Tận Thế: Ta Là Biển Cả Bạo Quân

Chương 19: Quân đoàn Diệt thế



Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Tận Thế: Ta Là Biển Cả Bạo Quân

Nếu đã nói là đi vòng quanh tuần tra đảo thì đúng là phải đi lòng vòng thật. Quanh đảo Tam Giác có rất nhiều đảo nhỏ, cũng như các bãi đá ngầm. Diện tích ở những nơi như thế này không lớn nhưng vẫn đủ cho một ít người sống sót, nếu đụng trúng thì hội Hắc Trùng sẽ thu phí bảo hộ, không chịu nghe tất nhiên phải bị xua đuổi. Bọn họ gặp qua vài nhóm nhưng số lượng rất ít ỏi, mỗi nhóm chỉ tầm năm đến mười người, chủ yếu là nam tính trẻ tuổi, còn trẻ em, nữ tính hay người già tương đối khó sống sót trong tận thế. Có một lần Phong Vũ đụng phải một nhóm những k·ẻ c·ướp đoạt, chuyên đi c·ướp b·óc người sống sót bình thường. Hai bên nhanh chóng có xung đột, nhưng bọn kia quá yếu, cả đám gần chục người mà chỉ có mỗi hai cây súng ngắn cùng một cây súng săn. Vừa đối đầu liền bị Quân Hạo dẫn thuộc hạ bắn thành cái tổ ong vò vẽ, t·hi t·hể ném xuống biển, thuyền nhỏ cũng đốt rụi. ...
Tính tới hôm nay là đã được mười ngày kể từ khi Phong Vũ đi đến thế giới này. Kể từ cái ngày xuất hiện quy định nghiêm cấm say xỉn, mấy ngày tiếp theo các quy tắc đơn giản hơn nhiều, chỉ cần cẩn thận chút là có thể giữ an toàn. Ma dược " Thủy thủ " cũng đã tiêu hóa chín phần mười, chuyện trong tầm tay, rất nhanh thôi sẽ tăng cấp thành " Người dân cuồng nộ ". Hắn dự tính ngày mai sẽ lên đường về đảo Tam Giác nghỉ ngơi, mấy tên thuộc hạ đã bắt đầu mệt mỏi rồi, chắc thấy quá nhàm chán khi lênh đênh trên biển mà không có mục tiêu đích đến rõ ràng. Còn Lý Hổ sau gần một tuần nằm liệt giường do ngâm nước biển, cuối cùng đã sống dậy. Việc làm đầu tiên khi sống lại chính là tìm Phong Vũ, thề rằng sau này tuyệt đối không uống rượu trên thuyền, Phong Vũ không phản bác, tùy ngươi, thế càng tốt. ... Giữa trưa ngày thứ mười, Lý Hổ vốn đang ngồi trên mạn thuyền câu cá thì thấy một cái bóng đen ở xa. " Thứ gì ? " Hắn nghi ngờ tự hỏi, lập tức chạy vào khoang lấy một cái ống nhòm, đợi hắn đi ra thì cái bóng đen ngày càng tiến lại gần. Đặt ống nhòm, hình ảnh hiện lên trong mắt... Đó là kẻ quái dị cao tầm một mét sáu, từ trên đỉnh đầu xuống dưới là quần áo bảo hộ màu vàng, thêm một đôi ủng ở chân, phía đầu đeo một cái mặt nạ chống độc màu đen, chỉ lộ hai con mắt ra ngoài. Trông hắn cứ như một nhân viên phòng độc trong căn cứ nghiên cứu sinh hóa. Đáng kinh ngạc hơn nữa là đối phương đang lướt đi trên mặt nước ! Khoan, hình như không phải, hắn đang đứng trên đó cái gì đó. Là một cái vây cá màu trắng nằm trước mũi chân kẻ mang mặc nạ, trông nó giống như...một con cá mập. WTF cưỡi cá mập ! " Tên quái nào đây " Không biết là ai, nhưng nhìn loại trang phục kỳ dị cộng với phong cách ra sân đặc biệt này, hắn biết đối phương chắc chắn không phải nhân vật tầm thường. Lý Hổ không làm chủ được, lập tức gọi người. " Lão đại ! Có khách không mời mà tới..." ... " Biết "
