đỡ chăm nom Tô gia một chút”. Tô Thanh Phong nhìn lấy Tiêu Tiên Nhi lẩm bẩm nói. Hắn hiện tại cảm giác như dẫm trên băng mỏng. Từ khi biết được suy đoán của mình là đúng, nội tâm của hắn hiện lên vô số ý nghĩ. Tiêu Tiên Nhi xảy ra chuyện, như vậy quan hệ giữa Tô gia cùng Tiêu gia sẽ như thế nào? Hắn hiện tại không rõ ràng đến cùng giữa hai gia tộc có ràng buộc nào, cũng không dám đánh cược Tô gia sẽ cùng Tiêu gia giao hảo. Đây chẳng khác nào là bỏ đá xuống giếng.
Hắn ban đầu không tin, nhưng hiện tại đã chứng minh suy đoán của hắn là đúng, như vậy… Tiêu Tiên Nhi tất nhiên sẽ không c·hết được. Tương lai nhất định sẽ gặp gỡ lấy vô số kỳ ngộ. Hắn thậm chí từng nghĩ qua có nên hay không học tập một chút mấy cái nhân vật phản diện văn mà hắn từng đọc qua. Nhưng… Hắn không dám! Đúng vậy, hắn đúng là không dám. Hắn không có bối cảnh thông thiên, gia tộc hắn chỉ là một gia tộc tầm trung mà thôi. Hắn không có thực lực vô thượng, không dám cùng bất kỳ người nào nằm trong tứ đại họ chống đối. Hắn có người mình quan tâm, có người nhà mình yêu quý, hắn không muốn mất đi những thứ này. Thêm một người bạn, so với thêm một kẻ thù tốt hơn nhiều lắm. Tô Thanh Phong cứ thế ngồi đó suy nghĩ mông lung, thời gian dần trôi qua, cho đến khi đầu hắn có chút choáng, lúc này hắn mới nhận ra thời gian đã đến. Hít sâu một hơi, đem Huyết Hồn Châu thu lại, lại giúp Tiêu Tiên Nhi đắp chăn, hắn liền nhấc chân leo vào trong bồn tắm. Thảo dược trong nháy mắt bị hắn nghiền thành phấn vụn hòa vào trong nước, cơ thể dần dần ấm lên. Đôi mắt có chút mỏi nhừ, sau đó dần chìm vào ngủ say. Lúc này, hắn đã không cảm nhận được ngoại giới bất kỳ thứ gì. Lại qua thêm chút thời gian ngắn, Tiêu Tiên Nhi lúc này tỉnh lại. Cảm nhận trên người c·hất đ·ộc đã biến mất, thậm chí Băng Phượng Thánh Thể còn tăng thêm một chút, nàng quay đầu lại, ánh mắt phức tạp nhìn về phía Tô Thanh Phong. Có một điều mà không ai biết, khi đang hôn mê, nàng vẫn có thể cảm nhận được, cũng có thể nghe được bất kỳ động tĩnh nào ở ngoại giới. Khi nghe được Tiêu Nhược Thủy muốn để Tô Thanh Phong cứu mình, nàng cảm thấy rất nực cười. Một đứa bé 10 tuổi lại có năng lực gì chứ? Lại nghe hắn đáp ứng, nàng càng cảm thấy hoang đường. Dần dần, cảm nhận được Hóa Cốt Tủy bị hút ra, nàng nội tâm dấy lên vô vàn cảm xúc. Sau đó chính là nghe được Tô Thanh Phong ngồi đó lẩm bẩm. Mặc dù hắn nói rất nhỏ, nhưng trong phòng này lại không có người khác, xung quanh không có tiếng ồn nào, nàng nghe vô cùng rõ ràng. Có nhiều thứ nàng không rõ ràng lắm, nghe không hiểu nhiều, đến cùng tứ đại họ là những gì? Đến cùng hắn có thể nhìn thấy tương lai hay sao lại nói nàng như vậy? Nhưng sau đó hắn lại phủ nhận những thứ này, bởi vì chính hắn cũng không rõ ràng kết cục của nàng cùng hắn, cho nên nói những thứ này chẳng phải là vô nghĩa sao?! Mặc dù rất nhiều thứ không hiểu, nhưng nàng nghe ra được nội tâm hắn tràn ngập lo nghĩ. Giống như là một người đối mặt với vô số nguy hiểm, chỉ cần bước sai một bước liền vạn kiếp bất phục. Nàng không hiểu. Hắn thiên phú so nàng còn cao. Gia thế của hắn so nàng không kém. Tại Nam Hoa thành, không, tại Bích Lạc Hoàng Triều, chỉ cần Tô gia không tìm đường c·hết, nhất định sẽ tồn tại thêm ngàn năm. Nhưng dù vậy, Tô Thanh Phong vẫn có rất nhiều lo lắng. Nàng không hiểu. Bất quá… Nàng hiện tại cũng không muốn hiểu, lúc này nàng chỉ biết, người trước mặt này cứu nàng. Đem nàng từ địa ngục kéo ra. Để tương lai nàng tràn ngập vô hạn. Thậm chí để thực lực nàng tiến thêm một chút. Hắn lo lắng Tô gia như vậy, vậy sau này ta cố gắng tu luyện, chỉ cần ta thực lực đủ mạnh, liền có thể bảo đảm Tô gia bình an, xem như báo đáp hắn ân cứu mạng ngày hôm nay. Về phần chuyện kia… Nghĩ tới đây, gương mặt nàng nổi lên một tia đỏ ửng, hơi cắn môi một chút. “Nếu như phẩm tính ngươi không tồi, ta sẽ cho ngươi cơ hội” Lẩm bẩm vài tiếng, nàng liền nhịn không được chùm chăn kín đầu. Nói ra lời như vậy… thật xấu hổ.

Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyen.info , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!

Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.