Tận Thế: Ta Là Biển Cả Bạo Quân

Chương 15: Thiếu nữ bi thảm



Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Tận Thế: Ta Là Biển Cả Bạo Quân

Xì xì xì ~ Không hiểu tại sao nước biển quanh thuyền đánh cá đột nhiên sôi lên sùng sục, hơi nước bốc lên thành một mảnh sương mù. Nhìn xuống có thể mơ hồ thấy một con thủy quái dài mười mấy mét đang cuốn lấy một đám lửa, hai bên quật qua quật lại đánh giằng co. Đánh một hồi kẻ tám lạng người nửa cân, thì bất thình lình xung quanh thủy quái bắn ra hàng chục tia điện quang sáng chói nhào lộn về phía đống lửa. Nước biển đều bị điện cao áp bắn cho lăn lộn tứ tung. Tê tê tê ~ Một mùi thịt nướng theo mặt nước bay lên, Bách Túc quan sát từ đầu đến cuối, hơi giật mình vội quát: " Kình Ngư đừng giết, thủ lĩnh muốn bắt sống ! " " Mang hắn lên đây !”
Biển cả yên lặng giây lát, bất ngờ nước biển văng. cao, một cái đống đen xì không rõ hình dạng bị đập lên boong thuyền. Là Tiêu Hỏa, Khi này hắn cháy đen kịt, dù miễn nhiễm với lửa nhưng điện thì chịu rồi, vẫn khét lẹt như thường, ngọn lửa trên tứ chi vẫn còn nhưng chập chờn như thể sắp tắt đến nơi. Nhìn thấy thảm trạng của hắn, Bách Túc thấy rất bình thường. Thực lực của Kình Ngư không thua gì hắn, tên kia là hàng thật giá thật cá chình điện, cho hắn chút thời gian tích điện là có thể phóng ra tia điện cao áp mạnh mẽ, không có mấy ai chịu nổi đòn đó. Nhất là trong tình huống ở dưới nước, đó càng là sân nhà của hắn. " Còn sống không đấy ? " Bách Túc tiến tới cho Tiêu Hỏa một cước. Chỉ thấy Tiêu Hỏa khẽ run một cái, bất ngờ mở mắt, một quả đấm kèm. theo ngọn lửa đập về phía kẻ địch, chỉ là không chờ quả đấm đánh tới, sau lưng Bách Túc liền chui ra một cái chân đốt với phần đầu nhọn hoắc. Phốc ~ Tiêu Hỏa bị đâm xuyên bụng, cái chân đốt cắm xuyên lưng nhấc hắn lên cao nửa mét. " Đều nát bét thế này còn muốn phản kháng !” Bách Túc lạnh rên một tiếng. " A !" Tiêu Hỏa muốn phản kháng, nhưng thân thể đã tê liệt, cuối cùng gục đầu. " Xong chưa ? " Long Xà một mặt nhàm chán đi tới. Đúng là rất nhàm chán, còn chẳng cần hắn nghiêm túc ra tay thì kẻ địch đã nằm xuống. Rốt cuộc là tên này quá gà rừng vẫn là thủ hạ củ: hắn quá mạnh ? Còn người thức tỉnh ? Quá sỉ nhục cái danh hiệu này. Tiêu Hỏa mất sức chiến đầu, tầng dưới khoang thuyền cũng đang có mộ đợt thảm sát. Tên béo đầu heo bị đánh rớt xuống mặt biển, thân thể quá mập nên không bơi nổi, lúc hắn sắp chết đuối thì được một cái đuôi dài cuốn lại ném vào lỗ thủng dưới đáy thuyền đánh cá. " Ngươi..." La Trung kinh ngạc nhìn con quái vật nổi lên, kế đó liền bị một cái chân heo đập nát sọ. Tên đầu heo còn đang choáng váng, tay phải đã sớm còn lại xương cốt, nhưng máu thịt đang mọc ra với tốc độ rất nhanh. Ngãng ra đó vài giây, cánh tay phải đã mọc lại như cũ.
Hai con mắt híp, thấy một cây búa tạ dùng để sửa thuyền liền nhặt lên, khuôn mặt hung tàn vác búa đi vào sâu trong khoang thuyền. " A !!! " Phanh — Đầu heo đi ngang một góc đột nhiên thấy sau gáy đau đớn, dùng tay sờ tới liền thấy nhớp nháp máu tươi. Khuôn mặt dữ tợn quay sang, nhìn lại ở góc là một nữ nhân đang cầm một khẩu súng ngắn liên tục bóp cò, nhưng hình như đã kẹt đạn. Nhìn con quái vật quay sang, nàng ngày càng sợ hãi, nhưng rất nhanh nàng sẽ không sợ nữa. Thần chết đã đến. Phập ~ Búa tạ đập xuống, đầu của nàng trực tiếp chui vào lồng ngực, máu tươi xen lẫn não bắn ra tung tóe. Đau quá ~ Đau, đau ~