Hắn vừa hét, giọng trầm tĩnh của Phong Vũ liền vang lên bên tai, dọa hắn nhảy một cái suýt r·ơi x·uống b·iển. " Cmn lão đại, ngươi là quỷ..." " Câm miệng lại " " Vâng " ... Quân Hạo dần người mang súng tới canh ở một bên, Phong Vũ không hành động gì chờ kẻ này lại gần. Đợi khi hai bên chỉ còn cách nhau một trăm mét, Phong Vũ dựa vào khả năng nhìn dưới nước thấy rõ đối phương đang cưỡi trên lưng một con cá mập. Là cá mập trưởng thành, nhưng có gì đó là lạ, trên người nó có nhiều vết khâu cẩu thả, kỳ quái nhất là phần đuôi vậy mà mọc ra nhiều cái xúc tua như của một con bạch tuộc. Đồ chơi gì ? Sản phẩm sinh học ?
Hình dạng này làm hắn phải liên tưởng đến một bộ phim tên Sharktopus ở địa cầu, tên dễ hiểu hơn chính là " cá mập lên bờ " Trong phim đó cũng có một con cá mập được lai với bạch tuột, sức chiến đấu rất mạnh. Nhưng vẫn có hơi khác nhau, nếu như nói con cá mập lai bạch tuột trong phim tương đối thành công, thì con ở trước mặt hắn là phiên bản may vá bởi học sinh tiểu học. Xấu dọa người ! ... Khoảng cách một mười mét, đã rất gần. " Ngừng lại, ngươi là kẻ nào ! " Lý Hổ rất thích hợp làm vai phụ, lập tức hét lớn. Quân Hạo cùng mấy tên thuyền viên cũng giơ súng, nếu đối phương có ý định làm càn thì bọn hắn sẽ không nương tay. Chỉ thấy đối phương một chân đạp vây cá, cá mập lập tức dùng mấy cái xúc tua làm neo, đứng yên tại chỗ không động đậy. " Bình tĩnh đừng nổ súng, ta tới đây chỉ muốn làm một vụ giao dịch ! " Giang Niệm Niệm thấy phe kia giơ súng, nhanh chóng cuống cuồng giải thích. Giọng điệu là nữ, có chút trẻ con, xem ra tuổi tác không lớn lắm...nhìn trang phục cùng thú cưỡi có thể đoán được xuất thân của nàng không tầm thường. Phong Vũ hơi nhìn qua, Quân Hạo liền cho người lôi Lý Hổ ra sau, chính hắn đi lên liền nói: " Ngươi muốn giao dịch cái gì ? " " Thức ăn, ta hiện tại đang thiếu thức ăn " Thức ăn ? Từ đâu chui ra đồ thiểu năng ? " Ngươi ra biển mà không mang theo lương thực dự trữ ? " Quân Hạo nghi ngờ nhìn đối phương như xem kẻ ngu, có chút kỳ quái hỏi. " Sao lại không có, nhưng lúc mới ra biển mới có, sau khi gặp một trận bão ta liền muốn c·hết đói " Giang Niệm Niệm mếu máo kêu rên. " Bão cuốn lương thực của ngươi đi mất rôid ? " " Không phải, tất cả vật tư đều do thầy của ta mang theo, ta lạc mất thầy nên không còn gì hết " Giang Niệm Niệm càng nói càng muốn khóc. Biết mấy ngày hôm nay nàng khổ cực thế nào sao ? Không có thức ăn, lại không quen đường nên chẳng tìm thấy hòn đảo nào, thế là buộc phải ăn cá sống do Hắc Hắc Hắc bắt được. Hắc Hắc Hắc chính là thú cưng dưới chân nàng. Ngươi ngồi đây khóc lóc, làm nũng trước mặt một kẻ mới gặp, còn chẳng biết thân phận của đối phương ? Đây là tận thế đó ! Quân Hạo trầm mặc giây lát, Đều tận thế hine năm năm