Từ Tiêu Cục Đi Tới Giang Hồ Đỉnh Phong

Chương 14: Gặp người nhà



Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Từ Tiêu Cục Đi Tới Giang Hồ Đỉnh Phong

‘’Gr…grr….gâu..gâu..’’ Đối mặt với người đã cứu mình, chó con vẫn dùng bộ dáng tùy thời chuẩn bị liều mạng. Làm cho Long có chút dỡ khóc dỡ cười, không biết tên tiểu tử này lấy can đảm từ đâu. ‘’Nhóc con ta mới vừa cứu ngươi đấy!’’ Long cuối người xuống đem chó con nâng lên đối mặt với mình. ‘’Gr…gr…’’ Chó con mặt vẫn hung dữ, miệng ngậm hộp gỗ không ngừng phát ra tiếng kêu đe dọa. ‘’Hừ! Có thể nghe hiểu tiếng người sao, nhóc con chắc chắn ở với con người phải không. Mau đem ta tới gặp người đó, nếu tên kia b·ị t·hương hoặc gì đó ta có thể giúp đỡ. Nếu là lành lặn vậy thì ta muốn gặp người đó để biết tình hình nơi đây.’’ Không tìm tòi ra được điểm đặc thù của chó con, Long liền đem nó thả xuống dưới đất. Khuôn mặt trở nên nghiêm túc nói, đã có thể chạy nhảy ở nơi hoang tàn như này thì con chó con này không phải dạng bình thường. Dù không biết tại sao ban nãy nó lại bao vây, nhưng Long suy đoán rất có thể là do cái hộp gỗ trong miệng nó. Mà khi nghe được Long nói đến trị thương, con chó con liền ngẫn người 1 chút. Bộ dáng hung. hăng ban nãy liền biến mất, mà thay vào đó là vui mừng vẫy đuôi. Nó kêu lên mấy tiếng sau đó liền chạy đi, Long trong khi chạy theo còn dùng bùa truyền tin cho chị gái của mình. Bùa truyền tin trong tay cậu là do chị Tư tự tay làm, theo như lời chị gái thì 8 người bọn hắn đa s£ đều không có khiếu học võ, chỉ có chị hai cùng chị sáu được xem là thiên tài. Nên 6 người còn lại sẽ tu luyện những hệ thống khác, trong đó chị tư và chị năm chọn tu luyện theo giới tu chân. Vì thế tự tay làm mấy tấm bùa hoặc luyện đan đối với bọn họ cũng không có gì là khó.
Truyền tin xong, Long liền tập trung đi theo chó con. Đi được 1 lúc, cậu cũng phải thừa nhận mặc dù tên nhóc này bề ngoài có vẽ hung tợn, bá đạo nhưng mà tâm tư lại cực kỳ linh hoạt, cẩn trọng. Đường đi của cậu đa số đều là trong hóc hẻm, thậm chí là chui vào cống. Cũng may Long trước đó đã học khinh công, cộng với khả năng dấu khí của [Khổ Hạnh Công] nên hành trình cực kỳ suôn sẻ an toàn. Đi tới một khu đổ nát, Long liền phát hiện phía dưới lòng đất có 1 mật đạo được che dấu rất kỹ lưỡng. Nếu không phải chó con kế bên dẫn đường, thì cậu cũng không nhìn ra được. Một cánh cửa sắt hình tròn được chạm khắc với cái đầu sư tử, trên bề mặ' được dán lấy 8 lá bùa tạo thành hình ngôi sao. Long thử dùng sức mở cửa thì cảm giác bản thâr như đẩy lấy 1 ngọn núi. Không hề có một chút cử động. ‘’ẤU..ẤU…’’ Chó con từ 1 bên hốc kêu lên làm Long chú ý tới, phía sau lưng nó là 1 cố hố nhỏ giống như là một mật đạo khác. “Cái ¡t! Đừng nói cái cổng này là dùng làm mồi nhử ấy nhé.” Nói rồi Long cũng đi theo chó con chui vào trong. Vừa đi vào Long liền giật mình bởi độ phức tạp của nó, cmn cái đường ống này không chỉ 1 cái mà gồm 10 cái ống liên thông lẫn nhau tạo thành mê cung. Nếu không có chó con dẫn đường thì cậu cũng không dám đi vào. Mất hơn 20 phút, Long mới từ trong mật đạo tối om nhìn thấy được ánh sáng. Cùng với đó là 1 tiếng nói non nót giống như của đứa trẻ: ‘’Bi..bi đó về rồi đó à??’’ “Gấu..gấu...” Chó con nghe được lời này liền ngay lập tức thả hộp gỗ trong. miệng. xuống vui vẻ kêu lên 1 tiếng. Mà người bên kia nghe được tiếng kêu cũng vội vàng chạy tới. Long dựa vào ánh sáng mờ mịt nhìn ra được người kia, là 1 đứa bé trai nhìn có rất nhỏ tầm 8 tuổi, khuôn mặt tràn đầy vết buồn chỉ để lộ mỗi cặp mắt màu vàng óng ánh. Mà đứa bé ngay khi nhìn thấy Long thì ngay lập tức hoảng sợ, ngã bệch xuống dưới, miệng lấp bấp nói: “Ngươi..ngươi đừng qua đây...” Nói xong cậu từ trong thắt lưng lấy ra 1 con dao, bộ dáng chuẩn bị liều mạng. Long thấy thế cũng không có bất ngờ mà đư: 2 tay lên cao nói: “Bình tĩnh nào nhóc, ta không. có ác ý. Chỉ là nhìn thấy thảm trạng của nơi này nên muốn đi tìm người sống sót, tình cờ gặp phải chú chó con của cậu thôi.” Đứa bé lúc này cũng bình tĩnh lại đôi chút, mặc dù vẫn còn ngờ vực cùng sợ hãi, nhưng điều này không ảnh hưởng tớ 2 bên tương tác. ‘’Ngươi nói là thật?’’ “Đùa chứ nhóc nghĩ con dao trên tay nhóc có thể làm gì được ta?“ Long kém chút chửi bậy, nhưng liền ¡m lặng ngay khi bụng cậu bé réo lên. Anh trầm mặt 1 chút liền hỏi: “Đói sao? Ăn bánh bao không?” Cậu bé còn đang xấu hổ nghe thế 2 mắt liền tỏa sáng: ‘’Thật sao? Nguơi không bỏ độc vào đấy chứ?’’ “Ừ! Có độc đấy, ăn vào thần tiên không cứu được mi!” Long càm rằm vài câu liên từ trong người móc ra 2 cái bánh bao được đựng trong túi giấy ném qua cho cậu bé. Bản thân thì tùy ý đi tới gần cậu đưa tới hộp gỗ của chó con thả xuống ban nãy.
‘’Nơi này còn có ai không? Hay chỉ có mình nhóc ở đây?’’ Đứa trẻ giống như bị bỏ đói lâu ngày liền đem 1 cái bánh bao nuốt trọn đến nghẹn cổ họng, nghe được lời của Long liền cố gắng nuốt xuống sau đó thở dốc nói: ‘’Có! Còn anh trai tôi, ông ấy bị trúng độc hiện tại còn đang hôn mê.’’ Nói tới đây giọng cậu liền có chút thấp xuống, xem ra tình huống không mấy lạc quan. Ngay cả khi có Long xuất hiện thì cậu bé cũng cầu cứu cậu. “Có người trúng độc mà không nói sớm! Mau dẫn ta đi đến đó.“ Long có chút nhịn không được chửi bậy, tay cũng không quên cú vào đầu cậu bé cái. “Un!! Tại sao đánh ta..đây là do anh ta bảo độc ảnh không thể nào chữa được hơn nữa còn có thể lây lan ra ngoài nên không cho ta tới gần.” “Nói nhiều quá! Mau dẫn đường.” Long lại nhịn không được đá đít cậu bé 1 cái. Trong lúc đi Long cũng biết thêm được danh tính của cậu nhóc trước mặt. “Nhóc bảo nơi này đã thành ra như vậy chỉ trong 1 ngày?” “Không phải 1 ngày mà là chưa tới 1 giờ! Đám quái vật kia...” Cậu bé nói tới đây liền giống như nhớ phải điều gì đó cực kỳ kinh khủng liền rùng mình 1 cái rồi ngậm miệng. Mà hành động này của cậu làm cho Long cảm thấy kính nể, chỉ trong 1 giờ có thể đem 1 thị trấn biến thành hoang tàn lấy máu nhuộm đỏ khắp nơi thì có thể hình dung được tàn khốc của nó khi đó. Dù là sống sót qua được thì tâm trí cũng không. còn khả năng giao tiếp bình thường. Chứ đừng. nói chỉ có còn thể bay nhảy tâm tư linh hoạt như đứa nhóc này. Dù là có chút khó khăn khi nhé lại nhưng nhiêu đó cũng đã chứng minh tâm trí của đứa trẻ này kiên cường cỡ nào.
