Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Từ Tiêu Cục Đi Tới Giang Hồ Đỉnh Phong
Chương 17: Biển êm gió lặng (3)
‘’Hú..hú..khẹc..’’
Nhận ảnh hưởng từ mùi của oán khí, bọn hầu yêu giống như vừa dùng c·hất k·ích t·hích điên cuồng mất kiểm soát lao về phía bọn họ.
Long ở tuyến đầu bị bọn yêu quái nhắm vào nhiều nhất, xung quanh cậu giờ đây chỉ còn là những cái bóng đen.
‘’Tới hay lắm! Giết!!!!’’ Đứng trước nguy cơ sinh tử, Long bắt đầu bộc phát sức mạnh của mình. Đao cậu vừa rút ra liền đem không gian xung quanh sáng hơn không ít, bọn yêu hầu cũng vì vậy mà để lộ vị trí. Và điều tiếp theo đợi bọn nó chính là 1 cảm giác mát lạnh, theo sau lè ý thức rơi vào bóng tối.
‘’Hú..hú..khẹc..’’ Mấy con yêu hầu ở phía sau không kịp chạy lên liền hoảng hốt thét lớn, bọn nó không hiểu vì sao đồng đội của mình lại dễ hạ gục tới vậy. Oán khí xung quanh vừa giống chất kích thích lại cũng vừa giống chất độc, đem lý trí của bọn nó tiêu hao sạch sẽ.
Nhưng ngay khi nhìn thấy Long đang tới gần mình, sát ý của bọn nó lại được nhen nhóm thêm 1 lần nữa. Bọn khỉ hoang này giờ đây ra đòn còn ác độc hơn trước, bởi bọn nó biết nếu không sớm hạ gục tên này thì người chết sẽ là bọn nó.
Cơ mà bọn yêu ma này đã đánh giá thấp ngạnh công của Long, chỉ thấy cậu chủ động đưa mặt chịu 3 quyền của 3 con yêu hầu khác nhau.
‘’Rắc..rắc..’’ Tiếng xương gãy vang lên, cùng với đó là tiếng gào thét của bọn yêu hầu. Long cũng nhanh chóng bị miệng bọn nó bằng cách tặng mỗi đứa 1 đao.
Tình thế lúc này vẫn trong tầm kiểm soát, Long dựa vào [Khổ Hạnh Thiết Bố Xam] không khác gì 1 chiếc xe tăng đang chiến đấu với 1 đám binh lính cỗ đại.
Nhưng bất chấp Long có đồ xác bao nhiêu con yêu ma, thì khuôn mặt của chị Năm vẫn không khá hơn là bao. Ngược lại sắc mặt cô nàng càng ngày càng trầm trọng hơn trước.
Chị Tư núp ở kế bên cũng thấy không ổn liền dùng truyền âm phù hỏi:
“Năm sao vậy? Không phải thằng Long vẫn đang giết địch bình thường sao??”
‘’Chị Tư chị không để ý gì sao? Số lượng bọn yêu quái càng lúc càng nhiều, hơn nữa nơi này trước đó đào đâu ra nhiều yêu quái như thế cho dù chỉ là 1 đám nhãi nhép cũng phải kiếm hơn 3 ngày mới nhìn thấy. Tuần vừa rồi bọn mình cũng không có giết nhiều tới vậy!’’
Nghe được những lời này chị Tư liền quay lại nhìn về phía chiến trường, miệng không ngừng thì thầm đếm lấy:
‘’1…3…5….10..’’ Lần này đúng là đông hơn trước, nhưng cũng không có bao nhiêu a. Sao lại..nghiêm…’’ Còn đang định than vãn chị Tư liền lập tức im bặt, mặt cũng đã đổi sắc, cô thấp thỏm nói:
“Đây là Chinh Phạt Đen???
‘’Không! Không phải thứ đó, nếu là cái đó thì chúng ta đã không sống được tới bây giờ. Em nghĩ đây là Hư Không Xâm Lấn. Bọn yêu ma chỉ quân thám thính của bọn nó!’’