rồi, còn có kẻ ngây thơ thế này sao ? Đúng là khó mà tin được. " Cho cô ta lên thuyền đi " Phong Vũ đứng bên cạnh bỗng nhiên nói, trong lòng thì thầm: Kẻ này...không có uy h·iếp. ... Giang Niệm Niệm được xách lên thuyền. Con cá mập muốn lên theo nhưng bị nàng đuổi xuống, thế là nó dùng một cái xúc tua quấn lấy lan can, chậm rãi trôi dạt theo con thuyền. Rốt cuộc, Hắc Hắc Hắc cấy ghép với con lười...vẫn là cá mập lai bạch tuộc ? Làm biếng dữ vậy ! Thấy cảnh này, Giang Niệm Niệm không biết nên nói gì cho phải, đột nhiên nàng thấy hai cái chân dưới đất, nhìn lên...liền nhanh chóng căng cứng tinh thần vì gặp phải một nam nhân trông vô cùng uy nghiêm. Hai người gặp mặt riêng, ở đây không có ai khác. Nàng lập tức nghiêm chỉnh lại, lưng thẳng lên. Đối phương cho nàng một loại cảm giác giống như đang đứng trước mặt thầy của mình. " Ngươi ăn mặc quần áo bảo hộ như này làm gì, chẳng lẽ không khí ở đây có độc ? " Phong Vũ bất thình lình hỏi. " A !? Đúng, không phải, ta cũng không biết trong không khí có độc hay không, nhưng thành viên của đệ tam binh đoàn bắt buộc phải luôn trong trạng thái như này, đây là quy định " Nhờ vào găng tay, với năng lực của một " Hiệp sĩ trừng phạt " khí thế từ hắn phát ra uy nghiêm một cách khủng kh·iếp, giống như đang đối mặt với uy quyền của pháp luật. Khiến cho Giang Niệm Niệm ở phía đối diện phải cúi đầu xuống như đà điểu, đầu óc căng cứng, hỏi gì đáp nấy. " Thế sao...ta hiểu rồi " Phong Vũ chậm rãi đáp, Giang Niệm Niệm vẫn cúi gục đầu xuống, toàn tâm toàn ý lắng nghe từng lời nói của hắn, chỉ sợ thiếu một chữ. Đối mặt với sức mạnh tương đương Bán Thần danh sách bốn, cho dù Giang Niệm Niệm có chút năng lực không tầm thường, cũng không thể nào chống lại được. Trong khi không cảm giác được gì, đã bị sức mạnh siêu phàm ảnh hưởng mạnh mẽ đến tinh thần. " Đúng rồi, ngươi đến từ đâu ? Đệ tam binh đoàn lại là thứ gì ? Còn có vì sao ngươi lại đến vùng biển này ? " Giang Niệm Niệm vốn không có tính cảnh giác, lại thêm bị ô nhiễm tinh thần, thế là Phong Vũ hỏi gì nàng đáp đó. Như một t·ội p·hạm trong phòng thẩm vấn. " Ta tới từ thành phố Thâm Sơn ở nội địa...đệ tam binh đoàn, hay còn gọi là Binh đoàn Bệnh dịch, chính là một trong chín phân đoàn của Diệt thế Quân đoàn " Thành phố Thâm sơn, Binh đoàn Bệnh dịch, Quân đoàn Diệt thế Ba cái tên, Phong Vũ chỉ nghe qua một cái. Diệt thế Quân đoàn, có khá nhiều thông tin nhỏ lẻ về nó ở hải cảng, trong ký ức cũng có, hai vị thủ lĩnh từng nhắc qua. Đó là một trong những thế lực mạnh nhất, có sức ảnh hưởng nhất châu lục xuất hiện trong thời kỳ tận thế. Mạnh đến cỡ nào ? Mạnh đến mức mà q·uân đ·ội liên bang cũng không dám chính thức khai chiến.

Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyen.info , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!

Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.