Đi tới 1 căn phòng nhỏ giống như lồng giam, Long liền đưa tay ngăn cản cậu bé lại. “Dừng ở đây đi! Đi tiếp nữa có khi nhóc tạch thật đấy “Hả? Cái gì? Làm sao có thể??”“ Khuôn mặt cậu nhóc mờ mịt không hiểu Long đang nói gì, bọn hắn còn cách khá xa chỗ ở của anh trai nó, mà dù là có bị trúng độc thì theo lý cũng không thể nào lây lan tới đây được. ‘’Nói tóm lại mày cứ ở đây đi! Đừng đi đâu, tao đi tí rồi quay lại.’’ Long kiên nhẫn giải thích vài câu rồi cầm lấy cái hộp gỗ trong tay cậu bé đi tiếp. Đồng thời [Khổ Hạnh Thiết Bố Sam] ngay lập tức được vận chuyển để đối chọi với khí độc xung quanh. Bằng 1 điều thần kỳ nào đó, luồng khí độc nơi đây liền đã ngăn cách với không gian bên ngoà không cho nó tiếp tục phát tán ra. Cơ mà ngay khi tiếp xúc với khí độc, cậu liền hiểu được nguyên nhân của việc này. ‘’Xem ra tên kia cũng không phải là trúng độc, mà là do đem độc phát huy quá mạnh nên không kiểm soát được.’’ Long cảm nhận cơ thể đang không ngừng suy yếu sau đó lại không ngừng mạnh lên, đây chính là do nội công [Khổ Hạnh Thiết Bố Sam]. Môn công pháp lấy hủy hoại bản thân để mạnh lên đang không ngừng phát huy tác dụng ngay tại nơi này. Cơ thể đã trải qua rèn luyện nhiều lần tới mức có thể chịu được đao chém của cậu, bây giờ đây lại 1 lần nữa được tô luyện. Mà càng đi sâu vào bên trong, nồng độ khí độc nơi đây lại càng tăng. Dần dần cũng bắt đầu vượt quá ngưỡng chịu đựng của [Khổ Hạnh Thiết Bố Sam]. Buộc Long phải vận dụng hệ thống đốt điểm tăng cấp cho nó. Điểm dừng chân của cậu là 1 cánh cửa được làm bằng thép dày ở chính giữa được đụt 4 lỗ thông khí, đây cũng là nơi tiết ra khí độc. Long không nói không rằng hung hăng bẻ gãy cánh cửa. ‘’Rập…rắc…’’ ‘’Lô! Có người ở trong sao, cứu hộ đến rồi đây.’’ Giọng nói đầy cà chớn như muốn gây sự của cậu vang lên, nhưng không có ai đáp lại. Lòng cậu bắt đầu trầm xuống, xem ra tình huống xấu nhất có thể đã phát sinh. Chỉ là suy nghĩ này nhanh chóng dập tắt khi bên trong có giọng nói truyền đến. Mặc dù cực kỳ suy yếu giống như ngọn nến tàn trước gió: ‘’Mau…rời…khỏi đây…ta…sắp…không chịu được nữa….’’ Long làm ngơ trước lời cảnh báo mà chạy thẳng tới nơi phát ra tiếng nói. Mà thứ chờ đợi cậu ngay tại đích đến lại làm cậu sửng sờ. Bởi thứ đập vào mắt cậu đầu tiên không phải là hình dáng của 1 con người, mà 1 cục thịt hình trụ khá giống con rắn. Dù là khí độc đã làm tầm nhìn nơi đây trở nên hạn hẹp nhưng Long vẫn có thể phân biệt được thứ nhô ra ngoài cục thịt là 1 cái đầu. 1 cái đầu với mái tóc trắng, với 2 con mắt đã trở nên đen thui. 2 cái tay gầy như que củi nếu mà không tới gần sẽ không thấy đã bị cơ thể khổng. lồ đè gẫy. Phần giống như là lưng thì bây giờ mọc lấy 6 cái mụn nhọt giống như núi lửa đang không ngừng tiết ra khí độc. Hình dạng biến dị tới mức đáng sợ của kẻ trước mắt làm Long có cảm giác buồn nôn, cơ mà khi nghe được tiếng rên rỉ của gã. Cảm giác này liền bị phai nhạt đi không ít, Long chỉ trầm mặt nhìn vào cái hộp gỗ trong tay. Lòng không ngừng cầu nguyện: ‘’Làm ơn hãy là thứ gì đó hữu dụng!’’

Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyen.info , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!

Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.