“Nếu là như vậy thì...” Chị Tư bắt đầu sắp xếp những dữ kiện có trong đầu, sau 1 lúc khuôn mặt cô nàng càng trở nên trắng bệch, bởi cô đã tìm ra được đáp án:
“Sai! Chúng ta đều sai rồi! Đây không phải Hư Không Xâm Lấn đây là lệ triệu hồi, mấy tên kia đang triệu hồi hỗn mang đến đây”
Chị Tư nói xong liền không đợi chị Năm trả lời, cô nàng liền đã lao ra khỏi chỗ ẩn nấp trước sự bất ngờ của Long.
Bọn yêu hầu cũng nhìn thấy cô nàng liền bắt đầu nhắm tới.
“Chị Tư! Chị làm gì vậy.” Long hơi giận dữ hét lên, cậu không biết điều gì khiến chị cậu tự ý rời khỏi đội hình. Nhưng nhìn cái mắt trở nên hung tọn hơn cả ma kia, trong lòng cậu liền thấp thỏm.
Tư giống như không nghe tiếng hét của em mình, cô nàng chỉ nhìn lướt qua đám yêu quái đang chạy tới bản thân, liền thở dài nói:
‘’Không thể tin được, dấu hiệu rõ ràng thế này mà còn bỏ qua được. Mấy năm làm do thám xem như vứt.’’
Nói rồi cả người cô nàng liền trở nên đỏ sậm, khói cũng xuất hiện quanh người cô. Nhiệt độ xung quanh Tư cũng trở nên cao bất thường, đám yêu quái đầu tiên chạy tới liền bị cơn sóng nhiệt tấn công bất ngờ liền đau đớn nằm dài xuống đất lăng qua lăng lại.
Nhưng điều đó không hề giúp bọn chúng mà còn làm mọi thứ trầm trọng hơn, bởi mặt đất bên dưới đã bị Tư đốt cháy đen.
“Xì xào...”
‘’Grào…’’
Tiếng đốt cháy cùng hương thơm từ da thịt bọn yêu quái bốc lên đem bọn yêu hầu xung quanh làm cho hoảng sợ lẫn kích thích tính thèm ăn. Đám yêu này giờ đây đã không còn khả năng suy nghĩ, chỉ hành động theo bản năng
Long bị cơn sóng nhiệt thổi 1 hơi vào sau lưng giống như bị sốt rét không ngừng lên con co nhật. Trong lòng không ngừng chửi bậy:
‘’Cfagbj1 nhà nó! Nóng vfqggqg!!!!’’
Còn không đợi Long than vãng xong, trước mặt cậu đã xuất hiện 5 đầu yêu hầu đang nhe răng múa vuốt muốn cắn vào cổ cậu. Long phải nhịn cơn đau rát sau lưng, gồng mình lên dùng tay đấm ra 1 quyền cản lại.
Quyển này tích tụ không ít nội lực cùng bất mãng của Long. Quyền vừa ra liền đem không khí xung bóp cho vặn vẹo, chỉ lực xung kích thôi đã đủ ngăn cả thế công của đám yêu hầu.
Mà đối diện với quả đấm con yêu hầu vừa la hét xung nhất giờ đây đã im thìin thít, cả người giống như không có chút sức lực đứng im như tượng chờ nắm đấm của Long đi tới mình.
“Bộp...”
Đầu của nó như quả bong bóng bị Long dùng kim đâm vào, phần não của nó nổ tung tóe bắn r¿ khắp mặt đồng loại cùng Long, máu nó tuôn ra như suối nhuộm đỏ cả mặt đất.
Diệt được 1 tên về sau, Long không hể ngừng lại thế công mà tiếp tục tung quyền.
“Bộp-.bộp..”
Tiếng bong bóng nổ vang lên, kéo theo đó là những cái xác không đầu nằm la liệt khắp mặt đất.
Nhìn thấy 2 người chị em của mình đang ra sức giết địch, chị Năm đương nhiên cũng không chịu thua.
Trận bàn trên tay cô nàng bắt đầu rung lắc dũ dội.
“Mau ném vài cái xác qua đây!”
Long nghe thế liền thuận tay đem thi thể của 1 con yêu hầu vừa bị cậu đập chết ném qua, chị Tư chỉ nhìn liếc qua 1 cái rồi lắc đầu.
Yêu cầu này quá khó đối với cô nàng, bởi xung quanh cô ngoại trừ 1 đám xác cháy khô ra thì không còn có cái gì đủ tươi để làm mồi cho trận pháp.
