Từ Tiêu Cục Đi Tới Giang Hồ Đỉnh Phong

Chương 18: Nhập Quân (1)



Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Từ Tiêu Cục Đi Tới Giang Hồ Đỉnh Phong

Chương 18: Nhập Quân (1) Anh Bảy khi nghe được tin tức 3 người bọn hắn tổng hợp từ trên đường về liền trầm mặt rất lâu, ngay cả nằm liệt giường như Văn Lâm sau khi nghe được tin của bọn hắn cũng bắt đầu lên cơn co giật. Lấy địa vị của 2 người bọn họ đều thừa biết nghi lễ triệu hồi là gì, cho nên khi nghe được thứ này xuất hiện ở đây thì điều đầu tiên bọn hắn nghĩ đến chính là bỏ chạy. Cơ mà chẳng mất bao lâu bọn hắn lại đắng chát bác bỏ ý định này, bởi đã không có đường cho bọn hắn thoát thân. Đã có thể phái ra lính do thám số lượng lớn, vậy thì có nghi lễ bên kia cũng đã gần tới giai đoạn thứ 2, đã xem như quá trễ để chạy trốn. Hoặc nói là ngay khi bọn hắn đặt chân đến vùng đất này liền đã không thể quay đầu lại được. ‘’Thu dọn đồ đạc đi, chúng ta sẽ đi tới đồn trú quân gần nhất! Nơi đó sẽ an toàn hơn!’’ Anh Bảy không mất quá nhiều thời gian để đưa ra quyết, trong lúc nói anh còn đốt lấy 1 lá bùa trên đó viết lấy vài dòng thông trạng thái của bọn hắn. Long biết người nhận đầu dây bên kia là ai, chính là cha cậu. Dù sao bùa này cũng là do ông ấy đưa tận tay cho anh Bảy.
Mà đoàn người cũng không mất bao lâu liền đã thu dọn xong tất cả đồ vật chuẩn bị rời đi. Anh Bảy cũng không còn giấu diếm thực lực, từ trong tay áo triệu hồi ra 1 con bọ ngựa cao gần 4 mét làm ngựa kéo. Sau khi xác định vị trí nơi đóng quân, bọn hắn ngay lập tức khởi hành không hề dừng lại 1 giây. ………… 2 ngày sau, Đoàn người dừng lại trước 1 pháo đài giả chiến được dựng lên từ những tấm gỗ cùng gò đất. Phía ngoài pháo đài còn cắm lấy rất nhiều tường rào phòng hộ dày đặc, ở trên mỗi bức tường đều có lấy cung thủ cùng pháo thủ canh gác. Phía bên ngoài bức tường thì là nơi sinh hoạt tạm thời của dân tị nạn cùng nhóm lính đánh thuê. Mặc dù chỉ là cứ điểm dựng lên tạm thời, nhưng tình hình an ninh nơi đây lại được bảo đảm rất tốt. Không có trộm c·ướp hay chém g·iết phát sinh, không khí nơi đây cũng không khác gì sinh hoạt tại thành trì bình thường là mấy. Xem ra người cai trị nơi đây là kẻ cực kỳ có bản lĩnh. Mà đám người bọn hắn khi tới đây cũng không vội vàng tìm kiếm nơi gia nhập q·uân đ·ội, mà là dự tính định cư ở đây vài ngày xem trước tình hình. Anh Bảy cũng đã thu hồi cổ trùng của mình thay thành vài đầu ngựa mà bọn hắn bắt được trên dọc đường. Tùy ý dựng lên 1 cái lều về sau, nhóm bọn hắn bắt đầu chia ra tìm thông tin. Anh Bảy vẫn giữ vai trò chỉ huy cùng y sư, chị Tư và Năm vì là người của Thập Nhị Tinh nên liền quyết định đi vào trong bộ chỉ huy để xem xét tình hình. Long thì do không có gì làm liền dẫn thằng Giang đi dạo xung quanh. Hiển nhiên bọn hắn vẫn là không quên nhiệm vụ được giao, xem xét tình hình nơi đây có giống như vẽ bề ngoài hay không. Đi vào khu chợ tự phát do người dân tạo nên, Long không khỏi tấm tắc hô quái lạ. Mặc dù nơi này rõ ràng đang bị thế lực hỗn mang xâm chiếm, nhưng người dân giống như cũng không quan tâm là mấy. Chỉ biết là nơi đây đang Đại Ma đầu tới xâm chiếm, nhưng cũng chỉ là biết như vậy thôi ngoài ra cũng không có bao nhiêu sợ hãi. Giống như đối với bọn hắn, có gì bỏ bụng cho ngày mai còn quan trọng hơn là sự an toàn của bản thân bây giờ vậy. ‘’Đây là điều vui hay nỗi sầu đây..’’ Long tự hỏi bản thân, nhưng rồi lắc đầu cảm thấy mình lo chuyện bao đồng. Nhìn vào mặt hàng được bày bán ở trên, đa số lấy ngũ cốc làm chủ, thịt thì cũng chỉ có thịt thỏ và sói lâu lâu lại thấy vài quầy bán thịt heo cùng gà nhưng giá khá cao, ngoài ra rau củ cũng không có bao nhiêu. Long cũng hơi có chút bất ngờ, không nghĩ tới thế sự đều đã điên đảo tới vậy, mà hàng cung cấp vẫn không suy giảm bao nhiêu, dù sao mặc hàng như này cũng không thua thời bình là bao nhiêu. Nhưng càng cho thấy sự an toàn, ổn định Long càng cảm thấy không ổn. Dù là có tài ba đến đâu, nhưng ở vùng chiến sự nguy hiểm như này vẫn duy trì được nguồn cung như bình thường cho người dân. Đây là điều ở thời hiện đại cũng làm không được đừng nói tới thời chiến, hơn nữa mặt hàng như này cũng không phải là do người trong pháo đài cung cấp, mà là do bọn hắn săn bắn trồng trọt được. Ở cái ơi đang bị quyền rủa như này vẫn có thể trồng được, hắn đang mơ sao? Càng nhìn càng thấy nhiều điểm khả nghi, cơ mà Long lại cảm thấy đ@o ai lại ngu tới độ thể hiện ra tất cả điều vô lý cùng 1 lúc như vậy nếu có vấn đề!! ‘’CDM gì đang xảy ra thế nhỉ!!’’ Trong lòng chửi bậy vài câu, Long liền đi tới mua không ít đồ vật về làm thực phẩm dự trữ.
Dù sao cậu cũng đã dùng bùa cùng trận nhãn quét qua, không thấy dấu hiệu ô nhiễm ma khí. …. ‘’Hả? Ý chú mày là nơi đây bất bình thường bởi vì nó quá bình thường sao?’’ Anh Bảy dùng cặp mắt nhìn phải thằng ngu đối với Long, cơ mà lại giật mình nhớ tới tuổi của cậu. Ù má thằng này còn đang là con nít ranh chưa trải sự đời, thì không hiểu mấy chuyện này cũng là bình thường. ‘’Đúng là những nghi ngờ của nhóc nếu áp dụng ở nơi khác thì sẽ hợp lý! Nhưng mà nơi đây thì không, cứ thoải mái dùng đống đồ nhóc mua về đi. Mấy cái đó an toàn chán do là hàng từ q·uân đ·ội cung cấp mà!’’ ‘’Hả! Quân đội? Không phải của người dân bán sao..’’ Nói đến đây Long liền câm lặng, cậu phát hiện bản thân quay vào ô ăn c@c rồi. ‘’Đù! Nhóc nghĩ mấy tên kia là người dân thật sao??’’ Mí mắt anh Bảy giật giật vài cái, rồi lắc đầu cười trừ không nói gì nữa mà tiếp tục sắc thuốc. Long đi ra ngoài làng nhìn về phía khu chợ kia, mặt có chút xấu hổ cùng trầm ngâm. Cuối cùng cũng vẫn là thành thật đi nấu bữa tối. ……… Tại một khu thành trì bỏ hoang,
Nơi đây lúc trước từng là 1 trong những thành trì sầm uất nhất của châu Vị Long, nhưng giờ đây chỉ còn là đống hoang tàn, Vết máu bám đầy khắp mọi nơi của đ·ống đ·ổ n·át, nhưng điều kỳ lạ chính là nơi này không có lấy 1 cái xác c·hết hoặc sinh vật sống. Cứ giống như nơi này chỉ là 1 tàn tích mà không phải là nơi sinh sống của hàng trăm ngàn cư dân trước đó vậy. Mà hôm nay, cái thành trì đổ nát này lại lần nữa chào đoán người tới ghé thăm nó. Bằng tiếng đổ nát của 1 vài khu kiến trúc. ‘’Khụ..khụ…Vẫn ổn chứ?’’ 1 thanh niên với khuôn mặt bám đầy bụi bặm cùng từ dưới lòng đất ngoi lên, nơi bọn hắn chui ra vừa hay lại là điểm cân bằng của các khu kiến trúc. May mắn không có vật gì rơi xuống nơi đây. Từ bên dưới lòng đất phát ra những tiếng muỗi kêu nhưng chỉ cần áp tai nghe kỹ thì liền nhận ra đây là giọng của phụ nữ. 1 đoàn gồm 10 người từ dưới lòng đất đi lên, khuôn mặt ai nấy đều mệt mỏi giống như vừa trải qua 1 trận đại chiến. 1 người đàn ông trung niên với mái tóc màu trắng bạc đan xen đi ra khỏi khu đổ nát nhìn lên bầu trời. Khuôn mặt ông lúc này đây giống như c·hết lặng lại giống như tràn đầy sát ý. Cơ mà còn chưa kịp nói gì, thì ông liền cảm thấy trong người mình có cái gì đó động đậy. Lục lọi 1 lúc ông liền phát hiện thứ gây động tĩnh chính là 1 tấm bùa màu vàng, nhìn thấy thứ này khuôn mặt ông lại sống động đôi chút. Đặc biệt là khi nghe được thanh âm ngay khi cầm lấy tấm bùa truyền tới. ‘’Phượng mày đang ở đâu?? Người nhà mày còn an toàn chứ? Tao tìm được thằng út nhà mày rồi! Nghe tin này thì mau liên hệ lại cho tao!’’

Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyen.info , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!

Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.