Tại Thế Giới Huyền Huyễn Đóng Vai Thiên Tài

Chương 40: Ngươi đồng ý làm đạo lữ của ta sao?



Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Tại Thế Giới Huyền Huyễn Đóng Vai Thiên Tài

“Thanh Phong, theo ta một chuyến”. Dương Tuyết nhìn Tô Thanh Phong nói. “Cần tới Dao Trì thánh địa sao? Hiện tại?”. Tô Thanh Phong có chút khó hiểu hỏi. Theo hắn biết, muốn tiến vào Dao Trì thánh địa, nhưng là cần đạt tới Hợp Đạo cảnh mới có tư cách đi vào. Hơn nữa tuổi tác cũng là một vấn đề rất lớn. Tuy hắn không rõ ràng lắm, nhưng hắn hẳn là phù hợp, chỉ là thực lực của hắn còn chưa tới lúc cần thiết gia nhập vào Dao Trì mới đúng. “Không có. Ta muốn đưa ngươi tới Cơ Nguyệt phong”. “… Là cùng vị kia Sở phong chủ có liên quan sao?!”. “Đúng vậy. Ngươi tới đó, hết thảy đều sẽ rõ ràng. Ta cùng ngươi hợp tác, điểm quyết định chưa bao giờ là ta, mà là từ chính ngươi”. Tô Thanh Phong nghe vậy cũng chỉ nhẹ gật đầu, sau đó liền đi theo Dương Tuyết đi tới Cơ Nguyệt phong. Sau khi mang hắn tới, Dương Tuyết liền quay người rời đi. “Đệ tử Tô Thanh Phong, bái kiến Sở phong chủ”. Tô Thanh Phong nhìn Sở Tân Nguyệt chắp tay cúi đầu nói.
Sở Tân Nguyệt nhìn chằm chằm Tô Thanh Phong, sau một lúc mới hài lòng đáp. “Rất không tệ, so với nhìn trong lưu ảnh thạch còn ưu tú hơn. Ta rất hiếu kỳ, ngươi chỉ có 18 tuổi, ròng rã 8 năm đều ở tại trong động phủ tu luyện, trước đó mặc dù là thiên tài, nhưng cũng không biểu hiện ra đã nhận được kỳ ngộ gì ghê gớm”. “Cho nên, kinh nghiệm thực chiến của ngươi từ đâu ra? Ngươi nắm giữ sức mạnh, có vẻ như không nắm giữ thuộc tính nào, bắt buộc mà nói, hẳn liên quan tới… một tia sinh mệnh”. “Mộc hệ hẳn có thể làm được điểm này, nhưng mà không có bất kỳ công pháp nào có thể để cho một người với mức độ thân thể yếu kém nắm giữ sức mạnh như vậy”. “Mấy điểm này, ngươi có thể cùng ta nói một chút sao?”. Tô Thanh Phong: !!! Nội tâm hắn chấn kinh rồi. Vẻn vẹn nhìn một mắt, nữ nhân này liền nhìn ra được nhiều như vậy?! “Không cần thiết kinh ngạc. Khi bước vào thánh cảnh, ngươi liền sẽ cảm nhận được rất nhiều thứ. Trước cảnh giới này, có lẽ ngươi sẽ nghe thấy rất nhiều chiến đấu ngươi c·hết ta sống, nhưng một khi bước vào thánh cảnh, trừ khi có thâm cừu đại hận, nếu không thánh cảnh sẽ rất ít ra tay”. “Mỗi tổn thất một vị thánh cảnh, đối với thế giới này đều là một loại tổn thất nặng nề. Nguyên nhân, sau này ngươi sẽ rõ ràng. Hiện tại, có thể trả lời sao?”. Tô Thanh Phong: … Cho nên, ngươi là từ nơi nào nhìn ra được ý nghĩ của ta?! Hắn có chút buồn bực, nhưng cũng bình tĩnh đáp lại. “Thật xin lỗi, tha thứ đệ tử không cách nào giải đáp thắc mắc của Sở phong chủ. Nếu như nhất định muốn nói, ta chỉ có thể nói rằng, Sở phong chủ không có tư cách biết được chuyện này”. Sở Tân Nguyệt trầm tư trong chốc lát, nàng nhìn ra được Tô Thanh Phong cũng không có nói dối. Chỉ là nàng không biết điểm dựa của hắn là từ đâu. Dương Tuyết mang theo Tô Thanh Phong đến, hẳn cũng nói qua một chút thân phận của nàng. Có thể để cho Tô Thanh Phong không nhìn nàng, cũng không nhìn bối cảnh của nàng, như vậy chỗ dựa của hắn so nàng còn kinh khủng hơn. Nhưng, nếu cấp độ vượt qua chỗ dựa của nàng, lại vì cái gì coi trọng Tô Thanh Phong?! Không đúng. Hắn nói hẳn là thật, nhưng chỗ dựa của hắn, hẳn là sẽ không ra mặt. Cho nên, hắn mới có thể bị Dương Tuyết mang tới nơi này. Nếu Tô Thanh Phong biết được ý nghĩ của nàng, nhất định sẽ hô to một tiếng “cáo già”. Thật đừng nói, hắn còn lần đầu tiên phát hiện, những người nơi này so với những “tiền bối” trong tiểu thuyết hắn đọc qua, tâm cơ tới mức đáng sợ. Không phải nói đám “tiền bối” này đều bế quan tu luyện quanh năm sao? Làm sao cả đám đều giống đám quan ngoại giao hắn thấy qua trên mạng, tâm tư đơn giản khó đoán, một mắt liền nhìn xuyên được người khác.