"Ecécéc-" Đầu heo kêu lên có chút phẫn nộ, kế đó vung vài chục búa cho đến khi đập nữ nhân thành một bãi thịt nát mới chịu ngừng lại. Ecécéc, Tiếng heo kêu quái dị vang vọng khắp hành lang khoang thuyền. Ở góc nào đó, một nữ hài sợ hãi cầm một cây dao gọt trái cây núp trong tủ đồ. " Hức hức ~ anh hai ngươi đang ở đâu, bên ngoài có quái vật " Khi đó nàng ở cùng mấy vị tỷ tỷ, đột nhiên có một con quái vật với cái đầu heo phá cửa xông vào, hắn dùng cây búa lón vung vẩy, mấy vị tỷ tỷ bị hắn đánh chết. Nàng may mắn trốn vào hốc tủ nên thoát được một kiếp, nhưng tên quái vật vẫn còn lởn vởn ở bên ngoài. Nhớ lại tình cảnh ban nãy làm nàng vô cùng sợ hãi, có lẽ sẽ ám ảnh lấy nàng cả đời, nhưng nàng không biết rằng...chân chính ám ảnh nàng suốt đời là chuyện khủng khiếp sắp diễn ra. Éc éc éc ~ Tiếng lợn kêu ngày càng gần, nữ hài sợ hãi không kìm chế được, bên dưới đã ướt đẫm. Mùi khai cũng hấp dẫn tên đầu heo đi đến trước tủ. Hít hà hít hà ~ Hương vị này làm đầu heo cảm thấy hưng phấn một cách kỳ lạ, nước dãi chảy khắp miệng, nhỏ giọt xuống làm sàn gỗ bị ăn mòn ra từng cái lỗ nhỏ, dáng vẻ trông vô cùng ghê tỏm. Hắn không biết tại sao mình lại hưng phấn thế này, đầu óc thất thường, một số ký ức xen lẫn với thú tính hiện lên. Hắn tên La Sùng Sang, trước tận thế là một giáo viên, bị kết án tử hình vì ra tay với học sinh của mình, hai mươi chín nữ hài dưới mười bốn tuổi bị hại. Vì là án tử nên hắn rất may mắn khi bị giam giữ biệt lập, gần đến ngày tử hình thì tận thế buông xuống. Theo đám đông hỗn loạn, hắn dựa vào thân thể to béo tạo ra sức chiến đấu không kém, thành công theo bọn người Long Xà thoát khỏi ngục giam trên biển. Cũng nhờ thể hiện khá tốt nên được gia nhập hội Hắc Trùng. Hắn biết phó thủ lĩnh Ngân Lam cực kỳ ghét bọn ấu dâm nên chỉ dám khai mình là sát nhân hàng loạt, là biến thái chuyên chặt thịt người làm bánh bao hấp. Cũng vì tận thế nên không cách nào kiểm tra có đúng hay không, nên hắn giấu được. Chỉ là hiện nay...thú tính che giấu lí trí. Mùi khai đánh thức đầu dưới, vươn ma trảo ra cũng đưa mình đến cạnh vực sâu không đáy. "Otot- ở đây ” " Tìm thấy ngươi tiểu mỹ nữ...ọt ọt ọt" Cửa tủ bị mỏ, Tiêu Nhi kinh hoàng vừa định hét lên liền bị một cái lữa đầy gai ngược chặn lại. Con dao rớt xuống... Leng keng ~ ... Huyền Điều cùng thủ Tĩnh mang tên nhóc kia về tàu chiến giam giữ, Bách Túc ở lại quét dọn chiến trường. Trong tận thế một chiếc tàu đánh cá có giá trị không nhỏ, do đó hắn dẫn mấy tên thủ hạ là người bình thường xuống sữa chữa, đợi thêm lát nữa thì chìm mất. " Bách Túc ca, ngươi xem...” Giữa đường có vài bộ thi thể nát bấy, Bách Túc nhìn phát là biết ai làm, ra tay kiểu man lực thế này chỉ có tên đầu heo. " Mùi gì ? " Hắn đi đến trước một khoang chứa đồ thì bị mùi tanh tưởi ở bên trong làm cho nhíu mày. Cạch ~ Mở cửa ra, lại đóng cửa lại. Bách Túc quay sang mấy tên thuộc hạ cẩm súng: ” Các ngươi đi sửa thuyền trước đi, nhớ bơm hết nước ra " Mấy tên thủ hạ nhìn nhau một cái, mặc dù hiếu kỳ bên trong đang có chuyện gì, nhưng người sống trong tận thế đều biết, hiếu kỳ hại chết mèo. " Vâng " " Rõ " Đi hết, Bách Túc một cước đá bay cửa sắt. Đi vào thì thấy thi thể nằm khắp nơi, điểm chung là đều nát bét, không còn hình người. Hắn tới góc phòng, ở đây có tên tai to mặt lón ở trần truồng nằm ép lên người một thiếu nữ. Khi này nữ hài vô cùng thảm, trên người là vô số vết thương lở lóe, Bách Túc đoán là do dịch dạ dày của tên đầu heo làm ra, hai cái tay đều bị bẻ cong queo bầm tím thấy xương, một cái lỗ tai cũng biến đâu mất, cũng may ngực còn phập phồng, xem ra chưa chết. Nhưng nhìn tình trạng thảm liệt như hiện tại, có khi chết cũng là chuyện tốt. Khục — Sau lưng Bạch Túc bất thình lình chui ra một cái chân đốt vung ra thật nhanh, một chém vào bụng, La Sùng Sang tỉnh lại từ giấc ngủ, độc tố từ chân đốt vào máu khiến hắn điên cuồng nôn mửa. Một đống dịch dạ dày xen lẫn thịt vụn khiến mặt sàn bốc khói tanh tưới, trong đống đó còn có thứ gì đó giống một cái lỗ tai. " Ngươi...khuc, khu, làm gì ? " La Sùng Sang khó khăn nói. Bách Túc giọng điệu lạnh lẽo âm tàn " Ngươi thử nhìn quanh xem ? Muốn chết phải không ? "

Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyen.info , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!

Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.