Chị Năm cũng không dài dòng, đem mắt trận thả xuống những cái xác được Long ném qua.
Ngay khi vừa tiếp xúc với nhau, mắt trận liền từ trong những cái xác rút ra những giọt máu tươi còn sót lại bên trong chúng. Chỉ trong vài giây, những cái xác đã trở nên khô réo chỉ còn sót lại làn da.
Làn sương máu xung quanh ngay lập tức bị thu hồi, cái quan tài chứa cô hồn cũng bắt đầu động đâỵ.
‘’Khai!!!’’ Cô nàng hét lớn, nắp quan tài cũng bị đánh bật ra ngoài. Lộ ra 1 cổ thi thể được chấp vá bởi nhiều mảnh da khác nhau. Nó có 4 tay, với mỗi cánh tay lại cầm lấy những vũ khí khác nhau. 2 bên đáng lý phải chứa mắt của nó hoàn toàn trống không, trong khi phần trán lại là nơi cư ngụ của bọn nó khi được liên kết với nhau bằng những mũi khâu cùng nhiều làn da khác màu.
Long lần đầu tiên được nhìn thấy thứ tạo vật do cho mình tạo ra liền không khỏi rùng mình, cậu không nghĩ chị mình vừa là trận sư mà còn kiêm thêm là cái quỷ sư. Dù là chọn 1 trong 2 nghề nào, thì đều yêu cầu thiên tư rất cao, hơn nữa tâm tính còn phải cực kỳ kiên định mới có thể bám trụ được.
1 nghề đã khó theo, mà chị hắn còn chơi cả 2 công việc cùng lúc. Đúng là giới tu chân không thiếu kẻ tài ba.
Mà cổ thi thể kia ngay khi được chị Năm triệu hồi, liền hét lớn 1 tiếng xông vào lòng địch, mỗi 1 lần nó vung tay là 1 đám yêu hầu trở thành đống thịt vụng trước lưỡi đao của nó.
Với chiến lực kinh khủng như vậy, thì bầy yêu dù có số lượng đông hơn cũng không thể nào chịu được áp lực từ nhóm của Long. Chẳng mất bao lâu mà bầy yêu hầu đã bị bọn hắn xử lý sạch sẽ.
Mà lần này thay vì dùng máu của yêu hầu để nuôi lấy cô hồn, thì chị Năm lại có chủ ý khác. Cô nàng lấy ra 1 túi không gian, đem máu thịt còn sót lại trên chiến trường gom hết vào đây.
‘’Mau xử lý những thứ còn sót lại tại nơi này đi! Chúng ta sẽ không còn tới đây nữa đâu! ‘’
Chị Năm cầm lấy trận bàn cẩn thận gỡ xuống trận pháp bố trí đã bố trí. Chị Tư thì điều khiển hỏa diễm đem chiến trường xung quanh đốt thành tro, xóa sạch sự tồn tại của bọn hắn tại nơi này.
Mà Long thì cầm lấy phần não của con thủ lĩnh yêu hầu, mặt cực kỳ bất đắc dĩ nhìn về 2 người chị gái của mình.
Một đám yêu ma thấp kém được đẩy lên chiến trường để dò đường, tìm kiếm vị trí nơi ở của kẻ thù. Một khi quy trình này đã xác định xong, vậy thì đoán chờ bọn hắr chính là những lượt tấn công không hề ngừng nghĩ tới phía bọn quỷ.
“Có thể cho em lời giải thích được không? Tại sao mọi người đều giống. như hóa điên hết vậy.
Nhìn thấy sự hoang mang trong mắt em mình, Chị Tư chỉ có thể bình tĩnh giải thích từng tí một về thứ mà 2 người bọn họ phát hiện. Và sự nguy hiểm của nghi lễ triệu hồi
Theo như lời của sư phụ bọn hắn trong Thập Nhị Tỉnh, nghỉ lễ triệu hồi là 1 giao kèo kết nối với các chúa quỷ trong thế giới hôn mang. Một khi giao kèo đã được ký kết, chúa quỷ sẽ có trong tay tọa độ nơi này để mở ra cánh cổng dịch chuyển. Theo sau là kéo theo đạo quân của mình đổ bộ tới.
