Từ Tiêu Cục Đi Tới Giang Hồ Đỉnh Phong

Chương 16: Biển êm gió lặng (2)



Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Từ Tiêu Cục Đi Tới Giang Hồ Đỉnh Phong

Chị Năm ở trên cao cũng nhìn ra vấn đề, mặc dù không giống như Long cảm nhận được tia sát ý. Cơ mà khi nhìn thấy Long từ đống hoang tàn lật ra mắt trận, trực giác của cô nàng liền điên cuồng gào thét không được đụng vào. ‘’Long MAU DỪNG LẠI!!!’’ Cô ngay lập tức vận nội lực điên cuồng thét lớn. Mà Long cũng là có ý định như vậy, thậm chí cậu còn cẩn thận dựng lên 1 cái trận pháp bảo vệ nho nhỏ cho mắt trận. Đi ra bên ngoài tụ hội với 2 chị, cậu và chị năm cùng lúc nói: “Mắt trận có vấn đề, tòa trận pháp này không. giống như chỉ để thu hút yêu quái đến đơn giản như vậy.” Chị Năm nghe được thế cũng chỉ có than thở trí thông minh của Long, mà người sau thì chỉ có cười trừ cho qua. Dù sao cậu cũng không thể nói ra được sự tồn tại của hệ thống, chỉ có thể tự thân biết phận thành thật trao đổi kiến thức với mọi người. Dù sao được người trong nghề giảng dạy cũng tốt hơn tự thân tiêu hao tuổi thọ để ngộ lấy.
‘’3 người bọn bây còn ở đây sao? Không đi thanh lý quái à??’’ Anh Bảy từ xa đi tới theo sau còn có thằng Giang, thằng nhóc bây giờ được bọn hắn coi như đồng bọn trong nhóm. Nên mọi việc dù lớn tới nhỏ đều có cậu nhóc tham gia vào, dù sao cũng là người bản địa cùng với nhà của thằng nhóc cũng là bá hộ ở nơi đây nên sẽ có nhiều thứ bọn hắn cần tham khảo ý kiến thằng bé. ‘’Tới giờ rồi sao?’’ Long ban nãy chìm đắm vào trận pháp nên không biết bây giờ là mấy giờ, phải đợi anh Bảy tới nhắc nhở mới biết. ‘’Hừ! Còn không phải đợi mày chơi xong sao!’’ ‘’Được rồi đi thôi! Nơi này có ta ở lại canh chừng là được rồi.’’ Anh Bảy từ sau khi cha cùng chú Khương rời đi liền trở thành người có thực lực cao nhất cùng kinh nghiệm phong phú nhất trong nhóm. Nên anh liền hiển nhiên trở thành lãnh đạo của nơi này, lại có kinh nghiệm từ trước nên anh liền nhẹ nhàng đem mọi việc sắp xếp ổn thỏa. Nhóm bọn hắn cũng không có nhiều chỉ có tổng cộng 6 người, trong đó chỉ có 4 cái có khả năng chiến đấu. Tô Khất Nhi thì sau khi biết được tin tức liền rời đi nơi này trở về phân đà của cái bang. Thế là 3 người bọn hắn liền chuẩn bị một chút rồi nhanh chóng rời đi bắt đầu đi thanh lý yêu ma xung quanh. Vì trận pháp ở thị trấn chính là dùng để thu hút yêu ma tới hấp thụ huyết nhục của bọn nó để tăng cấp. Mà lại ban nãy cũng phát hiện ra mắt trận giống như có bẫy, đám người bọn hắn cũng liền dập tắt kế hoạch phá hủy trận pháp này. Thay vào đó tiếp tục duy trì nhiệm vụ ngăn cản yêu quái bên ngoài kéo dài thời gian không cho trận pháp tăng lên. 3 người bọn hắn cuối cùng dừng chân tại 1 bãi đất trống trong khu rừng, nơi đây đang treo lấy hàng trăm cái đầu yêu ma do bọn hắn săn được. Đây là tác phẩm do 2 chị gái cậu làm ra, sở dĩ phải làm ra cái tràn diện kinh dị như này là vì bọn họ đang thực hiện 1 nghi lễ nuôi cô hồn. Sử dụng máu và xác thịt của yêu ma làm thức ăn đút cho nó, cho tới khi cô hồn đủ mình để hiện hình ở thế giới vật chất liền tính thành công. Lý do để nuôi thứ này thì 2 người chị gái của cậu muốn tạo ra 1 âm thần bảo hộ trận pháp. “Sẵn sàng chưa? Chị bắt đầu nhé!” Năm cầm 1 cá: trận bàn trên tay, đầu đội nón lá gắn đầy bùa, người khoát lấy 1 cái áo choàng giấy, hông đeo lấy kiếm cùng phất trần. Ngoại hình không khác gì thầy cúng. Trong khi đó chị Tư lại chạy đến chỗ nơi cô hồn đang ngủ, là 1 cái quan tài với nhiều lá bùa vây quanh. Trên nắp quan tài còn đặt lấy 1 cái trận bàn có hình dáng giống như của Tư. Cô nàng đưa tay di chuyển cái trận bàn. Còn Long khi được lời các chị liền lấy vũ khí từ trên người xuống, cậu cầm lấy từ lá bùa dán lên lưỡi kiếm cùng đồng phục trên người. 