Có chút thái quá! “Là như vậy sao. Bất quá không quan trọng, ngươi nhưng có biết, Dương Tuyết mang ngươi tới đây, là muốn làm cái gì?”. Sở Tân Nguyệt dò hỏi. “Tông chủ cũng không nói rõ ràng, ta chỉ biết tông chủ muốn ta cùng Sở phong chủ lên chung một chiếc thuyền, từ đó mượn nhờ con thuyền này lấy được lợi ích”. “Hay nói cách khác, tông chủ đem ta bán cho ngài”. Sở Tân Nguyệt: … Tiểu tử này có chút thú vị. “Ngươi nói như vậy cũng không sai, bất quá điều này đối với ngươi là chuyện tốt”. “Ta có thể nói rõ cho ngươi biết, nàng cùng ta có giao dịch. Chính là muốn giúp ta tìm một đệ tử thiên tài, so với bất kỳ thiên tài nào đều thiên tài. Đổi lấy, ta sẽ giúp nàng chiếm lấy Dương gia, đứng vững gót chân tại Dao Trì thánh địa”. “Mà ngươi, sau này chính là đệ tử của ta”. “Không biết Sở phong chủ có thể nói cho đệ tử một chút, lấy thực lực cùng bối cảnh của ngài, hẳn là không thiếu đệ tử thiên tài muốn gia nhập vào. Dù cho không vừa ý, cũng có thể lợi dụng bối cảnh của mình tìm ra được đệ tử vừa ý”.
“Vì cái gì phải thông qua tông chủ để tìm đâu?!”. Hắn không chút do dự nói ra điểm khó hiểu trong lòng. Mọi thứ, giống như là đem hắn đặt vào vị trí trung tâm. Cứ như thể hắn là nhân vật chính, mà hết thảy những thứ khác đều đang cố gắng đi phụ họa hắn. Hắn muốn biết, cái này đến cùng là do vận mệnh sắp đặt, vẫn là do trùng hợp. “Dương Tuyết cũng không biết mục đích chân chính của ta”. “Ta muốn, cũng không phải là đệ tử thiên tài. Mà là nam đệ tử thiên tài”. Tô Thanh Phong nhất thời cau mày, nhưng hắn cũng không có nói ra, bởi vì hắn biết Sở Tân Nguyệt cũng không có nói xong. “Rất nhiều người đều không biết, tại sao đến 10 tuổi liền phải đón nhận Hoa Thần Tế Điển chúc phúc. Nhưng ta từng tại trong một di tích biết được điểm này, nói cho ngươi biết cũng không sao, di tích kia nằm tại Bách Hoa Cốc, là nơi Bách Hoa nữ đế chôn thân”. “Mà ta, chính là truyền nhân của Bách Hoa nữ đế”. Tô Thanh Phong nhất thời hiện lên vẻ kinh ngạc, chỉ là rất nhanh liền thu liễm lại. Hắn cũng không có hâm mộ gì, chỉ đơn thuần là kinh ngạc mà thôi. Ganh tị sao? Hắn cũng không biết đã bao nhiêu năm quên đi hai chữ này. Trong từ điển của hắn thậm chí không có hai từ này, nhiều lắm chính là hâm mộ mà thôi. Biểu hiện của hắn bị Sở Tân Nguyệt thu hết vào mắt, ánh mắt của nàng nhìn hắn càng lúc càng hài lòng. “Ta sở dĩ muốn thông qua Dương Tuyết, là do chính hoa thần nói cho ta. Nàng là người được chọn, cũng chỉ có nàng mới có thể tìm ra người ta cần. Nàng chọn ngươi, mà ngươi rất phù hợp hình tượng người ta cần tìm”. “Cho nên, ta thông qua nàng tìm người ta cần, đổi lại chính như ngươi biết. Ta cũng có thể nói cho ngươi biết, tương lai khi bước vào thánh cảnh, ngươi cần cùng ta đi tới nơi hoa thần an nghỉ một chuyến. Thậm chí điều này có khả năng lấy đi sinh mạng của ngươi lẫn ta. Hiện tại, ngươi có thể lựa chọn, đồng ý làm đệ tử của ta, vẫn là từ chối, tùy ngươi lựa chọn”. Sở Tân Nguyệt bình tĩnh nói. Tô Thanh Phong trầm tư một lúc lâu, Sở Tân Nguyệt cũng không cần thiết lừa dối hắn, có một số thứ nàng không nói, hẳn là điều này hiện tại hắn không có tư cách biết được. Sau khi suy nghĩ một lúc hắn mới nhìn Sở Tân Nguyệt, khẽ cúi đầu lên tiếng. “Thật xin lỗi, đệ tử không thể đáp ứng yêu cầu của ngài”. Sở Tân Nguyệt có chút kinh ngạc lên tiếng hỏi. “Ngươi là do sợ nguy hiểm? Vẫn là sợ bị kéo vào phiền phức?”. “Đều không phải, giống như Sở phong chủ nói qua, ta có kỳ ngộ của mình. Nhưng ta không giống với Sở phong chủ, kỳ ngộ của ta là được người đưa cho. Mặc dù không chính thức, nhưng ta đã sớm coi họ là sư phụ của mình”. “Cho nên chỉ có thể xin lỗi ý tốt của Sở phong chủ”. Tô Thanh Phong đáp. Nghe vậy, Sở Tân Nguyệt nhíu mày một chút. Nàng còn thật bị câu trả lời này làm cho bị động. Cũng không biết nàng nghĩ cái gì, ánh mắt nhìn lấy hắn có chút kỳ lạ. Tô Thanh Phong bị nhìn có chút hoảng, nhưng rất nhanh liền nghe được một lời khiến hắn đứng hình tại chỗ. “Đã như vậy ta cũng không cưỡng cầu. Vậy, ngươi đồng ý là đạo lữ của ta sao?”. Phốc!

Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyen.info , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!

Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.