Một khi để đám quỷ kia tràn với thế giới thực tại, vậy thì nơi đây sẽ nhanh chóng biên thành địa ngục, cho dù bọn hắn có thành công dập tắt lần xâm lược này hay không
Bởi bọn yêu quỷ này căn bản là những tổn tại bất tử, cho dù bỏ mạng tại nơi này cũng chỉ là 1 cái thân thể xác thịt được bọn nó nhập vào mà thôi Chỉ có thể tiêu diệt bọn này thông qua những nghỉ lễ cùng vũ khí đặc biệt chứa đựng tiên khí mà thôi.
Mà điều còn đáng sợ hơn nữa, một khi bị bọn yêu quái kia đánh dấu kỷ hiệu, thì cho dù có sống sót qua trận chiến này thì thứ chờ bọn hắn sau đó chính là những cơn tra tấn về linh hồn và cuối cùng là sự tha hóa trở thành tay sai của bọn nó.
Cho nên đất nước này có 2 cách xử lý đối với những người bị đánh tiêu ký, 1 chính là bị Thập Nhị Tinh bọn hắn diệt trừ, linh hồn bị đánh tan hoàn toàn đảm bảo không thể siêu sinh.
Thứ 2 chính là gia nhập vào 1 lực lượng đặc biệt do Đại Việt thành lập, chuyên môn đối đầu với những thế lực siêu nhiên như này.
Luồng thông tin này cũng không hề được che đậy trong nội bộ Thập Nhị Tinh hoặc là với những tổ chức bên ngoài nếu muốn tìm hiểu.
Bởi vì ảnh hưởng từ hỗn mang mà những kẻ này thường luôn trong tình trạng có thể mất kiểm soát bất cứ lúc nào khiến cho đội quân này luôn trong tình trạng thiếu quân.
Nên việc tuyển quân luôn diễn ra thường xuyên. thậm chí còn phải nhờ vào những ban hành khác thay nhau tuyển lính phụ cho bọn họ.
Cho nên nhóm người bọn hắn mới biết được không ít bí mật, cũng như sự đáng sợ của nghi lễ này.
‘’Cho nênn hiểu rồi chứ! Đây là chuyện lớn! Cực kỳ lớn là đằng khác! Cái châu này đã bị người ta làm thành vật hiến tế. Không sớm thì muộn thì nơi này sẽ trở thành lãnh địa của bọn quỷ. Chúng ta phải mau rời khởi đây!!’’
Trên đường, Long không ngừng được chị mình giảng giải về quá trình 1 nghỉ lễ hoàn thành cũng như hậu quả của nó.
Khuôn mặt cậu không ngừng biến đổi cảm xúc như chị cậu lúc nãy, hoảng sợ xen lẫn bực bội, phẩn nộ cùng 1 chút bất lực. Cậu cuối cùng cũng hiểu tại sao chị mình phải vội vàng ra tay tiêu diệt đám kia, thậm chí là còn xóa sạch sự tồn tại của bọn hắn trên mảnh đất kia
Đây chính là không muốn khí tức của bọn họ bị đám quỷ kia đánh hơi được, sau đó kéo quân tới trả thù đây mà. Thú thật, cho dù sở hữu hệ thống nhưng khi nghe được những điều mà bọn quỷ kia sẽ làm với kẻ thù của mình. Long cũng không khỏi rùng mình vài lần.
“Cho nên bây giờ việc chúng ta cần làm là thu dọn đồ đạc! Di chuyển tới nơi khác! Nếu liên lạc được với ông ba cùng chú Dương thì càng tốt!”
Nhìn về phía tên cô hồn, chị Năm không khỏi tiếc nuối. Dù sao chỉ còn kém 1 chút liền đem nó biến thành quỷ hộ vệ rồi, nhưng cuối cùng cũng không được. Cơ mà dù sao chiến lực hiện tại của nó vẫn tính đủ.
Đây là bùa hộ mệnh hiện tại của bọn hắn, làm bên bị động thật không dễ chịu nhưng cũng không còn cách nào khác. Cái thứ kia xuất hiện ai cũng không sống được, cho dù là thực lực cao cường như cha của bọn hắn cũng không chèo chống được quá 10 phút. Đây là lịch sử cho ra kết quả!
Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyen.info , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.