3 người sau khi chuẩn bị xong liền nhìn nhau gật đầu. Chị Năm cầm lấy trận bàn miệng tụng niệm gì đó, tay còn lại cầm lấy bình bên hông mở nắp ra. Mùi máu tanh từ trong miệng bình toát ra làm cho Long cùng chị Tư rùng mình 1 cái. Đây chính là máu rút ra từ những con yêu quái bị bọn hắn giết từ trước, mè khác với những tên đồng đội, mấy con này trước khi chết liền bị chị tư tra tân rút gân lột da, nhổ răng, móc mắt,..Nói chung là những cách kinh khủng nhất mà con người có thể nghĩ ra được. Mà trong lúc thực hiện, chị Tư còn không ngừng. chửa thương cho chúng. là bọn yêu ma không chết ngay lập tức mà chịu đựng những con đau khủng bố kia, cho tới Tư đem trái tim cùng não của bọn nó móc ra mới được giải thoát. Vì cách làm này mà máu của bọn yêu quái này nồng nặc oán khí đến mức chúng tạo thành những sợi khí màu đen có thể nhìn thấy bằng mắt thường. Thứ này cực kỳ nguy hiểm đối với con người, nhưng lại là vật đại bổ với yêu ma, một khi hấp thụ được thứ này tu vi của bọn chúng liền sẽ tăng lên 1 mảng lớn. Dù sao mấy tên kia cũng là sinh ra từ những cảm xúc tiêu cực, vặn vẹo của muôn loài, cho nên oán khí đối với bọn chúng là thứ không thể nào kìm hãm được. Mà đối với người bình thường hoặc 1 sinh vật sống nào khác thì thứ này lại không khác gì bùa đòi mạng. Một khi để nó dính lên người sẽ nhiễm phải chướng khí, nhẹ thì cơ thể trở nên hư nhược phải tỉnh dưỡng nhiều năm mới khỏi. Nặng thì tử vong tại chỗ, nếu hồn bị lây nhiễm âm khí thì có khả năng sẽ trở thành 1 tên yêu ma mất đi lý trí hoặc là thành đồ ăn trong bụng bọn chúng.
Vì nguy hiểm tới vậy cho nên bọn hắn mới đề phòng cẩn thận đến vậy, 3 người lập thành trận hình tam giác đề phòng bất kỳ biến cố phát sinh. Long cầm đao gỗ gắn bùa tùy thời chém xuống nếu chị hắn sơ ý nhiễm phải, trong khi chị Tư cầm lấy bông băng, đan dược. Cũng may tình huống. đáng sợ đó không phát sinh, chị Năm cũng thành công đem máu đổ vào trận bàn. Một làn sương đỏ từ chỗ quan tài phát ra đem bắt đầu đem bao trùm khung cảnh xung quanh. ‘’Trận pháp đã mở, chuẩn bị đi.’’ Chị Tư và Chị Năm vội vàng thu dọn đồ đạc nhanh chóng rời đi. Chỉ có Long còn ở lại, 1 tay cầm đao 1 tay đặt sẵn vào túi bùa bên hông. Theo chiến thuật bọn hắn đề ra trước đó, Long sẽ đảm nhiệm vị trí tiên phong, bia nhắm của bọn quái. Còn 2 chị của cậu sẽ ẩn núp xung quanh đánh yểm trợ cùng gây rối kẻ địch. Đây đã là đội hình hoàn hảo nhất, do trong nhóm chỉ có 1 mình hắn là tu luyện võ học có thành tựu thân thể đủ cứng để đánh cận chiến với yêu ma. Còn 2 bà chị của cậu thì không lợi hại được như vậy, nói trắng ra là chỉ biết 1 chút công phu mèo cào mà thôi. Trận đạo và đan đạo thứ mà 2 người giỏi nhất lại không thể dùng để đối đầu trực tiếp. Cho nên chỉ có thể đảm nhiệm hỗ trợ mà thôi. “Bọn nó tới rồi!!! Vừa. mới vào vị trí, thì chị Năm liền cảm nhận trận bàn bên người động đậy cô nàng liền trực tiếp dùng bùa truyền âm tới Long. Cậu chàng nghe thế cả người liền căng cứng, mặc dù đây không phải lần đầu bọn hắn làm điều này. Nhưng mỗi lần chuẩn bị chiến đấu, Long lại bắt đầu nhớ về khung cảnh tại nhà người vợ chưa cưới của gã. Những cái hình ảnh xác chết đầy bệnh hoạn báng bổ kia lúc nào cũng làm cậu nỗi da gà mỗi khi nhớ lại. ‘’hú..hú..khẹc,khẹc..’’ m thanh quen thuộc vang lên đánh tan dòng suy nghĩ của Long, chỉ trong nháy mắt tất cả cành cây đều bị bao phủ bởi những cái bóng đen cùng cặp mắt đỏ tươi phát ra ánh sáng trong làn sương mù. “Số lượng lần này có chút không đúng.” Chị tư nhìn quanh 1 cái liền thì thẩm, chị Năm thì cầm chặt trận bàn ánh mắt ngưng trọng. Lần này không giống như mọi hôm, yêu ma tới quá nhanh lại còn số lượng lớn.
‘’CMN! Nay ra đường không coi ngày à!!’’ Trong khi 2 người chị của mình đang chửi thề liên tục, thì cặp mắt của Long bây giờ đã phát sáng đến mức có thể chiếu rọi cả đêm tối. “Đù má! Nay trúng mánh rồi, 1 bầy như này là bao nhiêu điểm tích lũy cơ chứ! CMN, nghĩ không được não đứng rồi..Kệ mọc, giết trước tính sau!!/

Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyen.info , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!

Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.